Tiểu Tâm Phiến Tử
Chương 11
Bắt nạt người
Tiểu cung tiễn thủ ở phía trước tiêu sái nhún nhảy, hai bím tóc lớn lắc qua lắc lại, hoàn toàn không để ý đại tế tự đi theo đằng sau. Bên dưới ô giao dịch ở bảng điều khiển không ngừng nháy, hệ thống nhắc nhở tế tự Never cấp 90 phát qua yêu cầu giao dịch, có điều vẫn bị Bố Tranh làm lơ.
[Phụ cận] [Never]: đồ đệ
Bố Bố theo trạm dịch chuyển trở về Chủ Thành, không quan tâm…
[Phụ cận] [Never]: tiến đội
Bố Bố ở Chủ Thành đi dạo sạp hàng, làm như không nhìn thấy…
[Phụ cận] [Never]: giao dịch
Bố Bố chạy đến Công Viên Trò Chơi bắn bong bóng, chặn toàn bộ giao dịch…
Bố Tranh lầm bầm hai tiếng, điều khiển Bố Bố vượt qua Never, hướng Khu Vui Chơi chạy tới. Kỵ sĩ của cậu max cấp đã lâu, đại hào bình thường rất ít khi đến chỗ Khu Vui Chơi loại này, đều là hạ bản sao, nếu không thì đến đấu trường PK gì đó.
Khu Vui Chơi cho kinh nghiệm tương đối nhiều, là nơi thăng cấp tốt, có điều một ngày chỉ có thể vào một lần. Trước tiên yêu cầu ở cổng nhận nhiệm vụ, đến bản đồ chỉ định tiêu diệt 20 con tiểu quái đổi lấy một tấm vé vô cổng, sau đó có thể tiến vào.
Bố Bố tới cổng nhận nhiệm vụ, bản đồ chỉ định ở ngay bên cạnh, nhanh chóng chạy bộ qua. Đây là bản đồ cấp 30, cấp thấp làm nhiệm vụ cũng không ít, vừa đến nơi liền nhận được một thỉnh cầu tổ đội của nữ cung tiễn thủ cấp 29.
Bố Bố nhìn Never theo ở nơi không xa phía sau dứt khoát ấn đồng ý, miễn cho lão tế tự biến thái phát yêu cầu tổ đội cho cậu, như vậy cậu đã có đội ngũ hệ thống nhắc nhở cũng sẽ không nháy nữa.
[Đội ngũ] [Bố Bố]: 20 con dơi
[Đội ngũ] [Vũ Điệu Đom Đóm]: tớ cũng vậy.
Hai người đều không nói nhiều, lập tức bắt đầu đánh, dù sao Never cũng không nhìn thấy bọn họ đang nói cái gì, cậu cũng lười giả bộ nữ sinh.
Lại nói tiếp 20 con dơi đều là tiểu quái cấp 32, cho dù Bố Bố cùng Vũ Điệu Đom Đom cấp bậc có thấp, cũng chỉ cần 10 phút, thế nhưng hai người đã đánh nửa giờ, sửng sốt là chỉ đánh được 7 con!
[Đội ngũ] [Vũ Điệu Đom Đóm]: chết tiệt, cái tên tế tự kia làm gì vậy!
[Đội ngũ] [Vũ Điệu Đom Đóm]: gây sự?
[Phụ cận] [Bố Bố]: = =
Bố Bố và Vũ Điệu Đom Đóm nhắm vào một con tiểu quái, còn chưa có chạy đến trong phạm vi công kích, đại tế tự phía sau lập tức liền tăng tốc xông lên miểu sát quái… Không cần đến 5 giây, tất cả dơi xung quanh đã được dọn dẹp gọn gàng sạch sẽ, sau đó ra đợt mới, hết… đợt mới, hết…
[Phụ cận] [Bố Bố]: anh làm gì thế a !!!
[Phụ cận] [Never]: tiến đội
Bố Bố còn chưa kịp nói gì, đột nhiên đã thấy hệ thống nêu lên, mình bị Vũ Điệu Đom Đóm đá ra khỏi đội. Đối phương cưỡi thú cưỡi đi mất…
Từng cơ thịt trên mặt Bố Tranh đều co rút, này rất quá đáng a…
Bố Bố liền cũng không đánh dơi nữa, mở đôi chân nhỏ hướng vào trong thành chạy, ông đây đã không trêu vào còn không trốn nổi sao! Nhưng sự thật đã chứng minh, có trốn cũng không trốn được…
Tiểu cung tiễn thủ vừa đi một bước, màn hình bỗng nháy đỏ, hệ thống hiển thị tế tự Never cấp 90 hướng bạn công kích, thân thể bị quản chế không thể cử động blablabla một đống…
Bố Tranh lập tức liền phát hỏa! Tên kia lại dám bật pk! May mắn không phải là xuất kỹ năng công kích vào cậu, nếu không nhất định bị miểu sát a.
Bố Bố bị định thân 5 giây, ngay sau đó tưởng là có thể chạy, lại bị choáng 5 giây… Tiểu cung tiễn thủ cấp bậc quá thấp, căn bản giải trừ không được kỹ năng, giống như con ruồi không đầu hoàn toàn chạy loạn. Nếu Never không sớm tiêu diệt sạch tiểu quái gần đó, cậu chắc chắn đã bị tiểu quái cắn chết.
Bố Tranh tức tối nghiến răng, giận đến mức chửi thề, lốc cốc gõ bàn phím nửa ngày, cuối cùng vẫn cố nhịn xuống, ấn phím back xóa bỏ hết… Sau đó một bên trong lòng mắng chửi một bên lần nữa gõ chữ… Ở chỗ này chỉnh mình sao, rõ ràng là liên tục khiêu chiến giới hạn của mình mà!
[Phụ cận] [Bố Bố]: TAT
[Phụ cận] [Bố Bố]: ô ô ô ô ô ô ô ô ô !!!
[Phụ cận] [Bố Bố]: anh còn bắt nạt em nữa ~~
[Phụ cận] [Never]: tiến đội sẽ không bắt nạt em nữa
[Phụ cận] [Never]: ngoan
Giận, nhưng mà thật sự là không có cách nào, đành phải đồng ý yêu cầu tổ đội.
[Đội ngũ] [Never]: giao dịch
Híp hai mí mắt, đồng ý…
Never lập tức liền thả vào một bộ trang phục, Bố Tranh điểm chuột xem một cái, là quần áo của cung tiễn thủ trong Thương Thành bán, còn là loại mắc nhất! Đã vậy còn vĩnh cửu!
Cậu trước kia cũng có mua qua quần áo kỵ sĩ loại này, có điều cảm thấy quá đốt tiền, chỉ mua cái bảy ngày. Trong lòng tấm tắc hai tiếng, Never này chẳng những biến thái, còn là một tên biến thái có tiền… Càng đáng ghét! Thật đúng khinh cậu là con gái a!
[Mật] bạn nói với [Tiện Thần]: chú em, anh giả nhân yêu rất giống sao…
[Mật] [Tiện Thần] nói với bạn:…
[Mật] [Tiện Thần] nói với bạn: cũng bình thường
[Mật] [Tiện Thần] nói với bạn: không rảnh rỗi nhiều chuyện với mày, đi cưa vợ đây
[Mật] bạn nói với [Tiện Thần]: cút đi…
Bố Tranh đỡ trán, xem ra Phong Hoa Tuyết Nguyệt hơn một bậc…
Bố Tranh bối rối một chút, muốn hay không tiếp nhận quần áo… Trong lòng có tí tí áy náy, đồ mắc như vậy, nhận cũng không tốt đâu… Nhưng nghĩ lại cậu đúng là đến chỉnh Never! Ai kêu lúc trước anh ta vơ đũa cả nắm đá kỵ sĩ mình, cái cô Tuyết Nhi Bảo Bối kia mai danh ẩn tích tìm không thấy người, bực tức chỉ có thể đổ lên đầu cậu.
Thế nên, không đòi lại thì quá phí!
[Đội ngũ] [Bố Bố]: quần áo này là cho em sao
[Đội ngũ] [Never]: ừ, mặc vào xem
[Đội ngũ] [Bố Bố]: vâng ạ vâng ạ
Bố Tranh điểm một cái, tiểu cung tiễn thủ lập tức ngân quang lóe lên, liền đổi quần áo mới. Trang phục này tăng thêm một ít điểm cho cung tiễn thủ, có điều không nhiều, bề ngoài nhìn rất xinh, tổng thể cũng là màu xanh nhạt, so với cái vừa rồi đánh ra đẹp hơn nhiều, trên người còn dẫn theo một vòng sáng màu xanh lục.
[Đội ngũ] [Never]: rất xinh
[Đội ngũ] [Bố Bố]: ai da ai da thật đẹp a
[Đội ngũ] [Bố Bố]: sư phụ anh kiếm được ở đâu a
[Đội ngũ] [Never]: vừa rồi đánh quái nhặt
[Đội ngũ] [Bố Bố]: oa oa, thật thích~
Oa cái đầu anh a, thật cho ông là kẻ ngu sao…
Bố Tranh hai mắt trắng dã, nếu đánh quái có thể rớt, cậu đã mở 5 acc đánh một tháng, còn không giàu to sao!
[Đội ngũ] [Never]: em muốn đi Công Viên Trò Chơi? Có thể đánh ra mấy thứ thuốc nhuộm màu
[Đội ngũ] [Bố Bố]: 0 0
[Đội ngũ] [Never]: xanh lam chắc sẽ xinh hơn
[Đội ngũ] [Bố Bố]: được ạ được ạ~
Bố Tranh hí mắt, quả nhiên là biến thái có tiền. Chức năng nhuộm màu trang phục mới mở không lâu, cậu thử qua vài lần. Thuốc nhuộm màu thật ra rất dễ rớt, chỉ có điều quá trình nhuộm màu rất gian khổ. Có thuốc nhuộm còn cần bản màu mẫu, không có bản màu mẫu thì sẽ nhuộm màu ngẫu nhiên, thường thường xuất hiện màu cứt gà a màu vàng đất a… Mà bản màu mẫu đã cực kỳ đắt tiền, màu lam màu đỏ màu đen càng đắt đến hộc máu.
Truyện khác cùng thể loại
174 chương
43 chương
20 chương
104 chương