“An Minh, cậu biết thượng tướng gần đây bận chuyện gì không, anh ấy đã một tháng không về.” Lộ Lê nhịn một tháng, rốt cuộc nhịn không được hỏi An Minh. Ngày đó bị Tần Vũ mắng một trận, Tần Vũ tức không phải vì y trộm đồ, mà vì y không màng an nguy của chính mình, làm y kinh ngạc đến cực điểm, đồng thời, nội tâm có chút vui sướиɠ, nhưng Tần Vũ không về, trong lòng y lại thấp thỏm. Chẳng lẽ Tần Vũ vẫn giận, cho nên không muốn gặp y? Lộ Lê không dám dùng máy truyền tin liên hệ Tần Vũ, đành phải hỏi thăm An Minh. “Thượng tướng là người nào, sao tôi có quyền biết, nhưng ngài không phải phu nhân thượng tướng sao, thượng tướng đi đâu mà ngài không biết sao?” An Minh hoàn toàn không biết chuyện ngày đó, nếu không hiện tại nên kiêu căng ngạo mạn, nhưng cũng không khác hiện giờ là bao, thấy y muốn từ chỗ mình hỏi thăm tin tức của thượng tướng, gã không thể không phỏng đoán thượng tướng có phải cuối cùng cũng chán ghét người này rồi hay không. Lộ Lê vừa nghe đã biết mình không thể có được đáp án, nhíu mày rồi lên lầu. Đi đến ban công, y nhìn chằm chằm trêи máy truyền tin, tên Tần Vũ ở đầu tiên, chỉ cần chạm nhẹ là có thể gặp, chính miệng hỏi vì sao một tháng không về, nhưng y không dám, không phải bởi vì gặp rồi sẽ không nói được, mà là y sợ nghe được nguyên nhân là bởi vì mình. Ở góc độ nào đó, Lộ Lê không biết nguyên nhân Tần Vũ không về liên quan trực tiếp đến y. Cuối cùng y vẫn không liên hệ với Tần Vũ. Sớm ăn xong bữa tối, Lộ Lê trở về phòng. Người hầu ở biệt thự không bởi vì có thêm chủ nhân mà bó tay bó chân, Lộ Lê là người hiền hoà, không giống đa số nữ chủ nhân hoặc nam chủ nhân, một khi được gả vào là bắt đầu khoe khoang địa vị cùng quyền lợi, quản này quản kia, mọi người nên làm gì vẫn làm, cho nên nơi này kỳ thật chỉ có An Minh chán ghét Lộ Lê. Tối đến, Lộ Lê tắm rửa xong không giống ngày thường đi ngủ sớm, hoặc nằm trêи giường đọc sách, mà vào Vũ Trụ Võng. Tên trêи Vũ Trụ Võng của y là Ly Lục, kỳ thật là tên đọc ngược lại. Thân ảnh y xuất hiện ở khu chiến đấu, Vũ Trụ Võng chia làm nhiều khu vực, có khu sinh hoạt, đương nhiên cũng có khu chiến đấu, đây là khu náo nhiệt nhất. Lộ Lê vào khu chiến đấu, đi vào khu huấn luyện cơ giáp náo nhiệt nhất, khi còn là học sinh, bởi vì trong hiện thực y không thể dùng được cơ giáp, y sẽ trêи Vũ Trụ Võng thực hiện mộng tưởng. Khống chế cơ giáp trêи mạng không có yêu cầu cao với thể chất, chỉ có yêu cầu về tinh thần lực, tuy Lộ Lê có thể chất hơi kém, nhưng giá trị tinh thần lực cao, năng lực học tập cũng mạnh, chậm rãi cũng có chút danh tiếng, sau đó y tham gia cuộc thi cơ giáp do Vũ Trụ Võng tổ chức, đạt được một thứ tự không tồi. Không thể đạt vị trí số 1, nhưng đó là Vũ Trụ Võng, không phải Tinh Võng, Tinh Võng chỉ có người trong tinh hệ có thể tham gia, phạm vi rất nhỏ, mà Vũ Trụ Võng có rất nhiều thiên tài đến từ các tinh hệ khác nhau, có thể trổ hết tài năng vượt qua nhiều người như vậy, tiến vào top 50 đã rất ghê gớm. Lộ Lê cũng nổi danh sau lần đó, truyền thông cũng đưa tin về cuộc thi này, nhưng y không muốn lộ thân phận trong hiện thực, nên vẫn luôn không có người biết. Tốt nghiệp rồi vào căn cứ bí mật của cha nuôi huấn luyện, rất ít khi lên Vũ Trụ Võng, cuộc thi cơ giáp cũng không tham gia, rất nhiều người đã quên mất y. Mấy năm rồi mới động đến cơ giáp, cho dù chỉ là giả thuyết, Lộ Lê vẫn có chút kϊƈɦ động, quyết định một lần nữa thực hiện mộng tưởng hồi niên thiếu. Khu huấn luyện cơ giáp có nhiều cấp bậc, trước kia y đã tới nên không cần bắt đầu lại từ cấp thấp nhất, chỉ là lâu rồi, y lo mình quên hết nên vẫn đi lên từ cấp một. Một khi chuyên chú, thời gian sẽ trôi rất nhanh. Lộ Lê từ mới lạ đến quen thuộc, từ cấp một đến cấp ba mất hai ngày, hiện giờ y lại có thể khống chế cơ giáp, nhưng muốn tham gia thi đấu thì còn phải thuần thục hơn. Ngày thứ ba, y như mọi khi vào Vũ Trụ Võng. Cùng ngày, Liên Bang lại xảy ra chuyện lớn. Một căn cứ quan trọng đột nhiên nổ mạnh, cảnh báo kêu liên tục, may mắn không có nhiều thương vong, chỉ là rất nhiều tư liệu quan trọng bị hủy trong vụ nổ, tin tức truyền tới tai Trương tướng quân đầu tiên, lập tức nổi trận lôi đình. “Đang yên đang lành, sao lại đột nhiên lại nổ?” Tiếng Trương tướng quân phẫn nộ từ máy truyền tin rõ ràng chính xác truyền tới tai người phụ trách căn cứ. Tư liệu bị hủy trong vụ nổ ngoài tư liệu của họ, còn có con chip Hà Kiến Bạch mang về, thảm hại hơn chính là, chip chỉ có một phần, tư liệu bên trong họ đã vô số lần phục chế nhưng vẫn không được, trong khoảng thời gian này họ vẫn luôn rất cẩn thận cẩn thận, sợ chip tự huỷ, hiện tại lo lắng đã trở thành sự thật, chưa có chút tiến triển nào chip đã không còn. “Chúng tôi cũng không biết, rõ ràng trước vẫn thuận lợi.” Người phụ trách cũng rất buồn bực, “Có phải tư liệu bên trong có vấn đề hay không?” Trương tướng quân vốn định nói không có khả năng, bỗng nghĩ đến cái gì nên không nói nữa, cúp máy, đang muốn liên hệ Thẩm Nguyên Kiệt thì máy truyền tin đột nhiên vang lên, thủ hạ sốt ruột vạn phần xuất hiện trước mắt. “Việc lớn không tốt rồi, thưa tướng quân!”