Senita nhìn qua Layon với ánh mắt khó hiểu _Em nói gì?....Nicky nào vậy _Ơ...dạ không có gì....Layon đánh trống lảng....Senita cũng coi như là không nghe gì.Cậu nhìn Layon hỏi _Tại sao em muốn làm bạn gái anh trong 100 ngày _Thì tại vì em...em... _Em sao cơ? _Hok biết nữa...em có cảm giác muốn anh là bạn trai em thôi _Thế em có thích anh không? _Điều này thì....Layon khựng lại và tự hỏi chính bản thân mình là cô đã có khi nào cô thích Senita chưa...và rồi cô nhìn qua Senita mỉm cười nói _Em không thích anh Senita nghe vậy,mặt hơi xượng lại nhưng rồi vẫn mỉm cười hỏi nhẹ nhàng _Nếu em không thích anh thì làm sao anh tiếp tục làm bạn trai em đây? _Bộ anh không muốn sao?...Anh phải vinh hạnh lắm mới có cô nàng người yêu đẹp như em nè _Tự tin vừa thôi em...chứ tướng anh mà ra ngoài thì 10 người như em anh cũng kiếm được nữa _Thế thì anh kiếm đi _ANh không thích.... _Tại sao? _Tại vì anh thích em đó Một lần nữa Senita nói câu đó và nhìn thẳng vào mắt Layon và lần này,tim layon đập thình thịch.Cô quay ra bờ sông nói _NÓi thật thì em chẳng thích hot dog chút nào.... _Bộ em ăn hot dog sao? _À không?...ýk em là hot boy...nói lộn...hì hì....Layon gãi đầu cười cười khiến Senita hơi nhột nhột...cậu hếch môi cười _EM nhầm hay quá hén _Chứ sao không?....em mà _Bộ tính gọi anh là hot dog à.... _Đó đó...cái đó là do anh tự nhận à nghen _Thua em luôn _Thì có khi nào anh hơn em đâu Layon nói rồi phá lên cười.Senita xoa đầu Layon rồi lẳng lặng nhìn cô bé.Sau một hồi lâu thật lâu,Senita đưa layon đi ăn rồi đưa cô bé trở về.Vừa lên thấu phòng,ngay lập tức,Layon dùng hết ý nghĩ của mình và gọi _Nicky.... Không có gì xảy ra,cô lại cố gắng nghĩ đến hình ảnh của NIcky và gọi to lên thêm một lần nữa _NICKY? Không thấy gì xuất hiện,cô lắc đầu lẩm bẩm _Quái lạ...tại sao mình lại gọi tên NIcky vậy?..... _Layon...là em đúng không?...Giọng NIcky ở đâu lên tiếng khiến Layon giật mình.Cô nhìn quanh nhìn quất rồi lên tiếng hỏi _Bất kể anh ở đâu nhưng anh tên là NIcky đúng không? _........ Không thấy tiếng trả lời,Layon mới tiếp tục hỏi _Có phải không? _Em không nhớ ta...thôi...ta đi đây...giọng NIcky trở nên buồn bã,và cái khoảng không im lặng huyền bí đó làm Layon chìm vào giấc ngủ một cách nhanh chóng....nhưng ở đâu đó _Ta nghe được giọng em ta vui lắm mặc dù em không cong nhớ ta...nhưng tại sao ta lại nói chuyện được với em nhỉ....Nicky chau mày hỏi chính bản thân mình và cũng ngay lúc đó,Julia xuất hiện nói _NIcky,cậu không được nói chuyện với Layon kiểu đó nữa nếu không cậu sẽ làm Layon nhớ lại mọi chuyện và khi Layon nhớ lại mọi chuyện,cô bé sẽ tìm về thế giới này và mọi chuyện xấu sẽ xảy ra cho Layon và Tulip _Oh....vậy à....Nicky buông xuống một câu thờ ơ...Julia đặt tay lên Nicky và nói _Julia biết là cậu nhớ Layon lắm nhưng tuần sau là cậu phải cưới vị công chúa láng giềng rồi nên cậu cũng nên quên đi...Và đặc biệt,đừng để Ren biết về chuyện này _Ta biết rồi....Nicky buồn bã gật đầu và ngay chính bây giờ đây,cậu mới nhớ ra là cậu sắp cưới một người vợ khác....và cậu sắp biết rằng cậu sẽ phản bội Layon vì theo ý của chính phụ hoàng mình...NIcky thở dài não nề