Tiểu gia là siêu cấp thiên tài
Chương 139 : đi tới
Một tháng sau!
Vòng cuối cùng của việc lựa chọn đệ tử tinh anh nhất trong lớp nội môn đã kết thúc đã gần một tháng rồi. Và một trăm đệ tử được cho là mạnh nhất đã được tìm ra.
Họ đã được đến Tạo Hóa Linh Dịch để ngâm mình và tu luyện nhằm củng cố cảnh giới lên đến điểm cao nhất. Và cũng chính trong khoảng thời gian này, Hồ Ngọc Ánh dựa vào tứ phẩm đan dược và nồng độ linh dịch cực cao ở bên trong đó khiến nàng đã đột phá cảnh giới đạt đến Thiên Địa cảnh tầng tám đỉnh phong, nàng chỉ thiếu một chút nữa là có thể đột phá được một tiểu cảnh giới.
Ngoài ra, Dược Liên Anh hiện tại cũng thu được không ít lợi ích, mặc dù cảnh giới nàng đã đạt đến cực hạn và không thể đột phá được hơn nữa nhưng, Đại Thiên Kiếm đã được nàng tôi luyện qua rất nhiều lần và đã mở ra được điểm đầu tiên của nó. Mặc dù chỉ mới đạt tới đẳng cấp tiểu thành nhưng uy lực một kiếm này ở trong tay nàng là cực kỳ to lớn. Nó thậm chí còn mạnh hơn kiếm chiêu của Hồ Ngọc Ánh một vài thành.
Còn Đế Nguyên Quân thì lại khác, việc lựa chọn không tiến vào Tạo Hóa Linh Dịch tu luyện nhưng bù lại, hắn được tông môn hỗ trợ cho một lượng linh thạch cực phẩm tương đối lớn, khoảng chừng hai ba vạn. Cộng với lượng linh thạch trong người hiện có. Đế Nguyên Quân đã mua cho mình một lượng lớn đan dược và những loại linh dược bổ trợ cho chuyến đi vào bên trong bí cảnh lần này.
Ở giữa đấu trường!
Một trăm đệ tử đã tụ tập đông đủ ở nơi này, phía trên cao. Có ba vị trưởng lão đang đạp không mà đứng, khí tức trên người họ đều là Thần Phủ cảnh cường giả và đứng ở trên cao nhất. Một vị lão giả râu tóc bạc phơ rủ dài xuống với vòng lưng hơi khom. Trông lão già nua là vậy nhưng bao bọc xung quanh cơ thể lại là những tia thánh lực mạnh mẽ đang vờn xung quanh và trên tay lão đang giữ một kiện phi hành cấp bậc bảo khí rồi ném lên cao.
Thình lình, kiện bảo khi đột nhiên biến lớn ra, diện tích của nó ít nhất cũng phải năm sáu trăm mét vuông. Với thân hình trông giống như một con thuyền chiến to lớn.
“Lên thuyền”. Phong Viễn Chân trưởng lão lớn tiếng nói.
Một tòa phi thuyền to lớn bị lời nói của lão làm cho rung động một cách kịch liệt, dần dần. Nó từ từ hạ thấp xuống rồi dừng ở trên mặt đất. Từ bên trên boong thuyền, một bậc thang to lớn dần mọc ra.
Đám đệ tử nối theo đuôi ba vị trưởng lão rồi đi lên thuyền.
Phất tay nhẹ một cái, một lượng lớn thánh lực mạnh mẽ như đang nhấc bổng cả con thuyền bay lên không trung, cùng với ý niệm của lão. Nó bị điều khiển rồi bay thẳng ra ngoài, trực tiếp đi xuyên qua lớp bảo vệ bên ngoài của thánh địa mà bay đi.
Tiên luân bí cảnh, đó là một nơi cực kỳ thần bí mà xuyên suốt một thời gian rất dài nhưng không một ai có thể biết được lý do vì sao nó tồn tại cho đến bây giờ. Trước đây, bí cảnh này mở ra thì những siêu cấp đại thế lực đều có thể tiên đoán ra được.
Người tinh thông hơn một chút là đã có thể tìm chính xác được thời gian nó mở ra. Nhưng vào năm này.
Điều mà khiến rất nhiều siêu cấp thế lực cảm thấy điên đầu nhất đã xảy ra. Bí cảnh đã mở sớm hơn dự định của họ mấy chục năm. Mặc dù chừng đó thời gian đối với họ là rất ngắn nhưng chỉ cần chừng đó thôi củng đã gây ảnh hưởng rất lớn đối với họ rồi.
Lớp đệ tử nội môn được đào tạo, được tôi luyện vẫn chưa đạt đến sức mạnh to lớn giống như trước đây. Và những mật đạo, những pháp trận ở bên trong bí cảnh đã mở ra và bị phá hủy. Và với thời gian để nó có thể mở ra một lần nữa ít nhất cũng phải một trăm năm.
Hiện tại, việc bí cảnh mở sớm sẽ khiến những vùng trọng điểm ở trong đó sẽ không thể phá mở được. Điều đó đồng nghĩa với việc những cơ duyên và truyền thừa to lớn ở trong đó sẽ ít đi gấp nhiều lần.
Bình thường thì mỗi một cơ duyên và truyền thừa đã cực kỳ khó để đạt được chứ đừng nói đến việc của hiện tại.
Nhưng, những điều đó vẫn chưa phải là điều khiến họ cảm thấy lo lắng nhất. Chính bởi vì một viên đá bí ẩn từng đưa ra một lời răn mà khiến không biết bao nhiêu đỉnh thiên cường giả phải lo lắng trong sự sợ hãi.
Đó là một điều cực kỳ kinh khủng sẽ diển ra trong tương lai, mặc dù không nói ra thời gian cụ thể nhưng những người đã từng đọc qua nó sẽ đoán được một phần. Và điều kiện để biết được chuyện này chình là: Trời dẫn tới dị tượng bị phân thành hai nửa, trời sinh cửu sắc liên thai, bầu trời nứt vỡ, huyết khí thông thiên, đại địa sụp đổ, ma thần tề thiên. Tương truyền, thế gian từng xuất hiện dị tượng như vậy là đã từ hảng trăm tỷ năm về trước.
Một tôn mà thần từ mặt đất trồi lên với sức mạnh có thể hủy diệt thế gian tất cả mọi thứ, chứng kiến sức mạnh hủy diệt như vậy. Toàn bộ thế giới cùng nhau hợp lực chống trả lại, nhưng kết quả lại bi thảm vô cùng. Một vi diện thế giới bị ma thần phá hủy. Một đại thiên thế giới cũng vì thế mà có một trận chao đảo.
Đại thiên thế giới đứng trước nguy cơ bị hủy diệt thì không biết từ đâu xuất hiện một dị tượng khiến không biết bao nhiêu cường giả sánh ngang với thiên đạo, thậm chí còn vượt xa hơn cả cũng phải run rẩy không ngừng.
Một tôn Thần từ trung tâm của thế giới xuất hiện. Trung tâm thế giới, đó chính là nơi huyền ảo và khó kỳ bí nhất mà chưa từng có một ai biết được. Thế gian đồn rằng, đó chính xà xuất phát điểm của thế giới, và là cội nguồn của vạn vật.
Người thì nói đó chính là Sinh Giới Thần Thụ, mỗi cành lá nhỏ đại biểu cho một vi diện thế giới, một quả nhỏ đại diện cho một đại thiên thế giới.
Nhưng đó cũng chính là lời đồn thổi mà thôi, và không có ai có thể biết được.
Nhưng vào thời điểm đó, một tôn thần từ trong đó đi ra. Thân cao gần một trượng với dáng đi ngạo nghễ giống như chủ tể. Mái tóc trắng dài rũ rượi che phủ gần như toàn bộ gương mặt. Toàn thân không có một chút sức lực nào cả nhưng có thể đạp trên thiên đạo mà đi.
Phía sau lưng, dần dần xuất hiện vô vàn điểm sáng rồi bắt đầu kết tinh thành một vòng lớn kim quang phản chiếu khắp toàn bộ thế giời. Từ trong đó, một tôn thần tướng khổng lồ phía sau lưng dần dần xuất hiện. Đầu đội vô tận tinh không, đại thiên thế giới giống như một hạt cát ở trong sa mạc. Chân đạp vô vạn đại thiên thế giới giống như một cái bồn rửa chân. Ánh mắt chớp mở là có thể nhìn thấy vô vàn điểm sáng tinh thần ở bên trong đó
Thần tướng ngạo nghễ với tinh không vũ trụ. Nó to lớn tới mức mà toàn bộ thế giới đều có thể trông thấy được hình dáng của nó.
Chỉ cần di chuyển một chút thôi, không gian đạo tắc liền sụp đổ, thiên đạo ở điểm toàn thịnh nhất bị chấn diệt rồi vỡ thành những mảnh nhỏ li ti rồi bay đi khắp nơi trên thế giới.
Cuối cùng, tôn thần nhân này tìm đến đầu ma thần kia rồi cả hai đã xảy ra một trận chiến kịch liệt khiến cả thế giới chao đảo. Mặc dù mạnh mẽ là thế nhưng tôn ma thần kia vẫn quá kinh khủng, thần nhân ban đầu có thể ngang sức đánh với nó nhưng chỉ trong thời gian rất ngắn, thực lực của nó thình lình tuôn trào. Nó kinh khủng tới mức mà bao trùm toàn bộ thế giới trong bóng tối của sự sợ hãi.
Trận chiến kéo dài hơn vạn năm, thần nhân chống đỡ ngày một yếu thế, bị ma thần đánh đến mức mà thần vị sắp vỡ vụn, nhưng phút giây cuối cùng. Thần nhân đã quyết định bỏ hết toàn bộ sức mạnh ở trong cơ thể mà lao lên, cùng tôn ma thần một kích sinh tử cuối.
Một vụ nỗ khiến hơn chín phần thế giới biến thành cát bụi, thần nhân dẫn bạo thần vị cùng ma thần đồng quy vô tận.
Và cũng từ đó, Tiên Luân bí cảnh đã bắt đầu hiện thế, mỗi một lần bí cảnh xuất hiện sớm, điều này đã báo trước cho thế gian sắp phải lụi tàn. Một điều kinh khủng gì đó sẽ đến và sẽ hủy diệt mọi thứ.
Thời gian mấy ngày qua đi!
Đứng ở trên boong tàu, Đế Nguyên Quân ánh mắt nhìn về phía ngoài xa với ánh mắt cực kỳ phấn khích, hắn chờ đợi đã rất lâu rồi.
Từ phía xa, bóng dáng từng phi thuyền từ bên trong những đám mây dần dần hiện ra, mười đại thánh địa không hẹn mà đồng thời hiện thân.
Ở phía bên dưới, những người đã tụ tập ở đây từ rất sớm, và có số lượng đông đến mức bao phủ một vùng rộng lớn ở bên ngoài bí cảnh.
Được chú ý nhiều nhất trong đám người đó là ở hàng đầu tiên, với một đội quân với số lượng ít nhất cũng phải ba vạn người. Mỗi một người như vậy đều có cảnh giới Ngưng Hải cảnh, đó cũng chỉ là lượng quân đội tinh nhuệ của Đế Quốc, và đứng cao hơn.
Một nhóm người khoảng chừng ba trăm người, trên người khoác một bộ môn phục trông cực kỳ hào nhoáng. Đó là những đệ tử tinh anh của Học Viện Đế Quốc Thiên Hằng. Mỗi một người như vậy đều có thực lực đạt tới Thiên Địa cảnh tầng chín đỉnh phong.
Chưa kể, xung quanh còn có những vương triều lớn khác cũng phái người đến đây, thậm chí những vương triều nhỏ cũng góp mặt.
Và số lượng đông hơn cả đó chính là những tán tu từ khắp nơi của Tây Vực đều tụ tập tại đây với mong ước sẽ tìm được một chút ít cơ duyên đột phá nào đó.
Đứng trên hết tất cả, mười đại thánh địa dừng lại ở trên không, liên tiếp là những trưởng lão, những đệ tử cùng nhau đi xuống phía bên dưới.
Dưới ánh mắt ngưỡng mộ của những người xung quanh để ý đến, khiến nhiều đệ tử cảm thấy cực kỳ thích thú
Nhưng Đế Nguyên Quân không để ý đến những việc này mà nhìn về phía những đại thánh địa khác với ánh mắt rất kinh ngạc.
“Chuyến này đi chắc sẽ gặp được nhiều chuyện vui vẻ lắm đây?”.
“Cơ duyên đột phá của ngươi đến rồi”. Đế Nguyên Quân vỗ nhẹ vào bụng áo của mình rồi nói.
“Chi chi”. Đáp lại, Tiểu Oanh run người vui sướng rồi kêu lên một tiếng.
“Có chuyện gì sao sư đệ?”. Thấy Đế Nguyên Quân cười nói một mình, Dược Liên Anh lên tiếng hỏi.
“Không có gì?”. Đế Nguyên Quân lắc đầu. “Những người kia là….”.
Ngón tay chỉ về phía những người phía xa rồi lên tiếng.
“À, đó là thánh địa Luyện Thú Tông”. Dược Liên Anh trả lời. “Họ tu luyện dựa trên việc luyện thú nên thực lực họ không được mạnh cho lắm”.
“Nhưng khi mà họ cùng thú sủng thì sức mạnh bạo phát ra rất là ghê gớm”.
“Ngươi hỏi như vậy chắc có chủ ý rồi hay sao?”.
“Tất nhiên, ta để ý đến thú vật ở trên vai của tên kia”. Đế Nguyên Quân ánh mắt nhìn chằm chằm nam tử đi đầu trong đám để tử của Luyện Thú Tông rồi nói.
“Đó là người được xem là thiên tài vạn năm có một của Luyện Thú Tông, Lệ Nguyên Hàng mà”. Dược Liên Anh kinh ngạc thốt ra. “Nghe nói trong tay hắn có một con thú sủng cực kỳ bá đạo, có người nói nó là một đầu hỏa phụng có huyết mạch phụng hoàng”.
Nghe Dược Liên Anh nói như vậy, ánh mắt Đế Nguyên Quân hiện lên vẻ tham lam nhìn về tôn chim kia, hắn không kìm được mà nở một nụ cười kỳ dị, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm về phía nam tử kia.
Ở ngoài xa!
Lệ Nguyên Hàng cơ thể đột nhiên dừng lại, tôn hỏa phụng đứng ở trên vai hắn đột nhiên run lên kịch liệt. Dường như nó đang lo lắng, sợ hãi một chuyện gì đó.
Rất nhanh chóng, Lệ Nguyên Hàng dường như củng đã cảm nhận được chuyện gì đó rồi hướng ánh mắt kinh hãi nhìn ra xa.
Trước mắt hắn, đám đông phía bên dưới khiến trong lòng hắn có một cảm giác lo lắng không yên.
- ---
Truyện khác cùng thể loại
9 chương
41 chương
96 chương
7 chương
340 chương
22 chương
32 chương
124 chương