Tiểu ma phi của minh đế
Chương 152 : Không Hận!
Ánh mắt của Cửu Tâm Nhi lúc đầu tràn đầy sợ hại nhưng khi nghe nàng nói như vậy liền bị tức giận thấy thế
Cửu Hoành nghe thấy nàng nói vậy thì cũng vô cùng tức giận
Hoá ra là do nghiệt chủng này làm.
Vậy mà nó lại chưa chết!
" Cửu U Huyền, Cửu U Hoàng, năm đó chính năm ta đã nhìn thấy các ngươi bỏ mạng.
Có thể sống lại chắc chắn là đã sử dụng cấm thuật! Thật là làm mất mặt Cửu Tộc ta!"
" Thứ nhất, ngay từ khi các ngươi ép ta tự tay đâm chết Tiểu Hoàng thì ta và Tiểu Hoàng đã cắt đứt quan hệ với Cửu Tộc các ngươi! Thứ hai ngươi nói ta sử dụng cấm thuật, băng chứng đâu? Sao ngươi không nghĩ tới cấm thuật ngươi đang sử dụng có hậu quả gì, Cửu Tộc Trưởng!"
Lời Cửu U Huyền nói có ý gì?
Lời vừa dứt, chính đường lấp tức xôn xao.
Không ai phản bác lại lời nàng.
Bởi vì bọn họ chưa từng chú ý tới tuổi tác của Tộc Trưởng, nhưng hiện tại nàng nhắc bọn họ mới cảm thấy bất thường!
Thấy Cửu Hoành ngồi đó không nói gì, bọn họ càng thêm tin tưởng lời Cửu U Huyền nói
Thực ra Cửu Hoành không thể cử động là do Cửu U Hoàng làm
Cửu Hoành đang bị chế trụ trong lòng đã sớm nổi trận nôi đình, căm phẫn nhìn chằm chằm hai người.
Nếu ánh mắt có thể giết người thì hai huynh muội đã không biết chết bao nhiêu lần!
Đúng thật là nghiệt xúc! Đáng lẽ ra hắn bóp chết nghịch tử, nghịch nữ này ngay khi vừa mới chào đời!
" Hôm nay, ta và Huyền Nhi quay về chính là nhìn Cửu Tộc các ngươi diệt vong!
" Các ngươi quả nhiên muốn diệt Cửu Tộc?! Cửu U Huyền, Cửu U Hoàng đồ bạch nhãn lang.
Uổng công Cửu Tộc đối sử tốt với các ngươi!"
" Xác thật đối với bọn ta rất tốt! Tốt tới mức ngay sau khi Huyền Nhi vừa được sinh ra, Cửu Hoành vu khống mẫu thân sử dụng tà vật, giết nàng ngay trước mặt ta.
Năm ta tám tuổi, lúc đó ta vì bị phong hàn nên không hoàn thành buổi tập luyện, liền ném ta vào hồ lúc giữa đông.
Huyền Nhi trí nhớ của ta kém, chỉ nhớ được nhiêu đó!"
"Năm ta bốn tuổi, Cửu Tâm Nhi và bằng hữu của cô ta lừa ta, sau đó đẩy ta xuống vừa, may mắn ta mạng lớn không chết.
Năm ta mười tuổi, cả Cửu Tộc hợp lại muốn giết ta, hại ta suýt nữa thì đoạ ma!"
"..."
"..."
Một người tung, một người hứng, từng lời nói khiến cho toàn bộ người của Cửu Tộc câm nín
"Mà các ngươi có thể yên, người diệt các ngươi không phải ta! Thiên Đạo Thiên Tứ, việc còn lại giao cho ngươi!"
Lời nàng vừa dứt trên trời đột nhiên sấm chớp ầm ầm, cuồng phong nổi lên mây đen che kín cả bầu trời một bóng dáng dần dần hiện ra sau đám mây sau đó đáp xuống trước mặt người Cửu Tộc
Người tới chính là Thiên Đạo Thiên Tứ!
Vừa rồi hắn đã nhìn thấy, nghe thấy toàn bộ những gì diễn ra.
Có câu "Hổ dữ không ăn thịt con", Cửu Hoành này vậy mà ngay cả động vật cũng không bằng
" Ta có thể phá luật để lại việc này cho các ngươi!"
Thiên Tứ cảm thấy vẫn lên để cho hai huynh muội này xử lý thì tốt hơn!
" Không cần! Cửu Hoành phạm vào đại kỵ, ngươi xử lý mới đúng!"
" Các ngươi chẳng lẽ không hận bọn chúng sao?"
"Không hận!" Cả hai đồng thanh
" Tại sao?"
Đừng nói là Thiên Tứ, ngay cả người Cửu Tộc cũng vô cùng ngạc nhiên
Sau những chuyện sảy ra sao có thể không hận!
" Chính vì không quan tâm cho nên mới không hận!"
Thiên Tứ hơi ngẩn người
Vừa rồi hắn cũng nghe thấy năm mười tuổi bởi vì Cửu Tộc hợp lại muốn sát nàng hại nàng suýt nữa thì đoạ ma.
Hài tử chính là vô lo vô nghĩ, có thể bức một hài tử mới mười tuổi suýt thì đoạ ma, thử hỏi bọn họ có bao nhiêu tàn nhẫn?!
Còn Cửu U Hoàng, nếu không phải hắn có giá trị lợi dụng thì có lẽ Cửu Hoành đã giết hắn ngay từ khi mới sinh rồi!.
Truyện khác cùng thể loại
630 chương
9 chương
45 chương
22 chương
38 chương
46 chương
306 chương