Tiểu Bánh Kem
Chương 5 : (¯`v´¯) Chương 2-2
(hai mươi mốt)
Bởi vì, câu nói của Đàm Mặc, cả ngày hôm nay ta đều hốt hoảng, ở trên giảng đường còn giảng sai mấy điểm.
Uổng cho ngươi làm sư a, sao ta lại có thể bởi vì một Omega khiêu khích mà không phụ trách đệ tử của ta.
Sau khi tan học, ta ở tiệm bánh ngọt của Lư Nặc cung hắn nói chuyện.
"Ngươi nói, một Omega cùng ngươi nói cười, dáng người rất lớn, rốt cuộc là có ý tứ gì." Ngày hôm nay ta đặc biệt rối rắm.
"Ngươi đang nói chinh là một Omega? Xác định không phải là một Alpha?"
"Ngươi đây là có ý tứ gì?"
" Ta thực kinh ngạc khi có Omega coi trọng ngươi, mà không phải là Alpha."
"Cho nên hắn coi trọng ta?" ⊙ω⊙
"Đúng vậy, chúc mừng ngươi, có một Omega coi trọng ngươi."
Cùng Lư Nặc nói chuyện xong, vẫn thực là rối rắm. Đàm Mặc sẽ coi trọng ta sao? Hắn hẳn là phải thích một Alpha chứ. Chính mình nhỏ yếu như vậy.
Tâm tắc tắc.
(nhị tam)
Ta cảm thấy Đàm Mặc đang đùa giỡn với ta.
Thời điểm hắn tắm rửa, cư nhiên kêu ta lấy quần áo cho hắn, ta giúp hắn lấy quần áo thực bình thường, nhưng là hắn liền mở rộng cửa, không mặc quần áo, đứng ở trong phòng tắm chờ ta. Ta có thể nhìn thấy tám khối cơ bụng phấn hồng của hắn, còn có cơ bụng phía dưới......
Dừng dừng dừng, đây chinh là một Omega. Ta sao lại đáng khinh như vậy.
Ta chạy nhanh đem quần áo đưa cho hắn, sau đó nhanh chân rời đi.
Nhưng thời điểm đang tới gần phòng tắm, ta bị trợt chân, cả người đều ngã xuống phía trước, hai tay vừa lúc ôm lấy eo Đàm Mặc, mặt đối với huynh đệ của hắn.
Hơn nữa, ta không biết máu mũi chảy lúc nào....
Vừa lúc chảy xuống huynh đệ của hắn!!!
(nhị bốn)
Ta muốn tìm cái động để chui vào, ta nằm ở trên sô pha bộ dạng không còn gì luyến tiếc, lỗ mũi còn nhét khăn giấy.
Đàm Mặc nghiêm trang ở trên sô pha cầm văn kiện xem.
Hắn càng đứng đắn như vậy, ta càng không biết phải làm sao bây giờ, những người khác nhất định sẽ cười to sau đó giễu cợt ta.
Ta thẹn quá thành giận một chút, nhiều hơn bình thường một chút.
Nhưng Đàm Mặc cũng chỉ là nghiêm túc kêu là ta nằm hảo đừng lộn xộn.
"Mặc Mặc, ta muốn ăn bánh kem." Ta cư nhiên làm nũng!!!
Bởi vì cảnh tượng vừa rồi làm ta nghĩ đến trước kia.
Ta cũng là như vậy, bởi vì chơi bóng bị thương nên không thể lộn xộn, Đàm Mặc ở bên cạnh làm bài tập. Ta thường xuyên làm nũng để hắn giúp ta lấy bánh kem.
(hai lăm)
Hình như bởi vì ta cùng Đàm Mặc làm nũng, Cho nên hắn thực vui vẻ.
"Tống Thực, ngươi lại kêu tiếng Mặc Mặc." Nghe hô một tiếng lúc sau, Đàm Mặc vẫn luôn muốn ta kêu lại vài lần.
Nhìn đôi mắt lắp lánh nhìn mỹ nhân của ta, ta cảm thấy máu mũi lại muốn chảy nhiều hơn. "Mặc Mặc."
Sau đó, cả đêm bị Đàm Mặc quấn lấy yêu cầu kêu thật nhiều tiếng Mặc Mặc.
Hôm nay, buổi tối ta uống một ly sữa bò. Bởi vì so Omega lùn hơn thật sự quá mất mặt. (* ̄m ̄)
Sau đó, thời điểm lên giường ngủ, Đàm Mặc đột nhiên thò qua.
Vươn đầu lưỡi ở bên miệng ta liếm một chút, "Nơi này có sữa bò."
Ta chín mặt. (///ˊ-ˋ///)
(hai sáu)
Đàm Mặc giống như đặc biết thích xem bộ dạng mặt ta đỏ, còn vẫn luôn ở cạnh chọc ta.
Ta cái này đương lão sư còn không biết cố gắng, mỗi lần bị hắn chọc đến mặt đỏ.
Khi Đàm Mặc làm bánh kem, chỉ cần ta không có việc gì làm, ta đều sẽ ở bên cạnh xem, hắn thường xuyên kêu ta đưa cho hắn uống nước trái cây. Ta đem nước trái cây cho hắn uống, sau khi hắn uống xong, đôi mắt đối với ta phát điện, còn vươn đầu lưỡi liếm khóe miệng, ta liền đáng xấu hổ mặt đỏ.
Hắn còn muốn đêm bơ bôi lên ngón tay, mỗi lần ta nếm nếm loại bơ này, nói ta không nếm hắn liền không thể xác định ta có thích hay không, hắn liền không thể tiếp tục làm. Thời điểm ta nếm thường xuyên vô tình liếm đến tay hắn.
Hắn thích kêu ta giúp hắn thổi tóc, Đàm Mặc tóc vàng thật sự thật như thuận, mỗi lần sợi tóc từ ngón ta xuyên qua, thật giống như có căn lông chim cào trong lòng.
Edit: nhớ like cho mình nha mn🤩🤩
Truyện khác cùng thể loại
6 chương
179 chương
22 chương
7 chương