Tiên đế trùng sinh

Chương 15 : Câu lạc bộ kim diệp tử

Nếu đã là một cái bẫy được giăng sẵn, vậy thì chắc chắn sẽ không ra tay trước mặt Bạch Thư Hòa. Sau khi ăn xong, dưới sự đề xuất của Lý Việt Trạch, mọi người sẽ đến sòng bạc ngầm nổi tiếng ở Hải Thành. Sau khi xuống lầu, Trần Phong chỉ đưa những người khác lên chiếc xe Audi của mình, sau đó ngẩng đầu cười với Diệp Thành: "Anh Diệp, thật ngại quá, hết chỗ mất rồi, anh lại phải gọi taxi đi rồi". Diệp Thành lạnh lùng liếc gã một cái, nói: "Nhìn ấn đường của anh tối sầm, e là chiếc xe này lại sắp cháy nữa rồi". Nói rồi, một luồng linh khí của Diệp Thành đánh thẳng vào động cơ của chiếc xe. Nhưng ngay sau đó, Hạ Vũ Đình đã nói: "Anh...anh Diệp, nếu như không chê thì có thể ngồi bên cạnh tôi, mọi người cùng nhau ngồi chật một tí". Nghe được lời nói của Hạ Vũ Đình, tất cả mọi người đều sửng sốt, ngay cả Bạch Tiểu Huyên cũng liếc nhìn Hạ Vũ Đình. Lý Cẩm Vi vội vàng bước tới, ôm lấy cô gái và nói: "Vũ Đình, sao em lại chen chúc một chỗ với cái tên khốn đó, mặc kệ anh ta đi, anh ta rất giỏi lừa con gái". Sau đó Lý Cẩm Vi ngẩng đầu tức giận nói: "Này, anh còn đợi gì ở đây nữa? Đừng có nghĩ tới lợi dụng em khóa dưới của tôi nữa, tự mình bắt taxi đi!" Diệp Thành nhướng mày, lấy ra chìa khóa xe, thản nhiên nói: "Không cần bắt taxi, tôi tự mình lái xe đi". Những người khác còn chưa lên tiếng, Trần Phong là người đầu tiên cười chế giễu: "Ha! Chìa khóa xe Rolls-Royce à, giả mà như thật nhỉ". Lý Cẩm Vi lập tức giễu cợt: "Bỏ ra mấy chục tệ mua một cái bật lửa thì đã dám nói mình có xe Rolls-Royce. Nếu tôi có vé máy bay thì chẳng phải có thể nói là mình có máy bay sao?" Những người kia lập tức hùa theo phá lên cười, Bạch Tiểu Huyên mặt đen như đáy nồi, trong lòng cô ta nghĩ lúc Diệp Thành đến nhà mình thì keo kiệt muốn chết đi, nhưng lại phải giả bộ giàu có ở một nơi như thế này. Bạn bè cô ta đều là con nhà giàu, sao không nhận ra chìa khóa xe là giả được chứ? Không ngờ rằng Hạ Vũ Đình lại bước xuống xe, cười với Diệp Thành: "Xe cũng hơi đông người, vậy thì chúng ta cùng nhau gọi taxi đi vậy". Lúc nãy khi Diệp Thành ra tay với động cơ của chiếc xe Audi, anh cũng dùng một phần linh khí của mình để bảo vệ Hạ Vũ Đình, nhưng anh không ngờ rằng Hạ Vũ Đình lại xuống xe và giúp đỡ mình. Hạ Vũ Đình lại không đi lấy lòng Lý Việt Trạch một người có tiền đồ rộng mở như vậy mà giúp một người lạ thoát khỏi vòng vây, cô thật đơn thuần, lương thiện quá và thật..."ngu dại" quá đi mà. Khóe miệng khẽ nhếch lên, Diệp Thành thản nhiên nói: "Vậy thì ngồi xe của tôi đi". "Xì, còn dám lớn tiếng mà không biết ngượng, tôi đây hôm nay muốn biết anh sẽ lái xe Rolls Royce kiểu gì!" Lý Cẩm Vi cười lạnh nhìn qua, nhưng sau đó cô ta sững người, bởi vì Diệp Thành lấy chìa khóa xe ra ấn vào, cửa xe Rolls Royce được mở ra! "Tôi, tôi không nhìn nhầm đó chứ." Cô ta đột nhiên há miệng to ra, những người khác đều lộ ra vẻ khó tin, ngay cả Bạch Tiểu Huyên cũng sửng sốt, tên Diệp Thành thốt ra toàn những lời giả dối thật sự lại có một chiếc xe hơi hạng sang? Trần Phong vẻ mặt đầy sự ghen tị, nghiến răng nghiến lợi nói: "Làm sao có thể như thế được?" Lý Việt Trạch cũng cau mày, đột nhiên nói: "Chiếc xe này có lẽ là của cô Thẩm, người trong khách sạn tối qua có nói cô ấy lái xe này đến. Tôi nghĩ chắc là anh Diệp này tìm được cơ hội quỳ xuống la liếm van xin cô Thẩm, khóc van xin mượn chiếc xe này từ cô ấy đến đây ra vẻ với chúng ta". Ồ, đúng vậy. Chắc chắn là như vậy". Tất cả mọi người thở phào, so với việc nói là mọi người đều tin lời nói đó, thì phải nói là bọn họ ép buộc bản thân mình tin câu nói đó là sự thật, bởi bọn họ không thể chịu nổi Diệp Thành hơn mình! Sau khi hiểu ra được điều này, tâm trạng của Trần Phong đã dễ chịu hơn, gã nói "Ngồi vững nhé" rồi đạp ga. Bùm! Một tiếng động lớn, mui xe Audi bất ngờ nổ tung và bay lên không trung, mọi người hoảng hốt chạy ra khỏi xe nhanh chóng, nấp vào phía xa, ngơ ngác nhìn chiếc xe. Ngay sau đó, một ngọn lửa bùng lên từ động cơ, rất nhanh toàn bộ chiếc xe bị bao trùm trong ngọn lửa. Trần Phong nhìn cảnh này mà sắc mặt đờ đẫn, tay run rẩy, chiếc xe này gã không dễ gì mượn được từ một người bạn, ai ngờ vừa lái xe được vài đoạn lại cháy thành ra như thế này. "Tại sao lại cháy nữa rồi! Không thể nào!" Trần Phong như phát điên lên, vừa cháy một chiếc Mercedes-Benz, sau đó lại cháy một chiếc Audi khác trong nháy mắt, nếu là người khác cũng không thể chịu đựng được! Hơn nữa, chiếc xe này trị giá hơn một triệu nhân dân tệ, lại còn mượn của một người bạn, bây giờ không phải tự mình đền lại sao? Khi nghĩ đến điều này, con tim của Trần Phong lại nhói lên từng cơn. Lửa vẫn cháy dữ dội, chẳng mấy chốc chiếc xe cháy thành một đám than đen. Lý Việt Trạch thấy Trần Phong hồn vía lên mây, liền đi tới vỗ vai hắn gã nói nhỏ: "Đừng lo lắng, đợi đến sòng bạc thắng được tên nhóc kia, sau đó tôi mua xe mới cho cậu". Trần Phong bực tức gật đầu nói: "Anh Việt Trạch, anh nhất định phải làm cho anh ta táng gia bại sản". Khóe miệng Lý Việt Trạch nhếch lên, ánh mắt xuất hiện một tia lạnh lùng, hắn nói: "Cậu yên tâm đi, bàn cờ đã được sắp đặt cả rồi. Chỉ cần anh ta dám vào, thì để anh ta đi rồi sẽ không bao giờ trở lại". Bên kia, Diệp Thành cũng không có ý định để ý đến đám người kia, anh liền đạp ga chạy xe đi, Hạ Vũ Đình ngồi bên cạnh hoàn toàn choáng váng, cô ngồi co người lại, bất động vì sợ bị thương. Những cảnh tượng xảy ra trong hôm nay khiến cô vô cùng chấn động, cô không ngờ Rolls-Royce thực sự là của Diệp Thành, càng không ngờ xe của Trần Phong thật sự sẽ phát nổ. Nhìn thấy Hạ Vũ Đình ngượng ngùng như vậy, Diệp Thành dịu dàng nở một nụ cười, hỏi: "Vũ Đình, đừng căng thẳng như vậy, thả lỏng đi". Hạ Vũ Đình ngẩng đầu, nhìn thấy nụ cười của Diệp Thành, lập tức đỏ mặt, cúi đầu xuống nói nhỏ: "Tôi chỉ là hơi sợ hãi, không phải căng thẳng". . Truyện Ngôn Tình Diệp Thành im lặng một lúc rồi mới tiếp tục nói: "Tôi đã từng mơ một giấc mơ. Tôi mơ thấy Bạch Tiểu Huyên phản bội tôi. Lý Việt Trạch và Trần Phong đã bày kế để lừa tôi. Tôi bị lừa toàn bộ số tiền của mình có và còn bị đánh trở nên tàn phế, lang thang trên đường, hơn thế nữa là bạn bè, người thân không ai giúp đỡ. Chỉ có cô là người duy nhất đã âm thầm giúp đỡ tôi, còn dành toàn bộ số tiền tiết kiệm của mình để chữa bệnh cho tôi, vì vậy tôi luôn muốn nói lời cảm ơn đến cô nhưng không có cơ hội". Hạ Vũ Đình nhìn Diệp Thành với ánh mắt kỳ lạ, sau đó sợ sệt nói: "Giấc mơ đều là giả, chị Bạch Tiểu Huyên không phải người như vậy". Diệp Thành lắc đầu cười, không nói nữa. Chẳng bao lâu, đã đến sòng bạc rồi. Trần Phong và những người khác bắt taxi chạy theo sau, Vương Quang Diệu và Khổng Uyển Linh có lẽ đã nhận cuộc gọi nên đến cùng một lúc đó, khi xuống xe, hai người bọn họ nhìn nhau, bọn họ đã hiểu ý của nhau khi trên đường đi đến đây, hôm nay phải khiến cho Diệp Thành táng gia bại sản! Diệp Thành đã nhìn thấy biểu hiện của những người này từ lâu, khóe miệng khẽ nhếch lên, trong lòng anh sớm cũng đã có tính toán rồi. Câu lạc bộ Kim Diệp Tử, một cái tên rất bình thường còn có một tấm biển nhãn hiễu lớn được treo trên một tòa nhà có kiến trúc cổ, đủ để đón tiếp những người được gọi là giới thượng lưu. Tuy nhiên, đây là sòng bạc ngầm lớn nhất và sang trọng nhất ở Hải Thành, thậm chí là cả tỉnh Giang. Tối hôm qua Lý Việt Trạch đã đắc tội với Hồng Ngũ gia, đương nhiên hắn không dám tới địa bàn của nhà họ Thẩm, nhưng sòng bạc này là của nhà họ Trịnh ở tỉnh Tô Nam! Điều này cho thấy thế lực của nhà họ Trịnh to lớn cỡ nào, ngay cả ở tỉnh Giang mà cũng dám tùy tiện bành trướng, đây chính là sức mạnh và sự tự tin của một võ đạo đại sư! "Wow!" Sau khi mọi người bước vào trong câu lạc bộ, họ ngay lập tức bị ấn tượng bởi cách trang trí cao quý và trang nhã, chỉ Lý Việt Trạch là có biểu hiện khá bình thường. Còn Diệp Thành chỉ liếc mắt nhìn một cái, khi ở trong tiên giới, bao nhiêu Vân Cung Thần điện anh đều không màng để vào mắt mình, nơi bình thường như vậy làm sao có thể khiến anh để ý. Tuy nhiên, đối với những người bình thường, nơi này mang đầy hơi thở phong cách cổ điển phương Tây, không chỉ có tiền mới có thể bố trí nên được mà họ phải nhờ đến các bậc thầy nghệ thuật mới làm ra được. Chỉ tính riêng điều này, thì đã không biết đẳng cấp hơn khách sạn Brilliant bao nhiêu lần rồi. Khổng Uyển Linh hoàn toàn bị thuyết phục, mặc kệ bạn trai ở bên cạnh, mê trai nói: "Wow, cậu Lý đây, anh tuyệt quá, đưa chúng ta đến một nơi xa hoa thế này!" Trần Phong cũng hùa theo: "Đúng, đúng vậy, tôi nghe bố tôi nói rằng ông ấy không đủ tư cách để vào đây, hơn nữa có tư cách vào đây ở tỉnh Giang này không quá 50 người". Bạch Tiểu Huyên liên tục đảo mắt qua lại, ánh mắt không rời khỏi Lý Việt Trạch, khoảng khắc Diệp Thành lái chiếc Rolls Royce trên đường, trong lòng cô ta vẫn có chút dao động, nhưng sau khi nhìn những gì Lý Việt Trạch thể hiện trong này, cô ta vẫn hiểu là Diệp Thành hoàn toàn không thể so sánh với người ta. Lý Việt Trạch lúc đầu có hơi tự mãn, nhưng ngay sau đó anh ta không cười nổi nữa rồi. Mặc dù người phục vụ trước mặt rất nhã nhặn, nhưng lại nói với giọng điệu không có chút nghi ngờ: "Xin lỗi anh, anh chỉ có thẻ thành viên bình thường, không đủ tư cách đưa những người không phải thành viên vào". Nụ cười trên mặt Lý Việt Trạch lập tức đông cứng lại, bởi vì anh ta đã lấy trộm được thẻ hội viên từ cha mình, cho nên anh ta hoàn toàn không ngờ đến chuyện này. Nhưng ở trước mặt Bạch Tiểu Huyên anh ta không thể để mất mặt nên đột nhiên tức giận nói: "Cậu làm rõ chuyện này cho tôi, bố tôi là Lý Hạo chủ tịch khách sạn Brilliant đấy, cậu dám ngăn cản tôi sao?" - ------------------