Tiểu ma phi của minh đế
Chương 127 : Chạm Mặt Người Cửu Tộc ! 1
Cửu U Huyền và Hàn Dạ Minh đi khắp nơi tới tận lúc đèn đường bật mới quay về biệt thự tư nhân của Nguyệt Tĩnh Anh
Vốn đang đi bình thường, đột nhiên gương mặt của Cửu U Huyền trở lên âm trầm và u ám
"A Cửu không khoẻ ở đâu?!"
Hắn nhìn thấy nàng như vậy thì vừa sợ vừa lo.
Lần trước chuyện của Liễu Nguyệt Vân đã cho hắn bài học, khiến hắn biết trân trọng nàng hơn.
Hắn sợ mất nàng, hắn lo nàng bị làm sao!
"Cửu tộc!"
Nàng cảm nhận được người của Cửu tộc đang ở gần đây!
Cửu tộc khác với những võ cổ thế gia khác ở một điểm.
Đó là một phần nhỏ người trong Cửu tộc có thể hấp thụ linh khí tu luyện.
Mặc dù tu vi không cao, người mạnh nhất từng ghi nhận chỉ đạt tới trúc cơ cao cấp, nhưng đối với một nơi linh khí loãng như vậy đã là điều siêu việt
Những đứa trẻ được sinh ra trong Cửu tộc đều được hạ lên một loại ấn kí đặc biệt.
Ấn kí đó để tránh cho việc ngoại tộc thâm nhập, cũng có thể cho biết ai mới là người Cửu tộc!
Nhưng cũng có ngoại lệ, chính là Cửu U Huyền và Cửu U Hoàng.
Hai người không được hạ ấn kí.
Lý do ư? Rất đơn giản, vì không được công nhận!
Hàn Dạ Minh nghe thấy cái tên này, sắc mặt trầm xuống
Hắn chưa tìm tới "chào hỏi" vậy mà lại tự đưa tới cửa!
Cách cho hai người mấy chục mét, một nhóm ba người đang đi, trùng hợp là hướng mà họ đang đi chính là nơi mà nàng và hắn đang đứng
Ba người đều là thiếu nữ đôi mươi dáng người mảnh khảnh, gương mặt xinh xắn, đang cùng nhau cười nói.
Bỗng nhiên cả ba dừng lại
Bọn họ...hình như cảm nhận được sát khí?!
Nhìn về phía trước, gương mặt hiện lên vẻ u mê
Đẹp trai quá!
Ba đôi mắt chỉ nhìn về phía một điểm, đó chính là Hàn Dạ Minh.
Còn Cửu U Huyền thì đã bị cấp quên
Cửu U Huyền híp mắt một cái.
Nàng nhận ra ba người họ
Người bên phải là thiên kim tập đoàn du lịch hàng đầu Trần thị - Trần Mộng Phan.
Người bên trái là thiên kim tập đoàn thời trang hàng đầu Dương thị - Dương Tuyết.
Còn người ở giữ, tiểu thư Cửu tộc - Cửu Tâm Nhi!
Cửu Tâm Nhi, cái tên này khá quen thuộc, đến mãi bây giờ nàng vẫn còn nhớ.
Năm sáu tuổi nàng từng bị đẩy xuống vách núi nhưng may mắn đại nạn không chết.
Người đẩy nàng không ai khác chính là Cửu Tâm Nhi! Và tất nhiên còn đồng loã! ( Au: đồng loã hại tỷ là ai mọi người tự đoán nha!)
Khoé miệng hơi nâng lên một chút, Cửu U Huyền tiến về phía trước, đối diện với ba người!
" Xin chào! Ba chị gái thật xinh đẹp!"
Đã là nữ nhân thì ai lại không thích người khác khen mình, ba người vừa nghe thấy vậy liền tươi cười tiếp lời
"Em gái thật dễ thương! Trời cũng sắp tối rồi, không nên đi một mình đâu nha, nguy hiểm lắm đó!"
"Em ở cùng cậu út nên không sao đâu!"
Cánh tay nàng chỉ về phía Hàn Dạ Minh phía sau.
Bà người nghe vậy ánh mắt liền sáng lên
"Thì ra đó là cậu út của em! Vậy chúng ta có thể kết bạn được không?"
Vừa nói vừa lấy ra điện thoại, muốn tiến tới chỗ hắn, kết quả lại bị ánh mắt lạnh băng kia dọa
"Cậu út của em không thích người lạ, xin lỗi ha!"
Cửu U Huyền lắc mình đứng trước mặt hắn.
Nói xong liền rời đi
"Cậu út, chúng ta về thôi!"
Đợi đến khi hai người rời đi, cả ba tiếc nuối nhìn theo
"Hai cậu có cảm thấy, con bé kia nhìn quen mắt không?"
Cửu Tâm Nhi đột nhiên hỏi, hai người Trần Mộng Phan và Dương Tuyết nhớ lại khuân mặt kia.
Quả thực rất quen mắt!
Gương mặt kia có vài phần giống với...Cửu U Huyền?!
Cả ba đồng loạt nhìn nhau, gương mặt trở lên hoảng hốt
Cửu U Huyền chính là cấm kị của Cửu tộc, bất kể ai nhắc tới đều phải bị phạt!
Nhưng sau đó ý nghĩ này lại bị phủ nhận
Sao có thể, Cửu U Huyền đã chết rồi! Hơn nữa nếu thật là Cửu U Huyền thì sẽ không chần chừ mà xông tới Cửu tộc đại khai sát giới!
Nếu để Cửu U Huyền biết suy nghĩ này của ba người, nàng sẽ không nhịn được mà cười
Tay dính máu của Cửu tộc, nàng cảm thấy thật dơ!.
Truyện khác cùng thể loại
630 chương
9 chương
45 chương
22 chương
38 chương
46 chương
306 chương