Lạt ma đời thứ 14 Đan Tăng Gia Thố, sinh tháng 7 năm 1935 ở Kì Gia Xuyên huyện Hoàng Trung Thanh Hải (nay là thôn Hồng Nha huyện Bình An tỉnh Thanh Hải được chính quyền địa phương Tây Tạng tuyển chọn là chuyển thế linh đồng duy nhất của Lạt ma đời thứ 14, sau đó chính phủ quốc dân đặc biệt chuẩn miễn dư “ Kim Bình Xế Kí”, đặc phái Ngô Trung Tín sẽ cùng giải quyết nhiệt chấn hô đồ khắc đồ dưới sự chủ trì, năm 1940 ở Lhasa cử hành nghi lễ ngồi giường, kế vì làm Lạt ma đời thứ 14, ngày 17 tháng 11 năm 1950 bắt đầu tự mình chấp chính, mới chỉ 16 tuổi đã được là một trong số những lãnh tụ truyền phật giáo uy nghiêm. Vào ngày 17 tháng 3 năm 1957 lạt ma đời thứ 14 rời Trung Quốc, bắt đầu con đường lưu vong của hắn, chỉ 23 tuổi, mà đến nay, tuổi của hắn đã đến 73 rồi, mà vẫn chưa chết, vẫn đi giữa các nước Tây Phương như cũ. Y là ông chủ lớn nhất của tổ chức phân liệt, cũng là người cácnước Tây Phương khống chế, mà hiện tại Lục Thiếu Hoa đang giúp đất nước đánh tổ chức phân liệt, thử hỏi Lục Thiếu Hoa có bỏ qua cho y hay không? Câu trả lời rất rõ ràng, Lục Thiếu Hoa sao có thể bỏ qua cho một người như thế này. Cho nên, lúc Trần Quốc Bang hỏi ra người nào, Lục Thiếu Hoa hầu như không nghĩ liền nói tên ra. - Dự tính làm như thế nào? Trần Quốc Bang hỏi Không cần Lục Thiếu Hoa nói rõ, Trần Quốc Bang cũng biết, lúc này Lục Thiếu Hoa nhắc đến cái tên này, chắc chắn muốn có hành động với nó, cho nên, Trần Quốc Bang trực tiếp hỏi Lục Thiếu Hoa dự tính như thế nào, là giết là bỏ mặc, - Đầu tiên điều tra địa vị của y, sau đó làm như thế nào lại thương lượng một chút với thủ trưởng số một, có kết quả tôi sẽ thông báo cho anh ngay lập tức. Giọng điệu của Lục Thiếu Hoa có chút không tốt nói. - Được. Đã dập điện thoại rồi, Lục Thiếu Hoa cũng không do dự, trực tiếp gọi điện cho thủ trưởng số một, bày tỏ với thủ trưởng số một, hắn muốn ra tay với Lạt ma đời thứ 14, hỏi xem thái độ của ông ta. Thực ra Lục Thiếu Hoa cũng có thể hỏi trực tiếp cách nhìn của thủ trưởng số một rat ay với lạt ma đời thứ 14, dẫu sao dựa vào thực lực hiện tại của Lục Thiếu Hoa, hắn có thể không sợ bất cứ một quốc gia nào, Lục Thiếu Hoa không tin lấy danh nghĩa căn cứ Hổ Gầm hạ độc thủ với lạt ma đời thứ 14, vẫn sẽ có quốc gia đứng ra nói giúp lạt ma đời thứ 14. Mượn mười cái gan của hắn cũng không dám, tổ chức của những quốc gia đó trước tiên phải suy xét lợi ích được mất, căn cứ Hổ Gầm của người ta hạ độc thủ với lạt ma đời thứ 14, đã rõ ràng, người thuê chắc chắn là căm hận lạt ma ** đời thứ 14. Cho dù hai điểm trên là nguyên nhân kia, đều phải suy xét đến nhân vật trung tâm của căn cứ Hổ Gầm. Nếu như người thuê căn cứ Hổ Gầm, vậy còn dễ nói hơn một chút, có thể tạo chút dư luận trên quốc tế, nhằm vào Trung Quốc. Tuy nhiên phải nói ngược lại, căn cứ Hổ Gầm dám tiếp nhận nhiệm vụ, đã bày rõ thái độ rồi, cho nên, nếu như có người đứng ra, lên tiếng, vậy thì không qua được căn cứ Hổ Gầm có cái gì không giống! Về phần nguyên nhân thứ hai, càng không ai dám nói, căn cứ Hổ Gầm căm hận y, anh đứng ra nói giúp y, điều này chẳng phải là anh đứng ra một bên đối đầu với căn cứ Hổ Gầm sao! Đối với một đất nước mà nói, những chuyện phải suy xét quá nhiều rồi, lợi ích, được mất. Và rất hiển nhiên, bên đối lập với căn cứ Hổ Gầm đứng ra là không khôn, cũng là ngu xuẩn, ai biết người ta sẽ phóng đạn ra lúc nào. Tuy nhiên, Lục Thiếu Hoa đã suy xét đến quốc gia có thể sẽ đối mặt với sự khó xử, đặc biệt là trong giai đoạn mấu chốt này, càng không thể làm ồn nhiều chuyện như vậy, cho nên, hắn mới gọi điện cho thủ trưởng số một, muốn trưng cầu ý kiến của ông ấy một chút. - Cậu dự định bắt y hay là giải quyết như thế nào? Thủ trưởng số một rất bình tĩnh hỏi. Bắt? xử lý? Hai từ này hơi cổ quái, bắt còn có thể lý giải, nhưng mà giải quyết lại không thể hiểu, nhưng làm người đương sự, Lục Thiếu Hoa có thể lý giải, ý của thủ trưởng số một đơn giản là ‘giết’. Đúng vậy, là bắt hay là giết, hai sự lựa chọn. - Nếu như quốc gia có thể đứng vững áp lực, bắt lạt ma đời thứ 14 áp tải về nước chịu thẩm tra cũng không phải là không có khả năng. Lục Thiếu Hoa thản nhiên nói một câu, nhưng mà câu nói này của Lục Thiếu Hoa là có ý sâu xa. Thăm dò, đúng vậy, Lục Thiếu Hoa thăm dò thủ trưởng số một, hỏi thủ trưởng số một có thể bắt lạt ma đời thứ 14 về nước thẩm tra hay không. - Dư luận quốc tế như vậy không có lợi đối với chúng ta Thủ trưởng số một rất nhanh liền có quyết sách, trầm giọng nói - Như vậy trực tiếp giải quyết đi Lục Thiếu Hoa cũng có quyết đoán, tuy nhiên, cuối cùng Lục Thiếu Hoa vẫn không quên bổ sung một câu - Yên tâm đi, tôi sẽ sắp xếp tốt, tìm một lý do thật hợp lý xử lý y. Ý của Lục Thiếu Hoa đã tỏ rõ, xử lý lạt ma đời thứ 14, cố gắng không để đất nước chịu áp lực nào. - Lời cảm ơn tôi không nói nhiều nữa, nhân dân đất nước sẽ nhớ cậu. Thủ trưởng số một rõ ràng có chút cảm thán. Lục Thiếu Hoa không vội mở miệng, mà trầm mặc một hồi, sau đó mới nói vào điện thoại một cái tên - Rebiya Kadeer Rebiya Kadeer sinh năm 1951 sống trong một gia đình bình thường ở thành phố Aletai dưới chân ngọn núi Altai ở Tân Cương. Sau khi cải cách mở cửa, cô thuê một quầy hàng nhỏ ở cầu Nhị Đạo khu buôn bán ở Urumchi, chính thức dấn thân vào thị trường thương mại, trải qua mười năm phát triển bản thân và gia đình đã cơ trên một trăm triệu, trở thành người phụ nữ giàu nhất Tân Cương. Tuy nhiên, vị doanh nhân thương nghiệp này lại tồn tại vấn đề kinh tế nghiêm trọng. Tháng 8 năm 1999, Rebiya Kadeer bị bắt vì làm nguy hại cho sự an toàn của đất nước. Tháng 3 năm 2000, tòa án Urumchi lấy tổ chức phi pháp hướng ngoại cung cấp cho quốc gia tội tình báo, phạt Rebiya Kadeer tám năm tù. Trong thời gian chịu hình phạt, Rebiya Kadeer đề nghị xin phóng thích, xuất phát từ sự suy xét của chủ nghĩa nhân đạo đối với con người, bộ tư pháp đồng ý sự cầu xin này. Ngày 17 tháng 3 năm 2005 Rebiya Kadeer ra viện đến Mỹ chữa bệnh bên ngoài. Trước khi Rebiya Kadeer ra nước ngoài đã đảm bảo với đất nước, sau khi ra nước ngoài tuyệt đối không tham gia bất kì một hoạt động nào có nguy hại cho sự an toàn của đất nước nhưng mà, sau khi Rebiya Kadeer chữa bệnh ở bên ngoài, lại tích cực tham gia hoạt động xung đột phân tách Trng Quốc. Cô ấy được chọn làm chủ tịch của “ hội Thế Duy”, và có một số hoạt động mới, thời kì dài bao gồm kế hoạch 50 năm xây đựng đất nước, kế hoạch phá hoại 60 năm quốc khánh của Trung Quốc vân vân. Có thể nói, Rebiya Kadeer nhất định là một nhân vật nguy hiểm, cũng là người bày ra và là thủ lĩnh của tổ chức phân Liệt ở Tân Cương, đối với một người như thế này, Lục Thiếu Hoa lại không có nhiều thiện cảm, ừ, không những không có thiện cảm, Lục Thiếu Hoa căm hận. Mà theo như trí nhớ kiếp trước của Lục Thiếu Hoa biết, Rebiya Kadeer vài năm sau càng là những hoạt động trắng trợn, kích động tổ chức chia rẽ của Tân Cương đánh đốt cướp bóc, tạo thành sự rung chuyển ở Tân Cương, còn năm 2009 tiến về Nhật diễn thuyết, ý đồ tạo áp lực cho quốc gia. - Nếu như có thể, Rebiya Kadeer có thể áp giải về nước Thủ trưởng số một nói không trực tiếp, nhưng bất kì ai đều nghe ra, hắn muốn mời Lục Thiếu Hoa giúp. - Ừ Lục Thiếu Hoa nói một tiếng nhẹ, sau đó nói - Hiện tại cô ấy hẳn đã đi Mỹ, không đầy một tháng, cô ấy sẽ bị áp giải về nước Đây là sự chấp thuận của Lục Thiếu Hoa, đồng thời cũng là sự cam đoan. - Cảm ơn Lần này thủ trưởng số một nói ra lời cảm ơn. Người lãnh đạo cao nhất của một quốc gia, nói ra một câu như thế này, nói thật, rất khó để người ta lý giải, nhưng mà, đừng quên, một thủ lĩnh đứng đầu của tổ chức phân liệt, đối với những thành viên của tổ chức chia rẽ mà nói vô cùng sợ hãi, đến cả thủ lĩnh của bọn họ đã bị bắt rồi, thử hỏi bọn họ những con cá con tôm nhỏ nhoi còn có thể nháy nhót được bao lâu? Cho nên, nếu như Lục Thiếu Hoa có thể bắt được Rebiya Kadeer, và đưa về nước, là đáng để thủ trưởng số một nói một câu cảm ơn, dẫu sao mối quan hệ đến sự yên ổn của Tân Cương kia, cũng giảm bớt rất nhiều ghánh nặng cho quốc gia. Không nói nhiều lời, đã có kết quả thảo luận với thủ trưởng số một, Lục Thiếu Hoa cũng không do dự, đầu tiên gọi điện thọa cho Trần Quốc Bang, nói kết quả cho Trần Quốc Bang, và dặn dò Trần Quốc Bang, để hành động bên kia của anh ta không có chút nể tình gì cả, chỉ cần xác nhận là thành viên của tổ chức chia rẽ liền nhổ cỏ tận gốc. Không thể trách Lục Thiếu Hoa lòng lang dạ sói, chỉ có thể trách người Trung Quốc lại làm con chó của đất nước Phương Tây, đây là điều đáng hận, nếu như ngươi muốn làm phân liệt, vậy được, tự mình cho mình chỗ dựa, như vậy còn có thể tha thứ được. Nhưng nghe từ sự khống chế của các quốc gia phương tây, đây là điều Lục Thiếu Hoa không thể tha thứ được, còn nữa, hiện tại nền kinh tế của Trung Quốc phát triển rất nhanh, tuy rằng còn tồn tại vấn đề ấm no, nhưng không đến mức thất tôi chết, còn làm phân liệt, vậy càng tăng thêm nguyên nhân không thể tha thứ được. Các loại nhân tố kết hợp lại, khiến Lục Thiếu Hoa thật sự không nghĩ ra có lý do gì nhổ cỏ nhổ tận gốc Được thôi, Lục Thiếu Hoa đã truyền đạt mệnh lệnh cho Trần Quốc Bang, nhưng mà chuyện này vẫn không coi là kết thúc, chỉ có thể coi như là đã hoàn thành một nửa mà thôi, tiếp theo, Lục Thiếu Hoa còn có một chuyện phải sắp xếp xong mới được. Nhất đinh xử lý lạt ma đời thứ 14 là cần phải điều động cao thủ ám sát của đoàn lính đánh thuê ở Hổ Gầm mới được, cho nên, Lục Thiếu Hoa phải gọi điện cho Lý Chí Kiệt, để hắn sau khi điều tra rõ ràng lại phái người đi. Còn có Rebiya Kadeer, hiện tại hành tung người phụ nữ già này gần như thay đổi không ngừng, cũng cần điều tra rõ, sau đó lại phái người bí mật bắt về. Những chuyện này đều cần điều động người của đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm, Lục Thiếu Hoa phải gọi điện thoại cho Lý Chí Kiệt. - Cái bà lão kia đáng chết, tôi thấy không bằng ngươi để hắn đi cùng lạt ma đời thứ 14 đi? Giọng điệu của Lý Chí Kiệt có điểm như đang đùa, nhưng mà Lý Chí Kiệt sao không xin chỉ thị của Lục Thiếu Hoa chứ. Tuy rằng Lục Thiếu Hoa nói áp giải Rebiya Kadeer về nước, nhưng mà Lý Chí Kiệt lại cảm thấy xử lý xong việc, nhưng Lý Chí Kiệt cũng không thể trực tiếp phản bác lại mệnh lệnh của Lục Thiếu Hoa, cho nên hắn mới áp dụng phương thức uyển chuyển nàu biểu thị ý kiến của hắn. - Tôi cũng có ý tưởng này, nhưng mà thủ trưởng số một cảm thấy cô ấy có tác dụng, cho nên, chỉ có thể bí mật áp tải về nước Lục Thiếu Hoa nói một cách bất đắc dĩ, - Vậy được. Lý Chí Kiệt uể oải nói một câu, rất rõ ràng, hắn giống như Lục Thiếu Hoa, cũng rất bất đắc dĩ, tuy nhiên, Lý Chí Kiệt vẫn không khỏi nhắc nhở một câu, nói - Rebiya Kadeer cùng một đảng phái của Mỹ có mối quan hệ mật thiết, tôi sợ đến lúc đó cái đảng phái kia sẽ đứng ra sinh sự. - Cái này tôi biết, tôi cũng có một ý tưởng chưa chín muồi, nhưng mà, hiện tại vẫn không nên nói ra, phải xem thế cục như thế nào nói sau Lục Thiếu Hoa nhanh nhẹn nói một câu. Không phải là Lục Thiếu Hoa đang lừa Lý Chí Kiệt, mà là Lục Thiếu Hoa thực sự có một kế hoạch sơ lược, giống như những gì hắn nói, bây giờ vẫn chưa nên nói ra, thời cơ vẫn chưa chín muồi Không được quên, Lục Thiếu Hoa là một người tái sinh, tất nhiên hắn biết Rabiye Qadir có mối quan hệ rất tốt với chính Đảng hiện tại của Pháp, nói trắng ra, hiện tại chính đảng của Pháp đang ủng hộ Rabiye Qadir. Cho nên, lúc Lục Thiếu Hoa hạ quyết định muốn ra tay với Rabiye Qadir, Lục Thiếu Hoa từ lâu đã biết chính đảng hiện tại của Pháp đứng ra làm việc, nhưng mà Lục Thiếu Hoa sợ sao? Nếu như Lục Thiếu Hoa sợ, vậy hắn sẽ không truyền lệnh bắt rồi. Quay đầu lại xem phong cách xử sự của Lục Thiếu Hoa những năm gần đây đi, chuyện đó không phải là tính trước mới hành động, đến nay đã hơn 20 năm rồi, Lục Thiếu Hoa đã gặp phải rất nhiều rắc rối, nhưng lần đó không phải là vượt qua sự khủng hoảng một cách thuận lợi. Có lẽ một hai lần, còn có thể nói là có vận may bên trong, nhưng mỗi lần đền thuận lợi thì đó chính là thực lực. Lần này cũng như vậy, Lục Thiếu Hoa đã có mưu đồ rồi, tự nhiên có thể giải quyết những rắc rối có thể gặp phải một cách yên ổn. căn cứ Hổ Gầm ra tay, đưa Rabiye Qadir về nước, bên trong này chứa ý đồ gì? Phải biết rằng những người thông minh trên thế giới này vẫn rất nhiều, chính phủ Trung Quốc có thể mời căn cứ Hổ Gầm ra tay, bản thân điều này đã có ý nghĩa to lớn, có thể là căn cứ Hổ Gầm và chính phủ Trung Quốc đã đạt được sự thoải thuận nào đó, lại có lẽ căn cứ Hổ Gầm chính là một phần của tổ chức nội bộ của chính phủ Trung Quốc. Mà thực lực của căn cứ Hổ Gầm không cần nói nhiều, cường mạnh đến mức cường quốc thứ nhất của thế giới là Mỹ cũng phải né tránh, chứ đừng nói là nước Pháp, được rồi, Pháp cũng rất lớn mạnh, nhưng mà không được quên, Pháp không chỉ là một đảng phái, một chính đảng cũng không phải là có thể một tay che cả bầu trời. Nếu như căn cứ Hổ Gầm tạo ra vài lần phiền phức cho chính đảng hiện tại của Pháp, không loại bỏ khả năng chính đảng sẽ mất đi sự ủng hộ của nhân dân, nếu như xảy ra tình huống này, chỉ có một con đường có thể đi. Xuống đài, ngoài việc đó ra, không có sự lựa chọn khác. Tất nhiên rồi, nghĩ đến một tổng thống phải xuống đài, cũng không phải là chuyện đơn giản như vậy, nhưng mà, trong lòng Lục Thiếu Hoa đã có một kế hoạch to lớn, nếu như có thể làm lớn như thế, Lục Thiếu Hoa sẽ không làm ra cảnh to như vậy, và nếu như chính đảng hiện tại của Pháp muốn đối đầu với căn cứ Hổ Gầm, vậy thì Lục Thiếu Hoa cũng chỉ có thể nói một câu có lỗi. Yên lặng xem sự thay đổi của nó! Đây chính là phương pháp hiện tại của Lục Thiếu Hoa, hắn đang yên lặng xem sự thay đổi của nó, tùy theo sẹ thay đổi của thế sự mà đối phó. Tuy nhiên phải nói lại, ra tay với Rabiye Qadir không nhanh như vậy, phải cho Lý Chí Kiệt thời gian vài ngày để chuẩn bị mới được, cho nên, Lục Thiếu Hoa không vội vàng, đồng thời, Lục Thiếu Hoa cũng không tập trung tinh thần vào chuyện này. Hành động tấn công vào tập đoàn Morgan đã bắt đầu rồi, là một trong số những người tham gia hành động lần này, Lục Thiếu Hoa không thể không chú ý, lại nói hành động như thế nào là do Lục Thiếu Hoa khởi xướng, hơn nữa tập đoàn Morgan là kẻ thù không đội trời chung của tập đoàn Phượng Hoàng, xem xét tình trạng thê thảm của kẻ tử thù, Lục Thiếu Hoa cực kì vui mừng. Thấy đấy, Lục Thiếu Hoa lại bảo ghi tình hình thị trường chứng khoán lại rồi, làm văn kiện video, một ngày không có việc gì, Lục Thiếu Hoa sẽ xem cổ phiếu của tập đoàn tài chính Morgan, xem bọn họ đã giảm bao nhiêu. Tập đoàn Phượng Hoàng và tập đoàn tài chính Rockefeller liên kết, thực lục không phải thêm một bậc với sự tính toán, hai người bắt đầu tấn công, không phải là điều mà tập đoàn tài chính Morgan có thể ứng phó được. Nhưng cho dù nói như thế nào đi nữa, lạc đà gầy còn to hơn con ngựa lớn, tuy rằng hiện tại tập đoàn tài chính Morgan rất thảm hại, mấy năm không ngừng chịu đựng sự áp chế của tập đoàn tài chính Rockefeller, giống như bị lũng đoạn. Nhưng bọn họ dẫu sao cũng từng là tập đoàn tài chính thứ nhất của Mỹ, hơn nữa tập đoàn tài chính Morgan cũng đang khống chế đảng phái Mỹ, quan hệ rắc rối phức tạp, nếu muốn làm cho nó suy sụp, không phải là chuyện dễ dàng gì. May mà, hiện tại phía chính phủ có tập đoàn tài chính Rockefeller khống chế đảng phái phải kiềm chế, hơn nữa lần trước ảnh hưởng của khủng hoảng vay, cho dù là một chính đảng, cũng không thể rút ra số lượng lớn tinh thần và sức lực giúp tập đoàn tài chính Morgan, cho nên, tình trạng hiện tại của tập đoàn tài chính Morgan rất không lạc quan. Mỹ đi theo con đường tư bản chủ nghĩa, ở Mỹ, có tiền chính là đại gia, cái gọi là chính phủ cũng là do tập đoàn tài chính khống chế, những cán bộ đó ngoài mặt rất nở mày nở mặt, nhưng mà, bọn họ vẫn phải nghe theo ông chủ sau tấm màn. Nhưng mà, không được quên một điểm, cán bộ chính là cán bộ, bọn họ làm chính trị, loại người đó là khác thường nhất, thấy ông chủ sắp đổ rồi, sự lựa chọn duy nhất của bọn họ là thoát khỏi sự khống chế, xuất hiện độc lập. Tất nhiên rồi, cũng có một vài người là dốc hết sức mình giúp ông chủ, nhưng mà, sự đấu tranh chính trị rất tàn khốc, một người không cẩn thận, để kẻ thù của chính phủ nắm được chỗ đau, kết quả đó không nghĩ cũng có thể biết được. Thêm nữa, Mỹ là một đất nước buôn bán hống hách, cho dù là phía chính phủ, cũng không thể nhúng tay vào đấu tranh trên lĩnh vực thương mại, cho nên, coi như là tập đoàn tài chính Morgan có sụ ủng hộ của đảng phái, cũng phải xem xét có thể tiếp nhận sự tấn công của dư luận hay không. Các loại nhân tố kết hợp lại với nhau, đã tạo thành một loại thế cục, đó chính là sự một thân một mình của tập đoàn tài chính Morgan. Tập đoàn Phượng Hoàng và tập đoàn tài chính Rockefeller không chỉ dùng thời gian ba ngày, dấu vết thua của tập đoàn tài chính Morgan đã hiện ra hết, sản nghiệp trên diện rộng bị suy yếu, cổ phiếu giảm lại giảm, đã đạt đến bờ vực của sự sụp đổ rồi. Mà ngay tại lúc này, Lục Thiếu Hoa lại hạ một mệnh lệnh cho Lâm Nghị, bán tháo cố phiếu đang nắm giữ. Rất lâu trước kia, Lục Thiếu Hoa đã nắm trong tay cổ phiếu của tập đoàn tài chính Morgan, ừ, nói đến việc nắm giữ cổ phần này, giữa cái này còn xảy ra rất nhiều chuyện, lúc mới bắt đầu, Lục Thiếu Hoa đã nắm bắt được bộ phận cổ phần, nhưng mà năm 2001 lúc mà Lục Thiếu Hoa tấn công tập đoàn tài chính Morgan, có bán tháo một chút cổ phần đối với sự tiến hành chèn ép của tập đoàn tài chính Morgan. Kết quả cuối cùng cũng đã thành công, Lục Thiếu Hoa đã chèn ép được tập đoàn tài chính Morgan rồi, ép cổ phiếu của bọn họ đến điểm thấp nhất trong lịch sử, cũng vào thời điểm này, bọn Lưu Minh Chương đã ra tay thu mua, nắm cổ phần kinh doanh lại từ đầu, đến công tác thống kê cuối cùng, nắm được số cổ phần kinh doanh nhiều hơn trước kia. Số cổ phần đó trong lần hành động này đã chiếm được tác dụng quan trọng, chỉ cần liều lĩnh tiến hành bán tháo tất cả, Lục Thiếu Hoa có thể cam đoan, đối với tập đoàn tài chính Morgan mà nói, lại là một lần tấn công. Sự thật cũng đã chứng minh, đích thực là một lần tấn công, lúc Lục Thiếu Hoa hạ lệnh bắt đầu bán tháo, hiệu quả nhanh chóng, giá cổ phiếu của tập đoàn tài chính Morgan giảm xuống nhanh chóng, sụp đổ đã uy vì kết cục đã định. Nhưng mà, Lục Thiếu Hoa đau lòng, nguyên nhân không phải hắn, hắn bán tháo số cổ phiếu đó với giá thấp, tuy rằng trước kia giá thu mua cũng không cao, nhưng muốn lợi dụng số cổ phiếu đó kiếm tiền, gần như là chỉ mong đợi, có thể không lời không lỗ đã là rất giỏi rồi. Vì muốn đánh bại tập đoàn tài chính Morgan tên khổng lồ này, Lục Thiếu Hoa cũng không nói nhiều, đau lòng nữa cũng phải bán tháo, tất cả lấy đại cục và mục đích làm quan trọng mà. Chỉ dùng thời gian một tuần, bắt đầu từ hành động đến sự sụp đổ của tập đoàn tài chính Morgan, chỉ dùng đến thời gian một tuần mà thôi, tập đoàn tài chính Morgan ngày công ty tài chính khổng lồ đã biến mất trong lịch sử, tập đoàn tài chính Rockefeller bắt đầu tiếp nhận sản nghiệp của tập đoàn tài chính Morgan, tiến hành sửa sang. Tập đoàn tài chính Rockefeller đã tiếp nhận sản nghiệp của tập đoàn tài chính Morgan rồi, cũng có nghĩa là hành động đã kết thúc rồi, nhưng mà, Lục Thiếu Hoa lại hơi không cam lòng, khiến cho Lục Thiếu Hoa động lòng là cổ phần của IBM, vì thế, Lục Thiếu Hoa thậm chí đã gọi điện cho tiểu Rockefeller, hy vọng có thể tặng IBM cho tập đoàn Phượng Hoàng. Nhưng mà, chuyện này gần như là không thể, bởi vì IBM đề cập đến rất nhiều đơn đặt hàng của chính phủ, đó là chuyện không thể, trong lúc không biết làm thế nào, Lục Thiếu Hoa cũng chỉ có thể rút lui cầu lần sau, phải có vài mục kĩ thuật của IBm. Muốn vài hạng mục kĩ thuật, không thể cự tuyệt được, dẫu sao hai nhà hợp tác vừa ở trong thời hạn tuần trăng mật, nếu như quyết đoán từ chối, vậy thì Lục Thiếu Hoa sẽ nghĩ như thế nào, thế là, cũng trong tình huống bất đắc dĩ, Rockefeller con cũng đã đồng ý rồi. Ngày 8 tháng 2, đây là một ngày đáng nhớ, bởi vì tập đoàn tài chính Morgan đã biến mất hoàn toàn trong lịch sử, Lục Thiếu Hoa cuối cùng đã giải quyết được một kẻ thù mạnh, lại có, lợi nhuận kết thúc hành động cũng đã thành công. Trừ tất cả tiền thưởng môi giới chứng khoán ra, trong hành động lần này, Lục Thiếu Hoa đã kiếm được mười một tỷ ba trăm triệu đôla Mỹ, đây là lợi nhuận ròng, là trừ đi tất cả tiền chi tiêu và số tiền còn lại, khiến cho tập đoàn Phượng Hoàng vốn hơi căng thẳng trong lĩnh vực tài chính lại thở phào nhẹ nhõm. Thế nhưng, không giao hết mười một tỷ ba trăm triệu đôla Mỹ cho công ty tài chính của tập đoàn Phượng Hoàng, mà giữ lại 5 tỷ đôla Mỹ, làm khoản riêng, về phần số tiền này dùng làm cái gì, Lục Thiếu Hoa không có ý nói rõ. Chuyện tình trạng của tập đoàn tài chính Morgan, coi như là đã kết thúc, nhưng mà, Lục Thiếu Hoa lại không thoải mái, về phần nguyên nhân không thoải mái là một chiếc điện thoại làm Lục Thiếu Hoa không thể không tập trung tinh thần cà sức lực lại. Rabiye Qadir đã đến rồi, bắt được trong một biệt thự ở Pháp, đồng thời toàn bộ vệ sĩ bên cạnh bà ấy đều bị người của Lý Chí Kiệt giết hết rồi, ước chừng có 50 mạng, đã dẫn đến một sự trấn động rất lớn ở Pháp. Sự trấn động bên đó của Pháp, Lục Thiếu Hoa không quan tâm, hiện tại điều Lục Thiếu Hoa quan tâm là dùng thủ đoạn gì đưa Rabiye Qadir về nước chịu thẩm vấn. Đây là một vấn đề nan giải rất lớn, bởi vì lúc hành động tiếng động quá lớn, đã đưa cảnh sát đến, đến hiện tại, người của căn cứ Hổ Gầm cũng chỉ có thể tìm một nơi để ấn náu mà thôi, tránh sự điều tra của cảnh sát, không có cách nào xuất cảnh. Rất rõ ràng, hiện tại nếu như ra nước ngoài trở thành một vấn đề nan giải, bởi vì nước Pháp đã giới nghiêm rồi, phong tỏa biển đất liền trên không. Thấy vậy, Lý Chí Kiệt đã gọi điện đến, xin chỉ thị của Lục Thiếu Hoa tiếp theo nên gắng sức như thế nào? - Cha vợ anh chẳng phải là gia chủ của một gia tộc cấp trung của Pháp sao? Tìm ông ấy, ta nghĩ ông ấy sẽ có cách Lục Thiếu Hoa đưa ra phương pháp cho Lý Chí Kiệt, cuối cùng vẫn không quên nói thêm một câu. - Nói với cha vợ anh, nếu như làm xong chuyện này, ta sẽ không bạc đãi ông ấy đâu Dụ dỗ, cách này rất phổ thông, tuy nhiên không sao, có hiệu quả là được rồi. - Tôi sẽ lập tức đi liên hệ với ông ta Lý Chí Kiệt đồng ý. Nói xong, Lý Chí Kiệt liền chuẩn bị gác điện thoại, nhưng mà trong lúc này, Lục Thiếu Hoa lại mở miệng, khiến Lý Chí Kiệt không thể không duy trì cuộc điện thoại, lặng lẽ nghe xem điều tiếp theo mà Lục Thiếu Hoa nói là cái gì, đương nhiên, trong lòng Lý Chí Kiệt cũng mơ hồ có sự dự đoán, biết chuyện tiếp theo mà Lục Thiếu Hoa muốn nói chắc chắn có liên qua tới Rabiye Qadir.