Tiên Ngục
Chương 1183
Cây này vừa mới trưởng thành đại thụ, tán cây rắc rắc lắc lư, truyền tới Tô Triệt một loại tâm tình vô cùng mừng rỡ. Có thể trở thành phân thân của chủ nhân, nó cảm thấy cực kỳ vinh hạnh, đối với nó mà nói, đây cũng là một loại số mệnh tốt đẹp nhất.
Cả cây từ trong Tiên Ngục dời đi ra, rơi xuống trước mặt Tô Triệt.
Tô Triệt đi ra phía trước, thi triển Đại Phân Thân Thuật trung cấp, ở trên cành cây nhẹ nhàng điểm một cái.
Hoa hoa hoa...
Thân cây run rẩy, tán cây lắc lư, gần kề ba tức thời gian, cả cây đại thụ biến hóa nhanh chóng, hóa thành một thân thể, lẳng lặng huyền phù ở giữa không trung. Giống Tô Triệt như đúc, hoàn toàn giống nhau, tiêu chuẩn huyết nhục thân thể, cũng không phải mộc chất khôi lỗi, hơn nữa, có được năm thành thực lực của bản thể. Năm thành thực lực cũng đủ dùng, Tô Triệt không có ý định lợi dụng nó tranh đấu cùng với ai, chỉ là vì tiến vào thế giới Tiên Ngục, hưởng thụ tình đồng môn, gia tộc chi nhạc mà thôi.
- Phân thân của ta, có thể tiến vào Tiên Ngục sao?
Bá!
Phân thân thuận lợi thu vào Tiên Ngục, trực tiếp rơi xuống bên ngoài sơn môn Thiên Huyền Tông Khải Nguyên Tinh.
Tư tưởng của Tô Triệt đi vào bên trong phân thân, cảm giác cùng bản thể của mình không có gì khác nhau, tương đối thoải mái, tự nhiên, hoàn toàn không có cảm giác không lưu loát hoặc cứng ngắc. Khác biệt duy nhất cũng chỉ là thực lực thấp xuống một nửa, giống như tu vi bị phong ấn vậy.
- Vào được!
- Rốt cục vào được!
Tô Triệt đứng nguyên tại chỗ, nhắm hai mắt lại, hít sâu một hơi không khí của thế giới này.
Một thế giới hoàn toàn thuộc về mình, thẳng cho tới hôm nay, mới xem như vào được.
Mặc dù chỉ là phân thân, bản thể còn ở bên ngoài, nhưng là vào được không phải sao!
Giờ khắc này, Tô Triệt có thể nói là cảm khái ngàn vạn, nhưng Lão Hắc lại không rên một tiếng, thậm chí, cũng không biết trốn đi nơi nào...
Chủ nhân vào được, mặc dù chỉ là phân thân, vậy cũng ý nghĩa: đại sự không ổn!
Phi thường không ổn!
- Lão Hắc!
Bên ngoài Thiên Huyền Tông, Tô Triệt rít gào một tiếng:
- Cút tới đây cho ta, lập tức…lập tức! Khát vọng đánh ngươi, cũng đã quá lâu rồi.
Thân là nô bộc, lệnh chủ không thể làm trái. Lão Hắc cũng không biết từ chỗ nào thuấn di đến, thân thể cung kính, mặt mũi tràn đầy mỉm cười:
- Chủ nhân, có chuyện gì sao?
- Ngươi có thể phản kháng, ta cho ngươi quyền lực phản kháng.
Trên mặt, trong mắt của Tô Triệt, tràn ngập sát khí.
- Phản kháng hay không phản kháng, đều là đồng dạng.
Sự đáo lâm đầu, Lão Hắc ngược lại là bất cứ giá nào, cười hắc hắc nói:
- Tuy phân thân của chủ nhân chỉ có một nửa thực lực của bản thể, đó cũng là tiêu chuẩn Địa Tiên, mà ta, vẫn chưa tới Đại Thừa kỳ.
Giai đoạn trước mắt, thực lực của Lão Hắc ở vào Độ Kiếp hậu kỳ, dự tính, còn phải thu nạp chúng sinh nguyện lực một trăm năm nữa, mới có thể đạt tới Đại Thừa kỳ.
Phàm là có lợi cũng có hại, tuy thu nạp nguyện lực chúng sinh tăng thực lực lên rất bớt việc, không cần đau khổ tu luyện, không tồn tại bình cảnh, nhưng khuyết điểm chính là, không thể như những người khác trong Tiên Ngục, hưởng thụ đãi ngộ tăng gấp ba trăm lần trong Thời Quang Thiên Luân.
Lão Hắc ngược lại có thể tiến vào Thời Quang Thiên Luân, nhưng vấn đề là, ở trong Thời Quang Thiên Luân cũng vô dụng, bởi vì chúng sinh Tiên Ngục không có ở bên trong Thời Quang Thiên Luân, số lượng chúng sinh nguyện lực sinh ra sẽ không bởi vì chênh lệch thời gian mà có chỗ thay đổi.
Địa Tiên đánh Độ Kiếp, không hề nghi ngờ, phân thân của Tô Triệt nhất định có thể ngược đãi Lão Hắc cực kỳ thảm, nhưng vấn đề là, thực đến một ngày này, Tô Triệt thật đúng là không hạ thủ được.
Tuy nói là quan hệ chủ tớ, lại giống như huynh đệ vậy, sao có thể nói, huynh đệ trong lúc đó vui đùa quen, không phải nghĩ nhớ ở trong lòng, chờ có cơ hội bạo đánh đối phương một trận.
Rõ ràng không thích hợp!
Tô Triệt giương nắm tay lên, thật sự rơi xuống trên người Lão Hắc, lại trở thành nặng nề vỗ hai cái trên bờ vai của hắn, tiếp theo lại đấm một quyền vào ngực của hắn.
- Cái thể trạng này, thật sự là không tệ.
Tô Triệt huyền phù ở giữa không trung, mới có thể cao bằng với Lão Hắc.
Lão Hắc hắc hắc cười ngây ngô, giờ khắc này, cùng chủ nhân mặt đối mặt đứng chung một chỗ, trong nội tâm thật đúng là có chút ít kích động.
- Được rồi!
Thân hình Tô Triệt chớp động, lại hung hăng vỗ lên lưng hắn một cái:
- Sau này có rất nhiều cơ hội đánh ngươi, ta trước về tông môn nhìn một cái.
- Ta cũng đi!
Lão Hắc cũng muốn đi theo gom góp tham gia náo nhiệt, biến hóa nhanh chóng, hóa thành một lão đạo tóc trắng tiên phong đạo cốt, cảm giác giống như là sư phụ của Tô Triệt.
Thiên Huyền Tông vẫn là như cũ, vô số đệ tử ra vào hộ sơn đại trận, đều ném ra một đạo độn quang màu sắc rực rỡ. Mặc dù Tô Triệt đã là tiên nhân, nhưng rời xa tông môn mà nói, gần kề mấy trăm năm mà thôi. Tô Triệt đứng ở trước sơn môn, vị trí giờ phút này, chính là năm đó bị Kim Đan tu sĩ Thái Ất Môn đuổi giết, tình thế cực kỳ nguy cơ, sư tôn Huyền Cơ tôn giả kịp thời xuất hiện, vài đạo kiếm quang thoải mái giết địch, cứu cái mạng nhỏ của mình.
Đảo mắt mấy trăm năm, Trúc Cơ nho nhỏ chạy trốn vạn dặm kia, đã thành tựu Chân Tiên đạo quả.
Bá bá bá bá...
Từ ngày đó bước vào Thiên Huyền Tông bắt đầu, vô số hình ảnh thoáng hiện trước mắt, Tô Triệt mới ý thức được, chuyện tình đáng giá nhớ lại, lại có nhiều như vậy...
Lão đạo tóc trắng mới vừa rồi còn đứng ở bên người Tô Triệt sớm đã không biết tung tích, đây là Lão Hắc ý thức được, sự hiện hữu của mình có chút dư thừa. Loại thời khắc này, chủ nhân hẳn là một mình đối mặt hết thảy.
Tô Triệt sững sờ tại nguyên chỗ, nhớ lại vẫn chưa tới một phút đồng hồ, đã bị người cắt đứt.
Sưu!
Phía sau bay tới một đạo độn quang, nguyên bản tốc độ cực nhanh, lúc tiếp cận sơn môn mới giảm chậm lại, vốn nên từ đỉnh đầu Tô Triệt vượt qua, nhưng hắn bỗng nhiên dừng lại.
Sau khi thoáng dừng lại, lại nhanh chóng vọt xuống.
- Triệt nhi?
Sau lưng truyền đến thanh âm đã từng là rất tinh tường, rồi lại đã lâu đến làm cho Tô Triệt cảm thấy lạ lẫm vang lên.
Tô Triệt chậm rãi xoay người, nhìn hắn cười nói:
- Sư tôn, ta ở chỗ này chờ ngươi đã lâu rồi.
Thân là chủ của Tiên Ngục, Tô Triệt không cần dựa vào thần thức Chân Tiên, cũng có thể quan sát đến bất luận một vị trí nào trong Khải Nguyên Tinh, sớm biết sư tôn Huyền Chung ra ngoài trở về, sắp phản hồi sư môn, mới đứng ở nơi này chờ hắn.
- Triệt nhi, thật là ngươi!
Huyền Chung kích động quả thực không cách nào miêu tả, bởi vì, đã có mấy trăm năm chưa từng gặp qua Tô Triệt, trong nội tâm chỉ có một khái niệm mơ hồ: cả Khải Nguyên Tinh tồn tại ở trong không gian tư nhân của Tô Triệt, chỉ cần trạng thái thế giới này hoàn hảo, liền có thể chứng minh, bản thân Tô Triệt vẫn còn sống. Mấy trăm năm qua, Thiên Huyền Tông ở dưới Tô Triệt trọng điểm bồi dưỡng, chỉnh thể thực lực tăng lên cực nhanh, Huyền Chung đã là Hóa Thần trung kỳ, nhưng vẫn là một trong Thiên Huyền Tông Thái Thượng Trưởng lão.
Truyện khác cùng thể loại
94 chương
602 chương
40 chương
29 chương
34 chương
95 chương
897 chương
18 chương
697 chương
45 chương