Tiên Môn

Chương 405 : Tử thi thức giấc (2)

Hỗn Độn là vậy, đang vô cùng tiếc hận. Thân xác Ái Chân Kha Lạc Hoàng thì ít mà thân xác Gia Gia thì nhiều. Phải, nó đinh ninh rằng mình đã bỏ lỡ, ngày sau dẫu gặp lại thì tình cảnh cũng khác xa hôm nay, chẳng dễ gì mà bắt giữ Gia Gia và Lăng Tiểu Ngư được nữa.  Tuy nhiên, đó là Hỗn Độn nghĩ. Quỷ diện nhân, hắn lại nghĩ khác.  Quỷ diện nhân nói: "Hỗn Độn, bất khả thi hay không bây giờ nói vẫn còn quá sớm". Sớm? Nghe ra vẻ tự tin của quỷ diện nhân, Hỗn Độn mới ngờ vực: "Chủ nhân, ý ngài là... chúng ta có thể bắt được Lăng Tiểu Ngư và đứa bé kia?". "Hoàn toàn có thể." Quỷ diện nhân gật đầu xác nhận.  "Chủ nhân, Hỗn Độn ta ngu muội, mong chủ nhân ngài nói rõ". Quỷ diện chả thấy có gì cần phải che giấu, liền nói ra: "Hỗn Độn, Lăng Tiểu Ngư có một người cô cô, danh gọi Lăng Ngọc Yến. Hiện giờ nàng ta đang ngụ ở Trúc Kiếm Phong của Thiên Kiếm Môn". "Chủ nhân, ý ngài là muốn dùng Lăng Ngọc Yến để dẫn dụ Lăng Tiểu Ngư xuất hiện?". "Không sai, ý ta chính là như vậy". "Nhưng mà chủ nhân, Lăng Tiểu Ngư liệu có vì một người cô cô là Lăng Ngọc Yến mà xuất đầu lộ diện?". Đối với điều này, Hỗn Độn thực rất hoài nghi. Bởi theo khía cạnh nào đó mà nói thì đa phần, những kẻ tu tiên luyện đạo, tình cảm vẫn thường ít hơn phàm nhân chốn thế tục. Dẫu là ruột thịt thì cũng chả nặng hơn được bao nhiêu. Đối với tu tiên giả, tu vi, cảnh giới, trường sinh bất lão, đấy mới là những thứ xếp trên tất thảy.  Tạm cứ cho Lăng Tiểu Ngư không phải diện tà tu, phường bạc nghĩa, trong lòng đối với người cô cô là Lăng Ngọc Yến vẫn còn tưởng niệm, như vậy cũng khó có khả năng hắn sẽ vì nàng mà xuất đầu lộ diện.  Đã tu luyện tới cảnh giới chân nhân hậu kỳ, sở hữu một thân bản lãnh thế kia thì Lăng Tiểu Ngư hắn há đâu là một tên đần độn? Kế hoạch dẫn dụ, sự hung hiểm, hắn lẽ nào lại chẳng nhìn ra? Tinh vi? Có thể tinh vi được tới đâu?  Nên nhớ, lúc này Lăng Tiểu Ngư hắn đang thân mang báu vật. Trong tay hắn chính là thân xác Ái Chân Kha Lạc Hoàng - một thứ có thể giúp người nhất cử đột phá cánh cửa tiên nhân. Hắn sẽ vì một người cô cô mà từ bỏ cơ hội thành tiên ư? Hiểu được tâm tư của Hỗn Độn, quỷ diện nhân bảo: "Theo như ta được biết thì Lăng Tiểu Ngư là một kẻ trọng tình trọng nghĩa. Thời điểm còn là môn nhân Thiên Kiếm, Lăng Tiểu Ngư hắn đã vì cô cô của mình mà làm ra rất nhiều chuyện...". "Mặc dù đã có hơn mười năm trôi qua, thực lực Lăng Tiểu Ngư bây giờ đã hơn xa lúc trước, nhưng trong trận chiến vừa rồi, theo như những gì ta quan sát được thì bản chất của hẳn cũng không sai biệt lắm đâu. Ta có lòng tin, một khi Lăng Ngọc Yến lâm nguy thì hắn sẽ xuất hiện". "Chủ nhân, ngài đối với Lăng Tiểu Ngư hình như hiểu rất rõ?". Quỷ diện nhân cười nhạt: "Thiên Kiếm Môn cũng không có nhiều kẻ ngốc". ... ... Một âm mưu đã hình thành, và đang bắt đầu được người thực hiện. Quỷ diện nhân, hắn muốn dùng thủ đoạn để ép Lăng Tiểu Ngư hiện thân.  Toan tính của hắn, nó liệu có thành công? Hay rồi sẽ thất bại? Trước mắt chẳng ai có thể trả lời được. Đáp án còn nằm ở tương lai.  Còn hiện tại... Giữa chốn núi rừng hoang vu, một toán người vừa mới từ trong thông đạo không gian bước ra.  Là đội ngũ của Lăng Tiểu Ngư - kẻ mà quỷ diện nhân đang âm thầm mưu tính.  Lúc này, tình trạng của mấy người bọn họ thực chả tốt gì mấy. Nhất là Lăng Tiểu Ngư. Khuôn mặt hắn, nó gần như chả còn tí huyết sắc nào nữa. Hệt như người nằm trên giường bệnh lâu ngày vậy.  Rõ ràng, Lăng Tiểu Ngư hắn đã bị thương rất nặng. "Tiểu Ngư, ngươi sao rồi?". Một tay ôm ngực, Lăng Tiểu Ngư cúi nhìn Gia Gia, đang toan mở miệng thì... Thần tình hắn, nó chợt biến. Liền theo đấy, đầu hắn ngửa ra sau; từ trong miệng hắn, máu tươi phun trào. "Tiểu Ngư!". "Tiểu Ngư!". ... ... Thời khắc thông đạo không gian mở ra, vì muốn ngăn chặn quỷ diện nhân, Lăng Tiểu Ngư đã liều mình cùng đạo lôi đình khủng bố kia trực tiếp đối đầu. Bởi do tu vi chênh lệch nên người chịu thiệt, đó sẽ không thể nào là quỷ diện nhân được. Lăng Tiểu Ngư, hắn mới là kẻ phải ăn đau khổ.  Thử nghĩ, ngay đến Linh Ngục Trường Qua còn bị lôi đình phá hủy thì huống hồ một thân thể bằng xương bằng thịt? Tuy chỉ còn sót lại mấy thành dư lực, nhưng bấy nhiêu thôi cũng quá đủ để đẩy cho Lăng Tiểu Ngư hắn rơi vào hiểm cảnh rồi.  Còn sống được, tính ra cũng đã không tệ.  Lăng Tiểu Ngư, hắn tự cảm thấy hài lòng với kết quả này.  Trải qua mấy canh giờ hôn mê, sau khi hồi tỉnh, hắn đã nhanh chóng tiến hành đả toạ liệu thương. Tương tự, Thiên Hồ Nguyệt cũng khoanh chân ngồi điều tức.  Hiện giờ, bên trong thạch động, còn mở mắt duy chỉ mỗi Gia Gia và Thiên Hồ Cổ. Mà Gia Gia thì... Suốt từ nãy giờ, nó vẫn mãi đăm chiêu...