Tiên Tôn Phế Tài Quá Tức Giận
Chương 7 : Lai giả bất thiện
“Hi Nhi...... Ngươi thật sự quyết định?” Vân Thiên Dương có chút do dự, nhưng nhìn Vân Hi mặt mày gian anh khí, không như ngày xưa có một tia nhu nhược, thế này mới cực kỳ giống Dao Hi tiên tử -- cũng chính là mẫu thân Vân Hi năm đó, Vân Thiên Dương nhiều năm chưa từng nhấc lên tâm hải gợn sóng, rốt cục nổi lên từng trận gợn sóng.
“Đúng vậy, phụ thân, ngài nhất định có biện pháp, phải không?” Vân Hi bình tĩnh nhìn phụ thân trước mắt, kiếp trước không có cảm thụ qua tình thương của cha, giờ phút này nhìn đến trong mắt Vân Thiên Dương không có chút nào là giả bộ quan ái (quan tâm + yêu thương), trong lòng của nàng cũng chảy qua một dòng nước ấm.
Kỳ thật nàng làm sao không biết Vân Thiên Dương khổ sở, thân là gia chủ Vân thị, một thế hệ cường giả, có một nữ nhi không thể tu luyện, anh hùng hụt hơi a! Phụ thân, ông trời đưa ta tới làm nữ nhi của ngươi, ta muốn cho ngươi vì ta mà kiêu ngạo.
“Hi Nhi, gia tộc Vân thị an phận ở tiểu quốc như Đông Ly, là không có biện pháp so sánh cùng Thánh Địa và truyền thừa từ xưa, cho nên, ngươi nếu thật sự muốn phá vỡ Luân Hải, chỉ sợ phải rời khỏi Vân gia, tìm được một ít kỳ ngộ mới có hy vọng, nhưng là vi phụ thật sự lo lắng a......” Dứt lời, Vân Thiên Dương thở dài.
Hốc mắt Vân Hi nóng lên, chân thật cảm nhận được tình cảm của Vân Thiên Dương dành cho nàng,“Phụ thân, ngài không thể bảo hộ ta cả đời, ta cũng không thể vẫn tránh ở dưới cánh chim của ngài, cho dù ta là một phàm nhân bình thường đứng ở Vân gia, nhưng tóm lại ta vẫn là đại tiểu thư Vân gia, cũng không thể an ổn đến già”
“Hi Nhi, đây là ý gì?” Vân Thiên Dương cả kinh, giơ lên lông mi.
“Phụ thân, chẳng lẽ ngài không kỳ quái sao? Hi Nhi coi như là tu sĩ cảnh giới Thuế Phàm hậu kỳ, chỉ là không thể phá vỡ Luân Hải mà thôi, nhưng vô luận là thân thể linh mẫn vẫn là tốc độ, đều xa xa mạnh hơn người bình thường, như thế nào sẽ vô cớ ngã xuống vách núi phia sau núi Vân gia đâu?” Sáng sớm Vân Hi liền phát hiện, khối này thân thể này của nàng, tuy rằng nhìn qua tiêm gầy, nhưng là bởi vì từ nhỏ đã được linh dược điều trị qua, hơn nữa cũng tu luyện qua, thân thể tố chất là vô cùng tốt.
“Ngươi là nói......” Trong mắt Vân Thiên Dương lập tức hiện lên một tia sát khí, nhưng là nháy mắt bị ẩn dấu, ngay cả như vậy, Vân Hi ở một bên cũng thiếu chút bị một tia sát khí này bức ép tới thiếu chút nữa ngã xuống, cảm giác thần thức một mảnh hỗn độn, cơ hồ cũng bị xé rách.
Tu sĩ cảnh giới Thượng Tiên quả nhiên bất phàm, Vân Hi hiện tại mới bắt đầu tin tưởng lời nói Vân Tương, tu tiên rất không dễ, nhưng là sau khi tu thành, cùng phàm nhân thật là khác nhau một trời một vực, này cũng càng thêm kiên định quyết tâm tu tiên của Vân Hi.
“Hi Nhi, không có việc gì đi?” Vân Thiên Dương nhìn sắc mặt Vân Hi trắng bệch, lung lay sắp đổ, chạy nhanh đỡ lấy Vân Hi, một chút thần lực đưa vào thân thể Vân Hi, thần thức hỗn độn, thế này mới thanh minh lại,“Vừa mới là vi phụ không cẩn thận.”
“Không có việc gì, phụ thân, Vân Hi về sau sẽ hảo hảo bảo hộ bản thân, không để phụ thân lo lắng.” Vân Hi cố gắng vững vàng hơi thở của nàng, phát hiện trong thân thể có một cỗ hơi thở cũng tự hành vận chuyển, làm uy áp vừa rồi, giảm bớt từng chút, có thể là thân thể Vân Hi trước kia tu luyện tâm pháp đi.
“Ân.” Vân Thiên Dương gật gật đầu,“Chuyện này, vi phụ biết xử lý, ngươi không cần lo lắng, về phần chuyện tu luyện, chờ ngươi dưỡng tốt thân thể, vi phụ lại tìm cách cho ngươi.”
“Tạ phụ thân.” Vân Hi tái bái.
Nhìn Vân Hi thẳng lưng rời đi, Vân Thiên Dương lẩm bẩm,“Nương tử, năm đó lúc ngươi rời đi, nói Hi Nhi chúng ta sẽ có một kiếp, nhưng là sau kiếp trùng sinh, Hi Nhi chúng ta tựa như thần thú niết bàn, thoát thai hoán cốt bỗng nhiên nổi tiếng, thật là như vậy sao?”
Còn lại mấy ngày, Vân Hi hưởng thụ thanh nhàn khó có được, cả ngày cùng Tiểu Thảo ở trong sơn trang Vân thị chuyển động, Cháu gái Cửu trưởng lão bị trục xuất rời đi, hắn cũng không có nháo ra động tĩnh gì, vì thế một thế hệ trẻ tuổi trong sơn trang Vân thị, đối Vân đại tiểu thư là kính nhi viễn chi, không cùng nàng anh phong, bất quá ngầm cũng không tiếc cho đại tiểu thư là “Ỷ thế hiếp người”.
“Hừ, không phải là cậy vào phụ thân của nàng sao? Chờ chúng ta Thuế Phàm thành Tiên, xem phàm nhân nho nhỏ như nàng, còn dám ở trước mặt chúng ta diễu võ dương oai!” Đây là trong lòng một thế hệ trẻ tuổi Vân gia cộng đồng ý tưởng.
Ba ngày sau, Tiểu Thảo nói cho Vân Hi, gia chủ Vân gia cùng mười vị đại trưởng lão ở “Thúc Bảo Các” Vân gia triệu tập tất cả một thế hệ trẻ tuổi tu luyện giả, nói là có chuyện trọng yếu.
“Thúc Bảo Các? Nghe tên như là phóng bảo bối a!” Hai mắt Vân Hi tỏa ánh sáng.
“Cũng không phải sao?” Tiểu Thảo nói,“Nghe nói vật trong Thúc Bảo Các Vân gia chúng ta, hoàng thất Đông Ly mắt đều thèm đâu!”
Một cái gia tộc có thể được hoàng thất mắt thèm, có thể thấy được vẫn là rất có nội tình, Đông Ly mặc dù không phải đại quốc, nhưng dù sao cũng là một quốc gia! Hoàng thất nắm trong tay toàn bộ quốc gia, cất chứa không hơn một cái gia tộc như Vân gia, xem ra nội tình Vân gia vẫn là thực đáng sợ.
“Triệu tập chúng ta đi Thúc Bảo Các làm cái gì?” Vân Hi khó hiểu,“Nơi trọng yếu như vậy, chẳng lẽ cho chúng ta đi thăm?”
Nha đầu Tiểu Thảo trời sinh thích nghe bát quái, chuyện trong sơn trang Vân thị, cảm giác vốn không có chuyện nàng không biết.
“Này còn không đơn giản, tiểu thư Vân Liễu, công tử Vân Khinh, công tử Vân Vận, còn có công tử Vân Tương, bọn họ đều đến cảnh giới Thuế Phàm đại viên mãn, cũng nên chọn lựa một kiện linh khí giúp đột phá, lần này mở Thúc Bảo Các, chỉ sợ cũng là vì bọn họ chọn linh khí.” Tiểu Thảo thực chắc chắc nói.
Vân Hi gật gật đầu, khen,“Có đạo lý! Bất quá, Tiểu Thảo, cái gì là linh khí a? Đó là bảo bối gì?”
Ót Tiểu Thảo ứa ra hắc tuyến, đã quên đầu óc tiểu thư nàng ngã hỏng rồi, căn bản không biết linh khí là cái gì, nàng phải giải thích như thế nào đây?
“Tiểu thư, ngươi đi nhìn sẽ biết.” Tiểu Thảo trực tiếp để nàng tự đi xem, tiểu thư đối vấn đề thực chấp nhất, tiểu nha đầu mấy ngày nay bị nàng hỏi sợ.
“Nhìn xem liền nhìn xem, ha ha, kiếp trước trên trang web ta yêu nhất chính là đào bảo!” Vân Hi xoa tay,“Thúc Bảo Các! Ta đến đây!”
Đợi đến lúc Vân Hi đuổi tới Thúc Bảo Các, bên trong đã muốn rậm rạp đứng đầy người, Vân Hi chen đi vào, tất cả mọi người thực giật mình, không nghĩ tới tiểu thư phế tài này cũng đến đây.
Nhìn thấy nghi hoặc trong mắt các trưởng lão, Vân Thiên Dương thản nhiên nói,“Là ta gọi Hi Nhi tới, cũng coi như có thêm kiến thức.”
Trong mắt mọi người đều thoáng hiện vài:“Xích quả quả làm việc thiên tư!”
Vân Hi thực khiêu khích quét mọi người liếc mắt một cái, tỷ chính là đi cửa sau, thế nào?
“Hi Nhi, tới gặp qua Đại trưởng lão.” Vân Thiên Dương không thể không làm dáng.
“Hi Nhi gặp qua các vị trưởng lão.” Vân Hi có lệ xá một cái.
Một nam tử trung niên bốn mươi tuổi thân huyền y, vuốt vuốt chòm râu, nói,“Lão già như chúng ta này làm sao dám nhận lễ của đại tiểu thư?”
Vân Hi xem xét nam tử tinh tráng này, một đầu tốc đen, sắc mặt âm trầm, mắt lộ tinh quang, cả người tản ra một cỗ hơi thở kinh sợ lòng người, cư nhiên tự xưng lão già này, xem ra tuổi không nhỏ a! Tiên nhân sống lâu xa xa phàm nhân, người này nhìn qua bất quá hơn bốn mươi tuổi, cũng là bối phận gia gia, ít nhất cũng có sáu bảy mười tuổi đi?
Lớn tuổi như vậy, cũng không biết tu tâm! Trong lòng Vân Hi một trận cười lạnh,“Lai giả bất thiện a!”
Truyện khác cùng thể loại
78 chương
129 chương
8 chương
9 chương
23 chương
233 chương