Tiểu Thư Ôsin
Chương 30 : - 2 (END)
Người ta luôn nói cuộc sống luôn có những điều bất ngờ
Tại Khách sạn Hà Nội Daewoo
1 nơi lý tưởng để ra mắt chồng và mẹ chồng tương lai.
Nó diện 1 bộ đồ màu vàng nhạt, nhìn nó như 1 nàng công chúa đẹp long lanh
Nó bước xuống xe, đi bên cạnh ba nó vào đại sảnh
Mọi cặp mắt đều nhìn vào nó
Ba nó đã chuẩn bị rất chu đáo cho lần ra mắt này
1 bữa ăn tại đây có cái giá cắt cổ và 1 vị hôn phu nó chưa hề biết mặt
1 bàn ăn đặt trước cho 4 người ở 1 vị trí tuyệt đẹp
Nơi đó có 1ng con trai và 1 phụ nữ đã ngồi chờ sẳn
Nó bước lại gần
Nhìn người con trai nó muốn ngất xĩu
Ko tin nổi vào mắt mình
- Sao chổi ....
Hắn đứng bật dậy làm đổ cái ghế
- Như kỳ... là em sao
- Hà hà ta biết thế nào cũng sẽ có chuyện này mà. Ba nó cười khà khà
- ồ anh Thành, em cũng đã rất bất ngờ khi nghe anh nói chuyện này, ko ngờ trái đất tròn thật. bà khánh liên mẹ của Q lên tiếng
còn nó và hắn nói ko nên lời
2 đứa đứng chôn chân tại chổ nhìn nhau
- 2 đứa ngồi xuống đi ko cần phải xúc động như vậy đâu. Hà hà
Nó bất ngờ đến nỗi ngồi xuống như 1 cái máy. Ko ngờ vị hôn phu của nó là Q
Còn hắn choáng váng cả đầu óc... ko biết nên mừng hay nên buồn nữa đây
Hắn cứ nghĩ NK là 1 cái thôn quê, gia cảnh nghèo khó nào ngờ lại là con gái độc nhất của đại gia TCT lừng danh đất Hà thành, và còn là vị hôn thê khiến hắn đau đầu nhức óc suốt thời gian qua
Nếu biết trước thì hắn đâu cần làm nhiều điều vô nghĩa đến vậy
Công nhận cô pé này ma lanh quá, che giấu thân phận quá tuyệt vời
- Cậu Q đây chính là nguyên nhân khiến con gái ta khóc sướt mướt nhiều ngày qua đúng ko
- Kìa ba ... nó đỏ mặt nhìn ba nó
Nó còn chưa kịp định thần lại thì ba nó phán 1 câu ngọt sớt
Hừm ra chính nó là cô gái tuyệt vời mà hắn sẽ kết hôn ak, nó chiếu cái nhìn lạnh lẽo về phía Q
" phen này anh biết tay tôi" nó nghĩ thầm
- Cả 2 đã quen nhau, tình cảm lại thắm thiết nữa vậy chúng ta nhanh chóng tổ chức lễ cưới đi là vừa anh Thành nhĩ
- Ôh tất nhiên rồi
- Khoan ....
Nó đứng bật dậy
- con cần thời gian xem xét lại chuyện này
- kìa NK
cả ban ng còn lại đồng thanh lên tiếng
- Anh còn nhớ những gì anh đã nói với tôi không, nói cho anh biết tôi là người rất thù dai. Nên anh đừng tưởng mọi chuyện sẽ dễ dàng nhé
- E vẫn còn giận anh sao NK
- Hứ
- Dzạ, thưa ba, thưa bác Liên. Con hơi mệt con xin phép về trước
Nói xong nó quay ng bỏ đi
- Cái con bé này .... tôi quá cưng chiều nó rồi. ông TCT thở dài
- Ôh ko phải vậy đâu, cũng tại thằng con trai của tôi làm con pé giân.
- Tất cả là tại mẹ ko chịu nói cho con biết sớm. hắn nổi nóng đứng bật dậy
- Con mà ko lấy đc Vợ là do 2 người cả đấy
Hắn cáu kỉnh. Bác Thành và mẹ hắn quá đáng thật, 2 ng biết hết mọi chuyện mà ko nói gì. Khiến hắn khổ sở bao nhiêu ngày qua, rồi còn nói những lời tàn nhẫn với NK nữa. phen này cô pé ko tha cho hắn rồi
Thật là bực mình mà
2 nhân vật chính bỏ đi, chỉ còn 2 ng bạn già ở lại
- hà hà. Vui thật đó, lần đầu tiên tôi thấy đứa con gái cứng đầu của tôi như vậy
- thằng con trai của tôi thay đổi thật rồi, đúng là tình yêu !!!
Nó về nhà, ở trong phòng nhiều ngày ko thèm ra ngoài thế mà hắn ko thèm đến
Tức ko cơ chứ
Ko lẽ hắn ko muốn cưới nó nữa
Nó nghĩ vẫn vơ nằm trên giường nhìn ra cữa sổ. chợt bong bóng bay ở đâu bay lên quá chừng. nó bật dậy bước ra cửa sổ
Mỗi quả bóng bay lên là 1 thông điệp. nó với tay lấy 1 cái
- Đừng giận anh nữa
Lại 1 quả bóng khác bay lên đúng tầm tay nó
- Anh yêu em
Là Q, tên này cũng lắm trò thật. nó chóc đầu nhìn xuống Q đang ở dưới nhìn lên
Nhiêu đây mà bảo nó đừng giận ak
Đâu đơn giản thế
Nó vào phòng lôi ra 1 cây kim
Bất kì quả bong nào bay qua cửa sổ phòng nó, nó đều lấy kim châm cho bể
- Bụp ... bụp ... bụp ....
- Xem anh còn có trò gì nà
Xong nó đóng cánh cửa sổ lại
Mặc kệ ai đó đứng tần ngần ở dưới
Hắn đứng ở dưới thở dài ngao ngán. Cô pé này bướng bỉnh hơn hắn nghĩ
Nhưng Q thiếu gia đâu dễ bỏ cuộc thế
Ngày hôm sau. Nó nhận được quá trời hoa hồng
Chất đầy trong nhà
Ba nó thì tấm tắc khen còn nó thì ko thèm ngó
Nó nhắn tin cho hắn
" chiêu này xưa quá rồi, ko có tác dụng đâu"
Hắn điên hết cả người gọi điện cho TD mắng xối xã
- mấy chiêu cậu nói cho tôi ko có cái nào xài đc hết, cậu cố ý phải ko
- đấy là do anh ko làm đúng cách, chứ e dung với TT hoài vẫn ok mà
- mặc xác cậu ko cần cậu nữa
hắn từ trước đến giờ có khi nào phải năn nỉ con gái kiểu này đâu
tính hắn ngang ngạnh từ bé. Quen được nuông chiều, hắn nói 1 ng khác phải răm rắp làm theo... thế mà khi yêu hắn lại phải đau đầu thế này
lãng mạn xin lỗi nàng ....
Hắn làm ko đc nên phải cầu viện TD bạn thân nhất của NK
Thế mà ......
NK đúng là ương bướng đã thế ko cần nhờ TD nữa hắn sẽ làm theo cách của hắn
....
Hôm nay nó ngũ dậy muộn, lững thững bước xuống nhà
Nhà ko có 1 bóng người
Ba nó đâu
Ngay cả người làm cũng ko thấy
- ba ơi .... Nó cất tiếng gọi nhưng chỉ có tiếng vọng của chính nó vọng lại
Nó đi xuống bếp, tìm khắp mọi nơi cũng ko thấy ai
Chuyện gì thế này, nó đang băn khoăn thì đột nhiên có 1 bàn tay chụp nó từ phía sau
Là thuốc mê, nó ko kịp la lên dù là 1 tiếng
Khi tĩnh dậy , nó thấy mình đang bị cột chặt, mắt nó bị bịt lại, ko thấy gì hết
- tĩnh rồi hả cô em
1 giọng nói khàn khàn vang lên
Trời đất ko lẽ nó lại bị bắt cóc nữa
Bụng nó quặn lên 1 nỗi lo sợ
Ba nó có biết chuyện này ko, có ai cứu nó ko. Nó toát hết mồ hôi, mặt tái mét
Nỗi sợ ngày 1 lớn dần lên khi tên bắt cóc tiến đến gần nó
- ông ... ông muốn gì .... Tiền, ba tôi có thế cho ông ... chỉ cần ông thả tôi ra.....
bàn tay nó toát mồ hôi lạnh
- ha ha tôi ko cần tiền.... chỉ muốn cô em thôi
bụng nó giật thon thót, ko cần tiền mà hắn muốn ....
- làm ơn thả tôi ra đi mà ... tôi ko xinh đẹp đâu ... ông có thể tìm người khác mà ....
- ồ ko. ... tôi tốn công bắt cô về đây, mà lại dễ dàng để cô đi ak, làm gì có chuyện đó, nào bây giờ chúng ta vui vẽ chút nhé, tôi sẽ nhẹ tay thôi
nó sợ hết hồn cố gắng nhích xa ra, tim nó đập thình thich muốn bay ra khỏi lồng ngực. nó sợ đến mức chân tay luống cuống cả lên
- ko ... ko ... ông ko đc đến gần
tên bắt cóc dùng sức mạnh đè nó xuống, nước mắt nó trào ra
- ko !!!!!!!!!!! Q ơi cứu em..............
nó cố gắng vùng vẫy thoát khỏi bàn tay cứng như đá, chợt bàn tay đó khựng lại
- Q là thằng nào, nó là ai
- Q là Chồng sắp cưới của tôi, nếu để anh ấy biết đc thì ông chết chắc
Nó sụt sùi, dù sợ hết hồn nhưng nó vẫn cố nói cứng
- Cô có vẽ yêu hắn quá nhĩ
- Tất nhiên
- Hì
Nó giật mình, sao tiếng cười này quen thế
- bấy nhiêu đó là đủ rồi NK ạ
chợt bàn tay nhẹ nhàng ôm lấy nó, thân quen biết bao
hắn mở trói cho nó, mở luôn cả cái bịt mắt
nó lờ mờ nhận ra đó là ai
bao nhiêu lo sợ biến thành tức giận
nó đấm thùm thụp vàp ngực hắn
- Đồ đáng ghét, anh xem tôi là gì vậy hả ???
Hắn để mặc cho nó đánh miệng cười toe toét
- Chịu đấm để được nghe câu em nói yêu anh, anh cũng chịu
Rồi hắn nắm bàn tay nó lại ôm nó vào lòng
- Đừng giận anh nữa, anh biết em hiểu tại sao anh làm như thế với em mà
Tức trào nước mắt, nhưng sao nghe hắn nói bằng cái giọng ngọt ngào này nó ko còn muốn giận hắn nữa
Bao nhiêu ngày qua trái tim nó đã mềm nhũn ra rồi, ko còn giận hắn nữa kể từ lúc nghe bao nó nói tại sao hắn phải làm như thế. Nó càng thương hắn hơn
Tuy vậy nó vốn là đứa bướng bĩnh nên nó muốn thử thách hắn 1 chút thôi
- Anh là đồ xấu xa, có biết lúc nãy em sợ lắm ko. Nước mắt ấm ức cứ trào ra
Hắn đưa tay lau mấy giọt nước mắt trên mặt nó
Nhìn nó bằng ánh măt chất chứa yêu thương
- Anh xin lỗi, nếu ko làm thế này thì anh đâu biết đc tình cảm của em giành cho anh nhiều đến thế
Nó chu môi
- Chỉ đc cái miệng, mà đây là đâu vậy anh
- Nhà em
- Vậy ....
- 2 đứa tâm sự xong chưa, trả phòng cho ba nào hà hà
Ông TCT bước vào
Thì ra ba nó ai dua với Q để chọc tức nó
- Ba thật quá đáng mà, ba với anh Q đem con làm trò đùa
- Ba biết làm sao khi con rể của ba xuống nước năn nĩ ba chứ, hà hà
- 2 người thật là đáng ghét
Nó vùng vằng bỏ đi
1 năm sau
Đêm trước lễ cưới
- ba ơi con ko kết hôn nữa đâu....
- Cái gì
Ba nó, mẹ chồng nó, cả Q nữa đồng thanh la lên
- tại sao vậy, ngày mai là cưới rồi mà con còn giở trò con nít vậy . ông TCT tức tối quát ầm lên
Quân cũng la lên, mặt bừng bừng sát khí, đe doạ
- em làm cái trò gì thế hả, muốn ăn đòn phải ko.
Mặt nó đỏ bừng, nó đưa tay ôm mặt
- Con chỉ muốn ... làm bạn gái của anh Q thôi
Trời đúng là trẻ con mà
Ông TCT và bà KL cười xoà
Còn Q thì ko nói nên lời, bó tay với cô pé này
Sáng 8h trước lễ đưa dâu 1 tiếng
Tại nhà họ Trang
- Lão gia, lão gia lớn chuyện rồi
- Có chuyện gì
- Tiểu thư bỏ đi rồi, cô ấy để lại cho ông bức thư này
- Cái gì
Ông TCT mở bức thư ra
" ba ak, con xin lỗi vì ra đi ko nói với ba 1 tiếng, nhưng con sẽ sớm về thôi, yêu ba nhất"
Cùng lúc đó tại nhà họ Lâm
Bà KL cũng nhận đc 1 bức thư từ cậu quý tử
" xin lỗi mẹ, nhưng con cần phải đi du lịch 1 thời gian, con sẽ sớm quay về thôi"
Tại sân bay Nội Bài
- Trời đất cái con khỉ này làm gì mà lâu thế ko biết, giờ này còn chưa thấy đên... hay bỏ trốn 1mình rồi ko biết
Thiếu gia LHQ thấp thỏm, đứng ngồi ko yên, mắt cứ nhìn ra đại sảnh tìm kiếm 1 ng trong hang trăm hành khách
1 dáng người đang chạy đến chổ hắn với tốc đôj kinh hồn
- Xin lỗi xin lỗi anh .... Nó cúi gập người thở dốc
- E làm gì mà lâu thế hả
- ba em canh dữ quá mãi mới trốn đc, may quá vẫn còn kịp
- Sắp trể rồi nhanh lên đi. Hắn kéo tay nó lôi đi
- Từ từ cho em thở đã
- Hay để anh bế em nhé. Hắn cười trêu chọc nó
- Chịu liền ak
Cả 2 cùng cười nắm tay nhau lên máy bay
1 chuyến du lịch xuyên lục địa đang chờ đón 2 người
HẾT
Truyện khác cùng thể loại
61 chương
58 chương
19 chương
7 chương
61 chương
100 chương
21 chương