Tiểu bảo bối ba tuổi

Chương 20 : Tiểu bảo bối ba tuổi

Chương 19 Editor: Tiểu Mộc Hinh Trong thư phòng, tất cả mọi người không hẹn mà cùng nhìn sang, sau đó lại thấy được Khương Khương đang đứng bên cạnh cửa với khuôn mặt đầy tức giận. Cô bé bởi vì tức giận, hai má cũng có chút đỏ. Tuy cô còn nhỏ nhưng từ cuộc nói chuyện của ba và ông cố, đứa bé thông như như cô cũng nghe hiểu ý tứ của cuộc đối thoại, chính là nói mommy của cô không tốt. Ở trong mắt Khương Khương, mommy của bé là người tốt nhất trong các người mẹ, ai cũng không thể nói mommy không tốt. Coi như là ông bà nội và daddy mommy đều rất tôn kính ông cố nhưng cô không cho phép bọn họ nói mommy không tốt. Khương Khương nghe được những lời vừa nãy, rất tức giận, tức giận rất nhiều. Lúc này quai hàm của cô đều phồng lên. Từ lúc vợ mình qua đời, ông cố thật ra rất ít khi qua đây, vì vậy đối với Khương Khương cũng không phải là quá quen thuộc. Lúc này đột nhiên thấy con bé nói ông có lỗi, ông cố chẳng những không tức giận ngược lại còn cảm thấy có chút buồn cười. Đối với cô bé còn nhỏ như vậy, ông cũng không thể nổi nóng được. Ông có chút vui mừng. Ba của con bé vẫn luôn sợ hãi ông, nhưng cháu cố của mình còn nhỏ như vậy, lại dám phản bác ông. Thật là nghé con mới sinh không sợ cọp, thú vị thú vị. Ông cố buồn cười, nhưng lại cố tình nghiêm mặt, nói: " Người lớn đang nói chuyện, trẻ con không được xen vào." Đôi mắt của Khương Khương mở to, trong tay còn cầm quả quýt lúc nãy ăn ở dưới kia, bước chân ngắn, nghiêm túc nói với ông cố: " Ông cố, mẹ con rất tốt rất tốt, ông không thể nói mẹ con như vậy." Sau đó cô liền nghiêm túc cho Khương lão thái gia biết mommy của cô rất tốt. " Mommy nuôi con lớn lên như vậy tốn rất nhiều thời gian. Còn mua cho con thật nhiều đồ ăn ngon, rất nhiều đồ chơi thú vị. Mommy còn có thể làm đồ ăn ngon, sẽ ở bên con lúc con ngã bệnhl. Mommy của con là người mẹ tốt nhất trên thế giới." " Mẹ chăm sóc ta rất vất vả." " Nếu như ông cố nói mẹ không tốt, thì...Con sẽ không thích người." " Nếu ông không ghét lời nói của mẹ con." Khương Khương đi qua, đem số quýt còn dư trong tay giơ lên trước mặt ông cố, còn mang theo tia chân thành tha thiết: " Con có thể cho người quýt a." Ông có vừa rồi nghe có chút hứng thú, nhìn quýt trong tay bạn nhỏ Khương Khương, nghe con bé tỉ mỉ nói mẹ của mình rất tốt. Nhìn thiện ý trên mặt Khương Khương, ông có chút giật mình. Âm thanh mềm mềm của đứa nhỏ một câu lại một câu nói cho ông biết, mẹ của con bé đã trả giá rất nhiều vì con bé. Mới ba tuổi mà đã hiểu chuyện như vậy. Lão thái gia nhớ lại mấy lão đầu trong trại an dưỡng thường đánh cờ, trò chuyện về cháu cố của bọn họ, đều là thở dài cháu dâu đem con nuông chiều đến hỏng, động một chút là khóc nháo.