Mới vừa sáng sớm cô đã bị đánh thức đi xuống lầu, sau sự hướng dẫn tận tình của các gia nhân nhà hắn vũ hàn cũng biết ở thế giới này họ làm gì vào buổi sáng như là phải vệ sinh răng miệng bằng bọt biển(-bọt biển?) tắm trong chậu hoa ( - chậu hoa? -bồn tắm đó) rồi thay y phục, một bộ y phục mỏng tanh màu sắc và kiểu cách rất đẹp nhưng nó quá thoáng so với thời đại của cô, cô bước xuống lầu trên nền gạch lạnh vì cô không biết mang giày cao gót, hắn đang ngồi trên ghế giữa phòng khách lộng lẫy như hoàng cung vậy, miệng "nhấp nước bẩn" ,ly nước đen kịch ấy lại có một mùi hương nhàn nhạt không gọi là khó ngữi(- cà phê đó) , hắn ngước lên nhìn cô rồi cúi mặt xuống tiếp tục đọc tấu chương(- tờ báo đó chị ơi)
Cô bước lại gần hắn
-lão đại
Hắn suýt làm đổ ly cà phê
-gọi tôi bằng gì, sao lại gọi tôi là đại ca, thật không dám nhận
Vũ hàn nhìn hắn
-vậy tôi gọi anh như thế nào
Hắn nhìn rồi chậm rãi nói
-cô là người hầu của tôi tất nhiên gọi tôi là ông chủ
Cô nhìn hắn bàng ánh mắt muốn giết hắn
-ai làm người hầu cho anh
-một chết hai làm ngươi hầu chọn đi
Hắn không thích nhiều lời yên lặng uống một ít cà phê rồi cúi xuống đọc báo tiếp, bên ngoài bổng cô nghe tiếng lên nòng của cái thứ mà cô đã thấy nó gọi là " súng" vội đổ cả mồ hôi nhìn hắn cười gượng tươi rối sủng nịnh hắn đợi cho Hà lỏng mình ra thì bỏ đi không muộn
-ấy ông chủ của em, anh muốn tì nử này làm gì cho anh
Hắn vừa uống tiếp một ngụm cà phê vội phun hết ra ngoài, cô ngốc thay đổi chóng mặt, hắn không nhịn được cười tà nhìn cô, lần đầu có một có ở gái dám nói chuyện vói hắn bàng cái giọng trêu đùa đó, cũng là lần đầu tiên hắn cho một cô gái mình luôn muốn giết đứg trước mặt, nhìn vào ánh mắt như trêu đìa hắn của cô hắn hoàn toàn biết tiểu ngốc đang định nói ngọt để thừa cơ hội bỏ trón hns cười lạnh
-lại đây
Hắn đưa tay ra, cô nhìn nhìn rồi lùi ra, rõ ràng hắn có ý đồ xấu với cô, rồi quay ra nơi khác không nhìn hắn tỏ vẻ chị đây không cần, hắn thật muốn cười với tiểu ngốc ngoài kia bao nhiêu cô gái muốn sờ vào bàn tay hắn được mò lên giường hắn một lần rồi chết củng cam lòng nhưng tiểu nhóc này lại không cần rõ ràng đụng chạm tự ái hắn, đưa tay giữ chặc tay cô lôi vào lòng hắn
-cô dám cãi lời tôi à
Tiểu nhóc nằm trong lòng hắn vùng vẫy
-bỏ ra tên hổn đãng dâm tặt thối tha, cái thứ tuyệt tự tuyệt tôn đồ hoạn quan thái giám
Hắn tối mặt lại
-cô nói gì?
Mặt vũ hàn tái mét dưới ánh mắt như băng giá của hắn nhưg vẫn không nhúng nhường
- đồ hoạn quan thái ...
Chưa kịp gì hắn đưa tay giữ sau ót cô lại đặt một nụ hôn lên môi cô, cô không biết vì sao cả thân hình tê dại, tay kia hắn liên tục đi khắp cơ thể cô làm cô bất giác cả thân hình vô cùg khó chịu, hắn thấy tiểu nhóc đã gần như gục ngã miệng đắc ý buông ra hắn vẫn còn biết cô không rõ là ai.
Tiểu nhóc đỏ mặt không vùg vẫy nửa nằm yên trong người hắn, thấy cô ngoan ngoãn hắn cười đắc ý
-không mắng nửa đi
Truyện khác cùng thể loại
541 chương
3611 chương
351 chương
1442 chương
50 chương
118 chương
951 chương
1127 chương