Tiên Ngục
Chương 1360
Tiếp đó có người cười lạnh:
- Nếu có Trì Lệnh Tôn Chủ ở đây thì, Đại Vụ Thiên Âm làm gì có thời gian để ý tới chuyện của chúng ta…
Cho dù có nói như thế nhưng cả Tô Triệt và Thiên Âm căn bản cũng không nghe được.
Một phút sau, trong căn nhà của Thiên Âm, Tô Triệt mở miệng hỏi:
- Một ngàn năm rồi mà Vu Thần vẫn chưa trờ về sao?
Thiên âm gật đầu nhẹ nhàng:
- Đúng vậy, thiếp cũng không biết cuối cùng Vu Thần đại nhân muốn làm gì, nhưng có thể chắc chắn rằng đó là chuyện vô cùng trọng yếu.
Tô Triệt khoát tay rồi truyền âm.
- Được rồi, mặc kệ hắn! Đối với ta, để nàng mau tấn cấp Tiên Tôn hiện nay mới là điều trọng yếu nhất.
Thiên Âm chủ động cầm tay Tô Triệt dường như để thể hiện sự nhớ nhung trong lòng. Nàng hỏi:
- Có cách nào vậy?
Nhưng dường như Tô Triệt là một đầu gỗ, không hiểu một tí phong tình nào. Hắn không quan tâm tới nữ nhi tình trường, mà chỉ nói:
- Phiến không gian của ta có thiết lập một thời gian thiên luân, chỉ cần dùng 5 tới 6 năm là nàng có thể dung hợp toàn bộ Huyền Hoàng chi khí, hơn nữa ta còn có năng lực giúp nàng cảm ngộ Thiên Đạo dễ dàng hơn.
Muốn tấn cấp Thiên Tôn, không phải chỉ cần dung hợp Huyền Hoàng chi khí mà còn phải lĩnh ngộ, chân lý của Thiên Đạo, cảm ngộ được Thiên Ý.
Cho dù sử dùng thời gian thiên luân gia tốc tới một vạn năm chắc chắn cũng không đủ.
Ngoài việc sử dụng thời gian thiên luân, Tô Triệt còn muốn sử dụng Thiên Đạo lực lượng trong Tiên Ngục để cho phép Thiên Âm cảm nhận được quy tắc của Tiên Ngục rồi tiếp đó khiến nàng có thể cảm nhận được quy tắc Thiên Địa của phiến vũ trụ này.
Hiện nay, Tô Triệt biết rằng, công dụng của Tiên Ngục chính là kéo dài tính mạng của các đại vũ trụ. Thiên đạo lực lượng của Tiên Ngục và các đại vũ trụ khác không hề bài xích lẫn nhau mà dường như có quan hệ mẫu tữ cực kỳ hòa hợp, thân mật với nhau.
Tô Triệt tin rằng một khi Thiên Âm ẩn chứa Thiên Đạo hào quang của Tiên Ngục thì Thiên Đạo của đại vũ trụ cũng đặc biệt chiếu cố nàng, khi Thiên Âm trùng kích cảnh giới Tiên Tôn sẽ dễ dàng hơn mấy lần.
Nếu như không có gì sai sót thì mười năm sau, ngoại giới sẽ xuất hiện vị Tiên Tôn thứ mười sáu, và rất có thể Thiên Âm còn bài danh trước Thôn Thiên Thử.
Thiên Âm như vịt nghe sấm, cái hiểu cái không, bởi vì kiến thức của nàng về Tiên Ngục rất ít ỏi, và nàng cũng không thể biết được lời nói của Tô Triệt có thể tin được mấy phần.
Nhưng nàng cùng Tô Triệt đã từng ở trong thời gian thiên luân của Thôn Thiên Thử hơn một ngàn năm nên nàng biết rõ dựa vào thời gian gia tốc, nàng có thể tiết kiệm gần một vạn năm ở ngoại giới để dung hợp Huyền Hoàng chi khí.
Có chuyện tốt như vậy, Thiên Âm cũng không có lý do gì để cự tuyệt. Nàng ôn nhu nghe theo những điều Tô Triệt an bài.
Nhưng vừa lúc Tô Triệt định thu Thiên Âm vào Tiên Ngục thì xuất hiện hai giọng nói cục cằn:
- Trì Lệnh Tôn Chủ giá lâm! Cự Lực, Hào Cương, xin được vấn an.
Thanh âm này cực kỳ quen tai, đó là của Cự Lực không cần phải nghi ngờ gì nữa.
Một giọng nói khác vang lên, giọng nói này chắc chắn của Hào Cương:
- Lần trước Trì Lệnh tôn chủ tới chơi, Hào Cương phải có việc ra ngoài thật là tiếc nuối.
Tô Triệt lắc đầu cười lạnh, nói với Thiên Âm:
- Đã biết hai người này sẽ đến mà, nhưng thôi không sao. Ta sẽ mang nàng đi trước.
Thiên Âm nắm lấy tay hắn:
- Hay là đợi…
Nàng ngăn cản Tô Triệt đưa mình vào không gian thần kỳ kia, bởi nàng có chút lo lắng, Tô Triệt sẽ bị Cự Lực cùng Hào Cương làm khó dễ.
Ít nhất cũng phải đem bọn họ trấn áp mười năm để chính nàng thăng cấp Tiên Tôn. Tới lúc đó thì Thiên Âm cũng không cần phải để ý bọn họ nữa.
Nhưng nàng chưa kịp mở miệng thì Tô Triệt đã cắt đứt lời nói của nàng:
- Nàng cho rằng bọn hắn có thể làm khó dễ được cho ta sao?
Vừa nói, Tô Triệt khẽ bóp cổ tay của Thiên Âm.
Nàng thấp giọng hô, chính là vì đau quá mà phải hô lên.
Đường đường là Đại Vu mà cổ tay của nàng chút nữa bị bóp nát, điều này có ý nghĩa gì?
Tô Triệt thầm nghĩ:
- Cảm giác báo thù thật là thoải mái!
Hắn cười nói:
- Nếu nàng muốn như lúc trước khi dễ ta thì phải nhanh chóng tấn cấp nhé. Tới bây giờ, nàng không còn là đối thủ của ta nữa rồi.
Nhớ lúc xưa, Đại Vu Thiên Âm chỉ cần tùy tiện sờ cũng giày vò Tô Triệt thảm thiết. Tới lúc này hắn mới có thể gỡ gạch chút ít mặt mũi.
Hai gò má của Thiên Âm đỏ lên cũng không hiểu có phải là do đau hay không. Nhưng nếu người ngoài nhìn vào có cảm giác rằng nàng đang động tình.
Tô Triệt cũng chẳng quan tâm tới bức tranh nghệ thuật ngay trước mắt mà chỉ vuốt nhẹ lên má nào rồi khẽ nói:
- Ngoan, nghe lời nào!
Thiên Âm gật đầu, không hề chống cự để Tô Triệt đưa nàng vào Tiên Ngục.
Ngoại giới trôi qua một năm, trong thiên luân chính là trôi qua hơn hai nghìn năm. Ý định của Tô Triệt chính là trong vòng năm năm tiếp theo, sẽ cho Thiên Âm toàn lực thu thập Huyền Hoàng chi khí, muốn bao nhiêu có bây nhiều. Càng dung hợp nhiều Huyền Hoàng chi khí, độ khó khi trùng kích cảnh giới Tiên Tôn càng nhỏ.
Kế tiếp…
Ba~!
Tô Triệt cũng không rời khỏi ghế mà chỉ dùng một cỗ kình khí đem cửa phòng mở ra, rồi nói vọng ra:
- Mời hai vị Đại Vu tiến vào.
Hại vị đại hán lừng lững bước vào phòng chính là Cự Lực, Hào Cương.
Nhìn vẻ bề ngoài, đặc điểm nhận dạng của Hào Cương chính là mái tóc dài có chút xoắn lại như dây thép, và có màu đồng. Nếu so với người thường, thì mái tóc của hắn thô hơn rất nhiều. Có lẽ bởi hắn là Đại Vu nắm giữ bản nguyên lực hệ kim.
Tô triệt nói:
- Hai vị mời ngồi.
Hắn thậm chí còn không đứng lên nghênh đón hai vị Đại Vu mà chỉ giơ tay chỉ hai cái ghế ở phía dưới.
Hai vị đại hán ngồi xuống, Cự Lực nhìn xung quanh rồi mở miệng hỏi:
- Đại Vu Thiên Âm hiện đang ở đâu?
Tô Triệt cũng chẳng muốn giấu diếm điều gì, thẳng thắn trả lời:
- Nàng đang tu luyện trong tùy thân không gian của ta, khoảng chừng mười năm sau mới đi ra.
Đối với các vị Đại Vu dường như bất tử mà nói, mười năm chỉ có thể coi là mười canh giờ. Nếu xét về cả tình lẫn lý thì, Thiên Âm chỉ bế quan mười năm mà thôi, Cự Lực cùng Hào Cương cũng không nên có bất kỳ dị nghị gì. Nhưng bọn hắn đến chính là đến để gây chuyện nên có rất nhiều lý do để phản đối.
Cự Lực nhướng mày:
- Điều này…
Hắn thấp giọng khó xử nói:
- Trong tộc có rất nhiều điều cần Đại Vu Thiên Âm giải quyết, lúc này nàng bế quan dường như có chút không hợp.
Hào Cương cũng không nói gì mà chỉ gật đầu. Hắn tạm thời cũng không nói gì, bởi hắn có thể nhìn ra thái độ của Tô Triệt rất cuồng ngạo, có khi không thèm để ý tới chính mình.
Điều này khiến Hào Cương rất phẫn nộ, nhưng hắn cũng biết không thể nhìn vẻ bề ngoài mà đánh giá thực lực của Tô triệt. Mặc dù chỉ mới là Tiên Đế đệ nhất cảnh nhưng Tô Triệt có thể bộc lộ ra sức chiến đấu ngang bằng mình.
Truyện khác cùng thể loại
76 chương
15 chương
162 chương
40 chương
16 chương
969 chương
140 chương
1388 chương
364 chương