Tiên Đạo Cầu Tác (Quyển III) - Bát Phương Mây Tụ Phong Lôi Khởi
Chương 60 : Phá trận(2)
Sau khi lời Trương Hoa Lăng vang lên, sắc mặt chúng đệ tử và trưởng lão đều biến đổi nghiêm trọng hẳn lên, yên lặng gật đầu, tám vị trưởng lão có tu vi thâm hậu nhất nhanh chóng làm chủ vị trí của mình, Trương Hoa Lăng thì chiếm giữ thế trung gian.
Đám đệ tử hạ cấp rất nhanh tập trung vào giữa trận pháp, trên mặt lo lắng muôn phần. Hơn mười vị trưởng lão khác không tham gia bày trận cũng theo đó tiến vào giữa, cùng hỗn tạp với đám đệ tử cấp thấp, trên tay lập tức huy động đầy đủ các loại pháp khí hộ thân, tập kết toàn bộ linh khí trong cơ thể, đề phòng bất trắc.
"Cửu cung giả, tức nhị tứ vi kiên, lục bát vi túc, tả tam hữu thất, đái cửu lí nhất, ngũ cư trung ương"
Với trận pháp mà chỉ có mười người trở xuống tạo thành thì đây có thể xem như là thế trận phòng ngự cực mạnh, nhưng đối mặt với "Cửu Cực Trận", rốt cuộc có thể ngăn cản được vài ba thế công mà thôi, chúng tu sĩ vì vậy vẫn như cũ, trong lòng không yên.
Hiện giờ, trong "Cửu Cực Trận", trên trời dưới đất đều trải dài một dàn vân vụ màu đen, mọi người chung quanh tựu phảng phất như ở vào một thế giới tràn đầy màu đen, không thấy trời, không thấy đất, vạn vật cũng chẳng hề tồn tại, chỉ có màu đen đơn điệu của mây mù tồn tại, cả thế giới là một mảnh hôn ám.
Nếu như không có thỉnh thoảng vài tia chớp rất nhỏ chợt lóe lên, sợ rằng chúng tu sĩ ở đây ngay cả đám mây mù màu đen này đều không cảm giác được.
Nhưng rất nhanh, kim sắc tia chớp tại chỗ vân vụ màu đen tụ tập lại càng ngày càng sáng ngời, thanh thế cường đại vô cùng , trong phút chốc đã xua tan đi cái thế giới hắc ám ấy của "Cửu Cực Trận", trong thiên địa trở lên sáng bừng lên.
Mọi người đều cảm giác được chính mình vừa từ trong thế giới đen tối đó chuyển sang một thế giới khác chói lọi hơn gấp vạn lần, thiên địa bốn phía toàn bộ đều là kim sắc tia chớp. Mà dưới những tia chớp ẩn chứa năng lượng cùng linh khí ba động mạnh mẽ càng làm cho chúng tu sĩ quên mất sự tồn tại của chính bản thân.
Phảng phất, chỉ cần lúc tia chớp hạ xuống thì đó cũng chính là khoảnh khác cuối cùng của họ.
Bên trong, bao gồm cả Trương Hoa Lăng có tổng cộng chín vị cao thủ bày trận, thần sắc giờ đang rất bình tĩnh, vô lo vô hỉ, trên tay không ngừng tạo ra các loại kết ấn, rất nhanh hoàn thành một đạo ngũ thải kết giới dầy đặc đem chúng tu sĩ vây quanh ở trong rồi chậm rãi xoay tròn lên.
Tuy vậy, trong thiên địa hiện giờ đã bị phủ đầy bởi những tia chớp, đạo kết giới ngũ sắc này trông rất dầy đặc nhưng lại không mang một chút cảm giác an toàn nào cho chúng tu sĩ.
Đang lúc khẩn trương thì thời gian dường như luôn kéo dài dằng dặc. Hoặc là chỉ trong nháy mắt, hoặc chỉ là một hồi lâu, vô số tia chớp kim sắc kèm theo uy thế hủy thiên diệt địa rốt cuộc đã bắt đầu hướng về ngũ thải kết giới mà đánh xuống. Từ trên đầu, từ dưới chân, từ bốn phía, đưa mắt về đâu cũng có thể thấy các tia chớp đang hướng về phía mình tấn công tới.
Cùng với những tia chớp mà so sánh thì mọi người ở trong cái ngũ thải kết giới này tựu giống như là thân đang ở trên một chiếc thuyền nhỏ giữa mặt biển đầy sóng to gió lớn gào thét dữ dội, tùy thời có thể bị phá tan bất cứ lúc nào.
Ầm!
Cuối cùng, những tia chớp đang bổ tới đã va chạm vào ngũ thải kết giới. Các trưởng lão và đông đảo đệ tử ở bên trong kết giới chỉ cảm thấy một trận rung chuyển giữa thiên đại, từ ngực và bụng truyền đến một cảm giác nặng nề như muốn bùng nổ ra, có không ít người ngay tức khắc đã bị nội thương nghiêm trọng, liền hôn mê.
Mà chín vị trưởng lão bày trận, vào lúc tia chớp va chạm với kết giới sắc mặt đã lập tức trở nên trắng bệch ra, trên khóe miệng bất tri bất giác tràn ra một đạo máu tươi, nhưng bọn họ lại bất chấp tất cả, cố gắng vận chuyển linh khí trong cơ thể để ổn định ngũ thải kết giới.
Mặt khác, ở trung tâm pháp trận, đảm nhiệm tâm trận là Trương Hoa Lăng thì rất không ổn. Lúc tia chớp đánh vào, lão đã phun ra ngay một ngụm máu tươi to, nhưng rất nhanh móc từ người vài viên linh đan rồi nuốt vào. Sau đó lão tận dụng hết khả năng, điều khiển ngũ thải kết giới liên tục xoay tròn, đánh bật không ít tia chớp đầy uy lực.
Cứ như vậy, tia chớp nắm giữ sức mạnh hủy thiên diệt địa đó cứ tiếp tục tấn công vào mọi người bất kể phương hướng. Mà sắc mặt các vị trưởng lão theo thời gian dần trôi qua cũng trở nên tái nhợt, từng vị trưởng lão vì linh khí khô kiệt không ngừng té ngã xuống đất, nhưng sau đó đã có những vị trưởng lão khác nhanh chóng thay thế vị trí.
Trông thấy tia chớp vô cùng vô tận ở trước mặt, kết giới ngũ sắc quanh thân người tùy thời đều có thể bị kích phá, nhưng cứ mỗi lần nguy cơ lâm đầu là mỗi lần chúng tu sĩ ương ngạnh kiên trì đè xuống.
Thế công của tia chớp giằng co trong thời gian khoảng một chén trà thì bắt đầu chấm dứt. Chúng tu sĩ lúc nãy vẫn lo lắng đề phòng thì bây giờ rốt cuộc cùng đã có cơ hội thở một hơi. Vừa rồi khi những chia chớp tấn công không ngừng, bọn họ trong lúc nhất thời đều quên mất việc hô hấp.
Quay người nhìn vào tám gã trưởng lão lúc đầu bầy trận thì hiện tại đã được thay thế bởi bốn người khác, bốn người còn lại thì cũng đang chật vật không chịu nổi, hiển nhiên kiên trì không được bao lâu nữa.
Trong đám vân vụ đen kịt trên không trung, đột nhiên nổi lên một trận tia chớp kim mang, hiển nhiên là đang súc tích năng lượng chuẩn bị cho lần công kích tiếp theo.
Trong khi long mọi người đang giãn ra một chút, ánh mắt Trương Hoa Lăng chợt lộ ra một tia dứt khoát, phất tay áo một cái. Một viên hoàn hỏa hồng trong suốt sáng lấp lánh liền xuất hiện trên tay. Trong nháy mắt khi nó xuất hiện, Hỏa linh khí trong thiên địa xung quanh cơ hồ như ào ạt hướng về nơi viên lao tới, làm cho ngũ thải kết giới từ "Cửu Cực Trận" tạo thành cũng không khỏi ba động một trận.
Lúc này, tâm tình mỗi người đều chứa đựng những nét hoảng sợ bất án bất đồng. Chính Từ Thanh Phàm cũng chăm chú nhìn vào đám vân vụ màu đen bên ngoài kết giới đang liên tục lóe lên những tia chớp. Trong lòng hắn không ngừng tìm các biện pháp đối phó.
Chu Hoa Hải có nói một câu bao hàm rất nhiều nghĩa. Mỗi người đều phải vì sự lựa chọn của mình mà chịu trách nhiệm. Hiện tại, Từ Thanh Phàm đang chịu trách nhiệm với lựa chọn của bản thân. Bất quá, đối với Từ Thanh Phàm , cái gọi là chịu trách nhiệm đó chẳng qua chỉ là biện pháp giúp cho bản thân bình yên vô sự vượt qua được cửa ải khó khăn này thôi.
Mặc dù trong lòng có hàng ngàn hàng vạn ý nghĩ chạy qua, đầu ốc không ngừng hồi tưởng các loại kế sách phá trận trên giới tu tiên, rốt cuộc Từ Thanh Phàm lại uể oải phát hiện ra vốn chẳng có một loại nào mà hiện tại có thể sử dụng được.
Tu tiên giới trước đây nguyên bản không phải là không có nhiều đại trận cực kì nổi danh bị phá vỡ, nhưng tất cả đều là vì người phá trận có thực lực quá cao siêu hoặc bởi người bày trận trình độ tu vi không đủ, thủ đoạn quá kém. Trong khi đó, Từ Thanh Phàm phải đối mặt với tình trạng ngược lại, "Cửu Cực Trận" là hộ sơn đại trận của Cửu Hoa Sơn, được bố trí, hoàn thiện qua mấy ngàn năm, trên cơ bản không có sơ hở nào. Mà cho dù có tồn tại sơ hở thì với uy lực kinh người như thế, mọi người hoàn toàn không có biện pháp.
Một chiêu phá vạn pháp, đó chính là đạo lý. Đối diện với lực lượng chênh lệch tuyệt đối, bất cứ thủ đoạn hay mưu mô gì đều là vô dụng.
"Đáng tiếc, khống chế trận pháp chính là Hầu trưởng lão, lấy năng lực cùng với sự quen thuộc của lão khi khống chế trận này, muốn phá trận quả thực là không có bất cứ cơ hội gì. Nếu như người khác bày trận thì mới mong có một đường cơ hội khác." Từ Thanh Phàm thất vọng nghĩ đến.
Tới đây, Từ Thanh Phàm đột nhiên sửng người ra, hắn bất ngờ nghĩ tới lời Chu Hoa Hải nói trước đó, chính là Hầu trưởng lão bởi vì trung thành và tận tâm với Trương Hoa Lăng mà không chịu phản bội, nhưng do công pháp lão viện tu đặc biệt gắn liền với "Cửu Cực Trận" nên thành ra trận pháp này không thể thiếu lão được, cho nên Chu Hoa Hải đành thi triển "Nhiếp Thần Thuật" trực tiếp khống chế lão.
Tiếp đến, việc điều khiển "Cửu cực trận", loại trận pháp khổng lồ này không thể trông chờ vào mỗi một người là ổn, cho nên tuy là do Hầu trưởng lão đảm nhận phần trọng yếu điều khiển đại trận, bên cạnh đó nhất quyết phải có thêm nhiều vị trưởng lão thông thuộc trận pháp phụ trợ. Nhưng theo hiểu biết của Từ Thanh Phàm, vì độ trọng yếu của "Cửu Cực Trận" đối với Cửu Hoa Sơn cho nên tất cả các trưởng lão từng tiếp xúc với đại trận đều phải thông qua sự kiểm nghiệm rất kỹ lưỡng của Trương Hoa Lăng, phải là người trung thành và tận tâm và đương nhiên bọn họ khó có khả năng phản bội theo đuôi Chu Hoa Hải, có khả năng nhất là đại bộ phận đã bị lão ác tặc giết chết hoặc là như Hầu trưởng lão bị "Nhiếp Thần Thuật" khống chế.
Kế từ đó, "Cửu Cực Trận" dưới sự điều khiển của họ thì hiệu quả như thế nào tất có thể nghĩ ra.
Nói cách khác, mặc dù thế công vừa rồi của "Cửu Cực Trận" cực kì mãnh liệt, nhưng tất các đều là do bản thân "Cửu Cực Trận" vốn đã có uy lực như thế, dám đoán rằng thực lực hiện tại của nó tuyệt đối thua xa trước đây, thậm chí đã phát sinh một vài sơ hở nguyên bổn không nên có.
Tới khúc này, trong lòng Từ Thanh Phàm chợt dấy lên một tia sáng, cảm giác được phá "Cửu Cực Trận" tựa hồ không phải là hoàn toàn không có khả năng.
Ngay khi Từ Thanh Phàm đang chuẩn bị đem suy nghĩ của mình nói với Trương Hoa Lăng thì chợt thấy trong tay lão đang cầm một viên hoàn màu đỏ đậm.
Khi viên hoàn vừa xuất hiện trong tay Trương Hoa Lăng, dị tượng bùng phát, Từ Thanh Phàm có cảm giác như Phượng Hoàng linh khí từ cành Ngô Đồng của mình cũng đang ngo ngoe muốn động.
Chỉ thấy viên hoàn này so với những cái thủ hoàn khác không lớn hơn bao nhiêu, mặt trên hơi nổi lên quang mang màu đỏ, tuy không mãnh liệt nhưng tạo cho người khác cảm giác vô cùng chói mắt. Bên cạnh có khắc họa mấy hình đồ án Chu Tước đang nô đùa, mặc dù trông tầm thường nhưng ẩn chứa bên trong là một lượng lớn Hỏa linh khí nồng đậm, nếu so với cành Ngô Đồng của Từ Thanh Phàm thì nó còn nhiều hơn gấp vô số lần.
"Chu Tước Hoàn!! Đó là trấn sơn chi bảo của Cửu Hoa Sơn, Chu Tước Hoàn!!"
Chứng kiến uy năng cùng tính năng đặc thù của viên hoàn này, một thoáng nhoáng qua Từ Thanh Phàm liền nghĩ tới việc bản thân đang chứng kiến một kiện pháp bảo vô cùng uy danh trong lịch sử Cửu Hoa Sơn.
"Chu Tước Hoàn", là pháp bảo mà Cửu Hoa chân nhân, người sáng lập ra Cửu Hoa Sơn đã dùng toàn bộ pháp lực cả đời trước khi chết tế luyện ra.Vì thế độ trân quý của nó có thể dễ nhận thấy được. Sau đó, để tăng thêm uy năng cho nó, Cửu Hoa chân nhân đã từng xâm nhập vào sâu trong nam hoang, liên hợp với hảo hữu hạ sát một đôi Hỏa Linh Phượng Hoàng---Chu Tước, đem hồn phách của chúng phong ấn vào trong Chu Tước Hoàn.
Mà "Chu Tước Hoàn" ngoại trừ việc là một kiện pháp bảo uy lực cường đại ra, thì nó còn là trận bàn của "Cửu Cung Trận", Cửu Cung Trận một khi có nó, uy lực trong nháy mắt sẽ tăng lên hàng chục lần không ngừng.
Sở dĩ Cửu Hoa Sơn có địa vị tại chốn tu tiên, có thể nói nguyên nhân rất lớn là nhờ có kiện pháp bảo "Chu Tước Hoàn" này.
Trương Hoa Lăng trong phút chốc đã đem "Chu Tước Hoàn" xuất ra, trên tay nhanh chóng kết pháp quyết. Theo sự biến đổi của chỉ quyết, quang mang đỏ đậm trên "Chu Tước Hoàn" càng thêm ngời sáng, hơn nữa rất nhanh bay lên giữa không trung, cùng các trưởng lão khác vây xung quanh chúng tu sĩ, kề cạnh ngũ thải kết giới. Sau khi có sự gia nhập của "Chu Tước Hoàn", ánh sáng ảm đảm của ngũ thải kết giới dần khôi phục , nhất thời linh quang bốn phía chói lọi lên, so với lúc trước còn muốn chói mắt hơn muôn phần.
Trông thấy "Chu Tước Hoàn" xuất hiện, các vị trưởng lão đương trường liền hào hứng lộ ra vẻ an tâm, tựa như nó đem lại cho họ sự tin tưởng lớn lao.
Mà lời nói kế tiếp của Trương Hoa Lăng lại làm cho bọn họ chấn động.
-Hiện tại, chúng ta hãy hợp lực khống chế Cửu Cung Trận, đem đám vân vụ màu đen ở phía trước phá tan đi!!
Ngón tay Trương Hoa Lăng hướng thẳng về phương hướng đám người Chu Hoa Hải vừa mới biến mất, cao giọng nói.
Truyện khác cùng thể loại
599 chương
208 chương
541 chương
510 chương
1059 chương
998 chương
1062 chương
250 chương
948 chương