Tiêu dao mạt thế

Chương 2 : Mạt thế - tang thi

Năm 2117, Trái Đất ghi nhận một loại virus xâm nhập vào bề mặt khí quyển qua các trận thiên tai từ vũ trụ, khả năng lây lan 99.9768%, tốc độ lên đến 150.68m/s. Người bị nhiễm virus, dấu hiệu đầu tiên là bị sốt, đồng tử hiện lên vệt xanh thu nhỏ thường bị nhầm lẫn với mê sảng trong cơn sốt. Lúc phát bệnh, cơ thể sẽ bốc mùi thối rữa, khoang miệng xuất hiện dị trạng như thèm thịt người, máu tươi và nội tạng,... hoàn toàn mất lí trí, cũng không có khả năng cứu chữa. Trái Đất bước vào một kỷ nguyên mới, gọi là --- kỷ nguyên mạt thế! +++ 1 ngày sau khi mạt thế bắt đầu. Một chiếc xe thoạt nhìn cực kỳ bình thường đang chạy, nhưng con đường nó đang chạy lại không bình thường chút nào. Tang thi gầm thét lao đến tấn công chiếc xe, tìm mọi cách phá cửa kính chui vào tiếp cận mồi ngon của chúng. Đáng tiếc, “mồi ngon” của chúng quả thật không dễ tới gần chút nào, ít nhất cửa kính chống đạn kia không hề dễ đối phó. Lại thêm một tiếng “két” chói tai, người lái xe này rõ ràng cố ý bẻ tay lái đi một vòng 90 độ, hất văng tang thi đang bao vây lấy xe và cũng trực tiếp cán nát mấy con thành một bãi nhầy nhụa ghê tởm. Tựa hồ bị tiếng quay xe chói tai làm phiền, người nãy giờ nằm ở trong xe, trên hành trình luôn nhắm mắt, khóe mi bỗng nhiên run rẩy một chút, mở ra. Mày đen như vẽ không nhanh không chậm nhíu lại. Không đợi cô lên tiếng, cô gái ngồi phía trước ở ghế lái phụ đã trầm giọng nói: “Thấm Yên sẽ ra ngoài xử lý, tuyệt đối không làm phiền thiếu chủ.” Dư quang ở khóe mắt liếc cô gái lái xe ở bên cạnh vẻ không đồng ý. Thiếu chủ đang ngủ, Thấm Vũ lại tạo ra tiếng động làm phiền giấc ngủ của ngài, không phải là ngại ngày tháng yên lành quá dài sao! Phải biết, luyện ngục của thiếu chủ tuyệt đối không phải nơi dành cho con người sinh sống, so với việc ở trong luyện ngục của ngài, cô tình nguyện đi ra ngoài chiến đấu với tang thi! Người được gọi là thiếu chủ ở ghế đằng sau rõ ràng là Độc Cô Khuynh Hoàng. Cô chớp nhẹ mi mắt, mày giãn ra, gật đầu. Tay lại vươn ra tiếp nhận từ tay Thấm Yên một chiếc ly pha lê tím, trong ly là nước nho nguyên chất màu tím thẫm cực kỳ nổi bật. Ngửa đầu uống, động tác có vẻ không hợp quy củ này của cô lại phi thường tao nhã, còn thêm vài phần khí khái. Cũng may hai thuộc hạ Thấm Yên Thấm Vũ của Khuynh Hoàng nhìn cảnh này đã quen, không thì không biết có vì khí chất tao nhã vô song này mà ngừng xe, để cho đám tang thi bên ngoài đi vào xâu xé bọn cô hay không! >~