Sau khi tò te hú hí....Tulip và Layon trở lại phòng học....Layon nheo mắt nhìn Tulip hỏi _CHơi trò gì đó mày....? _Trò gì là trò gì.... _Tao kêu mày đợi mà mày đi tò te hú hí với cha già Kenta hả _Tò te hú hí cái đầu khỉ khô mày...Tại hắn bị rượt nên bắt buộc tao phải chạy theo chứ...còn mày nữa...biến đi đâu với ông nội Senita giờ mới về _Đi vào thư viện....LAyon nói mà mắt nhìn đi chỗ khác khiến Tulip bịt miệng cười hi hí _Giỏi giang quá ha...hehe _Chứ sao không....đâu như mày... _Hehe...tao biết mà....Tulip nói rồi bịt miệng cười đểu khiến Layon chuộc dạ nhìn qua nói _Cười gì đó con quỷ? _Bộ cười không cho sao?....hehe... _Dẹp mày đi...thầy vào lớp rồi....tao ngồi học đây....Layon đánh trống lảng bởi vì cô biết nếu mà tiếp tục nói chuyện nữa thì chắc cô sẽ chết vì xấu hổ mất...... Bên kia.... _Chào anh Nicky ạ...Mei-em của Niana xuất hiện _chào em... _ANh đang làm gì thế?...Đưa em đi shopping được không? _Chắc không được....NIcky từ chối... _TẠi sao vậy?...anh không thích ư? _ý anh là....NIcky nghĩ đến Layon một lát rồi cậu mỉm cười nhìn Mei nói _Ok...anh đưa em đi.... _Hì...đi thôi anh Mei mỉm cười nắm tay NIcky đi.Cái nắm tay ấy khiến cho Nicky chạnh lòng...Cậu suy nghĩ"Tại sao người nắm tay này không phải là em hả Layon?"...Nhưng chưa suy nghĩ được lâu thì Mei đã lên tiếng _ANh nè...mình đi mua áo cưới nghen... Lời đề nghị đó khiến NIcky xượng lại.Lúc bấy giờ,cậu mới chợt nhận ra là chỉ còn vài ngày nữa thôi,Mei sẽ là vợ chưa cưới của mình.Cậu gật đầu nói _Tùy em thôi... _Em biết cửa hàng này bán áo cưới đẹp lắm nè.... VÀ thế là Mei dẫn Nicky đến cái cửa hàng áo cưới mà chính cậu,Ren,Tulip,Pyo và Julia ngày nào đó đã đến...Nicky nắm chặt tay mỉm cười giả dối nói _EM chọn đi Sau khi chọn mãi,Mei bước ra trước mặt Nicky với nụ cười duyên dáng...NIcky sững sờ nhìn Mei,nhìn bộ váy cưới đó và thốt ra hai chữ... _Layon..... Trước mắt Nicky bấy giờ là Mei trong bộ đầm mà lúc kia Layon đã mặc...và điều đó khiến Nicky chạnh lòng nhớ đến Layon.Mei nghe NIcky nói 2 từ đó,Mei nhìn qua hỏi _Layon là ai vậy anh? _Àk không....tại anh thấy em mặc bộ này đẹp cứ như đóa hoa Layon thế nên....Nicky mỉm cười nói xạo với Mei nhưng điều đó khiến Mei mỉm cười nói _Em cám ơn anh.... Nicky nghĩ trong đầu"Mei à...anh xin lỗi,nhưng câu nói đó là anh muốn nói với Layon,người mà anh yêu nhất và chỉ mình cô ấy mà thôi,cô ấy mới chính là đóa hoa Layon đẹp nhất trong lòng anh đó...Anh xin lỗi vì trái tim anh không thể có thêm em được nữa mặc dù em rất đỗi dịu dàng và rất đẹp nhưng có lẽ anh đã quen với cái tính quậy phá của Layon rồi...Anh xin lỗi em nhé Mei"....NIcky nhìn bâng quơ ra ngoài cái bầu trời lồng lộng đó mà lòng buồn vời vợi Ngày hôm sau,trong khi đang đi shopping,TUlip vớ vào cái áo đầm mà cô cảm thấy thích nhất và bỗng nhiên _TUlip...chỉ còn hai ngày nữa ta cưới vợ rồi...em hãy bảo trọng nhé.Ta xin lỗi vì nếu như không cưới công chúa láng giềng thì đất nước ta sẽ có chuyện... _Ren....là anh ư?....Tulip bỗng mấp máy môi,cô nhăn mặt vì thấy mình nói những điều khó hiểu và cô nhận thấy nước mắt trên mi bắt đầu rơi.....và thế là Tulip sợ hãi gọi cho Layon _LAyon ơi... _Gì thế _Tao...tao khóc _Thúi...mày khóc kệ mày chứ...tự nhiên nói tao _Tao khóc vì Ren....vì Ren đó _CÁi gì...mày đang ở đâu?....Layon nghe vậy hốt hoảng hỏi _Tao đang ở khu áo quần gần nhà mày....tim tao đau quá.... _Đợi tí,tao đến liền LAyon dập vội máy rồi lên xe phóng nhanh tới đó...tại một nơi không có ai,Layon kéo Tulip đến đó và nhìn thấy cô bé khóc dữ dội _Mày sao vậy? _Tao không biết...tao nghe một giọng nói rất thân thuộc và ta nghe Ren...vị hoàng tử đó bảo rằng người đó sắp lấy vợ...rồi tự nhiên tao khóc....có phải tao bị điên không mày? _Mày không bị điên đâu vì mày điên trước rồi....tao nghi lắm...không lẽ tụi mình là....Layon nói đến đó và im lặng...cô tạo cho Tulip cái nhìn khó hiểu.... _Ý mày là sao Layon?....Tulip lên tiếng hỏi _Chắc không phải đâu....Layon lắc đầu một mình _Mày nói cái gì vậy?...Tulip bực mình lên tiếng _Hồi nãy tao nghĩ tụi mình là người của thế giới đó...mày là vợ của Ren và tao là vợ của NIcky...Layon trầm giọng xuống nói _Hahaha.....mày bị điên nặng thật rồi....Tulip phá lên cười nắc nẻ khiến Layon chau mày nhìn Tulip nói _Điên cái đầu mày...không tin thì thôi...tao nói tao chỉ nghĩ thôi chứ bộ chứ tao đâu có nói là đó chính là sự thật đâu...vô duyên _Vô duyên thế á...thế có thích chơi với tao không? _Mày biết không,tao tội một cái là tao cũng thuộc dạng vô duyên hết biết cho nên tao mới chơi với mày đó.... _Có biết sao...hehe _Mày về nhà tao tìm tài liệu đi,chỉ còn hai ngày nữa là tụi mình phải thuyết trình rồi... _Ừ....vậy cũng được CẢ hai lên xe và về nhà...tại nhà LAyon,Tulip lôi laptop ra và vào google tìm kiếm thông tin....và như thường lệ,cô vẫn vào trang có Ren...Tulip bây giờ lại cảm thấy tim mình nhoi nhói một cái gì đó mà cô không hiểu được...CÒn Layon,cứ nhìn NIcky mãi không thôi.... _Anh Ren...anh thấy em mặc bộ đầm cưới này đẹp không?....Niana ở đâu lên tiếng khiến Ren quay đầu lại.Cậu mỉm cười nói _Ừm...đẹp lắm _Ren,anh có chuyện gì không được vui sao?...NIana nhìn bộ mặt của Ren và hỏi _Có chuyện gì đâu...anh vẫn đang cười nè...Ren nói rồi chỉ tay lên nụ cười của mình _Thôi,anh xạo quá...làm sao anh qua mặt được em? _Chắc là anh hơi mệt thôi...à...mà nè....chuyện đám cưới của tụi mình chuẩn bị đến đâu rồi?....Ren đánh trống lảng vì cậu không muốn NIana biết mình đang không vui vì sắp cưới cô ấy...sắp phản bội Niana... _Xong xuôi rồi,em nghe vua Roenxi nói là sẽ có nhiều người đến tham dự lắm đó anh àk _Oh...vậy hả....chắc lớn lắm _Em cũng nghĩ vậy...Thôi tụi mình đi chơi nhé _Cũng được....Ren gật đầu đồng ý rồi dẫn Niana đi chơi... Bên phòng NIcky, _Anh Nicky,em mới làm món ăn này cho anh nè....anh ăn thử đi _Món gì vậy em? _GÀ hầm thuốc bắc _Ýk...nghe lạ à nha...đưa anh thử coi... _Đây nè...Mei đưa tô gà hầm thuốc bắc cho Nicky.Cậu mỉm cười và múc từng muỗng lên ăn.Nicky vừa ăn vừa đau lòng...cậu ngẫm nghĩ" Layon thúi rình...em là cái đồ vô duyên nhất mà anh từng gặp đó...vợ anh mà chưa bao giờ làm đồ ăn cho anh...đúng là...hmmmm....anh nhớ em quá Layon ơi....chỉ còn hai ngày nữa thôi...anh chỉ còn chung thủy với em hai ngày nữa thôi...anh không muốn...không muốn đâu Layon ơi...." _Nicky...anh thấy sao ạ?....Mei lên tiếng hỏi phá tan dòng suy nghĩ của Nicky _Ơ...ừm....ngon...ngon lắm _Ngon thì anh sẽ thưởng cho em cái gì nè? _Em muốn anh thưởng em cái gì? _Đi chơi với em nhé....từ lúc anh gặp em đến giờ,anh chưa bao giờ đưa em đi chơi... _Cũng được thôi... NIcky gật đầu đồng ý và lúc cậu vừa bước ra thì cũng gặp ren và Niana.Nicky nhìn Ren hỏi _Anh đi đâu vậy? _Tụi anh tính đi chơi...còn em _Em cũng tính đi chơi nè....hay mình đi chung đi...Nicky đề nghị _Ừ...cũng được...ý hai em thì sao?...Ren xoay qua hỏi _Dạ càng đông càng vui mà... Thế là cả hai cô bé đồng ý,và cả 4 người xoay lưng bước lên xe thể thao của Ren ngồi mà không biết Pyo và Julia đứng nhìn theo họ.SAu khi 4 người đó đi khỏi,Julia mới nhìn qua Pyo nói _ANh à...em cảm nhận được luồn điện của Tulip _Ý em là sao? _Em không biết..nhưng hình như Tulip đang dần dần tìm thấy cách trở về thế giới này hay sao á _Cái gì....sao được cô ấy vốn đâu đủ thông minh để hiểu được vấn đề _Anh quên Layon rồi hả...Layon là một người chỉ số IQ rất cao,với những dấu hiệu gần đây,Layon sẽ dễ dàng khám phá ra điều này lắm _Nhưng...họ không thể trở về được... _Em cũng đang lo lắm...nếu họ về được thì Niana và Mei sẽ ra sao hoặc là hai người ấy sẽ ra sao nếu như thấy Ren và NIcky cưới người con gái khác..... _Giờ phải tính sao nhỉ,chả lẽ cho phụ hoàng biết? _Em không biết,em nghĩ vua cha biết rồi... Những lời nói của Julia khiến cho Pyo nhức đầu...cậu lẩm bẩm _Tulip,Layon...xin các em đừng trở về...ta không muốn các em phải hy sinh vì cái thế giới đầy điên loạn này đâu...Bất chợt,Pyo thở dài