Tiên sinh đoán mệnh sao
Chương 292
Sau khi được bệnh viện ra sức cứu giúp, Lâm Y Nhiên không gặp nguy hiểm tính mạng quá lớn, chỉ là trên mặt bị hủy dung diện rộng, ngay cả da đầu cũng bị thương tổn, da thịt nửa người trên bị bỏng, chỉ có phần da bắp đùi vẫn còn hoàn hảo. Bác sĩ có thể dùng nó để làm phẫu thuật cấy da, để da mặt cô không đến mức đáng sợ như bây giờ.
Lâm Y Nhiên được đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật, vẫn còn đang hôn mê.
Bởi vì tin tức tối qua mà công ty rất tức giận, không quản chuyện Lâm Y Nhiên hãm hại Lý Hiểu Nghệ làm công ty mất trắng một viên đại tướng hay bởi vì lòng dạ cô ta quá rắn rết làm ảnh hưởng hình tượng công ty, tóm lại là, công ty triệt để bỏ qua cô ta.
Mà người nhà của Lâm Y Nhiên thì tới bây giờ vẫn không có tin tức. Bệnh viện không biết là tình huống gì, thế nhưng Lý Hiểu Nghệ biết, người nhà Lâm Y Nhiên là một đám hút máu, lúc nổi tiếng thì mặt dày tới đòi tiền, khi đó cô còn giúp Lâm Y Nhiên trả mấy lần.
Sau đó bọn họ biến mất không còn bóng dáng, Lý Hiểu Nghệ tưởng là bọn họ đã thỏa mãn nên rời đi, bây giờ nghĩ lại thì nói không chừng Lâm Y Nhiên đã dùng thủ đoạn gì đó nên bọn họ mới không dám dây dưa nữa, bằng không với tính cách tham lam đó, không có khả năng bọn họ bỏ qua một tảng mỡ dày như Lâm Y Nhiên.
Như vậy cũng tốt, công ty từ bỏ Lâm Y Nhiên, người nhà cũng không quan tâm, không cần Lý Hiểu Nghệ ra tay, nửa đời sau của Lâm Y Nhiên sẽ giống như cô ta nói, mờ mịt tăm tối.
Tống Triết tới bệnh viện, hỏi y tá về số phòng bệnh của Lâm Y Nhiên, y tá rất cảnh giác, bởi vì vụ tạt axit trước đó nên không ít y tá bị quở trách, hiện giờ cũng không dám tùy tiện tiết lộ, chỉ hỏi Tống Triết muốn làm gì.
Tống Triết thấy vậy thì cũng không nói nhiều, trực tiếp gọi điện cho Dương Lâm Tây, hỏi là vụ án này do ai chịu trách nhiệm.
Lúc này Dương Lâm Tây đang ngồi trong phòng làm việc cùng Lưu Nhất Minh bàn về chuyện Lý Hiểu Nghệ, không ngờ Tống Triết lại gọi điện thoại tới, anh lập tức nói: "Là một đồng nghiệp khác quản, sao vậy Tống Triết?"
Nghe thấy hai chữ Tống Triết, Lưu Nhất Minh hơi nhíu mày nhìn sang.
Tống Triết nói: "Âm hồn Lý Hiểu Nghệ quấn quýt lấy Lâm Y Nhiên, cô ta đã giết không ít người, tôi đoán kế tiếp có lẽ chính là Lâm Y Nhiên. Tôi cần anh hỗ trợ điều tra phòng bệnh của Lâm Y Nhiên, dẫn tôi tới đó." Tuy Tống Triết thi pháp là có thể biết được Lâm Y Nhiên ở đâu, thế nhưng phiền phức cũng sẽ rất nhiều.
Có Dương Lâm Tây là cảnh sát ở, việc vặt không cần cậu phải quan tâm.
Đối với nhờ vả của Tống Triết, Dương Lâm Tây đương nhiên sẵn lòng: "Được, cậu chờ chút, tôi lập tức qua ngay."
Sau khi cúp máy, Dương Lâm Tây nói: "Tống Triết tìm em có việc, em đi trước. Vụ án kia anh tiếp tục cố gắng a!"
Lưu Nhất Minh khoát tay: "Biết rồi."
Nói tới vụ án kia, Lưu Nhất Minh liền nhịn không được thở dài.
Bọn họ cẩn thận điều tra Hoàng Dao Tư thì phát hiện hai năm trước Trịnh Tư Duyệt quả thực thường xuyên gặp Vương Hưng Trung, có đôi khi còn qua đêm ở nhà cô.
Theo hàng xóm của Trịnh Tư Duyệt nói, bọn họ vẫn cho rằng Vương Hưng Trung là bạn trai Trịnh Tư Duyệt. Thế nhưng mỗi lần Vương Hưng Trung tới, Trịnh Tư Duyệt có vẻ không quá cao hứng.
Cũng bắt đầu từ khi kết giao bạn trai, Trịnh Tư Duyệt trở nên trầm mặc hơn, trước kia nhìn thấy hàng xóm còn chào hỏi, hiện giờ cứ thấy hàng xóm là cúi thấp đầu rời đi, biến hóa thật sự rất lớn.
Hàng xóm không rõ là xảy ra chuyện gì, dù sao cũng chỉ là hàng xóm mà thôi, bọn họ cũng không quá quan tâm tới tâm tư tình cảm của Trịnh Tư Duyệt.
Cho nên chuyện Vương Hưng Trung cưỡng bức uy hiếp Trịnh Tư Duyệt, Hoàng Dao Tư không nói dối.
Sau khi Vương Hưng Trung đi công tác, Trịnh Tư Duyệt đã tới tìm Hoàng Dao Tư, đêm đó Trịnh Tư Duyệt đã nhập viện, ghi chép là Trịnh Tư Duyệt có dấu hiệu sinh non, bởi vì tâm tình quá kích động.
Lưu Nhất Minh suy đoán, khi đó Trịnh Tư Duyệt đã ngả bài với Hoàng Dao Tư nên tâm tình mới kích động như vậy, đến mức có dấu hiệu sinh non.
Sau đó Trịnh Tư Duyệt nằm viện an thai, sau khi xuất hiện thì hai người đã tìm thuê một căn hộ mới, thậm chí còn đổi số điện thoại.
Trong khoảng thời gian này, Hoàng Dao Tư lần Trịnh Tư Duyệt đều không hề tới các quán internet, cũng không rời khỏi đế đô.
Lưu Nhất Minh hiểu được, loại đánh gạch men đơn giản này chỉ cần có phần mềm xử lý video là có thể làm được, thao tác rất đơn giản. Điểm khó duy nhất là làm sao xâm nhập mạng internet khách sạn để phát tán video.
Này nhất định là kỹ thuật hacker. Mà không quản là Hoàng Dao Tư hay Trịnh Tư Duyệt đều không có năng lực đó, hai cô gái hoàn toàn dốt đặc cán mai về kỹ thuật máy tính, có lần màn hình laptop bị chuyển thành màu xanh, cô còn trực tiếp xách laptop chạy thẳng tới tiệm vi tính, ngay cả khởi động lại cũng không thử qua.
Cho nên Lưu Nhất Minh có thể khẳng định, video không phải hai người phát tán. Thế nhưng rất có thể là bọn họ tìm kỹ thuật gia, giúp bọn họ làm chuyện này.
Vấn đề là làm thế nào liên lạc được? Lưu Nhất Minh vẫn chưa tra được. Bởi vì không có chứng cứ nên anh không thể xin lệnh khám xét, cũng không có cách nào kiểm tra điện thoại cùng máy tính, xem xem có phải đã từng liên lạc với chuyên gia kỹ thuật hay không.
Chuyện này có chút phiền phức.
Trực giác cảnh sát nói cho anh biết, vụ án của Vương Hưng Trung chắc chắn có liên quan với Hoàng Dao Tư cùng Trịnh Tư Duyệt.
Thế nhưng lúc điều tra vụ án của Vương Hưng Trung thì hai người này quả thực có chứng cớ vắng mặt, hơn nữa hai cô gái này trói gà còn không chặt, không có khả năng trực tiếp vặn gãy cổ Vương Hưng Trung, thật không quá thực tế.
Trừ phi, giống như vụ video phát tán, hai người đã thuê người khác ra tay.
Thế nhưng đó cũng chỉ là suy đoán, không có chứng cứ thật sự.
Mà bên này, sau khi xem tin tức biết Lâm Y Nhiên hãm hại Lý Hiểu Nghệ, Hoàng Dao Tư cùng Trịnh Tư Duyệt cũng há hốc mồm.
"Trời ạ, không ngờ nữ thần của mình lại bị con khốn Lâm Y Nhiên kia làm hại. Mình đã nói nó không phải người tốt rồi mà, đúng là kinh tởm!" Hoàng Dao Tư tức giận muốn chết, lúc Lý Hiểu Nghệ nhảy lầu tự sát, thấy Lâm Y Nhiên bảo vệ Lý Hiểu Nghệ như vậy, cô cứ tưởng mình nhìn lầm người, người ta rõ ràng là người đẹp thiện tâm. Bây giờ nghĩ lại, Lâm Y Nhiên rõ ràng là lòng dạ rắn rết, là trà xanh biểu.
"Thật đáng sợ!" Trịnh Tư Duyệt nằm trên giường bệnh, sắc mặt có chút tái nhợt, so với Lý Hiểu Nghệ, Trịnh Tư Duyệt cảm thấy mình thật sự rất hạnh phúc, ít ra, người bạn thân nhất của cô không đâm sau lưng cô như Lâm Y Nhiên, cũng không có nội tâm đáng sợ như vậy.
Giờ nghĩ lại, Lý Hiểu Nghệ cũng thật đáng thương. Gặp phải chuyện tuyệt vọng như cô nhưng không có ai trợ giúp, bảo vệ, thậm chính ngay chính người bạn tốt nhất lại hãm hại tới mức cô phải đi tìm đường chết, biến thành ác quỷ không có cách nào đầu thai.
Ngẫm lại thôi cũng làm người ta cảm thấy không nỡ.
Không nên hỏi vì sao Trịnh Tư Duyệt biết Lý Hiểu Nghệ biến thành ác quỷ, hiển nhiên là vì Lý Hiểu Nghệ đã giết Vương Hưng Trung, mặc dù không hiểu chuyện của quỷ nhưng cô nhớ trước đây bà đồng có nói nếu như quỷ dính mạng người thì sẽ không có cơ hội đầu thai, đây chính là chuyện lớn.
Lý Hiểu Nghệ chết lâu như vậy nhưng vẫn còn lang thang ở nhân gian mà không rời đi, chứng minh vấn đề đã rất lớn. Hơn nữa Vũ Phong đã chết, Lâm Y Nhiên cũng biến thành dáng vẻ người không ra người quỷ không ra quỷ, đời này căn bản không thể cứu được.
Những chuyện này khẳng định đều là Lý Hiểu Nghệ làm, quá rõ ràng rồi. Chỉ có Lý Hiểu Nghệ mới có thù hận sâu với bọn họ như vậy.
Trịnh Tư Duyệt thở dài, cô không biết nếu không có Hoàng Dao Tư, mình có bị bức tự sát hay không, sau khi tự sát rồi không biết chừng sẽ giống như Lý Hiểu Nghệ, chọn biến thành ác quỷ để trả thù.
Lâm Y Nhiên đột nhiên nổi điên nói ra chân tướng, Hoàng Dao Tư vừa xem liền hiểu, nhất định là nữ thần động tay động chân, bằng không Lâm Y Nhiên đã nằm viện lâu như vậy, vì sao đến tận bây giờ mới nói.
Về phần tạt axit, Hoàng Dao Tư cảm thấy không phải nữ thần của mình làm, với năng lực của mình, nữ thần căn bản không cần dựa vào ngoại lực, chỉ cần hiện thân thôi đã đủ làm Lâm Y Nhiên sợ gần chết!
Hoàng Dao Tư cảm thán một phen, liếc nhìn thời gian thì kinh ngạc phát hiện đã quá muộn rồi, đều tại cô nhiều chuyện mà quên mất chuyện mua bữa sáng cho Duyệt Duyệt, cô liền hỏi: "Bồ muốn ăn gì để mình đi mua."
Trịnh Tư Duyệt nói: "Nhạt nhạt một chút, bồ mua cháo với rau cải cho mình đi!"
Hoàng Dao Tư không đồng ý: "Lại ăn món này nữa sao? Không đủ đinh dưỡng!"
Trịnh Tư Duyệt nói: "Sáng sớm không muốn ăn mấy món dầu mỡ, mình ăn cái này được rồi."
"Được rồi, để mình đi mua, nếu bồ có việc gì thì nhấn chuông gọi y tá."
Trịnh Tư Duyệt cười nói: "Mình biết mà, mình đâu phải con nít."
Tống Triết ở cửa bệnh viện chờ Dương Lâm Tây tới, lúc cậu chạy tới đây vẫn còn chưa kịp ăn sáng, thấy người đến người đi trong bệnh viện có không ít người cầm bữa sáng trong tay làm cậu cũng cảm thấy đói bụng, vì thế liền đi ra ngoài, tùy ý chọn một cửa tiệm gọi chút bánh bao.
"Ông chủ, cho tôi một phần cháo mang đi!"
Tống Triết cầm bánh bao xoay người, vừa vặn suýt va trúng Hoàng Dao Tư, cậu vội vàng lui vài bước: "Xin lỗi, thật ngại quá!"
Hoàng Dao Tư cười xua tay: "Không sao, không sao!"
Tống Triết ngẩng đầu mỉm cười, lúc phát hiện sát khí trên người Hoàng Dao Tư thì hơi khựng lại một chút, loại sát khí này rất giống với sát khí của Lý Hiểu Nghệ mà cậu đã thấy trong video.
Nói cách khác, cô gái này từng tiếp xúc với Lý Hiểu Nghệ, hơn nữa còn không phải là một lần, bằng không cũng không nhiễm sát khí nhiều như vậy.
Tống Triết xách bánh bao quay trở về bàn, Hoàng Dao Tư vẫn còn đang chờ ông chủ đóng gói, cậu nhân dịp này nhìn vào phần mi tâm Hoàng Dao Tư, bất quá chỉ được vài giây khi Hoàng Dao Tư đã phát giác cậu lập tức cúi thấp đầu uống sữa đậu nành.
Hoàng Dao Tư cảm nhận được một ánh mắt nóng rực, nhưng nhìn một vòng xung quanh thì không phát hiện có gì không đúng, cậu thanh niên suýt chút nữa đã va trúng cô đang ăn bánh bao uống sữa đậu nành, thỉnh thoảng ngẩng đầu lên nhìn thấy cô thì mỉm cười lịch sự, không hề giống chủ nhân của ánh mắt kia.
Hoàng Dao Tư cũng mỉm cười, cảm thấy dáng dấp của cậu thanh niên này thật sự rất đẹp!
"Đây, cháo của cô đây!"
Hoàng Dao Tư nhận lấy cháo, trả tiền, sau đó qua tiệm kế bên mua cơm chiên rồi quay trở về bệnh viện.
Tống Triết nhìn theo Hoàng Dao Tư quay trở về bệnh viện, sáng sớm tới mua cháo mang thì thì hẳn là có bạn bè hoặc người nhà đang nằm viện.
Đúng lúc này điện thoại của cậu đổ chuông, là Dương Lâm Tây gọi tới.
Truyện khác cùng thể loại
50 chương
36 chương
12 chương
32 chương
4 chương