Bước vào lớp Sử...Tulip ngồi cạnh Layon...Cô nhìn sang Layon bảo
_Ê...nghe nói hôm nay chúng ta sẽ học tới chương thành phố bị mất đó
_Mày quan tâm đên chuyện học khi nào vậy?...Layon nheo mắt chọc Tulip
_Vừa phải thôi nghen con quỷ...Lâu lâu phải cho chị mày giỏi giang tí chứ
_Hehe...ai nói gì đâu...tại mấy người có tật giật mình chứ bộ
_Dẹp mày đi...vào học thôi
Thầy Rick bước vào...ông nhìn cả lớp mỉm cười hiền từ
_Hôm nay chúng ta sẽ bước vào chương mới...một chương đầy hấp dẫn và khoa học khó hiểu vẫn không tìm ra câu trả lời...đó là thành phố bị mất
_Wow....nghe nói ở đó ai cũng đẹp....HS1 lên tiếng
_Ừ...không biết ra sao hén.....HS2 hưởng ứng
_E hèm...mấy em sẽ làm một luận án về chương này...mỗi em sẽ tìm một nhân vật để tìm hiểu
_ Mày sẽ tìm ai?....Tulip quay qua hỏi
_Mày hỏi tao tao biết hỏi ai
_Ac...mà khi nào mới là hạn cuối đây?...Tulip nói vọng to
_Tuần sau,các em sẽ nộp bài và tự thuyết trình cho nhân vật của mình....thôi...chúng ta bắt đầu bài học nào....
Mọi người hồi hộp giở sách ra và chăm chú vào bức hình đầu chương...đó là một bức ảnh của ba vị hoàng tử...và bỗng...một tiếng oh lên bất ngờ...HS1 nhìn qua HS2 nói
_Úi trời...sao đẹp dữ vậy?
_Ước gì mấy người đó ở đây....
_Không thua kém anh kenta
_Hey Layon...Tulip khều qua
_Gì mày...
_Thấy mấy người đó có quen không?
_Tao không biết đang suy nghĩ nè....lạ thật...cảm giác lạ thật đó.....Layon gãi đầu suy nghĩ,và Tulip cũng vậy...nhưng những suy nghĩ kì lạ của hai cô bé đã bị lãng quên khi họ bước vào giờ ra chơi nhộn nhịp...
Tại canteen,sau một hồi chen lấn vất vả,Tulip trở ra với vẻ đắc thắng trên tay
_Hà hà...của nhà người đây...CÔ chìa ra một lon nước coca cho Layon rồi mở lon nước cam cho mình....Layon mỉm cười nói
_Mày đúng là số 1
_Tao mà...hehe....
_Hắn đến kìa....Layon húc vào tay Tulip và đưa mắt về phía Kenta...Thấy vậy,Tulip mỉm cười tiến tới cạnh kenta nói
_CHào ông...
_CHào...
_TUi có chuyện muốn nói riêng....
_không rảnh...
_Không rảnh cũng phải nghe à....Tulip cười cười rồi kéo tay Kenta đi mặc dù cậu không đồng ý....Tại ngay sân thượng
_Mấy người muốn gì nữa
_Làm bạn trai tui đi
_Thì tui là bạn mấy người mà là con trai nè....
_Vô duyên...người ta kêu ông làm người yêu tui chứ bộ....
_Chi vậy?...bộ thích tui rồi hả
_Không
_Sax...không mà cũng hỏi...vô duyên quá....
_Thế đấy....chịu không...
_Nếu mấy người muốn thì mình chơi trò này đi
_Trò gì?
_Tui sẽ làm người yêu của mấy người trong vòng 100 ngày....chịu chưa?
_Ok...bắt đầu từ ngay bây giờ nhé
_Thích thì chiều...chúng ta đi thôi em yêu
_SAx....gớm quá đi ông nội....nói rồi 2 người nắm tay nhau bước xuống canteen trước cái nhìn của mọi người và sự há hốc kinh ngạc của Layon
_Anh yêu ơi,chiều nay chúng mình đi chơi nữa nhé....Tulip nhấp nháy mắt nhìn Kenta và tất nhiên đáp lại cái nháy mắt đó là cái gật đầu của Kenta
_Tùy em thôi...nếu em muốn....
Layon nheo mắt nhìn Tulip hỏi
_Mày bị ấm đầu hả?...còn ông anh nữa...có bị tưng tưng không?
"Tưng cái đầu cô"...Kenta nghĩ thầm
_Thôi...tạm biệt em yêu,anh vào học đây...Kenta nhìn qua Tulip và mỉm cười.Tulip gật đầu rồi kéo Layon đi...Trên đường bước vào lớp,Layon nhìn Tulip hỏi
_Mày kua được hắn ta rồi à?...Chỉ cần 1 đêm thôi sao?
_HAha...tất nhiên...Tulip mà chứ đâu phải ai đâu...hehe...tao thắng vụ cá cược rồi nhé
_Bái phục bái phục...muốn gì
_Hmm...muốn gì hả...tao nói sau...giờ vào học thôi
Bên kia,Senita nhìn Kenta với cặp mắt khó hiểu
_Mày bị gì vậy?...Thích con nhỏ đó thiệt hả?
_Thích gì chứ...nó và tao làm bạn trai nó trong vòng 100 ngày thì ngu gì không làm...tao sẽ cướp đời nó cho coi...hahaha
_Mà tao nhớ mày không thích làm chuyện đó với người mình không yêu mà....
_Ờ thì tao đổi ý rồi...Kenta nhích môi cười một nụ cười khó hiểu.
Bên thế giới kia,vô tình Ren nghe được cuộc đối thoại của Kenta và Senita,cậu tức tối thét lên
_Thằng khốn,mày mà làm gì tổn thương đến Tulip,tao thề có thành ma tao cũng giết mày
_Có chuyện gì vậy anh Ren?....Nicky ở đâu lên tiếng hỏi
_Không có gì....Ren quay mặt đi nói
_Ren nè,1 tháng sau là 2 công chúa nước láng giềng qua đó...nghe nói đó là 2 người con gái mà phụ hoàng sẽ làm lễ cưới cho em và Nicky...Pyo vừa dứt lời Ren và NIcky đã há hốc miệng nhìn nhau...Ren nói với giọng bực bội
_Phụ hoàng thiệt là quá quắc...đâu cần phải gấp gáp như vậy đâu?
_Ren àk...em không nghĩ cho Phụ hoàng thì cũng phải nghĩ cho bàn dân tiên hạ chứ...
_Thì em cưới là được chứ gì...anh ra đi...em cần yên tĩnh...Ren gắt gỏng...thấy vậy Pyo liền quay lưng ra,Nicky cũng chầm chậm đặt tay lên vai Ren và bước ra...Ren quay lại nhìn bức hình của Tulip và gục xuống...một lần nữa cậu lại khóc vì Tulip...Ren lẩm bẩm
_Tulip ơi...Ck` nhớ V lắm...V mau trở về với Ck đi
Truyện khác cùng thể loại
44 chương
13 chương
50 chương
12 chương
51 chương