Tiết tháo ở đâu?
Chương 11 : Đầu tường xuân ( 11 )
Chương 11: Đầu tường xuân (Cao H)
Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
__________
"Đừng nóng vội, nhi tử sẽ để cho người thoải mái."
Vừa dứt lời, cự vật to lớn kia liền chọc vào bên trong hoa huyệt.
Hạ Như Yên hét lên một tiếng, cảm giác như bị xé rách lần thứ hai truyền đến, nam căn của nam nhân thực sự là quá to lớn, cho dù đây không phải lần đầu nhưng khiến cho nàng cảm thấy toàn thân không khỏe.
"Đau —— đau quá —— ngươi mau ra ngoài ——" Môi Hạ Như Yên lập tức trắng bệch, không còn một giọt máu, nàng run cầm cập cầu xin nam nhân kia buông tha mình, nhưng lại chỉ có thể phát ra những từ ngữ lắp bắp không rõ.
"Mẫu thân, nhịn một chút, rất nhanh sẽ không đau nữa. . ." Ngoài miệng Giải Vanh nói như vậy nhưng vẫn đẩy mạnh côn thịt vào nơi sâu nhất của Hạ Như Yên, trong lòng căn bản không tin nàng cảm thấy đau đớn, đây lại không phải lần đầu, làm sao còn có thể đau được cơ chứ?
Viền mắt không ngăn chặn được nước mắt tràn ra, sắc mặt Hạ Như Yên trắng bệch, cắn chặt lấy môi dưới, chịu đựng đau đớn Giải Vanh đem đến, trong lòng tràn đầy oan ức, tại sao hắn lại muốn làm như vậy với nàng? Đến tột cùng nàng đã làm sai điều gì?
Mà lúc này Giải Vanh căn bản không rảnh bận tâm tới Hạ Như Yên, lửa nóng của hắn vừa mới tiến vào liền bị tầng tầng lớp lớp bao thịt lấp đầy, phảng phất như có vô số miệng nhỏ đang thân mật mút chặt lấy côn thịt của hắn. Bên trong vách âm hộ ấm áp căng mịn lại ướt át, bao vây toàn bộ phân thân của hắn, nhưng côn thịt của hắn thực sự quá to lớn, mới chỉ tiến vào được một nửa liền kẹt lại ở giữa.
Giải Vanh hít sâu một hơi, bắt đầu chậm rãi thọc vào rút ra, theo động tác của hắn, miệng huyệt kia cũng giống như một cái miệng nhỏ mút ra mút vào, mút đến độ khiến cho xương cụt của hắn một trận tê dại, cũng còn may là định lực của hắn đủ mạnh, bằng không hắn đã lập tức muốn bắn ra ngoài.
Cứ như thế cọ xát một lúc, Hạ Như Yên cuối cùng cũng coi như có chút thích ứng, đau đớn cũng hơi giảm bớt, dâm thủy bên trong tiểu huyệt cũng bắt đầu tăng lên, côn thịt của nam nhân một lần so với một lần thâm nhập càng sâu, sau mấy chục lần rốt cuộc đã đâm vào đến chỉ còn gốc rễ. Mỗi một lần Giải Vanh đâm vào, thiếu nữ dưới thân hắn lại phát ra một tiếng nghẹn ngào, miệng huyệt phấn nộn kia bị đâm đến tiết ra những lợn nước trong suốt, nó vất vả phun ra nuốt vào cự vật dữ tợn, âm thanh nức nở giống mèo con phảng phất như đang cào cấu vào trong lòng hắn, khiến hắn cảm thấy ngứa ngáy không ngừng, cứ như có cái gì đó muốn chui lên từ sâu thẳm bên trong, hạ thể của hắn trong nháy mắt lại căng đầy lớn hơn một vòng.
Hắn vẫn còn là con người sao! ? Hạ Như Yên sợ hãi nhìn về phía hắn, trong con ngươi e ngại lại khiếp sợ trước sức lực của Giải Vanh, hắn vừa vặn nhìn thấy toàn bộ khuôn mặt của nàng, tấm lưng to lớn vững trãi áp sát vào thân thể của nàng, không có ý tốt trêu ghẹo: “Mẫu thân đại nhân, nhi tử có làm cho người cảm thấy thoải mái hay không?"
Cảm giác không khỏe lúc đầu đã vơi bớt đi khá nhiều, sau đó lại có một cỗ tê dại từ trong thân thể lặng lẽ sinh sôi, Hạ Như Yên nhịn xuống một tia khuây khỏa kia, đỏ mặt lên quát mắng: "Ngươi là đồ vô liêm sỉ!"
Giải Vanh không những không giận mà còn cười: "Mẫu thân đại nhân thực sự là nói một đằng làm một nẻo, rõ ràng đã chảy ra nhiều nước như vậy lại còn mắng nhi tử, hay là ngài chê ta không ra đủ sức? Đứa con trai này xem ra còn cần nỗ lực hơn.”
Dứt lời, hắn nắm hai cổ chân của Hạ Như Yên chắp lại, đem đôi chân thon dài của cô đặt ở trước ngực, bắt đầu từ trên cao đi xuống nhanh chóng thúc vào tiểu huyệt đang ướt át kia.
"A ——" Hạ Như Yên hét lên một tiếng, cự vật khủng bố kia cứ như chày đóng cọc thẳng tắp từ trên đâm xuống dưới, đâm vào thật sâu bên trong cơ thể nàng, giờ khắc này nàng đã không nhận rõ là mình đang đau đớn hay là vui vẻ nữa, nàng chỉ cảm thấy tiểu huyệt của mình bị căng chướng đến cực hạn, bên trong căng chặt tràn đầy, ma xát không ngừng, nàng dường như cảm giác như mình sắp bị đâm xuyên qua người, cây côn thịt to lớn kia làm sao lại có thể đi vào toàn bộ trong thân thể của nàng như thế?
Giải Vanh càng làm càng hăng say, càng đâm càng thoải mái, mật huyệt của thiếu nữ như một mảnh vải lụa mềm mại chăm chú cuốn lấy nam căn của hắn, nơi gần cửa huyệt cứ như có vô số miệng nhỏ hôn mút lên thân cây dương cụ của hắn, mà ở bên trong nóng hôi hổi co chặt đến độ nam nhân da đầu tê dại, hoa huyệt này thực sự quá cực phẩm, lần trước hắn chỉ hưởng qua một lần liền nhớ mãi không quên, cho đến hôm nay mới được lần thứ hai toại nguyện, có thể nào không làm tới khi đã nghiền?
Hắn càng làm càng sâu, toàn bộ dương vật to lớn đã sớm đi vào hết mức, thậm chí còn hận không thể đem cả hai viên bi cùng nhét vào. Đột nhiên, quy đầu ở trên đường đi chạm vào một khe nhỏ mềm mại, hắn nghi hoặc đẩy vào mấy lần liền nghe thấy âm thanh hoảng sợ của thiếu nữ: "Không được! Nơi đó không được! ! Mau đi ra!"
Thấy Hạ Như Yên sợ hãi như vậy, hắn có chút kỳ quái, lại đẩy sâu vào nơi đó thêm mấy lần, cái khe nhỏ kia phảng phất như có sức hút vô cùng, tựa hồ như bên trong có một bảo tàng quý giá đang đợi hắn tới đào móc, khiến cho hắn như bị quỷ thần xui khiến càng muốn va thêm mấy lần nữa. Tốc độ của nam nhân càng lúc càng nhanh, côn thịt khí thế hùng hổ công thành chiếm đất, Hạ Như Yên chỉ cảm thấy thần hồn đều đã bị hắn đánh bay! Thân côn thịt thô tô mài ép trong vách huyệt mềm mại, mỗi một lần ma sát đều kích thích ra một trận điện lưu mãnh liệt, trong cơn tê dại cùng chướng bụng còn chen lẫn một tia đau nhức, tiếng rên rỉ của nàng càng lúc càng nhanh càng lúc càng lớn, thành vách trong hành lang hoa huyệt nhúc nhích càng thêm kịch liệt, cảm giác căng mịn co bóp kia tiêu hồn khiến cho nam nhân tê cả da đầu, dưới khố lại không chút nào chậm lại, trái lại càng đánh càng hăng.
Hạ Như Yên khóc lóc xin nam nhân kia tha cho mình, cầu hắn buông tha nàng, thân thể non nớt không chịu đựng nổi hoan ái kịch liệt như vậy, giờ khắc này cả người nàng run rẩy, hoa huyệt co giật bóp chặt, nước mắt lưng tròng xin người nam nhân kia hãy khoan dung, bộ dáng thiếu nữ như vậy quả thực là làm người thương yêu, Giải Vanh bị nàng cầu xin khiến cho trong lòng thoải mái đến không được, rốt cục nàng cũng chịu cầu xin hắn, nhưng hắn sẽ không buông tha nàng.
Đầu dương vật thô to ở điểm mẫn cảm của nàng hết sức va chạm, dưới sự kiên trì không ngừng cố gắng của hắn, nơi ngọc môn mềm mại kia rốt cục khích mở ra một cái lỗ hổng, quy đầu thừa cơ mà vào, một lần nữa công tiến vào, cùng lúc đó một tia sáng trắng dao động mạnh trong đầu Hạ Như Yên, nàng há to cái miệng nhỏ nhưng hồi lâu lại không phát ra bất kỳ tiếng vang nào.
Côn thịt của nam nhân rong ruổi đụng chạm vào nơi cấm địa, nơi cửa khẩu mềm mại non mịn kia khiến cho hắn tê cả da đầu, mỗi một lần xuyên vào đều như rơi vào nhân gian cực lạc, mang cho hắn vô thượng vui thích. Hắn điên cuồng đâm vào rút ra, khí thế hung mãnh, dâm dịch tung toé, nơi hai người giao hợp một mảnh lầy lội, ở miệng huyệt tiết ra xuân dịch bị đảo thành bọt mép, càng nhiều tắc theo kẽ mông cùng hai quả trứng chảy xuôi đi xuống, tiếng nước bành bạch không dứt bên tai, cả phòng đầy ý xuân, dâm mỹ đến cực điểm.
Đáng thương Hạ Như Yên mới lần thứ hai làm chuyện như vậy, phải chịu đựng màn va chạm kịch liệt như thế khiến nàng đau đến phát khóc, nàng đã khóc đến cổ họng đều đau, nước mắt che kín gò má, trong miệng chỉ có thể phát sinh ra những tiếng khóc thút thít nhỏ như tơ nhện, cũng không còn nửa phần khí lực phản kháng.
Cứ như thế ngơ ngơ ngác ngác không biết bao lâu, nam nhân rốt cuộc gầm nhẹ một tiếng, tinh hoa nóng bỏng của mình hết mức bắn vào tử cung nàng, mãnh liệt đến độ thân thể Hạ Như Yên run cầm cập một trận, đang sống sờ sờ cứ như thế hôn mê bất tỉnh.
Sau khi phóng thích ra hết, vươn mình nằm ở bên cạnh Hạ Như Yên, hắn thở hổn hển mấy hơi, tư vị lúc nãy vẫn còn dư lại ở trong lòng, lại có một loại vui vẻ sau khi trả thù, ngươi gả cho cha ta thì thế nào? Còn không phải vẫn bị ta đè ở trên thân. Hắn châm chọc bật thốt lên: "Mẫu thân đại nhân, cảm giác bị nhi tử làm thế nào?"
Người bên cạnh thật lâu không đáp lại, Giải Vanh lơ đãng quay đầu, chờ tới khi thấy rõ dáng vẻ của thiếu nữ, trong lòng đột nhiên căng thẳng.
Sắc mặt Hạ Như Yên trắng bệch, mặt đầy nước mắt, môi dưới là một loạt dấu răng cắn thật sâu, giờ khắc này đôi mắt đẹp của nàng đóng chặt, nghiễm nhiên đã không còn chút chi giác nào. Giải Vanh nhanh chóng bò lên kiểm tra tình hình của nàng, trước tiên hắn thăm dò mạch đập của nàng, sau khi xác nhận chỉ là ngất đi mới cẩn thận quan sát thân thể của nàng. Vừa nãy hắn không chú ý, hiện tại vừa nhìn quả nhiên bị giật mình, thân thể thiếu nữ trắng tinh như ngọc của nàng giờ đây bị che kín bởi nhứng dấu hôn to to nhỏ nhỏ hồng hồng tím tím, dấu răng cùng dấu hôn đâu đâu cũng có, đặc biệt là ở trên hai vú lại càng sưng đỏ, đôi chân ngọc thon dài lúc này đang mở ra, hoa huyệt ở giữa vừa hồng lại thũng, cái khe nhỏ vốn dĩ đóng chặt đã bị làm đến độ hở ra một lỗ nhỏ, chất lỏng sền sệt màu bạch trọc chậm rãi từ bên trong chảy ra, ở giữa còn mang theo vài sợi tơ máu, sợ là trong vách đã bị xé rách.
Sau lưng Giải Vanh dần dần bốc lên một tầng mồ hôi lạnh, hóa ra vừa rồi nàng kêu lên đau đớn không phải là gạt người, đúng rồi, nàng mới chỉ là một thiếu nữ mười sáu tuổi, mà vật kia của mình lại vừa thô vừa lớn, hơn nữa ban nãy mình còn hoàn toàn mất đi lý trí…
Lấy lại bình tĩnh, Giải Vanh gọi ám vệ, kêu bọn họ bê nước nóng lại đây, tự mình ôm Hạ Như Yên vào trong thùng nước tắm lau rửa cho nàng. Nhìn thấy trên thân thể thiếu nữ yêu kiều mềm mại tất cả đều là dấu vết hắn lưu lại, ánh mắt nam nhân đen tối khó hiểu, vui vẻ trước đó từ lâu đã không còn sót lại chút gì, thay vào đó chính là trầm trọng cùng một chút hối hận, rõ ràng vừa nãy hắn đã rất hung ác trả thù nàng phản bội mình, đáng ra mình phải cảm thấy cực kỳ vui sướng mới phải chứ?
Quên đi, Giải Vanh hít sâu một hơi, việc đã đến nước này, có nghĩ thêm nữa cũng không làm nên chuyện gì, hắn dứt bỏ những ý nghĩ hỗn tạp kia đi, tay chân nhẹ nhàng lau rửa sạch sẽ thân thể của Hạ Như Yên. Lúc lau rửa đến nơi nằm giữa cặp chân kia, tay vừa chạm tới cánh hoa mềm mại liền nghe thấy thiếu nữ đang hôn mê lại nức nở một tiếng, Giải Vanh giương mắt lên nhìn nàng, chỉ thấy hai mắt Hạ Như Yên vẫn nhắm, mày liễu nhíu chặt, lông mi khẽ run, trên mặt còn mang theo những hạt nước mắt nhỏ óng ánh như châu ngọc, trong miệng còn vô ý thức lẩm bẩm nói: "Đau..."
Trong lòng Giải Vanh không khỏi dâng lên cảm giác không đành lòng, lần thứ hai thả nhẹ lực đạo, ngón tay luồn vào đem tất cả tinh dịch bên trong hoa huyệt chảy ra. Sau khi tắm rửa sạch sẽ, hắn lau khô những vệt nước trên người Hạ Như Yên rồi ôm nàng lên trên giường, lại lấy ra thuốc trị thương, tinh tế bôi lên toàn thân nàng, lại đắp một tầng thuốc lên trên hai cánh hoa, đến cả bên trong tiểu huyệt cũng không buông tha. Khi ngón tay hắn đem theo thuốc mỡ thoa lên người nàng, lại luồn vào trong hoa huyệt, Hạ Như Yên lại khóc nức nở thức dậy ở trong hôn mê, Giải Vanh mím chặt đôi môi không nói một lời, chỉ mím chặt môi, rũ con ngươi tiếp tục động tác trên tay. Sau khi xử lý tất cả mọi việc thỏa đáng xong, hắn ngồi ở bên giường nhìn Hạ Như Yên, khuôn mặt nhỏ của nàng vẫn tái nhợt như cũ, trong lúc nhất thời tư vị phức tạp trong lòng khó mà phân biệt.
Lúc ban đầu, hắn luôn tâm tâm niệm niệm muốn tới nhà nàng cầu hôn, đến cả lúc hôn mê nằm mộng cũng chỉ nghĩ tới nàng, ai biết được, sau khi tỉnh lại thuộc hạ lại nói cho hắn biết, Hạ Như Yên đã cùng cha của hắn thành thân, hắn quả thực không thể tin vào tai của mình, sao Hạ Như Yên lại có thể buộc vào một chỗ với phụ thân của mình? Trong cơn tức giận hắn lửa giận công tâm, thương thế vốn dĩ đã tốt lại nặng thêm mấy phần, phải an dưỡng thêm nửa tháng mới miễn cưỡng khỏi hẳn. Thương thế vừa tốt hắn liền ra roi thúc ngựa chạy về, hơn nửa đêm mới trở về trong phủ, lúc này lại biết tin phụ thân đã nhận lệnh bị điều đi ra ngoài ban sai mấy ngày. Phụ thân không có ở nhà lại vừa vặn thuận tiện cho hắn làm việc, hắn để ám vệ dùng mê dược làm các nha hoàn ngoài phòng của Hạ Như Yên ngất đi, sau đó đi vào tẩm phòng, lúc nhìn thấy chiếc giường lớn mà Hạ Như Yên cùng cha mình ngủ hằng đêm, lại nhìn thấy căn phòng vốn luôn lạnh lẽo của ông nay lại vì có thêm một người nữ chủ nhân mà trở nên ấm áp, tức giận trong lòng hắn càng thêm tăng mạnh, cảm giác bị phản bội ở trong lòng tích góp lại càng lúc càng nhiều, bởi vậy sau khi tranh chấp vài câu với Hạ Như Yên hắn mới làm ra hành động lần thứ hai chiếm đoạt nàng.
Nghĩ tới những chuyện này, hắn chăm chú nhìn Hạ Như Yên một chút, tháng ngày sau này còn dài lắm, bản thân hắn chắc chắn mình sẽ không cứ như vậy buông tay, sau khi cân nhắc, hắn lập tức quả quyết xoay người rời khỏi phòng.
Truyện khác cùng thể loại
200 chương
140 chương
194 chương
32 chương
30 chương
19 chương