Tiếng Thét Trong Đêm

Chương 40 : Chương Kết

Tháng Tư nở rộ trên toàn Minnesota như một ân sủng của các vị thần, các vầng màu đỏ thẩm xuất hiện quanh các cây xanh nơi mà người ta trông thấy những nụ hoa li ti sắp đơm bông, vào tháng này, loài hươu đã ra khỏi rừng, bầy trĩ đã men theo lộ để kiếm ăn, đàn gia súc thong thả gặm cỏ trong bãi chăn. Tuyết tan trong những luống cày và đất xốp dần hứa hẹn một vu mùa tốt đẹp. Beth và Tina bắt đầu cưỡi ngựa trở lại. Beth giờ đây thật cẩn thận khi ngồi trên lưng ngựa với dáng thẳng đứng. Tina luôn muốn phi nước kiệu trên con ngựa giống nhỏ của mình. Jenni cuỡi con "Ngọn Lửa" bên cạnh Beth, Joe luôn đi kèm Tina. Đã từ lâu, nàng rất muốn rời bỏ nơi này để trở về New York. Khi biết thế, bác sĩ Philstrom đã khuyên nàng: - Cuỡi ngựa là một liệu pháp rất tốt cho hai cháu bé. Nàng nói: - Thưa bác sĩ, tôi không muốn phải qua một đêm nào nữa trong ngôi nhà này. Cuối cùng, Mark đã tìm ra giải pháp đó là để cho Jenni xử dụng ngôi nhà mà anh đã thuê của bà hiệu truởng, nằm ở phía Tây nông trang của anh. Đây là ngôi nhà mà anh đã cho sửa sang cách đây mấy năm để ở. Mark giải thích: - Jenni à, từ lâu tôi đã thuê căn nhà đó, nhưng từ khi cha tôi về Florida thì tôi trở về ngôi nhà chính và bỏ trống nó từ sáu tháng nay. Nếu chị muốn thì hãy dọn về đó sống với các cháu. Ngôi nhà này hẳn không thiếu nét độc đáo với hai phòng ngủ, một căn bếp rộng, phòng khách với nét đẹp cổ xưa. Thật vừa đủ cho ba mẹ con nàng. Nàng báo cho Luke biết ý định muốn hiến tặng nông trang Krueger cho Hội Lịch sử Quốc gia. Luke nói với nàng: - Jenni à, hãy suy nghĩ lại. Ngôi nhà này đáng giá cả một gia tài và Chúa biết bà xứng đáng để được hưởng nó. - Tôi thấy không cần đến nó nữa vì tôi không thể sống ở đó. Nàng nhắm mắt lại, muốn xua đi kỷ niệm chiếc nôi trong tầng gác, bức vách ngăn, pho tượng chạm thật đẹp, bức tranh của Caroline. o O o Bà Rooney thường xuyên đến thăm nàng và rất hãnh diện với chiếc xe mà Clyde mới mua. Rooney giờ đây chẳng còn bồn chồn nữa bởi bà không còn phải chờ đợi ngày về của Arden. Bà nói với Jenni: - Jenni à, nếu cần thiết thì con người có thể chấp nhận tất cả, nhưng không biết gì cả đó là cực hình tệ hại nhất. Jenni bắt đầu trồng trọt trong khoảnh vườn của nàng, cảm nhận thứ đất màu mỡ và ẩm ướt qua những ngón tay lún sâu vào đất. Có tiếng máy xe thùng cũ kỹ vang lên trong lối đi. Tiếng xe nghe thật yên ổn. Hai đứa bé gái đang đuổi nhau chạy về phía cậu Mark. Tựa như vùng đất trù phú, Jenni cảm thấy yêu đời và sẵn sàng cho một vụ mùa mới, một bước khởi đầu mới. HẾT