Chap này có H nhẹ ai bị dị ứng mời ra ngoài. . cảnh cáo rồi đừng lao đầu vào đọc ^^ Mà tớ viết H dở lắm ^^ bữa lướt thấy bé 2k4 viết! kinh nghiệm dày dặng quá ^^ Có chỗ nào không được mọi người bỏ qua nhé ^^ tại trước giờ tớ toàn đam mỹ không à ^^ ------------------------ Vầng và ngày du lịch Hawail cũng đến. . tôi và Thiên Di rời nhà từ rất sớm. . âm thầm lặng lẽ ra sân bay. . hí ha hí hửng! nếu không lầm thì bây giờ là 4h:20" mặt trời vẫn còn đang ngủ -. - Do đêm qua con tim tôi nó rộn ràng quá đâm ra cả đêm không ngủ được. vừa lên máy bay phát tôi vào giấc luôn. . do là máy bay riêng nên tôi chả kiêng kị cái gì cả. . lăn ra ngủ. . như kiểu thế giới là này của bố mày vậy ^^ -""em có biết em chỉ cần nhắm mắt thôi cũng đủ để cho vạn người chết đuối rồi không?"" -""Anh cứ nói quá. . "" -""Em không tin?"" -""Không. . "" Thế là hai người vật nhau ra giường. -""anh làm gì thế???"" -""Ăn em. . anh đói rồi"" Nhật Thiên hạ thấp mặt xuống -""TÚ ANH. . TÚ ANH!!!"" Tôi giật mình ngồi phắt dậy! thề là bây giờ tôi muốn một trưởng cho con Thiên Di nó dính tường -. - phá hoại giấc mơ. . -""Gì vậy! "" Tôi cau mày. -""Thôi quên rồi! tớ tính hỏi gì lại quên rồi. . thôi ngủ tiếp đi"" Dứt câu rồi lượn Ặc -. - cái con dở này! -""Yahhh! "" Tôi bất lực thét lên! bực bội gục xuống giường! không gian yên tĩnh. . tôi nghe tiếng vòi nước. . một lúc rồi tắt. . thầm nghĩ chắc nhân viên phục vụ. . tôi mặc kệ ngủ tiếp. . bây giờ mới có 7h sáng còn hai tiếng nữa mới đến nơi. ngủ thêm một tiếng chả sao. . Rồi tôi lại nghe tiếng khóa cửa! chắc là nhân viên ra ngoài. . tôi bỏ ngoài tai. . vùi mặt vào chăn! À khoan nãy giờ tôi mới phát hiện. . quần áo tôi đâu -. - nếu không lầm thì lúc lên máy bay tôi vẫn mặc quần áo. . và lúc ngủ vẫn chưa cởi ra. . thoáng chốc tôi nghĩ ngay đến Thiên Di. . chắc nó thấy tôi mặc vậy sẽ khó ngủ nên thay hộ. . mà con này hôm nay buồn cười. . sao lại để mặc mỗi bikini thế này. . Vội ngồi dậy! vất chăn ra! nhanh chóng xuống giường. . thì một lực mạnh ôm lấy eo tôi kéo chở lại. . lưng tôi dựa vào lồng ngực người đó. . tôi phát hiện. . người đó cũng không mặc gì -. - Ặc phi công này thật là hỗn láo! Tôi vùng vẫy! trời ạ ôm chặt cứng. . lại còn không có thế để quay người lại xem là ai! -""Yahhh! thả ra! "" Tôi thét lên! Hơi ấm từ họ phả vào cổ tôi! -""Ngoan nào"" Trời má! tự nhiên lông tơ toàn thân tôi dựng ngược hết lên. . tim đập phải nói là muốn bắn ra ngoài luôn vậy. -""Nhật! Nhật Thiên! sao! "" Đúng vậy ý tôi là sao anh ấy lại ở đây. . lúc tôi lên máy bay chắc gì anh ấy đã dậy! tôi thoáng giật mình. . -""Sao nào. ??"" Bây giờ thì Nhật Thiên thả lỏng tay xoay người tôi quay lại. . bốn mắt nhìn nhau! mặt tôi bất giác đỏ bừng. . -""Sao. . sao anh lại!. "" -""Điều đó em không cần biết! em dám dấu tôi??"" -""Em! đâu. . có"" -""Hm. . chẳng phải tôi nói rồi sao?dù em có trốn ở đâu đi nữa tôi cũng sẽ tìm được em! chi bằng ngoan ngoãn nằm trong vòng tay tôi đi!"" -""!. . "" Tôi cứng mồm! chẳng phải đang bơ phẹc tôi sao @@ -""Tiểu nhau đầu! Em thoát được tôi??"" Nhật Thiên hạ sát miệng vào tai tôi. . hơi ấm làm toàn thân tôi đang lạnh bỗng nóng bừng. . -""Em! em phải dậy rồi! "" Chả hiểu sao sau khi nghe song câu đó toàn thân tôi run lẩy bẩy! Hồi còn đi học. . dứt câu đó Nhật Thiên dở trò xàm sở. . trên xe thì ngoạm vào cổ. . học bồi dưỡng thì chuyền nước bằng miệng. . Giờ không biết Nhật Thiên sẽ làm gì nữa! thoi tìm cách lượn rồi tính. . Nhanh chóng vội vã xuống giường. . ấy thế mà lại bị lôi đầu lại! còn chưa kịp phản ứng! Bờ môi kia áp vào bờ môi của tôi! nhanh gấp quá làm tôi còn chưa kịp thở > Cái con rắn độc kia chui vào miệng tôi chất độc pan tỏa. . làm toàn bộ dây thần kinh của tôi tê liệt -. - Khi còn chút lí trí. . Đẩy ra. . -""Nhật Thiên. . không được!!"" -""Không được??"" -""em!. "" Thề là tôi chả biết nói sao cả! tôi còn chưa đánh răng > Hơi thở đằng ấy phả vào sống cổ tôi. . cắn rồi nắn! không biết học được ở đâu cái kiểu nụ hôn Ma cà rồng thế này. . mới có nửa chục năm mà khác quá. . > Thề là lúc đó muốn lấy keo con voi dán cái cổ họng lại! nó cứ tự nhiên tự tại phọt ra mấy cái âm thanh dê xồm >