Sáng hôm sau, Nhược Vi rời giường thật sớm, đắp kín mền cho hai đệ đệ, chăn không dày nhưng may là mùa đông đã qua. Xem ra trong nhà còn có rất nhiều đồ cần đặt mua!
Trong khoảng thời gian này mỗi ngày uống nước suối không gian, gương mặt của hai đệ đệ dần dần có chút huyết sắc rồi. Hiện tại, rốt cuộc không cần lo lắng vấn đề ăn không đủ no nữa, Nhược Vi nghĩ thầm nhất định phải đem hai đệ đệ trở nên trắng trắng tròn tròn.
Lặng lẽ rời phòng, đóng cửa phòng. Để cho bọn họ ngủ đến khi tự tỉnh, cơ hội như vậy nhưng khó được, trước mặt cuộc sống rất khổ, nhưng là hi vọng trong cuộc sống của bọn họ đều là hạnh phúc.
Cầm chậu nước rửa mặt đi múc nước.
Buổi sáng dùng nước lạnh rửa mặt có thể nâng cao thần, rửa mặt xong, cất xong đồ vật, cổ thân thể này quá yếu, cần rèn luyện một chút, căn cứ theo Nhược Vi nghiên cứu trong khoảng thời gian này, hiện tại thời gian vẫn còn rất sớm, mới qua giờ Mẹo không lâu, cho nên trước hết ở trong sân chạy mấy vòng đi! Hai ngày nữa khiến Đào Đào cùng Thụy ca cũng đi theo mình là tập thể dục.
Bóng dáng nho nhỏ ở trong sân chạy một vòng lại một vòng, kiên trì chạy chừng mười vòng, thật sự là không chịu nổi, đứng nghỉ một lát, mới vừa chạy xong là không thể ngồi xuống nghỉ ngơi, đi từ từ, xoa xoa bắp đùi, đấm bóp bả vai, mặc dù có chút mệt mỏi, nhưng cuộc sống như thế lại làm cho người ta cảm thấy rất thực tế.
Nghỉ được rồi, đi chuẩn bị bữa ăn sáng. Buổi sáng, Nhược Vi không có thói quen húp cháo, cho nên hiện tại có gạo cơm để ăn, hơn nữa còn có rất nhiều gạo, lấy ra người ta cũng không biết, cũng không cần phải uất ức chính mình.
Sáng sớm hôm nay liền đem thịt heo xào hôm qua ra ăn, lưu một phần cho nhà Lưu thẩm. Tối ngày hôm qua còn giữ lại rất nhiều lòng heo ở tủ cơm bên trong, cũng có thể đưa cho Lưu thẩm bọn họ một chút, rồi nấu canh nấm là được, đem canh xương tối hôm qua thêm vào một ít, nhất định sẽ vô cùng ngon.
Nhóm lửa, vo gạo, vẫn như cũ lấy nước gạo giữ lại. Tối qua, dùng nước gạo rửa chén, hiệu quả đặc biệt tốt, một chút mỡ trên tay cũng không có, chén cũng đặc biệt bóng loáng sạch sẽ. Đem nồi cơm gác ở lò đất, nhặt bó củi lớn bỏ vào, cứ yên tâm đi đến cắt thịt heo. Lò của nhà nông đều có hai cửa ra lửa, đặt nồi canh xương ở phía trên, như vậy có thể tiết kiệm bó củi hâm nóng canh xương rồi.
Đem thịt heo cắt nhỏ, đều là miếng thịt mỡ lớn, cắt một chút thịt nạc. Nói thật, Nhược Vi không ăn thịt mỡ, chỉ ăn thịt nạc, cho nên lần này vừa mua thịt nạc cũng mua thịt mỡ, thịt mỡ Nhược Vi không ăn, Đào Đào bọn họ muốn ăn, mà ở cái thời đại này thịt nạc so thịt béo còn rẻ hơn. Ai! Hiện đại, thịt nạc rất đắt nha.
Cắt nhỏ gừng, ớt, hành lá, rửa sạch nấm, đây là chỗ còn dư lại không mang đi trấn trên, không nhiều lắm, đủ làm vài bữa cơm, hai ngày nữa lại đi hái một chút bán cho quán rượu, chọn thêm một ít, để lại một chút phơi khô, thu xong, mùa đông ăn cũng được, bán đi cũng được.
Làm xong những thứ này, cơm cũng đã chín, đem nồi cơm đặt ở trên lò đất phía sau, trên kệ nấu ăn, nồi tối qua nấu ăn cũng đã rửa sạch, hiện tại chỉ để ý nấu ăn là tốt rồi.
Lại đi lấy thêm củi, rửa tay, chuẩn bị nấu ăn, công tác chuẩn bị cũng đã làm xong, cho nên Nhược Vi tuyệt không sốt ruột, tâm tình vui vẻ vừa ngâm nga bài hát vừa làm món ăn, thịt mỡ đem kho, chia ra hai chén, nhà mình một chén, nhà Lưu thẩm đợi lát nữa đưa qua. Thuận tiện học một chút thêu thùa may vá, trong nhà tổng cộng cũng có mười mấy bộ chén, nhìn dáng dấp cái này cũng phải mua, thịt mỡ đựng bên trong ra rất nhiều dầu, Nhược Vi cầm bình nhỏ, chuẩn bị dùng, thịt nạc xào, cho thêm gia vị với một chút dấm, mùi thơm bốn phía, lan ra đầy phòng. Tăng thêm chút nấm vào canh xương, đun nóng lòng heo. Làm xong mà Đào Đào cùng Thụy ca còn chưa dậy, thật là hai con sâu lười.
Thức ăn cũng làm xong, phải gọi hai con sâu lười rời giường, bằng không đồ ăn nguội thì không tốt. Mở cửa phòng đi vào gọi hai con sâu lười rời giường, hai Tiểu Bao Tử vẫn còn ngủ. Nhược Vi tà ác đem bàn tay chọc chọc hai người bọn họ. Xem các ngươi tỉnh hay không, hắc hắc…..
“A, tỷ tỷ hư.” Đào Đào xoa xoa cặp mắt nhỏ nhìn Nhược Vi, Thụy ca cũng mơ mơ màng màng nhìn Nhược Vi.
“Hai con sâu lười nhỏ, nếu còn không rời giường, tỷ tỷ sẽ ăn hết thịt luôn!” Vừa nghe đến ăn, Thụy ca nhanh chóng rời giường mặc quần áo tử tế.
“Tỷ tỷ, Đào Đào cũng mặc xong quần áo rồi nè. Đào Đào cũng muốn ăn cơm, ăn thịt.”
Buổi sáng vẫn là mỗi người uống rất nhiều canh, ăn thật nhiều cơm cùng đồ ăn, ai kêu Nhược Vi làm đồ ăn ngon như vậy! Hắc hắc… Canh xương bỏ thêm nấm càng ngon, hai Tiểu Bao Tử ăn đến căng cả bụng. Nhược Vi chính mình cũng vậy, rất lâu không có được ăn qua, gia đình như vậy, có thịt, có gạo cơm mà ngày trước căn bản không dám nghĩ, hiện tại Nhược Vi cũng làm cho nó thực hiện, hơn nữa còn bảo đảm cuộc sống sau này so với hiện tại càng tốt hơn.
Ăn cơm xong, nghỉ ngơi, đem mọi việc trong nhà làm xong, rồi đem cho Lưu thẩm bọn họ một chén thịt kho tàu, một chén lòng heo, mang theo thiêu thùa may vá gì đó, khóa chặt cửa nhà, hướng nhà Lưu thẩm đi tới. Cho tới bây giờ, Nhược Vi còn chưa có đi qua nhà Lưu thẩm, chỉ là nguyên chủ đã đi qua thôi.
Truyện khác cùng thể loại
72 chương
123 chương
45 chương
76 chương
15 chương
128 chương
422 chương