Tiên Môn
Chương 603 : Hướng tới thanh khâu (2)
Năm đó, Lăng Ngọc Yến chết, Chu Đại Trù trọng thương, đến Lăng Tiểu Ngư hắn cũng bất chấp hậu quả thức tỉnh ký ức tiền kiếp, căn nguyên hết thảy đều là bởi do quỷ diện nhân. Vì muốn có được thân xác Ái Chân Kha Lạc Hoàng, Gia Gia, cũng như muốn biết tất thảy những bí mật mà Lăng Tiểu Ngư đang che giấu, quỷ diện nhân đã ngụy trang đi gieo rắc tội ác khắp nơi, giá hoạ cho Lăng Tiểu Ngư hắn, lợi dụng thiên hạ chính giáo, từ đó đem Lăng Ngọc Yến bắt giữ hòng dẫn dụ Lăng Tiểu Ngư ra.
Có thể nói, mọi việc đều bắt nguồn từ quỷ diện nhân. Hắn chính là kẻ đầu tiên phải chịu trách nhiệm cho cái chết của Lăng Ngọc Yến, cho những đau khổ mà Lăng Tiểu Ngư đã trải qua. Thiên hạ chính giáo, Lăng Tiểu Ngư tất nhiên sẽ tính sổ, nhưng so với thiên hạ chính giáo, hắn còn muốn lấy mạng quỷ diện nhân hơn.
Hơn một tháng nay, Lăng Tiểu Ngư đã dựa vào bổn sự của mình tiềm hành khắp các tông môn chính giáo để điều tra, chỉ là kết quả... công cốc vẫn hoàn công cốc. Lăng Tiểu Ngư hắn không tra ra được gì cả. Hắn hi vọng Dương Tiểu Ngọc sẽ khá hơn mình, ít nhất cũng lần được một chút manh mối. Vậy mà không...
Dương Tiểu Ngọc lắc đầu: "Ta đã lưu tâm dò xét tất cả những người mà ta cho là đáng ngờ trong hắc đạo, nhưng vẫn chưa phát hiện được gì".
Lăng Tiểu Ngư nghe vậy thì thất vọng: "Ngươi và Chu Tước đều là thần nhân, đối với nhân tâm chỉ một ánh mắt cũng đủ nhìn ra chân giả, vậy mà đều không truy ra được. Bản thân ta thậm chí cũng như vậy...".
"Vốn dĩ ta hoài nghi nhất là Thiên Kiếm Môn. Một tháng nay ta đã điều tra, lục tìm ký ức của rất nhiều người, nhưng vẫn không truy ra được... Xem ra quỷ diện nhân này thật chẳng hề đơn giản".
Bên cạnh, Dương Tiểu Ngọc cũng tán đồng: "Kẻ này sai khiến được Hỗn Độn, ắt bản thân phải có lai lịch".
"Tiểu Ngư, tiếp theo ngươi tính thế nào?".
Lăng Tiểu Ngư suy nghĩ một chút, nói ra: "Kể từ sau sự kiện Miên Thành, chính giáo và tà đạo, mỗi bên đều đã hình thành nên một liên minh thống nhất. Chính giáo có Chu Tước trông giữ, tà đạo thì có Tiểu Ngọc ngươi toạ trấn, chắc hẳn quỷ diện nhân vì úy kị mà đã rời đi nơi khác rồi. Ta nghĩ sẽ tìm đến những địa phương khác để điều tra".
"Nơi ngươi muốn đến là?".
"Thanh Khâu".
"Thanh Khâu?".
Liếc thấy sắc mặt Dương Tiểu Ngọc có điểm bất thường, Lăng Tiểu Ngư mới hỏi: "Có gì không ổn sao?".
"Cũng không phải." - Dương Tiểu Ngọc hồi âm - "Chỉ là nghe ngươi nhắc đến Thanh Khâu, ta chợt nhớ cách đây ít lâu, trước lúc ngươi trở về Trung Nguyên tìm ta thì ta cũng đã tự mình ghé qua Thanh Khâu một chuyến".
"Chắc không phải vì truy tìm tung tích quỷ diện nhân".
Dương Tiểu Ngọc gật đầu: "Ừ, không phải".
Nàng nói tiếp: "Lần đó ta đến Thanh Khâu là để trút giận".
"Trút giận? Thanh Khâu đã làm gì khiến ngươi phật ý vậy?".
"Với sức mạnh mà ta đang nắm giữ, ngươi cho là bọn họ dám gây chuyện với ta?".
Lăng Tiểu Ngư lắc đầu. Hắn thấy chuyện đó là không có khả năng. Thanh Khâu gây chuyện với Dương Tiểu Ngọc? Trừ phi Thiên Hồ Đại Mi đã mất trí.
"Vậy Tiểu Ngọc ngươi nói xem, ngươi tại sao lại đến Thanh Khâu trút giận?".
"Là vì ngươi".
"Ta?".
"Ừ".
Dương Tiểu Ngọc kể rõ nguồn cơn: "Sau trận chiến bên trong Phật cảnh của Minh Tôn, thời điểm làm chủ được thân thể này thì ta liền bắt đầu tìm kiếm ngươi. Trung Nguyên, Đông Hoang, Tây Vực, Nam Lĩnh, Bắc Nguyên, chỗ nào ta cũng đều đã đi qua. Nhưng tung tích của ngươi, mãi mà ta vẫn không tìm thấy. Cũng tại ngươi cố tình che giấu hành tung...".
"Ta tìm ngươi mãi không được, lai lịch quỷ diện nhân lại tra không ra, đám người chính giáo thì có Chu Tước đêm ngày bảo hộ, mà ta cũng chưa muốn quyết sinh tử với nàng, thế nên ta đổi hướng chạy tới Thanh Khâu để phát tiết".
"Ngày đó, tỷ muội Thiên Hồ Nguyệt - Thiên Hồ Cổ vốn dĩ đã từng cùng ngươi và Gia Gia chạm trán với Quỷ diện nhân, biết rõ hắn khát vọng thân xác của Ái Chân Kha Lạc Hoàng, vì muốn đoạt lại nên mới bày ra mưu kế hãm hại ngươi, lợi dụng tứ đại tông môn chính giáo bắt Yến cô cô uy hiếp hòng dẫn dụ ngươi, vậy mà từ đầu tới cuối bọn họ đều không đứng ra giúp ngươi thanh minh. Mãi tận sau này, khi cục đã tàn thì Thanh Khâu bọn họ mới kể rõ sự tình...".
"Hừ, ta đã điều tra qua rồi. Thiên Hồ Đại Mi chính là muốn để ngươi và thiên hạ chính giáo đấu nhau, còn mình thì làm ngư ông đắc lợi. Kể cả việc nàng ta công bố tin tức về Quỷ diện nhân, đa phần cũng là có tư tâm cả".
"Thanh Khâu bọn họ đối xử với ngươi như vậy, ta có ra tay trừng phạt cũng phải đạo thôi".
Lăng Tiểu Ngư im lặng ngồi nghe, trong lòng có phần phức tạp. Lấy tính tình của Thiên Hồ Cổ, chắc chắn khi nghe tin Lăng Tiểu Ngư hắn bị vu oan, biết Quỷ diện nhân muốn hại hắn, Thiên Hồ Cổ nàng nhất định sẽ không thờ ơ. Dám cá nàng đã rất muốn đứng ra vì hắn thanh minh. Nhưng ở Thanh Khâu, Thiên Hồ Cổ nàng bất quá cũng chỉ là một tiểu công chúa, lời nói lại có bao nhiêu sức nặng? Quyền uy, chủ yếu nằm ở trong tay tỷ tỷ Thiên Hồ Nguyệt và mẫu thân Thiên Hồ Đại Mi của nàng. Thiên Hồ Đại Mi nếu không muốn giúp, có mười Thiên Hồ Cổ đứng ra cầu tình đi nữa cũng vô dụng.
Cái chết của Yến cô cô, những khổ đau hắn phải chịu, Lăng Tiểu Ngư hắn không trách Thiên Hồ Cổ. Nếu có trách thì hắn cũng chỉ trách Thiên Hồ Nguyệt, Thiên Hồ Đại Mi.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
108 chương
33 chương
10 chương
159 chương
10 chương
40 chương
28 chương