Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Chương 386 : Ai cho ngươi cái quyền đó?

Tối nay Thục Vương phủ có rất nhiều người, đa số mọi người đều không quen biết vị bỗng nhiên xuất hiện này, người trẻ tuổi nổi giận đá bay Tần Dư, nhưng sau khi có người suy nghĩ chốc lát, rốt cục cũng nhận ra hắn. Ninh Vương ở Khánh An phủ, rất ít xuất hiện tại kinh thành, tỷ lệ thế tử Lý Hiên xuất hiện trước mắt mọi người tự nhiên càng nhỏ, nhưng chuyện này cũng không đại biểu rằng hắn có thể bị Tần Dư tùy ý nhục mạ. Đừng nói Tần Dư, dù cho Tần tướng quân cũng không được. Bởi vì Ninh Vương không phải vương gia bình thường, hắn là em ruột bệ hạ, nắm giữ quyền lực, mặc dù cách xa Khánh An phủ nhưng không có người dám khinh thường, bệ hạ cực kỳ xem trọng vị thế tử này, giữ hắn lại kinh thành, chịu trách nhiệm giám sát kinh kỳ, giám sát sứ không phải giám sát bình dân, giám sát dân chúng, mà giám sát đủ loại quan lại trong kinh, quyền quý, thậm chí còn có hoàng thất, bao gồm Tần Tướng, bao gồm Thục Vương, bao gồm rất nhiều trưởng bối trong nhà bọn họ, giám sát sứ kinh kỳ không cần dâng qua Ngự Sử Đài*, có quyền trực tiếp nói với bệ hạ. (DG: Ngự Sử Đài: cơ quan có đặc quyền được hạch tấu tất cả mọi việc có ý nghĩa can gián những việc được xem là không đúng hoặc chưa tốt của vua và quan lại. ) Vị giám sát sứ này vào kinh chỉ có hơn một tháng, ngày thường không đi ra ngoài, ở trong phủ thế tử, không tham gia tiệc rượu, cũng chưa bao giờ qua lại với nhà quyền quý trong kinh, hắn chỉ ra tay dưới tình huống mọi người không có chuẩn bị. Hắn hướng về bệ hạ nêu ý kiến, Trần Việt Kinh Thành Lệnh làm việc thiên vị trái pháp luật lấy quyền thế mưu tư lợi…Trần Việt lập tức bị đầy đi khổ sai ngàn dặm, thế lực Trần gia ở kinh đô mặc dù không có bị dao động nhưng nhiều năm bố trí bị hủy hoại trong một ngày, tổn thất nặng nề, mà Trần gia tổn thất, chính là Thục Vương tổn thất. Đây là việc làm duy nhất của thế tử Lý Hiên bị mọi người nhớ, bây giờ đã có chuyện thứ hai. Hắn đánh tơi bời Tần trưởng tôn ở Thục Vương phủ, nguyên nhân…chỉ vì Tần Dư mắng hắn một câu khi chưa nắm rõ tình huống. Chờ chút, câu nói kia rốt cuộc có tính là nhục mạ hay không? Nhưng tạm không nói, sau tối nay, mọi người lại thêm một tầng nhận thức mới đối với cái vị thế tử khiêm tốn này. Kinh đô lại muốn nhiều thêm một tên thần kinh, so với Tần Dư thần kinh, càng thần kinh hơn. Tên thần kinh không đáng sợ, đáng sợ là Tên thần kinh có bối cảnh, mà bối cảnh của vị thế tử điện hạ này rõ ràng thâm hậu hơn Tần Dư nhiều. - Khụ...ha ha... Một tiếng ho nhẹ phá vỡ yên tĩnh, Tần Dư chật vật bò dậy, ôm bụng, có thể vì quá đau, biểu tình trên mặt có chút dữ tợn. Hắn đang cười, tuy biểu tình trên mặt vặn vẹo, khóe miệng thậm chí còn có một vệt máu nhưng mọi người có thể cảm giác được hắn đang cười. Lúc này là lúc nào rồi, hắn lại có thể cười, một đám người thần kinh gì đây? Rất nhanh, bọn họ như nhớ ra cái gì, vừa nãy hình như có một tên cũng đang cười, hơn nữa…mà nụ cười dễ nhìn hơn Tần tiểu công gia. Bọn họ nhìn về phía vị Lý Tử Tước, cảm thấy tất cả mọi người tối nay đều không bình thường. - Khụ, hóa ra là…thế tử điện hạ. Tần Dư lại ho khan vài tiếng, ho ra bọt máu, nụ cười trên mặt lại hết sức quỷ dị. Dáng vẻ Lý Hiên hết sức kinh ngạc, đi tới trước mặt Tần Dư, nói. - Hóa ra là Tần tiểu công gia, vừa nãy thực sự thất lễ, nếu như biết người mắng ta là Tần tiểu công gia, vừa nãy…sẽ chỉ dùng hai phần sức lực. Thân thể Tần Dư hơi run, cười nói. - Như vậy ngược lại phải cảm ơn thế tử điện hạ. Mọi người nghe không hiểu hai người họ đang nói gì, thực sự không hiểu nổi những nhân vật lớn này, rõ ràng bị đánh hộc máu, còn phải cám ơn đối phương, một tên khác lại thản nhiên tiếp thu, thói đời…đến cùng là thế nào? Lúc này, tình hình tiến triển hoàn toàn ngoài dự liệu của họ, chuyện ám sát hay hành hung không quan trọng, Lý Tử Tước có thể bình yên rời khỏi Thục Vương phủ hay không cũng không phải trọng điểm, tất cả những chuyện này đều bởi vì một cước của thế tử điện hạ. Hiện tại, có thể tham dự vào chuyện này, ngoại trừ Tần tiểu công gia cùng Ninh vương thế tử Lý Hiên, chỉ còn một người, Thục Vương. Thục Vương cũng hết sức đau đầu. Đương nhiên không thể bắt Lý Hiên, nếu hắn vì chuyện này mà giữ lại Lý Hiên thì Thục Vương hắn sẽ trở thành trò cười cho toàn bộ kinh đô, dù hai người có nhiều mâu thuẫn, Tần Dư cuối cùng vẫn là một người ngoài, quan trọng hơn chính là…hắn sai. Nhưng nếu không quản, dựa vào cái gì bàn giao cho Tần Dư, Tần gia và hắn sớm đã cột vào cùng một chiếc thuyền, hắn làm sao để Tần gia thất vọng? Vì sao tối nay Lý Hiên lại xuất hiện ở đây, hắn rất rõ ràng, vì sao lại ra tay với Tần Dư trong lòng hắn lại càng rõ ràng, lúc đầu hắn vẫn xem thường vị Lý Tử Tước này, quan hệ giữa hắn và Lý Hiên không phải bằng hữu bình thường. Nghĩ vậy, vừa nãy đối phương sở dĩ từ chối hắn hơn nửa nguyên nhân cũng vì Lý Hiên. - Khi nãy Tần Dư vô tâm lỡ lời, hắn đã chịu trừng phạt, chuyện này chấm dứt ở đây. Thục Vương trầm mặt nói. - Lý Dịch, Tử Tước Trường An dắt nữ thích khách tiến vào Vương phủ ám sát Tần tiểu công gia, có lòng hiểm ác, nên Thục Vương phủ tạm bắt giữ, ngày mai chuyển giao cho Hình bộ xử trí. Nếu không có Lý Hiên, hắn vẫn cũng sẽ không chuyện bé xé ra to như bây giờ, nhưng hắn xuất hiện để Thục Vương quyết định, định thành ám sát. Nếu Lý Hiên để hắn không thoải mái, hắn tự nhiên cũng sẽ không làm cho đối phương thoải mái. Ánh mắt Lý Dịch khẽ nhúc nhích, loại người giống Thục Vương này, có thể trở thành Hoàng Đế mới lạ, tâm nhãn quá nhỏ, rõ ràng hắn mời mình tới, mở miệng bảo mình theo hắn nhất định sẽ có tiền đồ sáng lạn, bây giờ liền trở mặt không quen, lão Hoàng Đế mắt bị mù mới có thể truyền ngôi cho hắn. Nếu như lúc này Thục Vương có thể ẩn nhẫn không làm gì, hắn mới có thể chân chính cẩn thận, nhưng hắn vì trị tội của mình, gấp không thể chờ đợi, sự nguy hiểm tự nhiên giảm rất nhiều. - Ám sát Tần Dư? Thục Vương phủ tạm giam? Khuôn mặt Lý Hiên lộ ra nụ cười, nhìn Thục Vương hỏi. - Thục Vương điện hạ, không biết ai cho ngươi cái quyền này, bệ hạ, hay là chính ngươi? Lời Lý Hiên vừa nói, sắc mặt Thục Vương lập tức thay đổi, hoàn toàn trở nên âm trầm, trong lòng mọi người xung quanh cũng run lên một cái. Thế tử điện hạ, đây chính là hoàn toàn trở mặt cùng Thục Vương, vì Lý Tử Tước kia? Đáng giá không? Thục Vương mặc dù là thân vương, nếu ở đất phong của mình, cách xa nơi của Hoàng Đế, làm bừa làm càn thế nào cũng không lo lắng, nhưng nơi này là kinh đô, nghiêm chỉnh mà nói, Thục Vương sớm đã trưởng thành nên cút về đất phong của mình, ở kinh thành, tuy rằng người người thấy hắn cũng phải hành lễ, xưng một tiếng “Thục Vương điện hạ” nhưng trên thực tế, hắn có thể dùng một danh hiệu này thôi, không có bất kỳ quyền lực nào, bởi vì hắn còn chưa phải Thái Tử, càng không phải Hoàng Đế. Đương nhiên, bởi vì bối cảnh Thục Vương hùng hậu, lại có khả năng leo lên ngôi vị Thái tử, ở kinh thành này không có người nào dám nói chuyện với hắn như thế, nịnh bợ hắn hắn còn không kịp, xem như hắn có làm việc vượt quá quyền lực cũng không có người để ý. Nhưng nếu chuyện này thật sự bị mang lên triều đình, đến tai bệ hạ, Thục Vương cũng không thể cãi lại. Bởi vì người nói câu nói kia là thế tử Lý Hiên, là giám sát sứ kinh kỳ…giám sát sứ Thục Vương. Vừa huống hồ, người mù cũng nhìn ra tối nay xảy ra chuyện gì, nếu để giám sát sứ thế tử nhúng tay, không phân trắng đen cũng chính là Thục Vương cùng Tần tiểu công gia, Thục Vương từ trước đến nay tích góp danh vọng cũng phải bị xoa một điểm đen thật to. Sau khi thế tử điện hạ lên tiếng chất vấn, Thục Vương đã bị bức đến tuyệt cảnh.