Tiên Ngục
Chương 1310
- Sao rồi?
Lăng Huyên đầy mặt kinh hãi nói rằng:
- Lúc này đây, sao lại dễ dàng mở ra như vậy?
Trong miệng nói như thế, nàng dĩ nhiên không cần nghĩ ngợi đi tới, bước qua cửa động, đi vào.
- Đừng đi vào!
Tô Triệt khẽ quát một tiếng, lại không thể ngăn cản nàng, mắt thấy thân ảnh của nàng bị đại môn hắc động thôn phệ sạch, chỉ có thể than thở ở trong lòng:
- Nữ nhân này quá mức lỗ mãng, cũng không thử một chút, cứ như vậy đi vào?
Lúc này, Long Đế truyền âm nói rằng:
- Thần thức của ta, không thể thâm nhập đến bên trong, ngươi thực dự định đi vào sao?
Thất Trọng Thiên Tiên Đế thần thức cường hãn, cũng không thể thẩm thấu đến bên trong cung điện, càng đừng nói thần thức Kim Tiên của Tô Triệt.
Tô Triệt thấp giọng trả lời:
- Khẳng định là muốn đi vào, bất quá, trước đó phải...
Thế nhưng, không đợi Tô Triệt nói xong, chỉ thấy được, Lăng Huyên lại từ bên trong cánh cửa lộ ra nửa thân trên, đầy mặt kinh hỉ ngoắc tay nói:
- Đạo hữu mau tới, thật nhiều di hài Ma thần a!
A?
Nàng một Đại La Kim Tiên, có thể đi vào cũng có thể ra được, cái này chứng tỏ, bên trong không có gì nguy hiểm.
Tô Triệt đối với Thiên Đạo chế tài chi lực không có bao nhiêu sợ hãi, phương diện này càng can đảm mười phần, đó là không hề do dự, thân hình chạy tới, đi qua cửa động, tiến nhập bên trong cung điện vô cùng thâm thúy.
Long Đế nhướng mày, thoáng do dự một chút, lại chỉ có thể theo tài phán sử đại nhân, cùng nhau đi vào.
Lúc đi vào, trước mắt một mảnh đen kịt, thần thức hoàn toàn mất đi hiệu lực, căn bản nhìn không thấy di hài Ma thần theo như lời Lăng Huyên.
Tô Triệt và Long Đế tựa như người mù, trong lòng đang kỳ quái, chợt nghe được ầm ầm! Phía sau đại môn cung điện chợt khép kín lại.
Sau đó chính là tiếng cười khanh khách khanh khách chói tai của Lăng Huyên, quanh quẩn quanh mình, chói tai đến cực điểm.
Một mảnh đen kịt, cái gì cũng đều nhìn không thấy, không cảm giác được.
Tô Triệt và Long Đế đều là trong lòng lộp bộp một chút, yên lặng than thở:
- Hình như là rút lui!
- Tài phán sử, ngươi ở đâu? Ta cái gì cũng không nhìn thấy.
Long Đế lấy kỹ xảo truyền âm đặc thù, đem thanh âm khống chế trong phạm vi mười trượng, thấp giọng hỏi.
- Ta ở ngay bên trái ngươi cách xa không đến năm trượng.
Tô Triệt truyền âm trả lời.
Thị giác mất đi hiệu lực, thần thức cũng mất đi hiệu lực, nhưng hình như hiệu quả thanh âm cũng không có bị ảnh hưởng.
Vì vậy, yết hầu Tô Triệt rung động rất nhỏ, tản mát ra một loại âm ba vô thanh, tựa như con dơi, thông qua phương thức âm ba này tra xét bốn phía.
Loại năng lực này có được từ Thiên Âm, tựa như là thanh âm bản nguyên lực lượng vận dụng thô thiển, đương nhiên muốn so với năng lực sóng âm của con dơi cường đại hơn vô số lần, thậm chí ngay cả màu sắc cũng có thể cảm giác được rõ ràng.
Thông qua sóng âm tra xét, Tô Triệt có thể đem phạm vi vài trăm dặm tra xét được rõ ràng, cũng nhìn thấy được dưới chân là thuần hắc sắc đại địa, quanh người một mảnh hoang vu. Truyện Sắc Hiệp - https://
Rất hiển nhiên, bên trong cung điện có một không gian độc lập, tựa như thế giới bên trong tiên khí pháp bảo, tạm thời không biết diện tích không gian nơi này rốt cuộc lớn cỡ nào.
Lăng Huyên kia ở ngay ngoài trăm dặm phía trước, huyền phù ở giữa không trung, hình dạng đã khác biệt rất lớn.
Nguyên bản một thân y phục sặc sỡ, biến thành thuần hắc sắc thân y, tựa như một lớp da thịt hắc sắc dính sát lên người. Tất cả đều đường cong thân thể đều hiển hiện, ngay cả hai điểm đột ngột trước ngực kia cũng đều rõ ràng.
Mái tóc đen cũng toàn bộ xõa ra, tung bay ở sau lưng, trên khuôn mặt xinh đẹp xuất hiện từng đạo hoa văn, bằng thêm một cổ cảm giác yêu dị.
Cũng không giống tiên, lại chẳng giống ma, lộ ra khí tức Ma thần mà Tô Triệt tương đối quen thuộc. Thông qua thi thể Thôn Thiên Thử và Ngao Quân đều đã từng cảm giác được một loại khí tức tương tự.
Lúc này, ánh mắt của nàng nhấp nháy đang nhìn chằm chằm Tô Triệt, tựa hồ cũng đã nhận thấy được âm ba vô thanh của Tô Triệt.
Nàng mơ hồ cười nhạt:
- Thanh âm chi bản nguyên, ngươi tiểu oa nhi này, quả nhiên có chút môn đạo.
Tô Triệt không có lên tiếng trả lời, Long Đế lại là truyền âm hỏi:
- Nàng ở chỗ nào?
Long Đế tuy là Thất Trọng Thiên Tiên Đế. Lúc này lại thành một người mù, hoàn toàn không nhìn thấy cái gì. Cũng may, trong cuộc đời kinh lịch qua vô số lần chiến đấu, cũng không có thất kinh.
- Ở ngay trăm dặm phía trước.
Tô Triệt truyền âm trả lời:
- Không việc gì, ta có thể thấy nàng, khi cần thiết, ta và ngươi phối hợp với nhau, theo đó có thể công kích được nàng.
- Hiểu rồi.
Long Đế thấp giọng đáp.
Nhìn không thấy, không sao cả. Tô Triệt có thể truyền lại hình ảnh tinh thần chỉ dẫn hắn thực thi công kích. Chút cản trở nho nhỏ, không làm khó được tiên nhân.
Làm tốt chuẩn bị chiến đấu, Tô Triệt hướng về phía Lăng Huyên nói rằng:
- Như vậy, ta nên xưng hô với ngươi như thế nào mới đúng?
Lăng Huyên nữ tiên chân chính, phỏng chừng đã chết đi từ mấy vạn năm trước rồi, bị người chiếm cứ thân thể làm sào huyệt, hoặc là gặp ma hóa đánh mất bản thân. Vô luận là loại hình thức nào, nàng cũng đã không còn là mình nữa.
Nhưng phải thừa nhận, nữ nhân này ẩn giấu đủ thâm sâu, Tô Triệt và Long Đế ngay cả một chút sơ hở cũng đều nhìn không ra, năng lực ngụy trang hơi có chút không thể tưởng tượng được.
- Xưng hô không có gì đáng kể, vẫn gọi ta là Lăng Huyên được rồi.
Lăng Huyên thần tình ngữ khí âm trầm đến cực điểm, trên mặt những hoa văn hắc sắc bất quy tắc kia tựa như đang mơ hồ nhảy lên.
- Ở đây thực sự là một chỗ di tích Ma thần sao?
Tô Triệt hỏi.
- Không sai.
Lăng Huyên gật đầu, chỉ về phía sau:
- Di hài Ma thần mà ngươi cần, liền ở bên kia. Chồng chất như núi, có rất nhiều.
- Nói như vậy, ngươi cố ý bán đi mấy khối xương cốt của chính mình, chính là vì dụ dỗ một vài tiên nhân tới đây, nhân đó nuốt chửng bọn họ, là như vậy phải không?
Tô Triệt suy đoán hỏi.
- Chính là như vậy.
Lăng Huyên cười âm u:
- Trong mấy năm nay, trước sau có năm Tiên Đế tìm được ta, uy hiếp ta, để ta đem bí mật Ma thần chi cốt nói ra. Lợi dụng lòng tham của bọn họ, đem bọn họ dẫn tới đây, nuốt chửng bọn họ, cường đại Ma Hồn của ta, lại thêm vị Long Đế này, ta có thể trọng hoạch tân sinh, lấy một thân phận tiên nhân tiếp tục hưởng thụ sinh mệnh, phương thức tồn tại như thế cũng là được Thiên Đạo cho phép.
Tô Triệt nhíu chặt mày lại, tựa như có điều cảm ngộ:
- Nói như vậy, Thiên Đạo cũng không có chân chính diệt sạch các ngươi, cái gọi là chế tài, chỉ là buộc các ngươi chuyển hoán hình thức tồn tại, phục tùng Thiên Đạo khống chế, là như thế này đúng không?
- Ta không biết.
Đề cập tới loại chuyện này, Lăng Huyên tâm tình rõ ràng kích động, âm thanh kêu lên:
- Ta chỉ biết là ta còn chưa chết đi, vẫn lưu lại một tia Ma Hồn bị nhốt ở trong lãnh địa của mình. Chờ đợi vô số năm, rốt cục đợi được một nha đầu đẩy cửa mà vào, đi đến đấy.
Truyện khác cùng thể loại
1309 chương
18 chương
1149 chương
210 chương
416 chương
580 chương
78 chương
1298 chương
143 chương