Vài ngày sau khi Độc Cô Thiên Diệp tỉnh lại, thành chủ tới thăm nàng. "Thành chủ đại nhân." Độc Cô Thiên Diệp muốn xuống giường, bị ánh mắt của Tiểu Hỏa ngăn lại , nàng đành gật gật đầu với thành chủ ý chào hỏi. "Ngươi cứ nằm đi. Dược sư nói, trước khi xương cốt của ngươi hoàn toàn tốt lên không thể di động ." Thành chủ khoát tay với Độc Cô Thiên Diệp, tự mình ngồi xuống ghế. "Ha ha, kỳ thật ta đã tốt lắm , chỉ là bọn Tiểu Hỏa muốn ta nằm nghỉ ngơi." Độc Cô Thiên Diệp nói. "Bọn họ là quan tâm ngươi. Ta lần này đến một là thăm hỏi thương tích của ngươi. Mấy ngày nay ta luôn luôn vội vàng xử lý sự tình sau chuyện thú triều, nên không có thời gian đến thăm ngươi, vẫn bận việc đến hôm nay mới có thời gian. Thứ hai là tới nói cho ngươi biết, những người tham dự chống cự thú triều ta đều đã phân phó qua, để bọn họ không cần nói chuyện ngày đó ra ngoài. Nhưng bí mật khó giữ nếu nhiều người biết, ta cũng không thể buộc bọn họ lập lời thề, cho nên khó tránh khỏi sẽ có người nói khắp nơi. Ngươi phải chuẩn bị tư tưởng thật tốt dù sao có một số thế lực nếu biết có khả năng sẽ có động tĩnh." Thành chủ nói lời thấm thía với Độc Cô Thiên Diệp. "Mộc tú vu lâm, phong tất tồi chi*, đạo lý này ta hiểu được . Cảm ơn thành chủ quan tâm." Độc Cô Thiên Diệp chân thành nói cảm ơn với thành chủ. * Mộc tú vu lâm phong tất tồi chi - Điểu thái xuất đầu thương tất đả chi (Dịch: Cây cao trong rừng bị gió thổi gãy - Chim lớn xuất hiện bị súng săn bắn, ý nôm na là người nổi bật thì bị dòm ngó ganh ghét) "Hiện tại đã là ngày 20 tháng 8, từ Phí Đồng thành đến đế đô mất hơn mười ngày lộ trình, nếu như ra roi thúc ngựa cũng tốn 10 ngày, ngươi có tới kịp chiêu sinh của học viện Đế Đô không?" Thành chủ hỏi. "Ta nghỉ ngơi thêm vài ngày. Sau đó để Lam Mân mang ta đi. Dựa vào tốc độ của nàng, hẳn là không quá hai ngày sẽ tới." Độc Cô Thiên Diệp trả lời. "Ha ha, ta đã quên ngươi có phi hành huyễn thú, ta đây không lo lắng nữa. Ngay từ đầu ta đã rất thích ngươi, tuổi còn trẻ mà rất ổn trọng. Trước khi đi ngươi nói với ta một tiếng, sau này khi đi ngang qua Phí Đồng thành phải đến xem lão ca như ta đó!" Thành chủ đại nhân cười nói, " Ngươi nghỉ ngơi cho tốt, ta không quấy rầy nữa." Độc Cô Thiên Diệp để Lam Mân đưa thành chủ ra ngoài. Nàng xoay người nhìn Tiểu Hỏa, vẻ mặt lấy lòng nói: "Tiểu Hỏa tốt, thương tích của tỷ đã muốn tốt lắm , lại nằm nghỉ tiếp, cơ bắp của tỷ sẽ thoái hóa mất. Muội cho phép tỷ đứng lên đi." Nàng còn chưa nói xong, nước mắt của Tiểu Hỏa sắp rơi xuống, Độc Cô Thiên Diệp sợ tới mức nhanh chóng giương cờ trắng đầu hàng: "Được rồi được rồi, tỷ lại nằm nghỉ thêm hai ngày là được, muội đừng khóc ." Tiểu Ngân ở một góc sáng sủa trên giường dùng móng vuốt che miệng cười trộm, mấy ngày nay chủ nhân đều bị Tiểu Hỏa đặt ở trên giường nghỉ ngơi . Về sau đối phó với chủ nhân, tuyệt không thể cứng rắn, dùng thế công ôn nhu là tốt nhất! "Tiểu Ngân, đừng tưởng rằng ngươi che miệng là ta không biết ngươi đang cười trộm, xem ta thu thập ngươi ra sao!" Độc Cô Thiên Diệp nghiến răng nghiến lợi uy hiếp Tiểu Ngân Tiểu Ngân chạy xuống giường, một bên chạy một bên cười: "Chủ nhân, vẫn là chờ tới lúc ngươi năng động rồi hãy nói!" Những linh thú khác nhìn bộ dáng của Độc Cô Thiên Diệp, đều cười rộ lên. Độc Cô Thiên Diệp bị bọn linh thú đặt trên giường nghỉ ngơi thêm ba ngày mới được cho phép xuống giường. Nàng vung vung tay, đá đá chân, xoay xoay thắt lưng, một bộ dáng bị đóng băng mấy trăm năm. Vận động đủ, nàng bắt đầu ngồi xếp bằng xem kỹ thân thể của chính mình. Này không thấy thì thôi, vừa thấy nàng bị dọa nhảy dựng lên. Ngay cả bọn Tiểu Hỏa bên cạnh đều bị sắc mặt biến ảo không ngừng của nàng dọa tới, tưởng rằng nàng thân thể chưa khôi phục tốt. "Có chuyện gì vậy ?” Tiểu Hỏa hỏi, "Có phải còn chưa khôi phục tốt hay không?" "Sau khi cùng muội khế ước chỉ có của tỷ gân mạch là biến thành màu vàng, hiện tại ngay cả xương cốt đều biến thành màu vàng . Tỷ rất nhanh sẽ biến thành quái vật *!" Độc Cô Thiên Diệp nói. Nàng không muốn biến thành quái vật đâu! *nguyên văn: không phải người = ed: biến thành quái vật “Tỷ khế ước với bản mạng huyễn thú tất nhiên sẽ chịu ảnh hưởng!" Tiểu Hỏa nói. "Trước tiên tỷ khế ước Lam Mân đi." Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu. Thu các huyễn thú khác vào Luyện Yêu Hồ, 2 người các nàng tới trung tâm của Mộng Tiêu Lĩnh. Độc Cô Thiên Diệp để Lam Mân khôi phục bản thể, sau đó đưa tay đặt trên mi tâm của Lam Mân, khởi đông Ngự Thú quyết. Tuy Lam Mân là siêu thần thú, nhưng vì nàng chủ động nhận chủ, Độc Cô Thiên Diệp thuần hóa cũng cần cố sức. Nửa giờ sau, Độc Cô Thiên Diệp thuần hóa xong, nàng nhỏ một giọt máu tươi mi tâm của Lam Mân, sau một lát, ký hiệu màu bạc của khế ước đã bao vây một người một thú lại, sau đó thu nhỏ, khắc ở mi tâm song phương, sau đó biến mất. Tiếp theo, Độc Cô Thiên Diệp và Lam Mân lại bị ký hiệu thăng cấp bao vây, Độc Cô Thiên Diệp thăng cấp đến huyễn vương cấp6, Lam Mân thăng thành siêu thần thú cấp 2, Tiểu Hỏa vì là bản mạng khế ước, thăng thành thần thú cấp 4. Trong đầu vang lên một đạo thanh âm: " Tầng thứ nhất của Thần Nông đỉnh giải trừ phong ấn." Lúc Độc Cô Thiên Diệp chưa kịp phản ứng lại, một lượng lớn tin tức tiến vào trong đầu nàng . Cảm giác đầu óc sắp bị tin tức làm nổ tung, Độc Cô Thiên Diệp không kịp nói với bọn Tiểu Hỏa đã lập tức ngồi xếp bằng xuống, tiêu hóa tin tức mà Thần Nông đỉnh giải trừ phong ấn mang đến. Đó là vô số đan dược Đan Phương cùng với thủ pháp luyện chế, Độc Cô Thiên Diệp thời gian dùng hai ngày mới tiêu hóa một bộ phận rất ít, những Đan Phương cấp bậc cao bị nàng áp chế ở trong đầu, đợi sau này có thời gian lại đọc. "Tỷ tỷ. Muội lại thăng cấp , bây giờ muội là thần thú cấp 4 đó nha!" Tiểu Hỏa thấy Độc Cô Thiên Diệp mở mắt, vui vẻ nói. "Chủ nhân, ta cũng thăng cấp ." Lam Mân đối Độc Cô Thiên Diệp nói."Ta từ thần thú cấp 9 thăng đến siêu thần thú dùng hơn hai trăm năm, hiện tại mới một tháng liền thăng một cấp, thật sự rất bất khả tư nghị ." Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu với các nàng, nói: "Chúng ta đi nói với thành chủ một chút, sau đó chuẩn bị đi đến đế đô." Độc Cô Thiên Diệp và Tiểu Hỏa đứng trên lưng Lam Mân, Lam Mân mang theo các nàng bay đến gần Phí Đồng thành, lại hóa thành hình người, ba người cùng nhau trở về thành. Trở lại phủ thành chủ, Độc Cô Thiên Diệp một người đi vào thư phòng của thành chủ, thông báo với hắn việc mình phải đi. "Ngươi chuẩn bị đi sao ?" Thành chủ buông văn kiện trong tay, hỏi. "Phải. Ta muốn đi trước hai ngày nhìn xem đế đô. Cho nên vội tới tìm ngươi chào từ biệt." Độc Cô Thiên Diệp nói. "Ừ, biết ngươi sắp trễ, ta cũng không giữ ngươi lại." Thành chủ nói, "Sau này đi ngang qua nhớ đến thăm ta. Cần cái gì , có thể tới tìm ta, ta tốt xấu cũng là người đứng đầu một thành." "Ha ha, nhất định. Lần này cho Phí Đồng thành không ít phiền toái, về sau thành chủ cần ta giúp gì, nói một tiếng, ta nhất định đến. Ta đây đi trước." Độc Cô Thiên Diệp nói. Thành chủ tự mình đưa nàng đến ngoài phủ thành chủ, giao cho nàng bản đồ của đế quốc Mạc Đồng Tư, sau đó nhìn nàng rời đi. Ba người tới ngoài thành, Lam Mân hóa ra bản thể, Độc Cô Thiên Diệp và Tiểu Hỏa ngồi trên lưng nó, nhanh chóng tiến về phương Bắc. Lam Mân không hổ là siêu thần thú, tốc độ phi hành nói lưu hành một giờ ngàn dặm cũng không ngoa! "Tỷ tỷ, sau khi đến đế đô phải đi Mạc gia hả?" Tiểu Hỏa hỏi. Độc Cô Thiên Diệp nghĩ nghĩ, nói: "Trước tiên không đi , ta chưa chuẩn bị sẵn sàng. Đầu tiên tham gia chiêu sinh của học viện đi." Dù sao đã ra đi nhiều năm như vậy, mọi người đều cần một giai đoạn để tiếp thu, trực tiếp đi gặp mặt như vậy, mọi người khó tránh khỏi xấu hổ. Hơn nữa nàng cũng không phải Độc Cô Thiên Diệp chân chính, xét về mặt linh hồn, nàng thật là danh bất chính ngôn bất thuận. Độc Cô Thiên Diệp nhìn về phía trước, trong lòng hô: đế đô, ta đến đây!