Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh
Chương 513 : Đều lợi hại như vậy?
Ai không muốn một bước lên trời, mà học sinh muốn đi vào viện toán học quá nhiều, xem như Quốc Tử Giám tầng tầng sàng chọn qua, tham gia kiểm tra cuối cùng, cũng có hơn một ngàn người.
Nhiều người đếm như vậy, địa điểm khảo thí tự nhiên không thể chọn trong hoàng cung, nhưng tại địa điểm thi thủ vệ canh gác nghiêm ngặt, cũng không có chút nào kém so với hoàng cung.
Đó là khảo thí khoa cử nghiêm túc, cũng chỉ có thể như thế thôi.
Một ngàn thí sinh, có khoảng chừng mười bộ đề thi khác nhau, mỗi một địa điểm thi sẽ có một trăm người, bất kỳ một thí sinh nào, chung quanh, bốn phương tám hướng, đều là đề khác nhau, điều này khiến khả năng bọn họ gian lận sao chép lẫn nhau trở nên cực thấp.
Thường Đức đã từng công bằng nhận xét loại phương thức này rồi đưa ra hoài nghi với Lý Dịch, trả lời đúng là kiểu vừa có vận khí vừa có thực lực, mười bộ đề này trong mắt, xác thực có vài đề rất khó, nhưng nhìn chung mà nói, hệ số độ khó là tương đương.
Thường Đức không biết cái gì là hệ số độ khó, nhưng cũng hiểu được ý tứ Lý Dịch.
Nếu như trong tình huống này hết lần này tới lần khác cầm tới đề bài khó, đó chỉ có thể nói vận khí hắn không tốt, người vận khí không tốt, vẫn là không nên vào triều tốt hơn.
Cũng không biết, người nào có vận khí không tốt?
Có điều đây không phải việc hắn cần phải lo lắng, hắn muốn làm, chỉ là dựa theo sự sắp xếp của Lý Dịch, từng bước một làm tiếp là được.
Chỉ còn hơn có một canh giờ là cuộc thi chính thức bắt đầu, địa điểm thi ngoài trời dưới một tường cao, đã tụ tập không ít người.
Đông đảo thí sinh chỉ trỏ giấy đỏ dán trên tường.
- Ta bị phân tại địa điểm thi thứ mười, vị trí thứ ba mươi lăm.
- Tìm ta xem, tìm ta xem.
- Thật nhiều tên, con mắt đều muốn quay mòng mòng.
Một bên phía trên viết rất rõ ràng quy tắc cuộc thi, yêu cầu mọi người trước khi thi, tìm đúng địa điểm thi cùng chỗ ngồi của mình, vô số người thò đầu ra nhìn xem tấm bảng này.
- Ta cũng đã tìm được, địa điểm thi thứ năm, vị trí số một.
- Lại là số một, bội phục bội phục, ta cũng là địa điểm thi thứ năm, nhưng mà là số hai, còn kém vị huynh đài một đơn vị.
- Đa tạ, đa tạ! Huynh đài cũng rất lợi hại.
Nhìn hai người trẻ tuổi đang khen ngợi lẫn nhau, chủ sự Lễ Bộ đi tới, nhàn nhạt liếc mọi người một chút, nói:
- Địa điểm thi cùng vị trí chỗ ngồi đều là sắp xếp ngẫu nhiên, các ngươi bội phục cái gì?
Hai người giả vờ không nghe đỏ mặt chuồn đi nơi khác, cùng một địa điểm thi, chỉ kém một cái chỗ ngồi, chắc hẳn trong vòng một canh giờ, bọn họ sẽ có rất nhiều tiếng nói chung.
- Xin hỏi vị đại nhân này, tại sao không có địa điểm thi thứ nhất và địa điểm thi thứ hai nhỉ?
Một người trẻ tuổi ăn mặc phổ thông hiếu kỳ hỏi.
Chủ sự Lễ Bộ liếc hắn một cái, nói:
- Thế nào, trên đây không có tên ngươi?
Người trẻ tuổi vội vàng lắc đầu:
- Đã đã tìm được, tại địa điểm thi thứ mười.
- Vậy cũng chớ hỏi nhiều như vậy.
Chủ sự Lễ Bộ lạnh lùng nói một câu, nhấc chân rời đi.
Lúc người trẻ tuổi kia sững sờ tại chỗ, có người thở dài nói:
- Vị huynh đài này, vừa rồi thực không cần hỏi, chuyện này không phải rõ ràng, địa điểm thi thứ nhất thứ hai, tất cả đều là con cháu quan lại, nơi nào có chuyện cho chúng ta.
Ở đây tất cả đều là sĩ tử nghèo, cũng không có bối cảnh lợi hại, bởi vậy mới phá lệ một cơ hội trân quý này, sớm đến cửa địa điểm thi, trong đám người có không ít người đều lắc đầu thở dài.
Những người đó bối phận, không có chỗ nào mà không phải là quyền quý đương triều, quan to một phương, làm sao bọn họ có thể so sánh những người này?
Thậm chí bên trong chuyện này cũng không ít người tự biết rõ trong lòng, lần chiêu sinh này của viện toán học, sợ là phần lớn danh ngạch cũng sẽ ưu tiên tên những người này, về phần bọn hắn, có thể có bao nhiêu người có thể đi vào, vẫn là không biết.
- Đã là sắp xếp ngẫu nhiên, vì sao hai cái địa điểm thi phía trước, tất cả đều là con cháu quan lại?
Khuôn mặt một tên học tử không cam lòng nói:
- Lần này, sợ lại là màn kịch của bọn họ!
- Không thể nào, nghe nói lần này, bệ hạ tranh thủ giúp cho sĩ tử nghèo chúng ta không ít danh ngạch, hôm nay kiểm tra, Lý Bá Tước chỉ đưa ra hai trăm vị trí cho con cháu quan lại, thấy thế nào cũng là cơ hội cho chúng ta vẫn nhiều hơn một chút.
Muốn nói người mà trong lòng sĩ tử nghèo cảm kích nhất, chính là đương kim bệ hạ và viện trưởng viện toán học Lý Bá Tước.
Những năm gần đây bệ hạ đối với sĩ tử nghèo thật sự không tệ, không biết có bao nhiêu sĩ tử nhà nghèo nhìn thấy hi vọng, mà Lý Bá Tước, tuy tuổi tác tương tự với bọn hắn, nhưng việc làm của hắn, lại làm cho tâm những người này nghe đến tuyệt đối sùng kính hắn, riêng là công việc chiêu sinh lần này của viện toán học viện, rõ ràng là đang cố ý giúp đỡ sĩ tử nhà nghèo hàn, khiến cho mọi người đối với hắn từ sùng kính đã biến thành cảm kích.
Đối với nghi vấn của vị sĩ tử trẻ tuổi kia, tất cả mọi người đều trầm mặc không nói.
Chuyện này làm sao có thể đơn giản như vậy, các quyền quý rõ ràng sẽ không đem những thứ này vị trí quan trọng tặng cho người khác, chính bọn hắn còn không tranh giành được, nào có chuyện gì dành cho những người xuất thân nhà nghèo chứ?
Bọn họ muốn có được vị trí, thật sự là không hề đơn giản.
Còn một khắc đồng hồ nữa là cuộc thi bắt đầu, cho phép thí sinh vào chỗ.
Mà lúc này, từng cỗ kiệu rốt cục cũng xuất hiện ở phía xa, một số đều là tốp năm tốp ba người trẻ tuổi ăn mặc khí chất bất phàm, vừa nói vừa cười hướng bên này đi tới.
- Tần huynh, vì sao ngươi cũng tới?
- Không còn cách nào, trong nhà không ai nguyện ý tới, lão đầu tử trực tiếp chỉ định ta, ngươi cũng muốn vào học viện?
- Ai, ta cũng như vậy, nhị thúc nói nhân tài toán học khan hiếm, ngày sau viện toán học chắc chắn sẽ bay lên, khiến cho ta vô luận như thế nào cũng phải đi thi.
Xa xa có người chào đón, đưa những người này đến địa điểm thi, dựa theo vị trí sắp xếp từ sớm an bài bọn họ ngồi xuống.
- Trong địa điểm thi, không được ồn ào!
Hơn mười cấm vệ trong cung biểu cảm lạnh lùng đứng trong trường thi, xem như những con cháu quan lại này ngày bình thường hung hăng càn quấy như thế nào, giờ phút này cũng chỉ có thể ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
Ngay cả cấm vệ trong cung đều đã phái tới, cho thấy bệ hạ đối với lần chiêu sinh này rất coi trọng.
Chỉ là, bọn họ lại không lo lắng kết quả, có thể bị trong nhà phái tới nơi này, đương nhiên sẽ không là bao cỏ, nếu bàn về tài nguyên giáo dục, bọn họ tốt hơn so với những người nhà nghèo không biết bao nhiêu lần, mà điều kiện tiên quyết là cạnh tranh công bằng, chính là không dùng quyền thế đè người, cũng có thể tuỳ tiện thắng được.
Sau khi một tiếng chiêng vang lên, quan viên Bộ Lễ xuất ra phong thư chứa bài thi còn bị niêm phong, được cấm vệ trong cung kiểm tra một phen, từ phía trên đưa xuống, phát cho mọi người từng đề.
Trong đám sĩ tử nhà nghèo, có người lật ra bài thi, có người mặt lộ vẻ vui mừng, nhưng đa số người là nhíu mày nhăn trán, đề bài cũng không phải toán học mới mà bọn họ lo lắng, nhưng cũng khó hơn không ít so với bọn hắn được xem trước kia, sau khi đại khái quét mắt một vòng, đã cảm thấy thời gian một canh giờ, sợ là làm không được bao nhiêu.
Cùng loại đề bài, con cháu quan lại trong hai địa điểm thi, so với sĩ tử nhà nghèo, biểu hiện hơi tốt hơn một chút, đã có không ít người bắt đầu có lòng tin mười phần giải được, nhưng mà cũng có một số người, không giống biểu cảm với tất cả mọi người.
Nhị công tử Trần gia Trần Lập Sâm, liếc mắt bài thi của mình một cái, chợt cảm thấy một trận choáng đầu, không còn dũng khí xem lại lần thứ hai.
Những thứ quỷ quái này, đến cùng là cái gì?
Cả trang bài thi, vậy mà hắn không hiểu đề bài nào hết!
Cực hạn, phương trình bậc hai, đạo hàm, ngược lại đọc được những chữ này, nhưng chúng đặt chung một chỗ, rốt cuộc là ý gì?
Biểu hiện trên mặt Trần công tử vô cùng mờ mịt.
Người có biểu lộ như thế cũng không ít, Tứ công tử Tần gia Tần Phong, con thứ Thôi gia Thôi Tập Tân, chi tử Công Bộ Thị Lang Lý Kiện Nhân
Cầm bút lên lại không cách nào viết xuống, bọn họ quay đầu nhìn xung quanh, nhìn thấy mọi người chung quanh đang nâng bút viết, sau khi hơi ngạc nhiên, bắt đầu có chút hoài nghi nhân sinh.
Bọn họ -- đều lợi hại như vậy?
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
7 chương
59 chương
19 chương
26 chương