Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Chương 344 : Liên tiếp đăng môn

- Đàn Ấn đại sư Phật pháp cao thâm, ngay cả Thái hậu cũng vô cùng tán thưởng, sau này tuyệt đối không thể bất kính với đại sư. Lão phu nhân dặn dò Lý Dịch. Cao tăng hành sự không thể dựa theo lẽ thường, Đàn Ấn đại sư nguyện ý làm bạn với hài tử nhà mình là Lý gia có phúc, nhất quyết không thể vậy mà tự kiêu, nếu không sẽ bị tất cả tín đồ đâm xuyên cốt tủy. Lý Dịch chỉ đành gật đầu nói phải, tuy lão phu nhân nói câu này hơi chậm, bất kính cũng đã bất kính, huống chi, Đàn Ấn đại sư Phật pháp cao thâm cũng đâu phải thật sự không dính khói lửa trần gian, ăn ngủ nghỉ không khác thường nhân, đơn giản chỉ là đầu sáng hơn một chút, biết đọc mấy câu kinh Phật hơn thường nhân, cũng có dục có cầu. Hắn còn chưa chép xong phần kinh thư đã hứa hẹn với lão, lão tuyệt đối không so đo vấn đề kính hay bất kính đâu. Chung quy, kết giao với Đàn Ấn đại sư không phải chuyện xấu, khách mời vẫn còn ngồi đầy, lão phu nhân không dây dưa về chuyện này, những gì nên nói đều đã nói, đến lúc nên động đũa dùng cơm rồi. - Ăn nhiều một chút, nhìn con gầy quá... Lão phu nhân đau lòng gắp thức ăn cho Liễu nhị tiểu thư đang ngồi bên cạnh, toàn bộ Lý gia, chỉ có một mình nàng được đặc cách như thế. Trừ Như Ý, những người ngồi trên bàn đều là trưởng bối, bầu không khí nặng nề ngột ngạt, còn không bằng ngồi chung với bé mập, vô câu vô thúc cực kì náo nhiệt. Lý Dịch mới vừa gắp hai miếng thì đột nhiên có một vị quản sự Lý gia vội vàng chạy vào, nói nhỏ vài câu bên tai Nhị thúc Lý Minh Trạch. - Ninh Vương thế tử phái người đến chúc thọ cho lão phu nhân? Lý Minh Trạch đứng lên, vẻ mặt kinh ngạc. - Khục! Lý Dịch thiếu chút nữa phun nước trà trong miệng ra, nhưng cũng bị sặc, xoay người sang chỗ khác ho sù sụ. - Thế tử gì cơ? Lão phu nhân đặt đũa xuống hỏi. Trên khuôn mặt Lý Minh Trạch tràn đầy vẻ nghi hoặc, nói. - Ninh Vương Thế tử, Giám sát sứ mà mấy ngày trước bệ hạ mới bổ nhiệm sai người đến chúc thọ. Động tác trên tay mấy vị khách mời ngừng lại. Ninh Vương chính là bào đệ của đương kim thánh thượng, là Vương gia quyền cao chức trọng nhất Cảnh quốc, được ban cho đất phong tại Khánh An phủ, thủ đô thứ hai, chỉ dưới kinh đô, đủ để thấy sự coi trọng mà bệ hạ dành cho hắn. Trước đó vài ngày, Ninh Vương Thế tử mới cưới đích nữ Vương thị làm Thế tử phi. Vương thị nhất tộc tồn tại suốt mấy trăm năm, trải qua vô số vương triều mà vẫn đứng sừng sững, nội tình thâm hậu, chính là hào môn khổng lồ số một số trên khắp Cảnh quốc. Thế tử điện hạ có bối cảnh thâm sâu thế lại sai người đến chúc thọ cho lão phu nhân Lý gia? Chẳng lẽ, Lý gia và Ninh Vương phủ có giao tình? Trong lòng mọi người đang suy đoán lại không biết Lý Minh Trạch, gia chủ Lý gia cũng đầy nghi hoặc, không dám thất lễ, tự mình ra ngoài nghênh đón. Trên trán Lý Dịch chảy dài hắc tuyến, cái tên Lý Hiên này định làm gì, ngại động tĩnh trong sinh nhật của lão phu nhân chưa đủ lớn? Điều may mắn duy nhất chính là hắn không tự mình sang đây, nếu không, không biết sau tiệc mừng thọ hắn sẽ bị “thẩm vấn” bao nhiêu lần. Thế tử phái một vị quản sự đến coi như cho Lý gia đủ mặt mũi. Không ít người nghi ngờ, chẳng hay rốt cuộc người đến có thân phận gì mà khiến cho Lý Minh Trạch phải tự mình nghênh đón, sau đó mới có tin tức truyền đến. - Đúng là Ninh Vương thế tử, Lý gia này…sao có thể.... Mặc dù Ninh Vương thế tử mới vừa đi vào tầm mắt mọi người không lâu, nhưng những chuyện liên quan đến hắn lại làm tất cả khắc sâu ấn tượng. Cưới đích nữ Vương thị, đảm nhiệm Giám sát sứ tại kinh thành, tố cáo kinh thành lệnh Trần Việt làm việc thiên tư trái pháp luật, khiến hắn bị điều đi Ngoại Châu xa xôi, tiếp đó sai người đến chúc thọ cho lão phu nhân. Những kẻ tự cho rất hiểu Lý gia hôm nay mới phát hiện, dường như Lý gia còn thần bí hơn nhiều so với biểu hiện bên ngoài. Vị khách đến từ phủ Thế tử còn chưa ngồi xuống, quản sự Lý gia kinh ngạc đi tới, nhìn Lý Minh Trạch, vẻ mặt có chút đờ đẫn. - Gia chủ, ngườ…người của phủ, phủ Vĩnh Nhạc công chúa... Lạch cạch! Lý Minh Trạch kinh ngạc, xung quanh có vô số chiếc đũa rơi xuống đất. Vĩnh Nhạc công chúa, đích nữ duy nhất của bệ hạ và Hoàng hậu, trưởng công chúa Cảnh quốc, từ nhỏ đã được sủng ái, là vị công chúa duy nhất chưa xuất giá sau khi đến tuổi thành niên, vẫn còn ở trong cung, hậu duệ quý tộc hoàng gia chân chính… Lý gia ngày càng suy sụp trong ấn tượng của họ sao? Chỉ sợ tại thời kì huy hoàng nhất, Lý gia cũng không có mặt mũi lớn như thế! Lý Dịch đặt đũa xuống, giơ hai tay che mặt, cuối cùng đã hiểu ra nụ cười kì quặc trên mặt hai người đó lúc chia tay. Trong lòng Lý Dịch phức tạp, Công chúa điện hạ nói có biện pháp giải quyết khốn cảnh mà Lý gia đang phải đối mặt, cam đoan sau khi Lý Dịch rời đi, không kẻ nào dám tuỳ tiện đến Lý gia gây sự, là phương pháp này hả? Nhưng phiền phức Lý gia phải chịu lại nhỏ hơn rất nhiều mà. Thế tử và Công chúa tặng lễ vật vào sinh nhật của Lý lão phu nhân, đối với người ngoài mà nói, là một tín hiệu rõ ràng: Lý gia được Thế tử và Công chúa bảo bọc, kẻ nào muốn động vào Lý gia, cân nhắc xem có thể đồng thời chọc nổi hai quái vật khổng lồ này không. Mà khi tiệc mừng thọ kết thúc, nhiệm vụ giải thích cho cả nhà lập tức rơi xuống người hắn. Người của thế Tử phủ và Công chúa phủ đến cùng một lúc, ngay cả lão phu nhân cũng ngồi không yên. Lý gia có giao tình với họ từ khi nào, không chỉ nhóm khách mời hiếu kỳ, đến lão phu nhân cũng hết sức tò mò, sự khiếp sợ mà hai người này mang đến còn lớn hơn khi gặp Đàn Ấn đại sư. - Hai vị, không biết Thế tử và Công chúa... Hai người của phủ Thế tử và phủ Công chúa đến rõ ràng đã hẹn trước nhau, Lý Minh Trạch nhìn hai người, mới nói một nửa thì bị nam tử trẻ tuổi đến từ phủ Công chúa cắt ngang. - Chúng ta chỉ phụng mệnh làm việc, hai vị điện hạ đã phân phó không nên quấy rầy đến thọ yến của lão phu nhân, Lý thị lang và lão phu nhân đừng để ý chúng ta. Nghi hoặc và kinh ngạc trong lòng Lý Minh Trạch sắp đến đỉnh điểm. Đàn Ấn đại sư, Ninh Vương thế tử, Vĩnh Nhạc công chúa, ba người này vốn không có chút quan hệ nào với Lý gia, thế mà toàn bộ xuất hiện vào tối hôm nay, hơn nữa còn hành động nhất trí đến lạ thường, mà chỉ đến để đưa quà mừng, còn bảo hắn đừng để ý…sao mà không để ý được, trong những người này, có ai mà Lý gia có thể chọc nổi? - Lý công tử, có thể nói chuyện chứ? Giữa lúc Lý Minh Trạch có chút không biết làm sao, chỉ thấy nam tử đến từ phủ Công chúa tiến lên một bước, nói với một người trẻ tuổi đang ngồi sau đám người. - Dịch Nhi? Lý Minh Trạch quay đầu nhìn Lý Dịch, lại nhìn hai người đối diện, sau giây lát ngạc nhiên, trên mặt bỗng nhiên hiện ra vẻ đã hiểu. - Nhị thúc, nãi nãi, ta ra ngoài trước một lát. Lý Dịch có chút lúng túng nói một câu, đi về một góc vắng vẻ nào đó. Quản sự phủ thế tử và phủ công chúa đều đi theo. - Dịch Nhi nó…còn rất nhiều chuyện chúng ta không biết.... Lão phu nhân nhìn bóng lưng ba người, lẩm bẩm. Thấy cảnh tượng này, tất cả mọi chuyện xảy ra trong tối hôm nay đều đã được giải thích. Đàn Ấn đại sư, Ninh Vương thế tử, Vĩnh Nhạc công chúa, những người này rõ ràng không can hệ gì đến Lý gia, tại sao lại xuất hiện trong tiệc mừng thọ của bà. Đối với ngoại tôn lần đầu gặp trong suốt hai mươi năm qua, rốt cuộc bà vẫn chưa lý giải được bao nhiêu.