Tiên Ngục
Chương 1399
Nếu nhìn về phía đội hình của Hào Tư cùng Trác Lị, có người còn đứng cách xa nhau ngàn trượng, hơn nữa cũng không phải đứng thẳng tắp, nên khối băng phong ấn bọn họ có bán kính hơn vài ngàn trượng.
Không đợi bọn họ phản ứng, ba khối băng này phóng lên trời, bay vào sâu trong Ma Ly Đảo.
Tất cả mọi người đều hoảng sợ hỏi:
- Chuyện gì xảy ra?
- Chuyện gì xảy ra?
Mười tám người đều rất kinh hãi, nhưng tại thời điểm này, tất cả mọi người đều bị đóng băng, căn bản không thể giãy dụa.
Tô Triệt cùng Thiên Âm cũng như vậy, tuy rằng kết giới phòng ngự Cự Phú tuy vẫn tồn tại nhưng quỷ dị hơn là tầng kết giới phòng ngự này không thể ngăn nổi hàn khí. Hai người lập tức bị đóng băng dù vẫn ở trong kết giới.
Thậm chí tầng băng này còn chặn cả thần thức cùng truyền âm tâm tình. Cho dù Mạn Chi chỉ đứng trước hắn vài thước nhưng hắn lại không thể truyền âm tới được. Tâm linh truyền âm ba động không thể khuếch tán ra ngoài.
May mắn, vừa thấy dị biến xuất hiện, từ bản năng của người đàn ông, Tô Triệt kéo Thiên Âm vào lồng ngực không kịp suy nghĩ rằng, hắn còn yếu hơn nàng, đáng lẽ ra phải nàng bảo vệ hắn mới đúng.
Giờ phút này, Tô Triệt cùng Thiên Âm ôm nhau không thừa ra một kẽ hở, không có tầng băng cách ly nên hai người họ có thể câu thông với nhau.
Còn bản thể của Lão Hắc vẫn ở bên trong Tiên Ngục nên có thể nghe được hai người nên rống to một tiếng:
- Chủ nhân, liên hệ giữa ta và phân thân đã bị tầng băng chặt đứt, nên không thể điều khiển khôi lỗi kia.
Tô Triệt trầm giọng trả lời:
- Biết rồi.
Liên hệ giữa chủ hồn và phụ hồn của Lão Hắc còn có thể chặt đứt vậy thì liên hệ giữa hắn với Tiểu Hắc bị chặt đứt cũng không có gì lạ.
Trong khi những khối băng phong ấn mười tám vị lữ hành cực lực phi hành thì tất cả mọi người cũng cố dùng hết sức lực để thoát ra khỏi khối băng này.
Ai cũng có thể đoán được, đợi khi ba khối băng này tới đích thì nguy cơ, hiểm họa còn nhiều hơn.
Tô Triệt ôm chặt lấy Thiên Âm, hoặc có thể nói rằng bọn họ bị lớp băng bốn phía dồn ép lại một chỗ.
Tô Triệt nói:
- Lực lượng của ta hoàn toàn bị phong ấn, ngay cả một chút cũng không dùng được, còn nàng thì sao?
Tô Triệt cảm giác được, Hỗn Độn lực trong cơ thể hắn hoàn toàn bị phong ấn lại, không có cách nào tiết ra ngoài. Cho dù cố gắng bao nhiêu cũng là vô ích.
Hiển nhiên rằng, tầng băng bao phủ quanh tất cả mọi người ngoại trừ tác dụng vây hãm ra còn ẩn chứa độc hàn băng, khiến bọn họ hoàn toàn biến thành tảng băng.
Thiên Âm thấp giọng trả lời:
- Âm ba thần công của thiếp cũng không thể nào khuếch tán ra ngoài. Loại hàn độc này thật sự quá đáng sợ.
Phía trong tảng băng, mọi người dường như bị triệt để phong ấn lại, một chút sức lực cũng không dùng được. Không biết có cách nào thoát ra ngoài không.
Tô Triệt có thể thấy được cho dù rằng là người chỉ cách hắn vài bước – Mạn Chi, cũng không thể nhúc nhích cho dù hắn cũng là người lữ hành cấp Hỗn Độn.
Điều này cho thấy rắng, không phải rằng lực lượng của Thiên Âm quá kém, mà là do loại hàn độc này quá cường hãn, khiến mọi người không thể chống cự.
Trong lòng rất lo lắng nhưng chỉ vài giây sau, Tô Triệt lại rất mừng rỡ. Bởi hắn thấy được trong tầng băng, Tiểu Hắc vẫn có thể vận động.
Tô Triệt kêu gọi trong lòng:
- Tiểu Hắc!
Nhưng không có hồi âm, liên hệ tâm linh giữa hắn và Tiểu Hắc hoàn toàn bị tầng băng trước mắt này ngăn cách.
Ngay cả thần thức cũng không dùng được trong này, nhưng thị giác vẫn còn hiệu quả. Hắn có thể thấy được cơ thể của Tiểu Hắc thu nhỏ lại thành một người cao hơn một thước nên có thể hoạt động được trong tầng băng.
Tô Triệt thầm nghĩ:
- Tiểu Hắc cũng không có nhục thân mà hoàn toàn do năng lượng Hỗn Độn tạo thành, nên trong tình huống này hắn vẫn có thể động, có thể hóa nhỏ bản thân.
Lão Hắc cũng hét to lên trong Tiên Ngục:
- Tiểu Hắc, còn tốt không, vung búa đập nát tầng băng này ra.
Chủ hồn của Lão Hắc cùng phân hồn đã mất đi liên lạc, nên cũng không thể điều khiển được khôi lỗi phản kháng, nên giờ đây tất cả hy vọng chỉ dựa vào Tiểu Hắc mà thôi.
Tiểu Hắc thân cao hơn một thước vung búa lên đập nát tảng băng cứng. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Oanh!
Không gian chấn động kịch liệt ngay tất cả nhóm Tô Triệt đều có thể cảm giác được rõ ràng. Nhưng chấn động mãnh liệt như vậy, lại khiến cho tất cả mọi người vốn không thể động đậy cảm giác được một hồi tê dại, khiến bọn họ cảm thấy rất khó chịu. Đây là tư vị không thể diễn tả được bằng lời.
Tô Triệt chỉ có thể cắn răng thầm nghĩ:
- Không có biện pháp khác, chỉ có thể cắn răng chịu đựng thôi.
Ngay cả nhãn cầu, Tô Triệt cũng không thể di chuyển được, chỉ có cố gắng liếc về phía Tiểu Hắc.
Lần này Tiểu Hắc lại khai phá được vài thước vuông, không phải chém nát khối băng mà là dùng năng lượng hỗn độn tiêu hóa sạch nó biến nó thành hư vô.
Càng ngày, Tiểu Hắc càng có nhiều không gian để hoạt động. Nhưng hàn khí lại tiếp tục có tác dụng, lần nữa nó có ý định đóng băng Tiểu Hắc.
Tô Triệt gào thét trong lòng:
- Tiểu Hắc, nhanh lên!!!
Nhưng căn bản Tiểu Hắc không thể nghe được.
Tuy rằng trí lực của Tiểu Hắc chỉ ở mức đứa bé mười tuổi, nhưng bản năng chiến đấu của hắn không hề kém ai. Nên Tiểu Hắc có thể biết được rằng tốc độ phá băng phải vượt qua tốc độ hồi phục của tảng băng mới có thể họp lại một chỗ với cha của hắn, thậm chỉ có thể giải cứu tất cả mọi người trong tảng băng này ra ngoài.
Lại hạ búa xuống, hướng Tiểu Hắc tấn cống lần này chính là phương hướng của Tô Triệt.
Lần đầu tiên, Tiểu Hắc cũng không rõ rằng lực đạo của mình có thể phá vỡ được phạm vi bao nhiêu. Lần này hắn tính rằng, chỉ cần ba búa là hắn có thể tới vị trí của Tô Triệt.
Oanh! Oanh! Oanh!
Chỉ trong ba lần vung búa, tính toán của Tiểu Hắc rất là chuẩn xác. Tại vị trí của Tô Triệt cùng Thiên Âm xuất hiện một cái động lớn đó chính là kiệt tác của Tiểu Hắc tạo thành.
Chỉ cần có một chút khe hở, Tô Triệt cùng Thiên Âm có thể phát nội lực ra ngoài.
Thiên Âm cũng không đợi Tô Triệt dùng thủ đoạn bạo lực để phá băng, nàng đã dùng âm ba thần công.
Ông…
Âm thanh kỳ dị vang lên, lớp băng cứng trong vòng một trượng lập tức tan thành mây khói.
Mạn Chi cũng đã có thể thoát khỏi tình trạng đóng băng và lấy lại được năng lực hoạt động.
Hàn độc trong cơ thể không thể thanh trừ ngay lập tức, nhưng một chút lực lượng vẫn có thể phóng ra. Bàn tay nhỏ bé của Mạn Chi liên tục đánh lên lớp băng.
Ba ba ba ba…
Độ cứng của lớp băng này có thể so sánh với các nguyên liệu Hỗn Độn nhưng vẫn không chịu nổi sức phá hoại của ba người Tiểu Hắc, Thiên Âm, Mạn Chi. Chỉ cần hai giây, phạm vi hoạt động đã tăng lên vài trượng. Khôi lỗi của Lão Hắc cũng đã được giải cứu.
Lão Hắc gào lên một tiếng:
- Quá tốt, lão tử đã sống lại!!
Có thể liên lạc với phân hồn của mình, Lão Hắc liền thao túng hắn và thi triển man lực của mình lên tầng băng.
Quả đấm của hắn còn cứng rắn hơn cả Hỗn Độn Linh Bảo nên muốn phá lớp băng này là một chuyện dễ dàng.
Truyện khác cùng thể loại
76 chương
15 chương
162 chương
40 chương
16 chương
969 chương
140 chương
1388 chương
364 chương