Tiên Đạo Cầu Tác (Quyển III) - Bát Phương Mây Tụ Phong Lôi Khởi
Chương 47 : Cừu hận
Trong nháy mắt, phòng ngự trận pháp đã bị phá nát thành từng mảnh nhỏ, đám người Từ Thanh Phàm chỉ cảm thấy một trận hàn khí lạnh đến thấu xương đập thẳng vào mặt, cho dù có linh khí hộ thể cũng phải cố chịu đựng nỗi đau như ngàn châm đâm vào tận xương cốt. Trong khi đó phần đại địa ở phía dưới càng nhanh chóng kết xuất thành một tầng băng sương với một tốc độ đang tăng nhanh dần có thể thấy rõ bằng mắt thường.
Phượng Thanh Thiên tuy ở mặt sau đám người Từ Thanh Phàm nhưng đối mặt với đám hàn khí tiến công mạnh hơn cả vũ bão, ngọn hỏa diễm biến hóa mãnh liệt vốn đang vờn quanh người hắn cũng dần biến mất, phảng phất như là bị hàn khí nuốt trọn. Mà xung quanh người hắn, trong phạm vi trăm trượng là nơi duy nhất không bị băng sương xâm nhập vào.
Chứng kiến đám người Từ Thanh Phàm dễ dàng né tránh công kích của mình, bạch y nữ tử của Tố Nữ Cung khẽ cau mày, ánh mắt hướng về bọn họ càng thêm vẻ oán hận không ngừng dâng cao. Biết rõ nếu chỉ dựa vào loại đạo pháp biến hóa ra băng thương này rất khó thương tổn đến những người kia, vì vậy lập tức hướng đến hai người nữ tử bên cạnh quát khẽ:
-"Băng Tuyết Phong Bạo".
Sau khi nói xong, bạch y nữ tử quay người lại, thấy đám người Từ Thanh Phàm đột nhiên tập kích thẳng vào mình, trên mặt liền hiện lên một tia kinh sợ. Nhưng trong nháy mắt nàng lấy lại bình tĩnh, quát lên một tiếng, đồng thời cùng với hai nữ tử bên cạnh thối lui về sau, nét mặt đã sớm trở lại vẻ lạnh lùng ban đầu. Nhắm mắt lại, điều động ngọc thủ, hàn khí trên người từ từ suy giảm, tựa hồ như lượng hàn khí được phóng ra lúc nãy hết thảy đều bị nàng hấp thu vào trong cơ thể mềm mại đó.
Sau khi nói xong, bạch y nữ tử cũng không thèm để ý tới đám người Từ Thanh Phàm đang khó hiểu do đột nhiên bị đột kích. Trong nháy mắt nàng lấy lại bình tĩnh, quát lên một tiếng, đồng thời cùng với hai nữ tử bên cạnh thối lui về sau, nét mặt đã sớm trở lại vẻ lạnh lùng ban đầu. Nhắm mắt lại, điều động ngọc thủ, hàn khí trên người từ từ suy giảm, tựa hồ như lượng hàn khí được phóng ra lúc nãy hết thảy đều bị nàng hấp thu vào trong cơ thể mềm mại đó.
Cảm nhận được uy áp cường đại của bạch y nữ tử ngày càng tăng, Từ Thanh Phàm biết nàng đang chuẩn bị một đạo pháp kinh người nào đó, muốn đem nhóm người mình một kích giết chết. Trong lòng càng nghĩ càng thêm nghi hoặc, không rõ đoàn người Tố Nữ Cung này đến cùng là có cừu hận gì với mình, sao lại ra tay tàn độc như vậy.
Mặt khác hai nữ tử bên cạnh sau khi nghe bạch y nữ tử nói cũng không sử dụng tiếp băng thương băng cầu tiến hành công kích nữa. Thay vào đó thủ chỉ bấm pháp quyết khác đi, nhất thời đám băng thương băng cầu tiêu tán, hóa thành một luồng hàn phong lăng liệt, bên trong mang theo vô số tuyết hoa hỗn loạn cuồng bạo, hướng đến người Từ Thanh Phàm tiến công cuồn cuộn.
Trong lúc nhất thời, nhóm người Từ Thanh Phàm còn tưởng rằng bản thân mình đang bị vây tại một vùng cực bắc lạnh giá vô cùng, trước mặt chỉ toàn là bão tuyết đầy trời.
Từ Thanh Phàm muốn lợi dụng ưu thế tốc độ cao của mình hòng đột phá tiến nhanh đến bên cạnh các nàng rồi nhất nhất chế trụ sau đó mới hỏi tiếp, nhưng không nghĩ được đối phương đã sớm nhận ra, lập tức biến chiêu khắc chế.
Từ Thanh Phàm muốn lợi dụng ưu thế tốc độ cao của mình hòng đột phá, tiến nhanh đến bên cạnh các nàng rồi nhất nhất chế trụ sau đó mới hỏi tiếp, nhưng không nghĩ được đối phương đã sớm nhận ra, lập tức biến chiêu khắc chế.
Hàn phong cuồng liệt, lực đạo của nó cực lớn, Từ Thanh Phàm ở dưới ngọn gió đó quả thực rất khó di chuyển, nửa bước cũng khó rời. Tốc độ vì vậy mà ảnh hưởng theo. Trong hàn phong, từng mảnh tuyết hoa hỗn loạn đều ẩn chứa sự nguy hiểm khôn lường, nếu không cẩn thận dù chỉ một chút thân thể sẽ bị vô số tuyết hoa xé rách thành từng miếng nhỏ, qua đó có thể thấy được đạo pháp gọi là "Băng Tuyết Phong Bạo" uy lực rất kinh khủng.
Trong thoáng thất thần, ba người Từ Thanh Phàm, Kim Thanh Hàn và Lữ Thanh Thượng đã bị hai nữ tử đệ tử Tố Nữ Cung liên thủ thi triển đạo pháp cấp cao, gắt gao chế trụ.
Nếu như chỉ ứng phó mỗi "Băng Tuyết Phong Bạo " không thì nhóm người Từ Thanh Phàm không quan tâm cho lắm, bởi bọn họ biết rõ loại đạo pháp này tuy có uy lực cùng phạm vi phát tán cực rộng, cao hơn một chút thì xem như hơi bị khó chơi. Nhưng khi thi triển quả thật tiêu hao một lượng linh khí rất khủng khiếp, khó mà kéo dài được lâu. Nhóm người mình chỉ cần kiên trì phòng ngự một đoạn ngắn thời gian là có thể đảo ngược tình thế, bất chiến tự nhiên thành.
Chỉ có điều bạch y nữ tử ở phía sau rất biết tranh thủ thời gian, đang chuẩn bị thi triển đạo pháp gần như hoàn thành.
Chỉ thấy ở phía dưới nàng, xuất hiện một cái băng sở sắp sửa hóa thành hình quái thú.
Khi xong giai đoạn biến hóa, quái thú chuyển sang đứng chắn trước bạch y nữ tử. Thân hình đồ sộ cao gần mười trượng, dài tám trượng, đầu sư thân rắn, sừng ngưu và đuôi ngựa, cả người được bao phủ bởi một tầng bạch tuyết nhung mao, lộ ra ngoài vùng da trong suốt sáng long lanh. Ánh sang mặt trời chiếu rọi xuống phát ra quang mang bảy màu. Đây rõ ràng là bộ dáng của thượng cổ thần thú trong thần thoại, khống chế toàn bộ nhân gian băng tuyết--- Băng hàn thần thú "Hoài Xá".
Thấy Hoài Xá dần thành hình, sắc mặt nhóm người Từ Thanh Phàm đều trở nên đại biến, không khỏi nhớ đến tuyệt kỹ thành danh năm xưa của Mạc Hàn chân nhân --- "Băng Hàn Hàng Thế"!! Không thể nào tưởng tưởng được bạch y nữ tử dù tuổi nhỏ lại có thể thi triển ra thứ tuyệt kỹ này, bất quá chỉ có hai chữ "kỳ tài" có một không hai mà hình dung thôi.
Mà loại đạo pháp "Băng Hàn Hàng Thế" này mặc dù uy lực cực đại muôn phần, được xưng là một trong những đạo pháp có sức mạnh tàn phá bạo liệt nhất trong thiên địa, nhưng lại tồn tại một khuyết điểm trí mệnh đó là việc thi triển tốn thời gian quá dài. Nhưng đối với Từ Thanh Phàm mà nói, điều này có cũng như không, hai nữ tử Tố Nữ Cung đã dùng "Băng Tuyết Phong Bạo" khiến cho nhóm người bọn hắn không cách nào có thể làm bạch y nữ tử phân tâm, phá hỏng đạo pháp được.
Việc bạch y nữ tử thi triển loại đạo pháp sát thương to lớn đã chứng minh đầy đủ sát ý của các nàng muốn giết toàn bộ đoàn người Cửu Hoa Sơn này.
-Ba vị đạo hữu Tố Nữ Cung, không biết vì sao các người hạ sát thủ? Chẳng lẽ việc đệ tử các phái liên tục thất tung gần đây, đều là do các người làm sao?
Lữ Thanh Thượng đột nhiên nghĩ tới một khả năng, lạnh giọng hỏi.
Âm thanh vừa vang lên xong, trên mặt ba đệ tử Tố Nữ Cung nọ liền hiện ra vẻ giận dữ. Một người đang thi triển "Băng Tuyết Phong Bạo" không nhịn nỗi , phẫn nộ quát:
-Tặc nhân Cửu Hoa Sơn, không phải muốn đánh lén phản công sao? Rõ ràng là do các ngươi tập kích chúng ta trước. Hôm nay cho dù các ngươi có xảo lưỡi đến đâu đi chăng nữa, ta cũng sẽ cùng hai vị sư tỷ báo thù!!
Đương lúc nói chuyện, nhóm người Từ Thanh Phàm đã cảm thấy cường lực của băng tuyết tăng thêm ba phần.
Sau khi thấy rõ đám đệ tự Tố Nữ Cung mới vừa gặp mặt đã thẳng tay hạ sát chiêu, Từ Thanh Phàm cùng Lữ Thanh Thượng có cảm giác như đệ tử các môn phái đột nhiên thất tung trên Hoàn Đảo đều là do các nàng một tay gây nên, nếu không ít nhiều cũng có vài điểm liên quan tới. Cho nên vào thời khắc này, Từ Thanh Phàm không tiếp tục chất vấn nữa, bởi hắn cho rằng những lời đó không hề thích hợp với giây phút sinh tử này.
Nhưng bây giờ, nhìn những nét phản ánh trên khuôn mặt những nữ tử xin đẹp, nhất là vẻ bi phẫn cuồng nộ khó lòng giả vờ được, mọi người chợt nhớ lại thái độ không khách khí khi lần đầu gặp các nàng, trong lòng không khỏi dấy lên nỗi nghi hoặc, chẳng lẽ bên trong có ẩn tình gì?
Nhìn thấy ánh mắt các nàng tràn ngập sát khí cùng vẻ thê lương, Từ Thanh Phàm biết hiện giờ không phải là thời cơ thỏa đáng để giải thích, nhất là khi Hoài Xá của bạch y nữ tử đã dần thành hình, giải thích chỉ tổ lãng phí thời gian mà thôi.
Linh khí trong cơ thể Kim Thanh Hàn cũng Lữ Thanh Thượng vẫn chưa khôi phục hoàn toàn, dị biến trên người Phượng Thanh Thiên còn chưa có dấu hiệu chấm dứt, tình trạng hôn mê vẫn cứ duy trì mãi. Một hồi suy nghĩ kết thúc, Từ Thanh Phàm bất giác cười khổ, phát hiện chỉ có thể trông cậy vào khả năng của bản thân, nhưng hắn không có vẻ tin tưởng có thể chống đỡ được tuyệt kĩ uy danh của Tố Nữ Cung "Băng Hàn Hàng Thế".
"Chỉ cần đem các nàng chế trụ trước rồi mới đối chất sau vậy." Từ Thanh Phàm âm thầm thở dài một hơi, tự nói với chính mình.
Nghĩ tới đây, hắn nhẹ giọng nói với hai người Kim Thanh Hàn và Lữ Thanh Thượng:
-Lữ sư huynh, Kim sư đệ, hai người trước hết hãy hợp lực ngăn cản đòn băng tuyết phong bạo lại, ta sẽ tìm cách chế trụ ba người này.
Nghe hắn nói xong, Kim Thanh Hàn cùng Lữ Thanh Thượng đều gật đầu đồng ý, lập tức gia tăng lực phòng thủ bao gồm cả diện tích phạm vi kiểm soát, bổ khuyết vào vị trí Từ Thanh Phàm, giúp hắn có thời gian thoát ra, giống với bạch y nữ tử đứng sau lưng hai nữ tử đồng môn, tiến hành bế mục liễm tức. Mười ngón tay như hoa lan mà liên tiếp biến hóa, bởi vì chỉ quyết biến hóa với tốc độ quá nhanh, nên ngoại nhân chỉ thấy từ mười ngón tay hắn bắn ra một luồng tàn ảnh.
Hai người Lữ Thanh Thượng cùng Lữ Thanh Thượng vẫn chưa khôi phục xong linh khí trong cơ thể, vì vậy khi đối mặt với hợp lực "Băng Tuyết Phong Bạo" từ hai nữ tử nọ đã không thể chống cự được lâu, hơn nữa bạch y nữ tử ở phía sau đang rất nhanh thi triển tuyệt kĩ "Băng Hàn Hàng Thế", cho nên thời gian dành cho Từ Thanh Phàm đích thực rất không được nhiều.
Rốt cuộc, bạch y nữ tử đã chuẩn bị xong đòn quyết định của mình. Trong nháy mắt, giây phút sinh tử đã đến, Từ Thanh Phàm trợn trừng hai mắt lên, một mảng ánh sáng chói lòa từ mắt hắn hiện ra, đồng thời hướng tay về mặt đất. Quát khẽ:
-Khởi!!
Ngay khi âm thanh của hắn dần hạ xuống, tức thì bạch y nữ tử ở hướng đối diện đã kết thúc nhiệm vụ của mình, "Hoài Xá" liền xuất hiện bên người, nhưng ngay lúc Hoài Xá phát động công kích lên đám người Từ Thanh Phàm thì đột nhiên dừng lại. Dưới chân hai nữ tử đang thi triển "Băng Tuyết Phong Bạo" bất ngờ hiện ra hai cây "Hấp Huyết Độc Đằng", từ trong lòng đất nhanh chóng vươn lên cuốn lấy các nàng. Khi đó, đám gai nhỏ dài của chúng cũng đồng loạt quấn tới phía trên cổ các nàng, ngay tại giữa yết hầu.
Đúng là huyễn hóa sở trường của Từ Thanh Phàm "Hấp Huyết Độc Đằng".
Trước đây, Từ Thanh Phàm đều dùng mười ngòn tay của mình thông qua Khô Vinh nhị khí hóa thành các loại mầm mống kì hoa dị thảo, sau này mới kết thành hoa thảo tiến hành công kích. Nhưng ba năm tại vùng Nam Hoang, khi chiến đấu với đám thủ hạ của Na Hưu gồm mười hai ma tướng đã bất ngờ khám phá ra cơ thể mình có thể mượn đại địa đem Khô Vinh nhị khí chuyển vận đến phía dưới chân địch nhân hóa thành muôn loại hoa thảo trực tiếp công kích. Quả nhiên lần thử nghiệm tại Nam Hoang rất thành công, trong mười hai ma tướng có hơn phân nửa chết dưới tay Từ Thanh Phàm bởi kỳ chiêu này.
Trải qua ba năm nay, với sự thăm dò cùng luyện tập liên tục, loại kỹ xảo mới đã được hoàn thiện rõ.
Nhưng từ những đợt thí nghiệm, hắn đã phát hiện đòn tấn công mãnh mẽ này chứa đựng rất nhiều khuyết điểm, không nói đến thời gian chuẩn bị và lượng linh khi tiêu hao rất cao so với những loại biến hóa thông thường, phạm vị công kích cũng bị ảnh hưởng theo, lực đạo khống chế khó nắm giữ, nhất thời không cẩn thận sẽ dẫn đến thất bại, đôi khi bị phản phệ.
Trọng yếu nhất là nó rất mẫn cảm với sự biến hóa linh khí quanh người thi triển, dễ bị đối thủ phát hiện, rồi bị đánh lén, rất nguy hiểm.
May thay, hai nữ tử nọ đã bị cừu hận làm mờ mắt, một lòng nhất nhất muốn cho nhóm người Từ Thanh Phàm chết không có chỗ chôn, nhất thời quên mất những biến hóa linh khí xung quanh, bị Từ Thanh Phàm thừa dịp phân tâm ngay tức khắc phản kích.
-Ngươi muốn như thế nào đây?
Bạch y nữ tử chứng kiến hai sư muội mình bị Từ Thanh Phàm khống chế, mặc dù "Hoài Xá" đã thành hình nhưng vẫn sợ ném chuột vỡ đồ, căn bản không dám chủ động công kích, chỉ biết giương mắt nhìn trằm trằm vào hắn nghiến răng nghiến lợi hỏi.
Thấy kế hoạch mình đã thành công, Từ Thanh Phàm nhẹ nhõm thở dài một cái, chậm rãi đi đến bên người hai nữ tù binh, rồi quay về hướng bạch y nữ tử hỏi:
-Xin hỏi sư muội xưng hô như thế nào?
-Cung Thanh Nhã.
Bạch y nữ tử lạnh lùng nói ra.
Nghe vậy, Từ Thanh Phàm mỉm cười một chút rồi nói:
-Cung sư muội, ta nghĩ là giữa chúng ta nhất định đã có hiểu lầm nào đó xảy ra. Khi nãy vừa nghe quý sư muội nói là chúng ta từng tập kích các muội, xin hỏi đó là lúc nào?
-Hừ, dám làm mà không dám nhận sao? Chẳng qua là các ngươi cố kị đạo pháp của ta đã hình thành, nên muốn phân tán chú ý rồi nhân cơ hội đánh lén lần nữa phải không?
Cung Thanh Nhã vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, cáu giọng hỏi, hiển nhiên là không lưu tâm đến những lời Từ Thanh Phàm nói.
-Cung sư tỷ, không cần để ý đến bọn muội, nếu như bị họ uy hiếp chúng ta toàn bộ sẽ không có kết cuộc tốt đâu. Tỷ mau ra tay, đem Băng Hàn Hàng Thế giết hết bọn chúng, báo thù cho bọn muội đi!!
Một nữ tử bị Từ Thanh Phàm khống chế đột ngột kêu lớn lên, dáng vẻ không hề quan tâm đến đám gai nhọn trên cổ mình.
-Đúng vậy, Cung sư tỷ, không nên lo lắng cho chúng muội, chỉ cần nhớ vì hai sư muội này báo thù là đủ rồi, tỷ mau giết hết bọn chúng đi.
Nữ tử còn lại cũng đồng thanh hét lớn lên.
Từ Thanh Phàm khẽ thở dài, nghe mấy lời hai nữ tử này nói, tình hình cuộc nói chuyện giữa mình với Cung Thanh Nhã liền trở nên xấu đi, vì vậy chợt động vài cái, muốn đem hai nữ tử nọ làm hôn mê một lúc, hết thảy đem mọi việc giải thích rõ ràng rồi mới thả các nàng ra.
Ngay khi Từ Thanh Phàm khẽ động tới hai người nữ tử nọ, một tiếng kinh sợ từ một lão phụ nhân chợt vang bên tai .
-Tiểu tử ngươi dám!!
Trong thanh âm ẩn chứa một linh khí cực kì cường đại, Từ Thanh Phàm chỉ có cảm giác như tiếng sấm sét vang dội bên tai, trong nháy mắt gây chấn động đến lục phủ ngũ tạng, đau đớn vô cùng, cơ hồ ngay cả một ngón tay hắn cũng không còn chút lực đạo nào để nâng lên nữa.
Đồng thời, gần trăm tu tiên giả Kết Đan Kì đằng vây bay thẳng đến, tức khắc đã đến cạnh nhóm người Từ Thanh Phàm.
Chưởng môn cùng trưởng lão các phái xuất phát từ Chiêm Bàn, rốt cuộc đã tới.
Truyện khác cùng thể loại
599 chương
208 chương
541 chương
510 chương
1059 chương
998 chương
1062 chương
250 chương
948 chương