Nó cười nhẹ, nụ cười như nắng ban mai thánh thiện và ấm áp làm sao, nó như tỏa sáng vậy, nụ cười của nó thật chói mắt làm sao, làm mọi người đông cứng lần 2. Thấy mọi người đơ như cây cột nó mới biết là nó cười nơi công cộng, thu ngay nụ cười, nó bỏ vào phòng thay đồ để lại bên ngoài 7 cái cục đá. Nó bước ra thì mọi người vẫn còn trong tình trạng hóa đá - Zun! Nó đánh vào người Zun - Hả? Zun giật mình [mất mặt quá anh ơi] - Sao vậy hả, làm gì mà như người mất hồn vậy? Nó nheo nheo mắt - Bởi vì em quá xinh! zun bật cười vòng tay ôm lấy eo nhỏ của nó - Vậy sao! Nó ra vẻ nghi ngờ nhưng trong lòng thì thầm cười, là con gái ai mà chẳng thích được khen xinh - Tiểu thư, bộ váy này gói lại à? Cô bán hàng cắt ngang cuộc nói chuyện của nó và Zun - Gói… Nó chưa nói hết câu thì… - Lấy bộ váy đó cho tôi! Một giọng nói có vẻ hơi chanh chua vang lên, không cần hỏi ý kiến ai, cô ta tự động gở dải vải đỏ ngăn cách chỉ phục vụ xuống, đi vào trong trước con mắt trợn ngược của các nhân viên. - Tiểu thư, cửa hàng chúng tôi bây giờ chỉ phục vụ cho tiểu thư đây, tiểu thư xin mời lần sau! Chủ cửa hàng nghiêm giọng nói - Nhưng bây giờ tôi thích bộ váy đó, tôi ko biết cô ta đã chọn hay chưa, chị tôi đã chọn bộ này, gói lại cho tôi nhanh lên! Một cô gái y như đúc cô gái kia lên tiếng, còn ai ngoài hai chị em Sasa – Sam nữa. - Nhưng tiểu thư kia đã chọn trước! Cô nhân viên cau mày khó chịu nói, khẽ liếc mắt nhìn sang Zun - Cô nghĩ cô là ai mà ăn nói cái giọng ngang ngược đó ở đây? Nó lạnh giọng nói, anh chưa thấy ai ngang ngược như 2 nhỏ Sasa, Sam Hai nhỏ nhìn lại nơi vừa phát ra tiếng nói, m ột cô gái xinh hơn thiên thần, đẹp đến động lòng người, một đại mỹ nhân, hai nhỏ cảm thấy thật sự ghen tỵ, trong khi một người lại đẹp thế trong khi mình chỉ bình thường thôi.(vì ở trường nó trang điểm cho mình trở nên xấu xí nên 2 nhỏ kia ko nhân ra) - Cô nghĩ cô là ai mà dám nói tôi như vậy hả? Cô có biết tôi là ai không? Nhỏ Sasa hét lớn - Cô là cái thá gì mà tôi phải biết? Nó nhíu mày trước cái loa trước mặt - Cô … Nhỏ Sasa giận run người, khuôn mặt đỏ ửng lên vì tức - Cô là ai mà dám ăn nói với người Triệu Gia như thế hả? Nhỏ Sam gầm lên, nhỏ nghĩ là chỉ cần nhắc đến Triệu gia thì nó sẽ sợ mà xin lỗi cô ta - Ngay cả Hàn Kim gia tộc (gia tộc này mk sẽ gt sau nhé) tôi còn không sợ, Triệu gia đã là gì! Nó khinh khỉnh nói Hai nhỏ á khẩu, mấy cô nhân viên cũng ko khá hơn, không ngờ nó dám nói vậy. Hàn Kim gia tộc là gia tộc bất khả xâm phạm, chưa ai dám nói nặng nói nhẹ gì gia tộc này. - Tôi là bạn gái của Shin đấy, cô có tin là tôi nói lại với Shin không hả? nhỏ Sasa vừa nghĩ ra một điều gì đó, định lấy Shin thiếu gia ra để uy hiếp nó. - Shim khi nào thì đã quen cô vậy, sao tôi ko nghe nói nhỉ? Zun nãy giờ im lặng bất ngờ lên tiếng, âm vực trầm đến bất ngờ, cũng đủ biết anh đang tức giận - Zun! Hai nhỏ hoảng hốt thốt lên, lòng đang thầm cầu nguyện là nó và Zun không có quan hệ gì, không thì về nhà thì papa hai người giết họ mất - Sao anh lại ở đây? Nhỏ Sam nuốt nước miếng nói - Tại sao tôi lại ở đây à, tôi đưa cô ấy đi mua sắm! Zum chỉ vào nó, khi nhắc đến nó thì ôn nhu lạ thường Hai nhỏ thật sự muốn ngất luôn ở đây, người mà cả gia tộc không ai muốn đắc tội nhất, hai nhỏ lại đi chọc ngay bạn gái của ổ kiến lửa thế thì có khác gì chọc vô ổ kiến lửa đâu. - Em xin lỗi, em không biết là có anh ở đây, thành thật xin lỗi! nhỏ SAm nhanh chóng xin lỗi cứu vãn tình hình - Em xin lỗi, em không biết cô ấy là bạn gái anh nên hơi lỗ mãng, em xin lỗi! Nhỏ Sasa rối rít xin lỗi - Anh Zun, chúng em xin lỗi, xin anh đừng nói chuyện này với papa tụi em! Nhỏ Sam nhanh chóng cầu xin - Zun, em mệt rồi, chúng ta về thôi! Gói cái đó lại cho tôi! Nó nói rồi đứng dậy đi ra ngoài, Zun nhanh chóng đi theo nó, liếc mắt với đám vệ sĩ giải quyết những gì còn lại.