Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh
Chương 539 : Ta xem trọng ngươi!
Trước Trung Thu, Vĩnh Ninh cùng loli ngạo kiều đều bị gọi về cung, hôm nay đã là ngày thứ hai sau Trung Thu, Vĩnh Ninh cần phải ở đây hai ngày này sẽ được đưa về lại.
Từ sau khi vào thu, khí trời dần dần trở nên mát mẻ, những ngày hè nóng bức oi ả từ từ biến mất, trong kinh đô, cửa hàng kem tươi và nhà xưởng sản xuất đá lạnh cũng dần dần đóng cửa, nhưng lượng tiêu thụ của Như Ý Lộ lại y như cũ tăng cao, căn cứ vào kinh nghiệm năm ngoái, loại tăng cao này, sẽ còn tiếp tục chí ít ba tháng, phải chờ tới trận tuyết rơi đầu tiên, mới có thể dần dần hạ xuống.
Lý Dịch nhắm mắt lại nằm trên ghế xích đu trong viện, Tiểu Hoàn đứng sau lưng hắn, một đôi tay thuần thục ấn vào đầu của hắn.
Biết cô gia đang suy nghĩ chuyện gì, lần này, nàng hiếm thấy không có líu ríu bên tai Lý Dịch.
Thật ra Lý Dịch đang suy nghĩ một chuyện, lại là một chuyện có chút đau đầu.
Mấy ngày gần đây tâm tình Như Nghi có chút sa sút, vốn dĩ tưởng rằng là thời kỳ đặc thù nên phản ứng bình thường, dùng đủ loại phương pháp chưa chắc có thể thay đổi, cho đến khi hai ngày trước, hắn mới phát hiện chỗ mấu chốt của chuyện này.
Từ khi hai người động phòng đến bây giờ, cũng đã qua mấy tháng, dưới tình huống bình thường, cái bụng của nàng động tĩnh gì đều không có, đây cũng là việc nàng đang quan tâm.
Đây cũng khiến Lý Dịch lo lắng.
Chẳng lẽ, trong quá trình vượt rào, một số nơi đã xảy ra sự thay đổi nhưng không nhận ra mới dẫn đến tình huống bây giờ?
Hắn thậm chí còn đi thái y viện tìm Lưu Tế Dân, tuy lão Lưu chẩn bệnh cuối cùng không bị gì, nhưng hắn chưa hoàn toàn an tâm, dù sao nếu thật sự vì thân thể và linh hồn khác biệt mà sinh ra sai lầm gì, cũng không phải tay chẩn mạch liền có thể nhìn ra.
Đương nhiên, vấn đề cũng có thể xuất hiện ở Như Nghi, dù sao chuyện này cùng võ công cao thấp cũng không có quan hệ gì, nhưng cân nhắc đến trong nội tâm nàng phải tiếp nhận áp lực, Lý Dịch cũng không nói gì thêm hoặc làm cái gì, hai ngày này đều tận lực tránh đi đề tài này.
Từ xưa đến nay, mọi người đều đặt loại chuyện này lên người nữ tử, chính bản thân họ cũng cho là như vậy, cũng khó trách Như Nghi muốn để cho mình cưới Tằng đại cô nương về, chuyện này sợ là đã trở thành một cái khúc mắc không giải được trong lòng nàng.
- Được rồi, đừng xoa nữa.
Càng nghĩ càng phiền, Lý Dịch vỗ vỗ vào tay Tiểu Hoàn nói.
- Dạ.
Tiểu nha hoàn đứng sau lưng thấp giọng đáp một câu, có chút mặt ủ mày ê, cô gia có chuyện phiền lòng, dáng vẻ tiểu thư hình như cũng không vui vẻ, nếu như nàng có thể giúp cô gia, thì tốt biết bao?
Ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân, Tiểu Hoàn ngẩng đầu, nhìn thấy vị công chúa điện hạ kia thường xuyên tới trong nhà đi tới.
Ngày ngày đều có thể nhìn thấy công chúa, còn không chỉ một người, bây giờ với nàng, đối với các công chúa đã sớm miễn dịch.
- Tiểu Hoàn, đi pha ly trà.
Lý Dịch tùy ý duỗi tay, xem như chào hỏi, nói:
- Tùy ý ngồi đi.
Tiểu nha hoàn nhìn xung quanh, nơi này cái ghế cũng không có, cô gia muốn vị công chúa điện hạ này ngồi dưới đất sao?
- Hội Trưởng đại nhân, gần đây lại rảnh rỗi như vậy?
Lý Dịch nhìn công chúa điện hạ, uể oải hỏi.
Lý Minh Châu không có ngồi, nhìn hắn nói:
- Chuyện cụ thể, tự nhiên có người phía dưới đi làm, cũng không bận rộn.
Lý Dịch từ trên ghế ngồi xuống nhìn nàng, làm sao lại thong thả được, hội liên hợp phụ nữ cũng không phải đem những cô gái kia liên hợp lại ngày ngày mở yến tiệc, thảo luận về nước hoa mùi nào dễ chịu hơn, áo ngực có hình gì, các nàng rõ ràng…có thể làm nhiều chuyện hơn.
Lý Minh Châu nhìn hắn hỏi:
- Những nữ tử thứ nhà quyền quý trong kinh đô liên hợp lại, đích xác có thể vì càng nhiều nữ tử làm chút việc, ngươi nghĩ như thế nào nghĩ?
Lý Dịch từ trên ghế đứng lên, nói:
- Chuyện gì mà ta nghĩ như thế nào, hội liên hợp phụ nữ là Trí Tuệ Kết Tinh của nữ tử kinh đô, cùng ta có quan hệ gì?
Công chúa điện hạ gật gật đầu, nói:
- Ta luôn cảm thấy, hội liên hợp phụ nữ có thể thành lập, không chỉ giúp đỡ trì hoãn lại việc triều đình đưa ra luật về độ tuổi kết hôn của nữ tử, ngươi cảm thấy thế nào?
Lý Dịch khoát tay,
- Chuyện của nữ tử các cô, ta không hiểu...
- Nói vài câu đi.
Lý Minh Châu nhìn hắn nói:
- Trì hoãn tuổi tác nữ tử thành hôn, trình tự quy tắc đỡ đẻ, những thứ này chung quy cũng là ngươi nhắc lên.
- Thật không hiểu...
- Nói một chút đi...
Lý Dịch do dự một hồi, nói:
- Vậy thì ta...nói đơn giản hai câu?
- Rửa tai lắng nghe.
Công chúa điện hạ ngồi ngay trên ghế vừa rồi Lý Dịch ngồi.
- Hội liên hợp phụ nữ nha, tự nhiên không phải chỉ có một chút tác dụng này. Địa vị nữ tử thấp, thường xuyên bị ức hiếp, dưới loại tình huống đó, quan phủ có khi cũng không biết căn cứ vào luật nào trả lại công bằng cho các nàng, hội liên hợp phụ nữ các cô, để cho vài cô nương đứng ra làm ô dù, đồng thời điều chỉnh lại luật pháp, cũng có thể làm cho bầu trời ở kinh đô sáng sủa trong xanh hơn...
- Sau khi Luật Kết Hôn mới thi hành sẽ khiến cho sinh hoạt rất nhiều gia đình nghèo khổ trong kinh đô càng thêm khó khăn, các cô có thể trong những năm này cho những nữ tử tròn mười ba làm tiểu nhị giúp đỡ họ một phần, ví dụ như thêu thùa in nhuộm, nhà xưởng nước hoa, nhà xưởng xà phòng, những công việc này nữ tử thực đều thích hợp, lại giúp các nàng có thể nuôi sống chính mình, thậm chí toàn bộ gia đình...
- Mở một trường dành cho nữ tử, chọn lựa ra một số nữ tử có tư chất, định hướng bồi dưỡng, như nữ y, nữ phòng thu chi, nữ chưởng quỹ, nữ gián điệp, nữ thích khách gì đó, sau này việc buôn bán của chúng ta sẽ làm càng lúc càng lớn, đây đều là vị trí không thể thiếu.
- Nữ gián điệp, nữ thích khách?
Lý Minh Châu kinh ngạc nhìn hắn;
- Chuyện này cùng làm ăn có quan hệ gì?
- Chuyện này, chuyện này không quan trọng...
Lý Dịch khoát tay, nói:
- Thêu thùa, in nhuộm, dệt vải, này trọng yếu hơn, máy dệt để Lý Hiên cải tiến một chút, thuốc nhuộm có cách điều chế, cũng cần cải tiến, không làm vải vóc, làm thành áo...tính toán, chuyện này cô không cần phải để ý đến, ta sẽ sắp xếp, nữ học, nữ học những chuyện này một khối ngươi cũng sẽ rất coi trọng, không dạy Nữ Giới, không Liệt Nữ Truyện, học quản lý, học kỹ thuật...
...
...
Sau một canh giờ, Lý Dịch uống cạn ly trà Tiểu Hoàn pha, nói:
- Ta nói đơn giản hai câu như thế, nhớ kỹ không?
Lý Minh Châu gật gật đầu, sau đó lại lắc đầu, nói:
- Làm nhiều chuyện như vậy, sợ là nếu không có tiền, quốc khố vốn luôn thiếu thụt, sẽ không đem bạc dư làm những chuyện này.
- Triều đình?
Lý Dịch bĩu môi, triều đình muốn chặn ngang một chân, hắn không đồng ý đâu!
Lý Dịch nhìn công chúa điện hạ, hỏi:
- Cô thiếu tiền sao? Lý Hiên thiếu tiền sao? Ta thiếu tiền…ta thiếu.
Lý Minh Châu ngẫm lại, lắc đầu nói:
- Không thiếu.
Lý Dịch lại hỏi:
- Đã chúng ta không thiếu tiền, tại sao phải quản triều đình chi, chuyện này cùng triều đình có quan hệ sao?
Lý Minh Châu ngẫm lại, vẫn không có hiểu rõ ý hắn.
- Nếu không, ngươi lại nói đơn giản hai câu?
Lý Dịch thở dài, nói:
- Vậy lại nói đơn giản hai câu nữa.
...
...
Sau một canh giờ, công chúa điện hạ đứng lên, nhìn Lý Dịch nói:
- Ta hiểu rõ.
Lý Dịch thở dài một hơi nhẹ nhõm, vỗ vỗ bả vai nàng, biểu cảm cực kỳ nghiêm túc nói:
- Cố lên, ta xem trọng cô...
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
7 chương
59 chương
19 chương
26 chương