Thương Trường Đại Chiến
Chương 702
Một buổi sáng, Lục Thiếu Hoa thị sát công ty bảo an Phượng Hoàng và công ty ô tô Phượng Hoàng, hai công ty quan trọng, giữa trưa ăn cơm ở căn cứ Phượng Hoàng, buổi chiều tiếp tục hành trình thị sát.*
Theo mong muốn lúc ban đầu của Lục Thiếu Hoa, là đi từ đầu đến cuối, chỉ có điều tưởng cuối cùng bị nhỡ, bởi vì bếp ăn của căn cứ ở giữa, lại vừa ăn cơm xong, Lục Thiếu Hoa không muốn đi quá xa, chỉ có thể bắt đầu ở chỗ gần nhất.
Nơi gần nhất là giai đoạn cuối của công trường xây dựng nhà máy bao bì, tên gọi là công ty bao bì Phượng Hoàng, nhưng đừng xem thường nhà máy bao bì, toàn bộ Tập đoàn Phượng Hoàng có duy nhất một nhà máy bao bì, nhà máy này sẽ không tiếp nhận đơn đặt hàng bên ngoài, chỉ tiếp nhận đơn đặt hàng của Tập đoàn Phượng Hoàng.
Không có cách nào, Tập đoàn Phượng Hoàng sản xuất nhiều sản phẩm lắm, mỗi sản phẩm sản xuất ra đều cần bao bì để đóng gói, điều này làm cho đơn đặt hàng của nhà máy bao bì tấp nập không ngừng, ngành nghề có thể nói phát triển không ngừng.
Trước đây, do làm theo Chử Lỗi ý của Chử Lỗi, khi mới thành lập, công ty bao bì Phượng Hoàng chiếm một không gian rất lớn, sản phẩm sản xuất ra cũng nhiều, với ý định sẽ nhận cả đơn đặt hàng từ bên ngoài, nhưng khi chính thức đầu tư là lúc, Chử Lỗi phát hiện anh ta đã sai, hơn nữa sai quá lớn.
Trong căn cứ Phượng Hoàng có rất nhiều sản phẩm của Tập đoàn Phượng Hoàng, ví dụ như máy tính Phượng Hoàng, tủ lạnh Phượng Hoàng, ti vi Phượng Hoàng, DVD Phượng Hoàng, sản phẩm đồ uống Phượng Hoàng ... Mà trong đó còn phân ra nhiều loại, như máy tính Phượng Hoàng thì mỗi bộ cần hai bao bì khác nhau, một là cây (case) máy tính, hai là màn hình. Mà máy tính Phượng Hoàng mỗi ngày xuất xưởng bao nhiêu bộ, nhu cầu về bao bì cũng nhiều hơn.
Về các mặt hàng khác thì càng nhiều, giống như đồ uống Phượng Hoàng, trà Phượng Hoàng còn có ba loại, có hai loại đồ uống khô, một loại đồ uống trong bình, đều cần bao bì riêng biệt, mà một ngày sản xuất một lượng lớn, cần bao bì cũng rất nhiều.
Cho dù công ty bao bì Phượng Hoàng chiếm diện tích đất rất lớn, sản lượng cao tới đâu, chỉ một mình đồ uống Phượng Hoàngđã làm cho công ty bao bì phải chạy hết công suất, huống chi còn rất nhiều sản phẩm cần giấy đóng gói, khiến cho công ty bao bì làm không kịp.
Bởi vậy, đôi khi vào thời điểm khẩn cấp, Chử Lỗi phải đặt hàngmột phần ở nơi khác, thường là tại nhà máy sản xuất bao bì của Ông Văn Đức, nếu nhà máy của Ông Văn Đức không đáp ứng được thì trao cho nhà máy của Trấn Hải làm.
Ban đầu Ông Văn Đức không muốn sản xuất bao bì, nhưng sau khi Chử Lỗi thuyết phục, mặc kệ kiếm tiền lớn hay kiếm tiền xu, đều giống nhau, lúc đó Ông Văn Đức mới thành lập một nhà máy sản xuất bao bì, tiếp nhận đơn đặt hàng của căn cứ Phượng Hoàng. Tuy nhiên phải khẳng định một chút đó là phải ưu tiên đơn đặt hàng của căn cứ Phượng Hoàng.
Theo như lời của Ông Văn Đức thì anh ta tình nguyện vi phạm hợp đồng, kéo dài đơn đặt hàng của người khác chứ không kéo dài đơn đặt hàng của căn cứ Phượng Hoàng. Về phần chất lượng và quy cách thì không cần phải nói, tuyệt đối là hạng nhất, Ông văn Đức rất nghiêm túc.
Mà Phó Trấn Hải thì cũng là do Lục Thiếu Hoa chỉ cho anh ta một con đường. Lúc đầu, Phó Trấn Hải từ Nhật Bản đến đây, tính toán đầu tư bất động sản ở Thâm Quyến, cuối cùng cũng thành công, chiếm một vị trí nhỏ ở Thâm Quyến, nhưng sau khi công ty phát triển đến một thời điểm thìổn định, không có bước phát triển đột phá nữa, chỉ có thể duy trì hoạt động bình thường, giậm chân tại chỗ thôi.
Tuy nhiên cho dù là Phó Trấn Hải hay Phó Hải Đào, cha con bọn họ đều có dã tâm. Không cam lòng duy trì hiện tại, có quan hệ với Lục Thiếu Hoa và Anten Chiyoda, Lục Thiếu Hoa liền cho bọn hắn một con đường.
Con đường này không phải con đường nào khác, mà giống như Ông Văn Đức, mua một khu đất bên cạnh, xây nhà xưởng, sau đó tiếp nhận đơn đặt hàng của căn cứ Phượng Hoàng, đứng giữa kiếm tiền.
Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, Lục Thiếu Hoa trao cho Trấn Hải một con đường, nhưngcũng chính là cho mình một con đường. Căn cứ Phượng Hoàng mỗi công đoạn đều yêu cầu nghiêm khắc, nếu để cho người khác làm, Lục Thiếu Hoa còn lo lắng, nhưng cho người có quan hệ tốt làm, yêu cầu thế nào cũng được, muốn chất lượng có chất lượng, giá cả lại tốt.
Huống chi Phó Hải Đào là cha của Anten Chiyoda, nếu sau này Phó Hải Đào và Phó Trấn Hải rời khỏi nhân thế thì tài sản chỉ để lại cho Anten Chiyoda thôi.
Anten Chiyoda là người phụ nữ thứ hai của Lục Thiếu Hoa, bản thân cô không thích buôn bán, cuối cùng thì sản nghiệp mà cha con Phó Trấn Hải và Phó Hải Đào làm ra không phải đều về tay Lục Thiếu Hoa sao.
Với tài sản hiện tại của Lục Thiếu Hoa, thì số tài sản này hắn không để vào mắt, nhưng tài sản vẫn là tài sản, mặt kệ nhiều hay ít, thêu gấm thêu hoa một phen, LụcThiếu Hoa cũng rất vui.
- Ừ, như vậy không tồi, chúng ta không có cách nào làm hết, cho người ngoài làm một chút cũng tốt.
Sau khi Chử Lỗi báo cáo, Lục Thiếu Hoa gật đầu tỏ vẻ tán thành.
- Hiện tại cơ bản đều là như thế, chúng ta không có khả năng sản xuất toàn bộ, cho nên đưa một ít ra ngoài cho Văn Đức sản xuất.
Chử Lỗi cười cười nói.
Lục Thiếu Hoa không nói gì, tuy nhiên trên mặt có nét cười, cho Chử Lỗi biết là hắn vừa lòng.
Lục Thiếu Hoa còn có cái gì không hài lòng chứ, lúc ấy mấy người Ông Văn Đức và Hoắc Anh Đông xây dựng nhà máy gần căn cứ Phượng Hoàng là do một tay Lục Thiếu Hoa tạo thành, hiện nay Chử Lỗi sắp xếp như vậy đơn giản chính là suy nghĩ cho sự phát triển của căn cứ Phượng Hoàng, Lục Thiếu Hoa còn có gì để nói đâu.
...
Gần một tiếng, Lục Thiếu Hoa dạo quanh một vòng nhà máy bao bì Phượng Hoàng, sau đó đến nơi khác.
Tiếp theo là điện tử Phượng Hoàng, có ba dây chuyền sản xuất, gồm Ti vi Phượng Hoàng, DVD Phượng Hoàng, tủ lạnh và đồ điện gia dụng Phượng Hoàng.
Đầu tiên, Lục Thiếu Hoa đến nơi sản xuất Ti vi Phượng Hoàng. Thời đại thay đổi, ti vi Phượng Hoàng sản xuất không phải là loại đen trắng 14 in và 17 in như trước kia, hiện tại ti vi nhỏ nhất mà Phượng Hoàng sản xuất là 21 in.
Trước kia, khi căn cứ Phượng Hoàng vừa mới sản xuất ti vi, Lục Thiếu Hoa thực hiện lời hứa sản xuất ti vi đen trắng 17 in, nhưng sau đó khi mang kỹ thuật bên Nga về, Lục Thiếu Hoa kiên quyết sản xuất ti vi màu.
Rồi tới hiện nay, ti vi đã là màn hình tinh thể lỏng, Chử Lỗi giới thiệu, các kỹ sư đang nghiên cứu, khai thác các kỹ thuật tiên tiến, ngoại trừ màn hình phẳng, còn nghiên cứu màn hình ti vi LCD.
Không có cách nào khác, đây là chiều hướng phát triển chung, con người không thể thay đổi, tương lai phát triển của Ti vi sẽ là ti vi LCD, ti vi màn hình phẳng cũng sẽ đứng sang một bên.
Đồng thời Lục Thiếu Hoa cũng biết, hiện nay đã có ti vi màn hình tinh thể lỏng trên thị trường, ti vi Phượng Hoàng cũng có cho ra đời ti vi LCD, chỉ có điều hình ảnh quá kém, phóng đại không tốt, nên chưa đưa ra thị trường.
- Về màn hình thì có thể cùng viện nghiên cứu của quốc gia hợp tác, xem họ có kỹ thuật tiên tiến không, để chúng ta thay đổi kỹ thuật một chút, không chừng có thể đẩy nhanh tốc độ.
Lục Thiếu Hoa đề nghị.
Lục Thiếu Hoa không quên, lúc trước khi ông Đặng cùng hắn mua kỹ thuật tên lửa đạn đạo tầm xa, Lục Thiếu Hoa có đề xuất một điều kiện, nếu viện nghiên cứu của quốc gia có kỹ thuật tiên tiến, có thế dùng, thì Tập đoàn Phượng Hoàng có quyền ưu tiên.
Mà trong lĩnh vực màn hình tinh thể lỏng này, khẳng định là viện nghiên cứu của quân đội có nghiên cứu, bởi vì quân đội rất cần màn hình tinh thể lỏng, Lục Thiếu Hoa cũng chắc chắn, hiện tại tìm hiểu một chút, chắc chắn kỹ thuât mà viện nghiên cứu có sẽ tiên tiến hơn Tập đoàn Phượng Hoàng một chút.
Chử Lỗi vỗ vỗ đầu, bỗng nhiên tỉnh ra, sau đó nói:
- Thời gian tới tôi phải đi tìm hiểu xem có hay không, nếu có thì nghĩ cách đưa về đây.
- Ừ.*
Lục Thiếu Hoa một lúc lâu không nói gì, nhìn vài lần nơi sản xuất ti vi, rồi quay đầu nói:
- Đi,chúng ta đến trạm tiếp theo.
Thị sát xong ti vi Phượng Hoàng, kế tiếp chính là DVD Phượng Hoàng, hiện nay DVD trên thị trường không phổ biến như VCD, nên DVD chỉ có thể là sản phẩm tiên phong.
Bởi vì đĩa DVD ít thấy trên thị trường, do vậy nó cũng không dễ bán ra, tuy nhiên Lục Thiếu Hoa không lo lắng chút nào, qua một thời gian nữa DVD sẽ thay thế VCD, trở thành sản phẩm chính được lưu thông.
Đương nhiên, hiện tại căn cứ Phượng Hoàng cũng có sản xuất VCD, dù sao đó cũng là sản phẩm lưu hành chủ yếu, có tiền không kiếm thì là ngốc rồi, Lục Thiếu Hoa và Chử Lỗi không phải ngốc, vẫn sản xuất VCD như trước.
Tuy nhiên kiểm tra xong DVD Phượng Hoàng, Lục Thiếu Hoa không chịu được nhắc nhở một câu “thị trường VCD không còn lâu dài nữa, sớm muộn cũng bị DVD thay thế, anh phải quan sát tốt, một khi thị trường không khả quan, lập tức thay đổi phương hướng”*
Đây là Lục Thiếu Hoa nhắc nhở, cũng là chỉ đạo phương hướng sản xuất tiếp theo của Tập đoàn Phượng Hoàng. Mà trong lòng Lục Thiếu Hoa còn có một câu chưa nói, đó là dù mà VCD hay DVD, sớm muộn cũng sẽ rời khỏi thị trường, trở thành sản phẩm phổ biến.
Trong kế hoạch của Lục Thiếu Hoa, vài năm nữa, thương hiệu DVD sẽ nhiều hơn, thị phần trên thị trường sẽ tăng, lúc này Tập đoàn Phượng Hoàng sản xuất nhiều DVD, để sản phẩm mới chiếm lĩnh thị trường.
Tuy nhiên, hiện nay thời cơ chưa tới, Lục Thiếu Hoa giấu kínđiều này, cũng không nói gì nữa, dạo quanh khu sản xuất DVD một vòng, không dừng lại, đi ngay đến đơn vị sản xuất kế tiếp.
- Phía dưới là cái gì?
Lục Thiếu Hoa nhìn tòa nhà cách đấy không xa, nghiêng đầu hỏi.
Chử Lỗi đương nhiên biết Lục Thiếu Hoa hỏi về cái gì, cũng nhìn về phía đó, đáp:
-Là nơi sản xuất tủ lạnh Phượng Hoàng.
- Ừ,*
Lục Thiếu Hoa gật đầu đáp, trầm ngâm một hồi mới nói:
- Đi thôi
Truyện khác cùng thể loại
30 chương
135 chương
8 chương
88 chương
104 chương