Tiên Ngục
Chương 707
Lạt!
Không hề dừng lại, lại ném ra mười mấy phạm nhân Trúc Cơ Kỳ trong Tiên Ngục.
Tô Triệt đây là muốn làm gì?
Tô Triệt vì bảo hộ ba tên thủ hạ Nguyên Anh kỳ kia, rõ ràng thu bọn hắn vào Tiên Ngục, tại sao lại ném ra mười mấy phạm nhân Trúc Cơ Kỳ?
Tô Triệt nghĩ là, những phạm nhân Trúc Cơ kỳ này, mới thật sự là quỷ thế mạng!
Những u hồn màu đỏ sậm này, năng lực bám thân vượt quá tưởng tượng, cực kỳ đáng sợ.
Nếu đối với thủ đoạn bám thân của bọn hắn, tạm thời nghĩ không ra biện pháp ứng đối, vậy thì không nhất định phải không công hi sinh thủ hạ Nguyên Anh, còn không bằng để chúng nó bám thân những Trúc Cơ kỳ này.
Những phạm nhân Trúc Cơ kỳ này, tương tự tiếp thu qua nô dịch linh hồn, không tồn tại khả năng chạy trốn. Huống chi, bọn họ chỉ là Trúc Cơ kỳ, mặc dù bị những u hồn này bám thân, vậy cũng phát huy không ra thực lực quá mạnh.
Tô Triệt có thể ở trong thời gian ngắn nghĩ ra đối sách như vậy, tốc độ tư duy phản ứng không thể nói là không nhanh, phải nói, phương pháp ứng đối như vậy xác thực cũng rất có đạo lý.
Nhưng cho dù như thế, Tô Triệt vẫn là đánh giá thấp trí lực của những u hồn này, chúng nó phát sinh âm thanh ô ô ô cười quái dị, hoàn toàn không nhìn những Trúc Cơ kỳ này, giống như đang cười nhạo ý nghĩ của Tô Triệt cực kỳ ấu trĩ.
Còn lại sáu u hồn, gần như là đồng thời thuấn di mà tới, trước sau trái phải trên dưới, vây Tô Triệt vào giữa, rõ ràng cho thấy tranh cướp giành giật muốn tiến hành bám thân đối với Tô Triệt.
Tô Triệt âm thầm khẩn trương, nhưng mà không né không tránh, chỗ dựa trong lòng chính là, mình nắm giữ hai cái bảo hiểm.
Một là trực giác cho rằng Phá Diệt lực khẳng định hữu dụng, hai là trong đầu có Tiên Ngục trấn giữ hồn phách, không sợ nhất là loại sinh vật linh khí này phụ thể đoạt xác.
Hô...
Sáu con u hồn đồng thời đánh tới, hầu như phân không ra trước sau, thế nhưng...
Bành bành…
U hồn không đủ thực thể, lại giống như sáu con voi lớn va trúng tường đồng vách sắt, càng phát sinh tiếng nổ vang điếc tai.
Một tầng Phá Diệt lực ngưng tụ ở Tô Triệt bên ngoài thân, đó là tường đồng vách sắt không thể lay động, chặn sáu con u hồn ở bên ngoài, đồng thời bắn chúng ra khoảng cách mười mấy trượng.
- Ô oa oa, ô oa oa...
Sáu con u hồn ô oa kêu loạn, tựa hồ là cảm thấy bất ngờ, nghĩ không hiểu tại sao lại như vậy.
Cùng lúc đó, Tô Triệt nói với lão Hắc:
- Mấy trăm năm trước, mười một bằng hữu của lão Hầu tử Ly Kỳ đến đây thám hiểm, sống sót chạy đi ba cái, chết ở chỗ này tám cái, như vậy, tám con u hồn kia, có khi nào là âm hồn của bọn hắn biến dị mà thành hay không?
- Tám chín phần mười là như vậy.
Lão Hắc trầm thấp trả lời:
- Tòa mê cung trong lòng đất này, khẳng định tồn tại một loại lực lượng kỳ lạ không muốn người biết, không chỉ là nơi Thôn Thiên Thử chôn xương đơn giản như vậy. Chủ nhân, có muốn tạm thời rút đi, mang Lâm Phong tới nơi đây, có hắn phụ trợ, tính nắm chặt còn có thể tăng lên một ít hay không.
- Không cần.
Tô Triệt lập tức phủ quyết:
- Chỗ này cực kỳ quỷ dị, ta cảm giác, cho dù là Lâm Phong tới, cũng sẽ ăn thiệt lớn lớn. Ta không muốn uổng phí đánh mất đi một thủ hạ Luyện Hư kỳ.
Tô Triệt nghĩ là, đừng xem Lâm Phong có tu vi Luyện Hư kỳ, thân ở nơi chôn xương Thôn Thiên Thử, tu vi thực lực của hắn không nhất định dễ sử dụng so với Phá Diệt lực của mình.
- Không thể lui bước như vậy!
Trong lòng Tô Triệt kiên quyết:
- Ta không thể bởi vì có mấy tên thủ hạ, mình liền trở nên nhát gan như chuột, thoáng gặp phải chút khó khăn, đã nghĩ rút đi, để các thủ hạ đến đây mạo hiểm. Không được, ta sẽ không chọn cách trưởng thành như vậy.
- Vâng.
Lão Hắc gật đầu nói:
- Chủ nhân nói rất có đạo lý.
Hai người tâm niệm giao lưu nhanh như thiểm điện, mà lúc này, hai Nguyên Anh thủ hạ đã bị u hồn bám thân thành công kia, lại bộc phát ra gào thét giống như dã thú, phát động công kích về phía Tô Triệt.
Có thể là bởi vì, chúng nó vừa bám thân, vẫn chưa thể hoàn toàn chưởng khống bộ thân thể này, không cách nào thả ra thần thông, giờ khắc này công kích, chỉ là kình khí thuần túy nhất, đơn giản, trực tiếp, uy lực có hạn.
Dù vậy, Tô Triệt cũng không muốn vô vị cứng rắn chống đỡ cùng bọn hắn, lập tức thôi thúc phi kiếm thượng phẩm Đạo khí dưới chân, vèo tránh ra một thoáng, đùng đùng đùng đùng, đồng thời bộc phát ra mấy chục Phá Diệt chi quyền, phân biệt công kích sáu u hồn chưa từng phụ thể kia.
Nếu chúng nó không cách nào xuyên thấu Phá Diệt lực, như vậy, loại năng lượng đả kích này, có thể đối với đó hữu hiệu đây hay không?
Bành bành bành…
Trong đó có hai u hồn cách gần nhất không kịp né tránh, thân thể nhìn như huyễn ảnh không có thực thể, lại bị lực phá diệt bắn trúng; Bốn u hồn khác phản ứng cấp tốc, từng người thuấn di, xa xa né tránh.
- Ô oa oa...
Hai con u hồn bị đánh trúng phát sinh âm thanh cực kỳ thê lương, tựa hồ chúng nó cũng có cảm giác đau đớn.
- Hữu hiệu!
Trong lòng Tô Triệt vui vẻ:
- Ta liền biết, ở chỗ này, Phá Diệt lực khẳng định hữu dụng.
Đùng đùng đùng đùng...
Tô Triệt tránh né công kích của hai người bị u hồn phụ thể kia, đồng thời, Phá Diệt chi quyền liên tục không ngừng đả kích sáu con u hồn khác.
- Oa oa oa...
Trong mê cung dưới lòng đất quỷ kêu liên tục, hai con u hồn công kích Tô Triệt tiếng gào như lôi, thấy Tô Triệt công kích sáu con u hồn kia, chúng nó cũng rất gấp gáp.
Trong chớp mắt, đánh ra mấy trăm Phá Diệt chi quyền, mỗi con u hồn hoặc nhiều hoặc ít đều phải chịu mười mấy lần đả kích.
- Chủ nhân, loại đả kích này quả thật có hiệu quả.
Lão Hắc mừng rỡ hồi báo:
- Ta có thể cảm giác ra, con u hồn bị đánh nhiều nhất kia, thân ảnh của nó rõ ràng trở nên nhạt đi một chút.
- Thật sao?
Tô Triệt cũng bỗng cảm thấy phấn chấn, năng lực dò xét của lão Hắc ở phương diện khác so với thần thức của Tu Tiên giả thì chính xác hơn rất nhiều, tối thiểu giờ khắc này, Tô Triệt sẽ rất khó nhận ra sáu con u hồn kia có biến hóa gì.
Đã có hiệu quả, vậy cứ tiếp tục!
Rầm rầm rầm rầm...
Phá Diệt chi quyền cuồng oanh loạn tạc, lại liên tục mấy trăm quyền, Tô Triệt thông qua thần thức bản thân cũng có thể phán đoán ra, một con u hồn trong đó xác thực trở nên nhạt đi không ít, điều này nói rõ, Phá Diệt lực có thể hóa nó thành hư vô.
Lúc này, lão Hắc đột nhiên nói:
- Chủ nhân, không nên tiêu diệt chúng nó, có khả năng bắt sống hay không?
- Tại sao muốn bắt sống?
Tô Triệt hỏi.
- Vừa nãy, ta sinh ra một loại ý nghĩ, cảm giác nếu những u hồn này thuộc về loại hình Quỷ hồn, như vậy, không biết đối với U Minh quỷ đế có tác dụng gì hay không?
Lão Hắc trả lời:
- Cho nên ta liền chuyển bộ dáng của bọn nó cho U Minh quỷ đế nhìn thoáng qua, hắn nhìn thấy liền vui mừng quá đỗi, kêu la đối với hắn cực kỳ có lợi.
Truyện khác cùng thể loại
240 chương
948 chương
27 chương
75 chương
49 chương
43 chương