Tiểu Tiền Nô Của Cổ Thần
Chương 19
Cuối cùng, tuy hắn bị Mạn Mạn mắng là không có tính người, nhân cơ hội xảo trá mà được lợi… tuy rất khó nghe nhưng lại thực vui vẻ tự mình nhìn chằm chằm nàng rác đi bán, cũng thành công lấy một nửa tiền trên tay nàng chuyển vào ví của mình.
Số tiền này tuy rất nhỏ, nhỏ đến không đủ để hắn ra bên ngoài uống một ly cà phê , nhưng hắn cũng rất cao hứng.
Đáng tiếc vui quá hóa buồn, trong lúc giúp đỡ nàng nâng túi rác , ngón tay bị một vật nhọn đâm phải mà chảy máu, bộ dạng nhìn thật chật vật.
“ Cổ nhân nói thật đúng, ác giả ác báo, nhìn đi, chưa gì đã có báo ứng rồi a.”
Hai người liền về nhà, Lôi Mạn Mạn tìm lấy thuốc, nửa quỳ nửa ngồi trước mặt Tương Thừa Lăng, cẩn thận thay hắn bôi thuốc lên miệng vết thương.
Tương Thừa Lăng bị nước sát trùng đổ vào mà hít một hơi, miệng vết thương rất đau nhưng tim lại rất ấm, nghe trong lời nói của nàng có chút độc ác chẳng những không giận, ngược lại mở miệng cười, tâm tình thật tốt lắm a.
“ Như thế nào có thêt nghĩ chuyện ta đang gặp phải là báo ứng ? chẳng lẽ ta muốn lấy lại một nửa tiền của mình cũng là sai ?”
“ Hoành khán thụ khán, ngươi không giống như loại người vì một món lợi nhỏ mà tính toán chi li.Có thể bỏ ra năm mươi tám vạn mua dây chuyền kim cương cho ban gái, như thế nào lại luyến tiếc cho nữ giúp việc của ngươi bán rác kiếm tiền.”
Nghĩ tới nghĩ lui, nàng đều cảm thấy Tương Thừa Lăng đối với nàng thật quá đáng, nhất thời tức giận xoay mình, dùng sức hung hăng ấn xuống miệng vết thương của hắn.
“ Ngô…”
Nghe hắn kêu đau một tiếng, đã khơi dậy trong nàng chút tình cảm.
Thấy hắn đau đến nhe răng trợn mắt, trên tảy lại chảy ra nhiều máu,liền đem tay hắn lên môi thổi thổi.
“ T a không dùng nhiều sức, ngươi có cần kêu thảm vậy không ?”
“ Ngươi rõ ràng muốn mưu sát chủ nhân a, còn nói không dùng sức ?” Tương Thừa Lăng khoa trương kêu to, trong lòng lại rất ngọt ngào. “ Còn có, nữ nhân kia không phải là bạn gái ta.” Hắn nghĩ chính mình nên giải thích một chút về việc này.
Lôi Mạn Mạn ngẩn ra, giải thích như vậy làm cho tâm tình nàng tốt lên một chút, nhưng ngoài mặt vẫn trừng hắn lieescs một cái : “ Nàng có phảo bạn gái ngươi hay không cũng không cần giải thích với ta.Còn có, ngươi đau nhưng so với ngươi ta càng đau olongf, ngươi chỉ cho là chút tiền nhưng ta lại phải kiếm rất lâu mới được a.”
Nàng trừng mắt, cái miệng quyết quyết, bộ dáng như thế nào cũng thật sự đáng yêu. “ Nếu ngươi thật sự thiếu tiền, ta có thể giúp ngươi đầu tư cổ phiếu.”
Chỉ cần hắn muốn, hắn có thể dễ dàng giúp ví tiền của nàng từ mooyj chút tiền có thể tăng đến một con số lớn hơn không tưởng. Hắn nghĩ đến đê nghị của mình sẽ làm cho Mạn Mạn vui vẻ, lại không biết rằng nàng lại nhíu nhíu mày, lập tức lắc đầu : “ Ta đối với đầu cơ cổ phiếu thật không có hứng thú.”
“ Ngươi có biết cái gì gọi là đầu tư không ? Đầu cơ trục lợi ? như vậy thtaaj có khác gì làm nhục danh hiệu Cổ thàn của hắn ư.
“ Ta đương nhiên biết cái gì là đầu tư, cũng biết ngươi được thương giới xưng là cổ thần, phàm là cổ phiếu được ngươi xem là tốt thì rất nhanh sẽ tăng vọt, phàm là hạng mmucj được ngươi chú ý rất nhanh sẽ hái ra tiền. Nhưng vì ngươi kiếm tiền quá dễ dàng cho nên ngươi không tiết kiệm chút nào, chỉ cần một cuộc điện thoại liền có thể tùy tiện bỏ ra gần sáu mươi vạn mua dây chuyền cho người ta…”
“ Khụ khụ…” Tương Thừa Lăng ho khan vài tiếng, “ Mạn Mạn, chúng ta không đề cập tới chuyện này…”
Hắn không muốn bở vì cái dây chuyền kia lại cùng nàng cãi nhau, huowngs chi hắn căn bản cùng Diêu Mạt Lệ không có tới lui gì, không nên vì một người ngoài lại làm cho hai người không thoải mái.
“ Ngươi yên tâm, ngươi là lão bản, ta sẽ không giáo huấn ngươi, chẳng qua ta luôn tin một đạo lí – Tiền kiếm càng dễ thì càng dễ mất đi. Ta biết ngươi muốn ta tốt mới giúp ta đầu tư, nhưng nếu ta thtaaj sự nhận sự giúp đỡ của ngươi, tương lai tài khoản ngân hàng của ta sẽ nhanh chóng biến đổi, ta sợ sẽ mất đi động lực với cuộc sống như hiện tại . Thật ra, cha của ta trước kia rất nhiều tiền, mẹ ra gả cho hắn cuộc sống cũng thật trôi chảy, nhưng từ lúc cha ta mê cổ phiếu, trong nhà càng lúc càng không yên.” Nói tới đây, đáy mắt nàng thất thần, “ Tựa như hàng ngàn người chơi cổ phiếu đều giống nhau, cha ta từng kiếm qua thtaaj nhiều tiền, sau lại đầu tư thất bại, chẳng những mất hết gia sản , cong thiếu của bọn cho vay nặng lãi rất nhiều rất nhiều tiền . Mẹ ta vì tức giận, đột nhiên một ngày không nói gì mà ra đi, ba ta bị vứt bỏ như vậy lại gánh một món nợ lớn cuối cùng nghĩ không thông liền uống thuốc ngủ tử tự.”
Tương Thừa Lăng nghe nàng nói tới đây, trong lòng nỗi lên một cảm giác ghen tuông : “ Ta nghĩ, chẳng qua là bất hạnh mà thôi.”
Nàng đột nhiên giương mắt nhìn hắn cười cười : “ Ngươi không cần biểu hiện như vậy, đây là chuyện rất nhiều năm, ta cùng đệ đệ cũng không còn để ý, sở dĩ không muốn ngươi giúp ta chuyện này, chính là sợ mình có một ngày cũng giống như cha vậy, đắm chìm trong tiền tài dễ kiếm mà không biết tự kiềm chế.”
“ Kỳ thật, mọi người là hư vinh, ta cũng vậy, ai không yêu tiền ? Nhưng hiện tại ngươi giúp ta, về sau sẽ như thế nào ?” Nàng chớp chớp mắt. “ Ngươi cuối cùng cũng không thể giúp ta cả đời, ngươi sẽ kết hôn, ta cũng sẽ kết hôn, nếu lúc này nhận sự giúp đỡ của ngươi, một lúc nào đó ta rời đi, muốn hay không sẽ trở thành sâu gạo ? “
Tương Thừa Lăng rất muốn nói cho nàng hiểu thật ra hắn muốn lưu nàng cả đời, hơn nữa một ngày kia hắn kết hôn, hắn thực hi vọng nữ nhân cùng hắn sống cả đời chính là nàng Lôi Mạn Mạn.
Vừa định mở miệng nói chợt nghe tiếng cười thanh thúy của nàng : “ Ai nha, ta tại sao lại cùng ngươi nói nhiều quá ? giống như ta có rất nhiều thanh cao, kỳ thtaaj ta một chút cũng không có, lúc trước ngươi nói thật đúng, ta chính là tiền nô ( nô lệ đồng tiền), nhưng cũng phải nói trên đời này có mây ai không phải là tiền nổ ? Nhân loại dối trá, cả ngày ho to tiền là tội ác, vậy mà mỗi người đều cố gắng kiếm tiền, đều nói mỹ nữ là họa thủy, thế nhưng mọi nam nhân đều muốn, đều nói chỗ cao không thắng hàn, nhưng không ai không nghĩ lên cao, đều nói yến tiệc rượu thương nhân, ai cũng không từ, đều khên thiên đường là đẹp nhất có ai lại có thể không muốn đi .”
Vừa dứt lời, trong nội tâm Tương Thừa Lăng liền phát ra tiếng cười ta.
Truyện khác cùng thể loại
21 chương
258 chương
42 chương
81 chương
81 chương
101 chương
62 chương