Tần Vũ và Lộ Lê ở Tần Lộ tinh suốt một tháng, phòng thí nghiệm lại lấy ra không ít dung dịch cải tạo gen, bị Tần Vũ thu một nửa, chuẩn bị làm khen thưởng cho binh lính lập công. Để bảo đảm sản xuất dung dịch cải tạo gen, Tần Vũ sớm đã phái binh lính tâm phúc phân công đến Khoa La tinh và Thương Mộc tinh tìm nguyên liệu, hiện giờ đã có mấy nhóm người lấy nguyên liệu xong trước đã trở lại. Ban đầu Lộ Lê còn cho rằng bọn họ sẽ nhanh chóng rời khỏi Tần Lộ tinh, không ngờ qua một tháng, Tần Vũ vẫn không có tính toán trở về. Y cũng không hỏi nhiều, một tháng nay ở căn cứ cơ giáp chế tạo động cơ tách hạch, tích lũy kinh nghiệm đồng thời chậm rãi học hỏi, tuy tiến độ chậm, nhưng cũng không phải không có tiến triển. Vào một ngày nọ một tháng sau, hai người đến nhà ăn ăn cơm, máy truyền tin trêи người Tần Vũ đột nhiên vang lên. “Thưa thượng tướng, đã xảy ra chuyện.” Gương mặt Chu Tuấn Ngạn xuất hiện giữa không trung. Tần Vũ lạnh nhạt, “Nói.” “Quân đội mà thượng tướng Berta phái đến mấy viên tinh cầu biên giới quan trọng bị Trùng thú vây công, binh lính của chúng ta cũng ở trêи đó, tin tức đã truyền lại Vinh Diệu tinh.” Khi thượng tướng Berta tạm thời tiếp nhận quân đoàn I, toàn bộ công dân đều không muốn tin chuyện này, lúc ấy náo loạn lớn, tuy ván đã đóng thuyền, nhưng rất nhiều người đều không phục, cảm thấy thượng tướng Berta không có năng lực, phát ngôn bừa bãi chờ xem ông ta mang tiếng xấu như thế nào. Cơ hội này vừa tới, chỉ một lần Trùng thú xuất hiện, người thượng tướng Berta phái ra ngay cả Trùng thú cũng giết không xong, còn bị nhốt ở đó. Tin tức truyền ra, thượng tướng Berta lập tức trở thành trò cười, quốc vương cũng không tránh được, rốt cuộc lúc trước người làm ra quyết định này chính là ông ta. Berta thất bại liên tiếp chính là tát vào mặt ông ta, khiến tất cả mọi người đều thấy ánh mắt của ông ta kém cỡ nào, toàn bộ đế quốc Vinh Diệu, thậm chí là cả vũ trụ, Tần Vũ chỉ có một. Náo loạn mấy ngày, tin tức biên giới bên kia truyền đến càng ngày càng khẩn cấp, quốc vương không muốn tin tưởng chỉ có Tần Vũ mới có thể làm được, vì thế sai quân đội phụ cận qua chi viện, kết quả trúng bẫy của Trùng thú, tuy quốc vương đã phong tỏa tin tức, nhưng vẫn bị truyền ra. Bên kia, đế quốc Solo dường như biết Tần Vũ bị quốc vương cách chức ở quân đoàn I, vì thế phái quân đội tấn công mấy viên tinh cầu biên giới. Tin tức xấu hết cái này đến cái khác, tin tức dường như vẫn còn chưa dứt, Tinh Võng đã tối tăm mù mịt. Có người bắt đầu yêu sách quốc vương vì sao lại cách chức Tần Vũ, cho rằng ông ta sợ hãi Tần Vũ, Tần Vũ mấy năm nay càng ngày càng lớn mạnh, rất nhiều công dân đều coi hắn thành biểu tượng tinh thần, trong mắt chỉ có Tần Vũ, không có quốc vương, thế cho nên quốc vương mới sinh ra bất mãn với Tần Vũ. Cái thiệp này vừa phát ra, chờ tới khi quốc vương biết đến, đã bị đăng đi đăng lại hơn trăm vạn lượt, truyền đi khắp nơi. Quốc vương hạ lệnh cho người quản lý Tinh Võng xóa thiệp này đi, còn muốn xử trí người đăng lại thiệp, nhưng bởi vì nhân số quá nhiều, nếu thật sự động thủ, tất sẽ gây ra rung chuyển lớn. Trùng thú uy hϊế͙p͙, đế quốc Solo càng ngày càng như hổ rình mồi, bọn chúng chỉ thử sau đó phát hiện Tần Vũ thật sự không xuất hiện, công kϊƈɦ càng thêm mãnh liệt, chỉ mới mấy ngày, đã có một viên tinh cầu biên giới bị bọn chúng đánh chiếm, quân đội trêи tinh cầu không chịu nổi hỏa lực của đối phương, chỉ có thể lui đến một  viên tinh cầu khác. Trước nay chỉ có đế quốc Vinh Diệu đè đế quốc Solo ra đánh, đây là lần đầu tiên bị phản ngược lại, công dân đế quốc nghẹn khuất không thôi, bọn họ càng hoài niệm Tần Vũ bách chiến bách thắng, càng không vui vẻ gì với những việc quốc vương làm trong khoảng thời gian này. Quốc vương không có biện pháp, báo cáo cầm trêи tay không có phần nào là tin tức tốt, ông ta sai con thứ hai Bob mang quân đoàn III đến chi viện, kết quả nửa đường lọt vào phục kϊƈɦ, quả thực là dậu đổ bìm leo, dường như mọi chuyện xấu đều chồng chất đổ dồn tới vào lúc này. Quốc vương rất sĩ diện, đến lúc này vẫn kiên quyết không tìm Tần Vũ trở về, lại phái ra quân đoàn II, chỉ là đến tinh cầu biên giới phải tốn nhiều thời gian, không đợi Brian mang quân đội tới nơi, lại liên tiếp gửi về tin tức tinh cầu biên giới bị công phá, hơn nữa là một lần hai viên, tinh cầu bị Trùng thú tàn sát cũng liên tục gửi về tin tức không hay, trước sau giáp kϊƈɦ, hai mặt gặp địch. Ở đế quốc Vinh Diệu xuất hiện rất nhiều ngôn luận bất lợi với quốc vương, rất nhiều công dân khó hiểu với hành vi của quốc vương, uy tín và danh dự của quốc vương càng ngày càng kém, dư luận đã nghiêng về một phía. Quốc vương không còn cách nào, không thể không mặc kệ việc mất mặt, bảo Tần nguyên soái liên hệ với Tần Vũ. “Anh phải về Vinh Diệu tinh sao?” Lộ Lê biết rằng Tần Vũ đã biết, quốc vương chủ động buông bỏ tôn nghiêm, đã là thắng lợi của hắn. “Không.” Tần Vũ nói, “Chờ quân đội đến đây, anh sẽ trực tiếp đến biên giới.” “Vậy qua mấy ngày nữa em sẽ về Vinh Diệu tinh.” Tần Vũ không ở đây, y cũng không muốn ở chỗ này, con trai con gái còn đang đợi y trở về. Tần Vũ gật đầu. Hai ngày sau, dẫn đầu đại quân đế quốc đến Tần Lộ tinh, người dẫn dắt chính là Tần Sương, Chu Tuấn Ngạn và Noyce được Tần Vũ điều đến tinh cầu Trùng thú tàn sát, tiếp quản quân đội của thủ hạ thân tín của Berta, ngày hôm qua bọn họ cũng đã xuất phát, đại quân cũng nhanh chóng khởi hành. Lộ Lê thu dọn đồ đạc, gần đây y cũng không nhàn rỗi, ngẫu nhiên có tâm đắc thì dùng máy truyền tin tham thảo tiến độ và giải thích với thầy, được lợi không ít. Bên trong động cơ tách hạch đặc biệt phức tạp, lúc trước y nghĩ quá đơn giản, không ngờ bên trong có rất nhiều chi tiết, y coi động cơ tách hạch này là s, tác dụng của nó trong một bộ cơ giáp còn lớn hơn y tưởng tượng, càng nghiên cứu, càng thể hiện ra rằng nó không đơn giản như vậy, động cơ tách hạch giống như bản thăng cấp của cơ sở họ đang học hiện tại, lại còn không chỉ thăng cấp một bậc, ít nhất là thăng cấp vài lần. Vì muốn tham thảo cụ thể hơn với thầy, Lộ Lê mới quyết định trở về, trước khi rời đi, y đi tìm La Uẩn Hòa. “Bây giờ phu nhân phải trở về ngay?” La Uẩn Hòa hình như khá ngạc nhiên “Làm sao vậy?” Lộ Lê hỏi. La Uẩn Hòa nói, “Tôi và giáo sư Smith đã làm dung dịch cải tạo gen của ngài, à, không đúng, phải nói chính xác hơn là thuốc tiến hóa gen, muộn nhất ngày mai là có thể hoàn thành.” Lộ Lê chớp mắt, “Thuốc tiến hóa?” La Uẩn Hòa gật đầu, “Thuốc tiến hóa và dung dịch cải tạo khác nhau, cái sau có khả năng không có biến hóa, thuốc tiến hóa thì khác, 100% có thể tiến hóa, cũng có thể gọi là dung dịch cải tạo gen bản thăng cấp, đây vẫn là nhờ phu nhân, khi giáo sư Smith chế tạo dung dịch cải tạo cho ngài, đột nhiên có linh cảm, vì không xác định có thể thành công hay không, cho nên vẫn chưa nói ra.” “Nếu ngày mai có thể hoàn thành, tôi sẽ chờ thêm một ngày.” Ngay thời điểm Lộ Lê quyết định ở lại thêm một ngày, vương thất bên kia đã đưa ra thông tin Tần Vũ dẫn dắt quân đội đến tinh cầu biên giới. Tuy nhiên vì quốc vương muốn vớt vát chút mặt mũi, nói việc cách chức Tần Vũ lúc trước thành hắn có chuyện rất quan trọng phải làm, mới không ra mặt, ý đồ vãn hồi một chút uy tín, nhưng công dân cũng không thèm tin, bọn họ có đầu óc tự hỏi, ai đúng ai sai, bọn họ thấy rất rõ ràng. Tới ngày hôm sau, Lộ Lê đến phòng thí nghiệm tìm La Uẩn Hòa. La Uẩn Hòa cho y một cái rương nhỏ, bên trong có hai bình thuốc tiến hóa gen. “Sao lại có hai phần?” Lộ Lê mở ra phát hiện số lượng không đúng. La Uẩn Hòa giải thích: “Bình thuốc tiến hóa xanh lam là của phu nhân, bình đỏ là Tần Ca đại nhân muốn, thượng tướng đã phân phó, phiền phu nhân mang về.” Lộ Lê nhớ tới đối tượng kia của Tần Ca, giống y đều là người Doraki, chắc chắn cũng cần một phần thuốc tiến hóa, “Được, tôi sẽ mang cho cậu ta.” “Thưa phu nhân, thuốc tiến hóa đã qua cải tiến, quá trình ôn hòa hơn so với dung dịch cải tạo, ngài có thể quyết định sau khi trở về uống, hoặc là chờ thượng tướng trở về.” La Uẩn Hòa nhắc nhở một câu. “Tôi hiểu rồi.” Cùng ngày y lên phi thuyền rời khỏi Tần Lộ tinh, La Uẩn Hòa không yên tâm, cố ý phái ra một chi đội trăm binh lính hộ tống y về Vinh Diệu tinh. Ba ngày sau, phi thuyền về tới nơi. Lộ Lê trở lại Tần gia, nhìn thấy Tần Ca đang ở phòng khách chờ mình, trước khi về đến nhà y đã gửi tin nhắn cho Tần Ca, nói La Uẩn Hòa ủy thác mình mang thuốc tiến hóa về, không ngờ anh ta gấp không chờ nổi như vậy. “Cha đã về.” Soái Soái và Khả Khả trông thấy y đã trở lại, chạy tới mỗi đứa ôm lấy một chân. Tức khắc Lộ Lê không tiến nổi một bước, bế hai đứa lên kẹp dưới cánh tay, “Soái Soái, con và Oa Oa một tháng nay có ngoan ngoãn làm huấn luyện phụ thân để lại không?” Soái Soái lập tức gật gật cái đầu nhỏ, “Có có có ạ.” “Oa Oa thì sao, sao không thấy em con đâu?” “Em còn đang ở phòng huấn luyện, bác quản gia bảo em ra, em ấy thấy không cần.” Soái Soái không muốn bị em trai vượt qua, nhưng nó lại không thích huấn luyện suốt ngày. Lộ Lê đến phòng huấn luyện nhìn, đứa nhỏ đang ha ha hừ hừ, không biết đang làm cái gì, không có việc gì là y an tâm rồi, bèn gọi Tần Ca vào thư phòng. “Đây là La Quân Y bảo anh mang về đây, bản tiến hóa của dung dịch cải tạo, 100% có thể tăng cấp bậc gen.” Lộ Lê lấy ra bình thuốc tiến hóa đỏ đưa cho anh ta. Tần Ca không ngờ còn có bản cải tiến, cầm lấy thuốc tiến hóa, trong mắt rực rỡ lấp lánh, “Cảm ơn chị dâu nhiều.” “Cái này không phải cậu đưa cho đối tượng kia chứ?” Lộ Lê tìm hiểu, tuy trong lòng đã có đáp án. “Chị dâu hà tất phải hỏi khi đã biết rõ rồi.” Tần Ca lấy được đồ xong rời đi ngay lập tức. Arthur xách theo một xô nước đi đến bên người ông làm vườn, đúng lúc nhìn thấy Tần Ca đi xuyên qua hoa viên, tò mò thò đầu ra, “Tần Ca đại nhân vừa mới trở về đã đi rồi, thật bận rộn.” “Tần Ca đại nhân chính là bộ trưởng bộ tài chính, mỗi ngày đều phải ứng phó với rất nhiều chính khách và người của quân bộ, đương nhiên là bận rộn rồi.” Ông lão làm vườn không để bụng, trong ngữ khí lại rất khâm phục. Arthur lại nhìn theo phi hành khí đã biến mất ở cửa, “Thật lợi hại.” Tần Ca cài đặt tuyến đường, mở máy truyền tin gửi tin nhắn cho một người, “Buổi tối gặp mặt.” “Không rảnh.” Bên kia nhanh chóng đáp. Tần Ca bị cự tuyệt đã quen bèn bình tĩnh gọi vào số của cậu ta. Người nọ tiếp điện thoại rất nhanh rồi trả lời: “Đã nói không rảnh.” Tần Ca xuyên qua màn hình nhìn thấy bối cảnh phía sau cậu ta, “Cậu không ở Vinh Diệu tinh à?” “Vậy mà anh có thể nhìn ra kia à?” “Cậu đang ở đâu?” “Có chuyện mau nói, có rắm mau thả.” “Cậu xác định muốn đối xử với tôi như vậy?” Người nọ không kiên nhẫn xoay lại, nếu có người nhìn thấy, nhất định sẽ nhận ra cậu ta chính là Đế Giang Thiên liên tục làm ảnh đế sáu lần, tên nghe thì khí phách, bản thân lại hoàn toàn không như vậy, ngũ quan vừa tuấn tú vừa thanh nhã, thoạt nhìn như là người có tính tình ôn hòa “Ghét nhất cái đám chính trị các anh, nói chuyện bảy vẹo tám cong, không thấy gần đây tôi đang dẫn dắt người mới sao, tôi rất bận, không có thời gian nghe anh lẩm bẩm.” Tần Ca rũ mắt nín cười, “Nếu tôi mở miệng đã đến thẳng trọng điểm, vậy bộ trưởng bộ tài chính không phải là tôi, hôm nay ở chỗ này nói chuyện với cậu cũng không phải là tôi đâu.”