Tiên qua hành
Chương 23 : chiến thiên cổ
- Đợi lát nữa có thể ngươi sẽ có chút đau đớn, nhưng đây cũng chính là thời cơ tốt nhất để ngươi tu luyện những pháp quyết khác, chớ để lãng phí.
Vẻ mặt Dạ Tùng Mộng lãnh đạm, thấy Cổ Qua ngồi xuống, nàng cũng đưa lưng về phía Cổ Qua, khoanh chân ngồi xuống
- Đợi tới khi sau lưng ngươi có cảm giác đau đớn, chính là thời cơ tốt nhất để tu luyện. Ngươi nhất thiết không thể đem ý niệm tập trung lên phía sau lưng, nếu không, tu luyện sẽ là làm nhiều công ít! Được rồi, chuẩn bị xong chưa?
- Xoẹt xẹt…
Thanh âm như vải bị xé rách.
Trường sam màu xanh của Cổ Qua, tự động rách toạt ra, lộ ra làn da màu đồng, trong ánh sáng nhìn vô cùng đẹp mắt. Nguyệt Luân sau lưng Cổ Qua hiện lên vô cùng rõ ràng.
Sách Tiên Luân, trông coi sinh tử.
Dạ Tùng Mộng thu nhiếp thần niệm. Chẳng biết tại sao, khi nàng làm rách quần áo trên người Cổ Qua ra, sâu trong nội tâm nàng lại có một cảm giác khác thường. Cảm giác như vậy từ trước tới giờ nàng chưa bao giờ có.
Thân thể Dạ Tùng Mộng nhích lại gần, hai người mặc dù là đưa lưng vào nhau, nhưng Cổ Qua vẫn có thể cảm nhận được thân thể mượt mà co dãn của Dạ Tùng Mộng.
Cổ Qua một trận kích động, từng là hạ nhân của Cổ gia, đã bao giờ được chạm qua mỹ nữ đâu. Sớm biết là như vậy, ta còn tính toán cái gì. Cứ việc ở đây hưởng thụ không tốt sao? Bọn Cổ Tranh có tới, ta cũng không đi ra ngoài, nơi này an toàn, lại không bị Nguyên Chí đạo nhân phát hiện. . .
Cổ Qua máu nóng lên não, nhất thời trong đầu hiện ra vài ý nghĩ kỳ quái không thực tế.
“ A……….”
Sao lại đau như vậy?
Một cảm giác đau đớn xông thẳng vào não vực Cổ Qua, Sách Tiên Luân sau lưng giống như phá thể mà ra. Cổ Qua cảm giác giống như có người đang cắt từng mảng huyết nhục sau lưng hắn.
- Đã nói cho ngươi chuẩn bị trước vậy mà ngươi lại còn suy nghĩ lung tung, nếm chút khổ sở, cũng đáng đời.
Ngay khi lưng Cổ Qua cùng lưng Dạ Tùng Mộng chạm nhau liền phát ra hai đạo lam sắc cùng hồng sắc quang mang quấn lấy nhau, dần dần quanh quẩn trên đầu hai người, sau đó lại cuốn lấy thân thể hai người. Cổ Qua bị đau đớn cơ hồ như muốn ngất đi, nhưng cỗ quang mang kỳ dị này lại đem Cổ Qua cứu tỉnh, trong lòng lại nổi lên ý niệm tu luyện đệ nhất quyết Thiên Khu Chỉ Nguyệt trong Tuyền Ki kiếm quyết.
Trong lúc nhất thời, hai người tiến vào vô ngã lưỡng vong chi cảnh
“Kiếm khí dâng lên, Ta cảm giác được rồi”
Chẳng biết tại sao, ngay khi lưng Dạ Tùng Mộng dựa vào thì Bắc Đấu Thất Tinh trên bầu trời tựa hồ toàn bộ sáng lên.
“Phải lập tức tu luyện.”
Cổ Qua cảm giác Bắc Đấu Thất Tinh trên đầu đang dần hôn ám, chỉ có Thiên Khu Tinh khẽ phát ra tia sáng. Đây chính là điềm báo luyện thành Tuyền Ki kiếm quyết sơ bộ.
Thời gian trôi qua thật nhanh, một đêm cứ thế trôi qua.(Biên: Ô cứ thế là xong à )
...................................
- A..aa, Hiện tại mặt trời đã lên cao, sợ rằng bọn Cổ Tranh cũng đã tới, vậy mà ta vẫn còn ở đây mà ngủ.
Cổ Qua lăn lóc bò dậy từ trên trên bãi cỏ, đầu hắn nặng trĩu, chỉ nhớ rõ đêm qua đau đớn vô cùng sau đó cơ hồ ngủ thiếp đi. Nhưng sau cùng hắn cũng không bỏ lở thời cơ tu luyện, dường như đã cảm giác được chân khí bộc phát rồi. Chẳng qua là hiện tại hắn không có có tâm tư để thử nghiệm.
- Tương truyền, Thủy Thần Bàn Mông có lưu lại cho Đông Duyến Tông tàn bản của Chiến Thiên Cổ Đồ, ta phải nhanh chóng đi đến sơn môn, nếu bỏ qua cơ hội này thì thật là đáng tiếc.
Phệ Quyết cùng với Thái Diễn Thập Nhị Đồ Sấm đối với Cổ Qua mà nói bất kể là uy lực khổng lồ như thế nào thì hắn cũng đều đã có được, nhưng Chiến Thiên Cổ Đồ chính là thần vật thượng cổ, nếu có thể nghiên cứu thấu triệt toàn bộ nhất định sẽ có thể thành tựu chân thần.
- Dạ Tùng Mộng đi đâu rồi?
Cổ Qua nhìn xung quanh cũng không thấy bóng dáng nàng đâu
- Dạ Tùng Mộng muốn cầu cạnh ta, sau này nhất định vẫn sẽ còn tìm đến ta.
Ngay sau đó hắn liền không cần đợi nàng cho phép lập tức vội vàng hướng phía ngoài Huyễn trận đi tới.
Ngoài sơn môn Đông Duyến Tông, trên quảng trường khổng lồ, đứng đầy tuấn nam mỹ nữ. Những tuấn nam mỹ nữ này chia làm ba nhóm không giống nhau, loáng thoáng còn có xu thế cạnh tranh.
Ba nhóm này chính là thế lực của tam đại đế quốc phụ thuộc Đông Duyến Tông.
Một vài tán tu vì muốn tìm nơi nương tựa nên cũng gia nhập vào trong ba nhóm người này.
Ba nhóm người này nếu bàn về nhân số thì nhóm ở giữa thuộc Nam Đồng Đế Quốc là nhiều người nhất, hơn nữa phần lớn đều là Địa gGai trung phẩm. Hoàng tử Nam Đồng Đế Quốc Nhiếp Vũ Phong đứng thẳng trong đám người, bản thân hắn lớn lên vô cùng cao lớn, nếu từ xa nhìn lại, thật sự là có cảm giác như hạc giữa bầy gà.
Ánh mắt Nhiếp Vũ Phong vẫn không rời khỏi đám người Tiên Vũ Đế Quốc. Hắn quét nhìn tới, tựa hồ còn chưa có tìm được mục tiêu của mình.
- Lão Nhị, theo như tin tức tình báo thì ở Thanh Nhận thanh của Tiên Vũ Đế Quốc có một tên tiểu tử đạt tới Địa giai thượng phẩm, hơn nữa còn trực tiếp được tiên sư đón đi, không biết là thật hay giả. Mới vừa rồi ta kiểm tra bên phía đối phương người lợi hại nhất chính là Thiệu Dương công chúa, nhưng tu vi vủa nàng cũng chỉ là Địa giai trung phẩm đỉnh phong, vẫn chưa có đột phá đến Địa giai thượng phẩm. Nếu quả thật có một nhân vật như vậy, thật sự ta muốn biết một chút về hắn.
Nam tử bên cạnh Nhiếp Vũ Phong so với hắn thấp hơn không ít, nếu như không phải mới vừa rồi Nhiếp Vũ Phong nói chuyện làm bại lộ quan hệ giữa hai người, quả thật dựa trên chiều cao mà xem xét thì rất khó có thể tưởng tượng ra hai người chính là thân huynh đệ.
- Đại ca, chuyện này ta cũng có nghe nói, hơn nữa chuyện còn có chút thần kỳ. Nghe nói, ngày đó lúc chọn lựa ở Thanh Nhận thành, tiểu tử kia chỉ dùng một tay nâng cự đỉnh khảo hạch nội môn đệ tử lên, sau đó nghênh ngang rời đi. Ôi Ôi… đại ca, ngươi nói xem chuyện này có đúng không? Đại ca ngươi trời sinh thần lực vậy mà cũng chỉ có thể khiêng lên mà thôi. Theo ta thấy thì chuyện này vô cùng có khả năng là do Tiên Vũ Đế Quốc tung hỏa mù, mê hoặc chúng ta mà thôi.
- Bất kể là thật hay giả, nếu đã cùng nhau tiến vào nội môn, tương lai nhất định sẽ có cơ hội đọ sức.
Cổ Qua núp cách sơn môn không xa, nhìn đám người trên quảng trường, trong lòng không ngừng bồn chồn. Mặc dù hắn biết rõ Nguyên Chí đạo nhân cùng Đổng Thanh rất có khả năng là đang bế quan tu luyện, nhưng Nguyên Chí đạo nhân là ngoại sự trưởng lão, đệ tử của hắn trải rộng khắp Đông Duyến Tông. Nếu hắn đi lên báo danh thì chuyện hắn xuất hiện nhất định sẽ bị bại lộ.
- Bọn Cổ Tranh, Phạm Đông Ly.
Cổ Qua quét mắt tìm kiếm liền phát hiện đám người Thanh Nhận thành ở trong nhóm người bên phải. Hiển nhiên đám người này là do Liễu Duẫn con trai của thành chủ cầm đầu. Mà lúc này đứng bên cạnh Liễu Duẫn chính là một nữ tử mặc y phục màu vàng hơi đỏ, vóc người thiếu nữ này duyên dáng vô cùng, không ngừng cười hòa ái, cùng các đệ tử thế gia chung quanh nói chuyện.
- WOW, đây có thể chính là tập hợp tất cả đệ tử thế gia ở Tiên Vũ Đế Quốc, chí ít cũng phải có đến năm trăm người. Mỗi cái thành trì mười người, cộng thêm một vài tán tu cùng với các đệ tử xuất sắc của các môn phái đề cử đến thì số lượng năm trăm hẳn là không coi là nhiều. Thiếu nữ đang mặc áo màu vàng hơi đỏ kia hẳn là Thiệu Dương công chúa nổi danh là thiên tài bậc nhất của Tiên Vũ Đế Quốc rồi. Vây quanh bốn phía nàng chắc là các vương tử chư hầu, hoặc là vài chân truyền đệ tử của các tiểu phái. Nhìn điệu bộ này, hẳn là mấy năm qua Tiên Vũ Đế Quốc cùng với hai đế quốc kia mơ hồ đã có khuynh hướng cạnh tranh với nhau rồi.
Quốc chủ của Tiên Vũ Đế Quốc chính là truyền nhân của đại tộc thượng cổ, họ Cơ, cũng từng là đệ tử chân truyền của Đông Duyến Tông. Nữ nhi hắn sinh hạ dĩ nhiên là không yếu. Hơn nữa ở Tiên Vũ Đế Quốc còn đồn đãi, Cơ gia thái tử hiện đang tu luyện ở Đông Duyến Tông, bây giờ cũng đã là một gã chân truyền đệ tử.
- Nên đi qua hay là không đi qua đây. Hiện tại thì nhiều người ngư long hỗn tạp, nếu như đi qua chắc là sẽ không dễ bị phát hiện, nhưng là đợi lát nữa đến khi chứng thực cụ thể từng người, phân chia địa điểm tu luyện, kêu đến tên của ta, sợ rằng dù ta có muốn kiên trì cũng phải bước ra khỏi hàng.
Đột nhiên, Cổ Qua cảm giác một ánh mắt lạnh lùng bắn về phía mình.
Truyện khác cùng thể loại
60 chương
1081 chương
1027 chương
44 chương
79 chương
124 chương
30 chương
1308 chương