Tiết tháo ở đâu?
Chương 9 : Đầu tường xuân ( 9 )
Chương 9: Đầu tường xuân (9)
Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
__________
"Ta cũng không nghĩ tới. Thê tử cha ta mới cưới về, kế mẫu mới của ta, lại là nữ nhân đã cùng ta mây mưa đoạn thời gian trước."
Người đến mày đẹp mắt sáng, khí chất lành lạnh, nếu như đặt ở ngày thường, Hạ Như Yên nhất định sẽ khen một câu tướng mạo thật được, nhưng bộ mặt của hắn lúc này ở trong mắt nàng lại có vẻ đặc biệt đáng ghét.
"Là ngươi!" Hạ Như Yên vừa giận vừa sợ, trong đầu cấp tốc tiêu hóa nội dung trong lời nói hắn, thê tử phụ thân hắn cưới lần nữa, kế mẫu của hắn, nói như vậy. Người này chính là Giải Vanh!
"Hệ thống! Tại sao mày không nói cho tôi biết hắn chính là Giải Vanh!" Hạ Như Yên ở trong lòng chất vấn hệ thống, nó đây là cố ý hố nàng à.
"Người mới, lúc đó tôi bị bug mà, còn không nhìn thấy hắn nữa, hơn nữa cô cũng không giải khóa được toàn bộ cốt truyện, bản thân tôi cũng không biết hắn chính là Giải Vanh. . ."
Trong lúc Hạ Như Yên cùng hệ thống ngươi một lời ta một câu ở trong đầu, Giải Vanh đã đi tới chỗ nàng, thân hình nam nhân cao lớn chắn ở trước mặt nàng, hoàn toàn bao phủ Hạ Như Yên trong bóng của mình. Lúc này nàng cũng đã nhận ra, theo bản năng muốn lùi về phía sau, lại bị một cánh tay kiềm lấy vòng eo.
"Mẫu thân vì sao lại lùi về sau như vậy." Giải Vanh ở trên cao nhìn xuống, trong ánh mắt lộ ra ý lạnh: “Người nhìn thấy nhi tử không vui sao?"
Hạ Như Yên theo bản năng giãy dụa: "Ngươi thả ra ta!"
Tay của Giải Vanh tăng thêm sức mạnh, nắm eo Hạ Như Yên đến đau đớn, âm thanh giống như băng giá lạnh thấu xương: "Không biết mẫu thân ngủ nhi tử xong lại ngủ với lão tử, trong lòng người có cảm tưởng gì."
Hạ Như Yên đưa tay lên đẩy lồng ngực hắn: "Ta không biết ngươi đang nói cái gì! Mau buông tay!”
Trong con ngươi của Giải Vanh càng lạnh hơn: "Ngày đó ta đã từng đồng ý sẽ lấy ngươi làm vợ, ai biết đợi sau khi ta từ mê man tỉnh lại, nghe được tin tức ngươi đã gả cho người khác. Hơn nữa đối tượng còn là cha của ta! Ngươi có biết lúc đó ta có tâm tình thế nào hay không."
Hạ Như Yên giận nhưng lại không có chỗ phát tiết, quanh đi quẩn lại là mình sai rồi? Nàng căm giận bất bình nói: "Ta chẳng qua chỉ đi tắm suối nước nóng một cái, lại bị ngươi làm bẩn một thân trong sạch, cả đời này đều bị ngươi phá huỷ! Ta không nghĩ biện pháp lập gia đình còn có thể như thế nào? Hơn nữa, chuyện hôn sự của ta đã được định đoạt từ trước rồi, chẳng lẽ ngươi còn muốn ta vì ngươi mà hủy hôn."
Sắc mặt Giải Vanh mặt lập tức đen, lạnh lùng nói: "Ta rõ ràng đã từng nói với ngươi là ta sẽ tới cầu thân! Vì sao ngươi không đợi ta!"
Hạ Như Yên một bên giãy dụa một bên châm chọc nói: "Chờ ngươi? Dựa vào cái gì? Ta bị ngươi vũ nhục còn phải đợi ngươi tới cưới ta? Ngươi nhìn ta giống như kẻ ngốc hay sao?”
"Vì thế nên ngươi liền lừa dối phụ thân ta, lừa gạt ông ấy cưới ngươi về!” Giải Vanh tức giận sắp không khống chế được, nữ nhân này miệng lưỡi bén nhọn, luôn miệng nói chính mình không sai, làm sao có thể không biết xấu hổ như vậy.
"Ngươi đang nói cái gì? Buông ta ra. . ." Như Yên dùng mũi chân nghiền chân hắn, nhưng người nam nhân này có vẻ hoàn toàn không đau chút nào, tư thế vẫn vững như núi Thái Sơn.
"Còn không chịu thừa nhận! Không phải ngươi dùng thủ đoạn lừa gạt cha ta, khiến cho ông ấy cho rằng ngươi là một thân thuần khiết thì làm sao ông ấy có thể cưới ngươi về, ngươi làm sao có thể gả tới phủ quốc công làm quốc công phu nhân!"
Câu nói này như chớp giật xẹt qua đầu óc, cuối cùng Hạ Như Yên cũng coi như hiểu được tại sao hắn lại tức giận như thế, đang muốn chỉ vào mũi của hắn nói to mình mới không lừa người khác chuyện này, lại đột nhiên nhận được nhắc nhở của hệ thống.
"Đinh! Chúc mừng ký chủ đã mở ra nhiệm vụ chi nhánh: Chịu nhục, nội dung nhiệm vụ: duy trì tình trạng hiểu lầm của Giải Vanh với ngươi, không nói cho hắn biết chân tướng. Hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh liền có thể thu được một bình thuốc trị thương đặc hiệu, có thể bôi ở bất kỳ vị trí nào, có tác dụng lập tức cầm máu, đồng thời khiến tốc độ khôi phục của vết thương tăng lên gấp mười lần."
Cái quỷ gì vậy? Nhẫn nhịn chịu nhục? Hạ Như Yên bị nhiệm vụ chi nhánh đột nhiên xuất hiện làm cho có chút sững sờ, cái này có nghĩa là mình không được giải thích à.
"Người mới à, hoàn thành nhiệm vụ nhánh này là cô có thể thu được một lọ thuốc trị thương đặc hiệu đó nha, thứ này ở cổ đại nhưng rất có tác dụng đó!" Hệ thống nhanh chóng nhắc nhở nàng.
"Cái kia, vậy cũng được . . ." Hạ Như Yên chần chờ tiếp nhận nhiệm vụ, sau đó liền nghe được nhắc nhở, "Đinh, đã tiếp nhận nhiệm vụ nhánh Chịu nhục, nhiệm vụ kéo dài đến khi Giải Phương Thành hồi phủ mới thôi, nếu thất bại sẽ bị trừ 100 điểm, thành công sẽ được khen thưởng điểm 100."
Hạ Như Yên cảm thấy mình lại bị hãm hại rồi, nếu thất bại còn có trừng phạt nữa chứ! Nàng không nói gì, chỉ giật giật khóe miệng, sớm biết như thế đã không nhận rồi.
"Người mới à, nếu không tiếp nhận nhiệm vụ chi nhánh cũng sẽ bị khấu trừ 50 điểm đó."
Hạ Như Yên: . . . Coi như ta xui xẻo!
Giải Vanh thấy Hạ Như Yên mãi mà không nói gì, chỉ cho là nàng chột dạ, nghiến răng nghiến lợi nói: "Nói chuyện đi, tại sao ngươi không nói."
Hạ Như Yên lườm một cái: "Có cái gì hay mà nói, ngươi muốn nghĩ như vậy thì cứ theo ngươi đi, hiện tại ngươi đã có thể thả ta ra chưa.”
Giải Vanh cất một tiếng cười nhạo: "Ta thật đúng là nhìn lầm rồi! Ngươi nữ nhân này, ta còn tưởng rằng ngươi là một đại gia khuê tú quy quy củ củ, không nghĩ tới hóa ra ngươi lại không biết liêm sỉ như vậy, nếu như ta là ngươi, kể cả không lấy một tấm vải trắng chấm dứt cũng sẽ xuất gia đi làm ni cô.”
"Ta muốn thế nào ngươi quản không được! Ta chỉ biết là, hiện tại ta là thê tử của phụ thân ngươi, mà thân phận của ngươi là con trai của ta! Hơn nửa đêm hôm như vậy ngươi đến gian phòng của mẫu thân còn ra cái thể thống gì! Còn không cút ra ngoài cho ta!" Hạ Như Yên bị Giải Vanh làm cho tức giận đến run cả người, rõ ràng lúc trước kẻ chiếm đoạt nàng chính là hắn! Hiện tại hắn còn có mặt mũi nào đến chất vấn cách làm của nàng?
Hạ Như Yên giống như đã cắt đứt một sợi dây bình tĩnh cuối cùng trong đầu Giải Vanh, hắn xoay người một cái, hung ác ném nữ nhân trong lòng lên giường lớn, trong con ngươi tụ đầy bão táp, âm trầm nói: "Tốt lắm, nếu vậy thì ngày hôm nay nhi tử đành phải cố gắng nói cho mẫu thân đại nhân biết, cái gì mới gọi là mất thể thống."
Truyện khác cùng thể loại
200 chương
140 chương
194 chương
32 chương
30 chương
19 chương