Nghe Quý Linh Linh muốn rời đi, nụ cười châm chọc bên môi Mộ Ly như cũ không giảm, hắn biểu hiện thâm tình nhìn cô, dường như hắn muốn ôm cô bằng cả đôi mắt. Quý Linh Linh khinh thường hừ một tiếng, tên đàn ông này còn bày ra bộ dáng thâm tình. Hắn mới vừa rồi khi dễ cô, vậy mà lúc này lại thâm tình như nước nhìn cô, làm như cô làm chuyện có lỗi với hắn? Cô biết rõ Mộ Ly là con hồ ly xảo quyệt, cô không chiếm được bất cứ cái gì từ hắn. Không thể đánh thắng đàn ông thì cô chỉ có cách duy nhất chính là —— chạy! "Em không thích đi cùng với tôi như vậy sao?" Bỗng dưng, Mộ Ly khạc ra miệng, Quý Linh Linh hơi sững sờ. Chỉ thấy dáng vẻ Mộ Ly như đang bị thương nhìn cô. Oh, làm ơn, hắn là đặc phái viên còn diễn trò, nhìn nét mặt giống giả bộ nhiều hơn! Thật là thua hắn. "Tôi. . . . . ." Quý Linh Linh đang muốn mở miệng, nhưng cô lại lập tức không biết nên nói như thế nào. Cô khẽ cắn môi, Mộ thiếu đây thật sự là khó trị, "Tôi còn có chuyện, đi trước đây." "Em có phải rất ghét tôi phải không?" Quý Linh Linh vừa mới chuyển thân, liền nghe giọng nói Mộ Ly chứa mấy phần uất ức, thân thể của cô như bị điện giật! Ni Mã, đường đường chính chính là đặc phái viên Bộ Quốc Phòng, lại có thể như một đứa trẻ, âm thanh non mềm, còn mang theo vài phần uốn éo, muốn đòi mạng của cô sao? Không được, không được, kiên quyết không thể quay đầu! Cô không thể bị bề ngoài của hắn lừa gạt, vừa rồi hắn còn giở trò lưu manh với mình. "Tôi đi trước!" Giọng nói Quý Linh Linh cứng rắn, nhấc chân liền đi. "Đây là ai thế? Vân Thiên." Chân Quý Linh Linh vừa nâng lên, liền mất hứng khi chạm mặt với hai người phụ nữ. Cô nâng mắt lên nhìn lướt qua hai người trước mặt. Chỉ thấy Lục Vân Thiên cùng một cô gái thân hình diễm lệ nhìn thẳng cô. "Quý Linh Linh, ha ha, thân phận như cô mà cũng có thể đến nơi cao cấp như vậy." Lục Vân Thiên cười không ngớt, thật là không có hôm nào bằng hôm nay, gặp cô ta ở chỗ này. Hôm nay nếu như không khiến cô ta mất mặt, thì đúng là có lỗi với thất bại chính mình ở hô lễ. "Ha ha, không có cách nào, chỗ như thế này vốn dĩ tôi không muốn đến, nhưng bất đắc dĩ có hẹn với người khác, không đến thì không hợp lẽ. Cô nói xem?" Quý Linh Linh lùi về phía sau mấy bước, kéo gần khoảng cách với Mộ Ly. Ánh mắt hai người phụ nữ đồng loạt nhìn về phía Mộ Ly đang nhàn nhã tựa vào ghế salon. "Mộ Thượng tá!" Một người phụ nữ lấy tay bụm miệng khi nhìn thấy Mộ Ly, đôi má nhất thời nổi lên đỏ ửng. Tin đồn ở thành phố T có một đặc phái viên khí chất, không chỉ có thân phận đặc biệt, dáng dấp cũng là nhất biểu nhân tài, hôm nay có thể thấy dung nhan Mộ Ly. Cái dáng lười biếng kia khiến cô ta muốn nhảy cẫng vui mừng. Một quân nhân, sao có thể xấu xa đến thế, làm hỗn loạn lòng người khác! A! Quý Linh Linh cười lạnh lùng, quả nhiên chưa từng thấy qua đàn ông như Mộ Ly làm cho các cô nhìn mà mắt trợn tròn! Ngay sau đó cô lại trở lại ngồi bên cạnh Mộ Ly, thân thể khẽ dựa vào hắn, "Mộ Ly, anh biết Lục tiểu thư chứ?" Chỉ vì một động tác, một câu nói khiến hắn có cảm giác Quý Linh Linh là người phụ nữ xinh đẹp, quyến rũ rực rỡ. Bàn tay Lục Vân Thiên đặt ở sau lưng nắm thành quả đấm, nếu như không phải kiêng dè Mộ Ly, thì bản tính điêu ngoa đã bộc phát rồi. "Mộ thiếu, không nghĩ tới gặp anh ở chỗ này, gần đây tốt không?" Bộ dáng Lục Vân Thiên tỏ vẻ danh môn khuê tú (Con gái nhà quyền quý) cúi đầu mỉm cười. Nếu không đã biết bản tính của cô ta, đàn ông chắc chắn đã bị quyến rũ rồi. Xem ra Nghiêm Tử Tuấn cũng không phải chỉ nhìn vào quyền thế sau lưng cô ta, dáng điệu duyên dáng hấp dẫn như vậy, ai mà không động lòng? Nghĩ tới đây, trên mặt Quý Linh Linh cười càng thêm mềm mại đáng yêu. Lần này, cô nhất định phải cho Lục Vân Thiên bẽ mặt một trận. Nhìn xem dáng điệu nịnh hót tựa như thiếu đàn ông. "Mộ Ly, chúng ta. . . . . ." Quý Linh Linh quay đầu lại nói chuyện cùng hắn, Mộ thiếu lập tức đứng lên. Quý Linh Linh có chút ngây người nhìn động tác của hắn, chỉ thấy hắn vươn tay nhiệt tình bắt tay Lục Vân Thiên. MD, đây là tình huống gì! Mình thật sự thua kém Lục Vân thiên sao, đàn ông bên cạnh mình hai ba lần đều bị cô ta quyến rũ? Tức giận, xấu hổ, xen lẫn nhau, đặc phái viên Bộ Quốc Phòng chó má, chưa từng thấy đàn bà à? "Mộ thiếu, có thể nể mặt em cùng nhau đi ăn tối không?" Lục Vân Thiên mềm mại cười duyên dáng, cái này Quý Linh Linh không học được. "Ha ha." Mộ Ly khẽ cười khúc khích, cử chỉ hoa hoa công tử. Quý Linh Linh ở bên người hắn, không khỏi cảm thấy tức giận, đây là sói đuôi dài, hắn còn dám ngụy trang? Lúc nãy chiếm tiện nghi mình, đức hạnh hạ lưu. Nhìn xem hiện tại hắn là danh môn Quý công tử sao ~"Mộ thiếu, lâu rồi chúng không cùng nhau ăn cơm." Thấy Mộ thiếu không cự tuyệt, Lục Vân Thiên càng thêm vui mừng nhướng mày. Quý Linh Linh con đàn bà thấp hèn, cô ta không quyền không thế, lại dám khiêu chiến với mình, xem ra chỉ một giành Nghiêm Tử Tuấn hoàn toàn không đủ. "Ừ, lâu rồi không gặp mặt, gần đây tốt không?" Quý Linh Linh nóng lòng cắn môi, hai ngày trước hắn mới tham gia hôn lễ Lục Vân Thiên, nay còn phải hỏi? Xem ra, hắn không thể không gặp đàn bà. Không đợi Lục Vân Thiên trả lời, Quý Linh Linh liền đứng lên, hiện tại cô cũng không cần khách sáo. Sự thật ở trước mắt, Lục Vân Thiên lại một lần nữa lấy tư thế người thắng nhìn xuống cô. A, không phải chỉ là đàn ông thôi sao, chờ cô kiếm đủ tiền rồi, muốn đàn ông thế nào mà chẳng được? Quý Linh Linh không nói một lời, liền nhấc chân đi. "Quý tiểu thư không ăn cùng sao?" Lục Vân Thiên dịu dàng hỏi . Một ả đàn bà, một tên đàn ông, hợp lại giả bộ cẩu nam nữ. Mặc dù Quý Linh Linh vô cùng có tư chất, nhưng là bây giờ cô thật sự là không muốn nói khó nghe với Lục Vân Thiên, nên cô không thèm để ý cô ta. "Quý tiểu thư tức giận sao?" Kỹ năng diễn xuất của Lục Vân Thiên lên một tầng cao hơn, nhu nhu nhược nhược, thút thít nỉ non, giống như Quý Linh Linh tát cô ta một cái vậy. Quý Linh Linh khẽ cắn cắn môi, Lục Vân Thiên mười năm Hà Đông (1), mười năm Hà Tây (2), phong thủy luân chuyển! "Ô ~" cảm giác bả vai đột nhiên bị đau. Quý Linh Linh trợn mắt quay đầu, nhìn thấy cánh tay dài Mộ Ly nắm bả vai của mình. "Người phụ nữ này, em muốn đi đâu?" Chết tiệt, chẳng lẽ muốn cô ở lại chứng kiến đôi cẩu nam nữ này yêu đương? Cô “Phi”! "Buông tôi ra." Giọng nói Quý Linh Linh không nặng không nhẹ, cũng mang theo nông đậm tức giận. Lục Vân Thiên và người phụ nữ đi cùng liếc nhau một cái, Quý Linh Linh lần này chúng ta cùng chơi! (1) Hà Đông (chữ Hán giản thể: 河东区, âm Hán Việt: Hà Đông khu) là một quận thuộc thành phố] Thiên Tân, Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa. (2) Hà Tây (chữ Hán giản thể: 河西区; phanh âm: Héxīqū; âm Hán Việt: Hà Tây khu) là một quận thuộc thành phố trực thuộc trung ương Thiên Tân, Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa.