Tiên đế trùng sinh
Chương 1086
Lăng Tiêu Chân Tiên cười lạnh, hắn giẫm một chân xuống, thân thể cao lớn cả tỉ mét giống như một Thiên Trụ cổ xưa sừng sừng chọc trời, Diệp Thành ở dưới chân hắn thật sự giống như những con kiến nhỏ bé vừa mới khó khăn định hình lại thân thể thì đã bị một chân giẫm nát thành bánh thịt!
“Không thua thì có thế nào, cũng vẫn bị bản Chân Tiên giẫm nát ở dưới chân giống như giẫm phải kiến mà thôi!”
Lăng Tiêu Chân Tiên lạnh nhạt cúi đầu, lạnh giọng nói.
“Thả chủ nhân tôi ra!”
Aokawa Sakura kích động liền phóng lên cao, xông về phía người thanh niên mặc quần áo đen này.
Lần này, ngay cả Trùng Lâu cũng không ngăn lại mà để Aokawa Sakura xông thẳng ra khỏi Địa Cầu, vận khí Cửu Huyền Vạn Kiếm Quyết, chém thẳng về phía Lăng Tiêu Chân Tiên, cả người như hoá thành vầng sáng mặt trời vàng rực rung chuyển đất trời, như chiến xa của thần Mặt Trời, mạnh mẽ dâng lên.
Nhưng mặc dù cô đã tu luyện đến Kim Đam Thần Phẩm thì cũng chỉ là một tu sĩ cảnh giới Xuất Khiếu mà thôi, chỉ cách Lăng Tiêu Chân Tiên trong vòng trăm mét thì đã bị một sức lực vô hình trực tiếp đè ép trong không trung, một ngón tay cũng không động đậy được.
“Đây chính là thị nữ sao? Diệp Thành, ngay trước mặt thế này, ta sẽ nghiền nát toàn bộ từ đầu đến chân, từ thần hồn cho đến thể xác, từ khí hải đến tử phủ, ta xem thử có thể chịu được đến khi nào!” Lăn Tiêu Chân Tiên lạnh lùng nói.
“Chủ nhân, đừng khuất phục hắn, không cần lo cho tôi!”
Aokawa Sakura run lẩy bẩy nói, cả cơ thể cô đang bị ép buộc quỳ xuống trong không trung, cúi đầu về phía Lăng Tiêu Chân Tiên, trên lưng như có cản hàng nghìn ngọn núi đè lên.
Nhưng Aokawa Sakura vẫn rất khó mà ngẩng đầu lên cho dù chỉ là một chút, vì vậy phải trả cái giá là cả nửa người như vỡ nát, xương cốt đều vỡ vụn, nhưng vẫn kiên trì ngẩng đầu lên.
Ánh mắt cô vô cùng kiên định, có chết cũng không hối hận.
“Niềm tin đúng là đáng khen, thế nhưng, tin tưởng nếu có tác dụng, thì cần gì đến sức lực? Tôi khổ tu mười vạn năm, mỗi một ngày đều là nước chảy đá mòn, hấp thụ nguyên khí trời đất, tìm hiểu pháp tắc, trải qua rất nhiều năm tháng để đổi lấy sức lực, nếu như bị niềm tin đánh bại dễ dàng như vậy thì còn có ý nghĩa gì nữa đây?”
Lăng Tiêu Chân Tiên cười nhạt, bàn tay nhẹ nhàng đè xuống.
“Ầm!”
Thân thể Aokawa Sakura nhỏ nhắn đột nhiên vỡ nát, nổ tung thành vũng máu.
Chỉ còn linh hồn thuần khiết màu vàng lấp lánh mờ nhạt cũng bị Lăng Tiêu Chân Tiên thu vào trong tay.
“Không!”
Lúc này, rất nhiều đệ tử phái Sương Diệp trên Địa Cầu đều đỏ mắt.
“Chị Sakura!”
“Thần nữ Sakura!”
“Dì Sakura!”
“…”.
Truyện khác cùng thể loại
79 chương
167 chương
40 chương
26 chương
5 chương