Thức Tỉnh Luân Hồi Nhãn

Chương 100 : Hinata khác lạ

Ichiro hít thở vài lần, khó khăn đè xuống tâm tình kích động, vừa rồi hắn thật sự sợ hãi, chưa lần nào hắn chật vật như vậy. “ Kabuto... Kabuto là thuộc hạ của Orochimaru. Hắn muốn giết Sasuke.” Ichiro nói được một câu thở dốc mấy lần, trách không được hắn, lúc này hắn thật sự quá kiệt sức. Kakashi gặp Ichiro mới nói được vài câu đã thở không ra hơi, liền lo lắng hỏi “ Em không sao chứ?” “ Không sao? Chỉ là cảm thấy rất đói, thầy có thể kiếm cái gì cho em ăn hồi sức được không?” “ Chỉ là đói thôi sao? Thế còn làm bộ.” Kakashi nghe vậy thở phào, nghĩ cũng sợ, bắt một tên sắp chết đói đi đấu với một tên có thể đánh bại anbu mà không gây tiếng động cũng thật là nực cười. Vậy mà cái tên sắp chết đói kia hoàn hảo cứu được người đồng thời thoát khốn, có thể gọi kì tích. Kakashi để người đi xem tình hình, bản thân lại đỡ Sasuke cùng Ichiro đi tới một phòng bệnh khác, lại để người kiếm chút thức ăn cho Ichiro cùng với truyền dịch cho Sasuke. Ichiro vừa nhìn thấy hộp cháo nóng liền nhịn không được nữa hùng hục đánh chiến. “ Thầy Kakashi, em hôn mê mất bao lâu rồi?” “ Cũng được hai ngày rồi.” Kakashi nói. “ Hinata như thế nào?” Ichiro lo lắng hỏi. “ Đã tỉnh rồi, hiện tại đang dưỡng sức tại phòng bệnh, em có thể thăm cô bé bất cứ lúc nào.” “ Ừm.” Ichiro gật đầu tiếp tục ăn cháo của mình. Lúc này ngoài cửa vang lên tiếp bước chân vội vàng, một đám người liền nối nhau đi vào. Chính là Naruto đám người, có cả Kaguya cùng với Karin, nhìn Kaguya vẻ mặt tiều tụy hẳn là đã rất lo lắng cho hắn. Ichiro có chút cảm động kêu một tiếng. “ Lão bà, khổ cho em rồi.” “ Đúng vậy, anh mau chóng xuất viện đi, mấy hôm nay em ăn không ngon miệng.” Kaguya gật đầu than khổ. Ichiro mặt hóa đá, đám người cũng là nhịn cười đỏ bừng cả khuôn mặt. Ichiro cảm giác nhân sinh không còn sót lại lưu luyến, xung quanh hắn chẳng một kẻ có lương tâm, đến ngay cả thú cưng đều sẽ cắn mình. ....................... Sau khi khôi phục hoàn toàn Ichiro liền đi gặp Hinata. Nhưng mà khi tới cửa phòng bệnh của Hinata hắn lại do dự không dám bước vào, Ichiro đứng ngoài hành lang đi tới đi lui, cuối cùng vẫn là cắn răng đẩy cửa vào. Vừa vào phòng hắn liền thấy được Hinata mặc áo bệnh nhân đang ngồi trên giường ánh mắt hướng ngoài cửa sổ. Khi nghe đến cửa phòng bị mở ra, Hinata giật mình quay đầu lại, nhưng mà chỉ quay một chút, thẳng với thân người, cũng hoàn toàn không có ý định quay ra cửa nìn xem người tới là ai. “ Ai vậy.” Hinata cất tiếng hỏi. Ichiro kì quái tại sao cô không quay hẳn ra nhìn mà còn muốn hỏi, chẳng lẽ đang giận dỗi, cố ý muốn né tránh mình. Hoặc là xấu hổ lúc đó hắn vì chữa trị cho cô mà làm mấy cái hành động không trong sáng lắm. “ Là tớ Ichiro đây.” Ichiro cười đi đến bên giường ngồi xuống. “ Ichiro... à cậu là Ichiro, cậu uống nước không?” Hinata giống như suy ngẫm quay sang nhìn Ichiro, nói muốn mời hắn uống nước đầu lại không nhìn, tay mò mò lấy cốc nước. Không may khiến cốc nước bị rơi, Hinata hoảng hốt quay đầu muốn bắt nhưng lại bắt hụt. “ Choang” một tiếng đổ vỡ vang lên. Ichiro nhìn thấy một cảnh lại giật mình, cảm giác một loạt hành động của Hinata có chút quái lạ. Ngay từ đầu không nhìn đi mò cốc nước, sau quay đầu lại nhưng lại vồ hụt. Đối với một hạ nhẫn như cô làm sao có thể vồ hụt, cho dù có bị thương đi nữa. “ Cậu không sao chứ?” Ichiro nghi hoặc hỏi. “ Xin lỗi, tớ không cẩn thận, thật xin lỗi.” Hinata nhanh miệng nói xin lỗi, nhưng ánh mắt lại không tại trên mặt Ichiro mà là trên người của hắn, ánh mắt rất tĩnh lặng. Bình thường một người khi nói truyện sẽ nhìn mặt người khác chứ không phải nhìn người, hơn nữa ánh mắt sẽ không yên tĩnh như vậy. Chỉ có một người mới như thế, đó chính là người mù, bởi vì bọn họ dựa vào là tai để phán đoán vị trí người đối diện, chỉ là hướng mặt sang nói chứ không phải để nhìn, đôi mắt cũng không thể giao động. “ Hinata, có phải mắt cậu gặp vấn đề không?” Ichiro bắt lấy bàn tay Hinata một cái vội vàng hỏi, mà Hinata lại là hoảng hốt rụt tay lại vẻ mặt có chút sợ hãi nhìn vào mắt hắn. Ichiro đờ người, hành động này không giống ngượng ngùng mà là sợ hãi, giống như là sợ người lạ chạm vào. “ Không có, mắt tớ rất tốt...” Mà Ichiro nhìn thấy ánh mắt Hinata chuyển động, cũng không giống như không nhìn thấy gì. Không lí nào cô lại cố ý không nhìn li nước, còn giả bộ đưa tay mò, vừa rồi hành động hết sức quen thuộc. Mà ngay từ đầu hắn xuất hiện, cô cũng chỉ quay đầu về phía trước chứ không nhìn qua, giống như thói quen của người mù. Ichiro cảm giác rất quen thuộc, bởi vì kiếp trước bạn gái hắn cũng là một người mù, cô ấy cũng có nhưng hành động như vậy. Ichiro nhìn chằm chằm Hinata hỏi. “ Cậu không sao thật chứ?” “ Không sao, tớ ổn mà, tớ hơi mệt cậu đi trước đi.” Hinata gượng cười nói. Ichiro nghe cũng phát hiện, cách nói chuyện của Hinata không giống trước kia, tuy giọng nói vẫn êm tai nhưng ngữ điệu lại khác trước. Trước kia Hinata sẽ rất dịu dàng, thân thiện trò truyện cùng người khác, nhưng mà lúc này lại rất điềm tĩnh, giống như tiểu thư có gia giáo. Cảm thấy kì lạ, Ichiro còn muốn tiếp tục truy hỏi, nhưng mà Hinata đã vội nằm xuống, nhắm bắt một bộ mệt mỏi muốn nghỉ ngơi Không còn cách nào khác Ichiro đành phải đi ra ngoài, hắn đứng ngoài cửa quan sát phát hiện Hinata một lần nữa ngồi dậy, tiếp tục ngẩn người nhìn ra cửa sổ, không biết là đang suy nghĩ gì. Hình bóng vô cùng cô đơn. Ichiro thấy vậy liền chạy đi tìm y nhẫn hỏi thăm, nhận được kết quả là Hinata hoàn toàn bình thường, có lẽ là do bị sốc nên tâm lí có hơi khác lạ, một thời gian liền tốt. Ichiro nhăn mày, Hinata giống như không phải người dễ bị sốc chứ, hơn nữa chỉ là thua một trận thôi, có nhiều truyện cô trải qua còn kinh khủng hơn. “ Có lẽ những người tiếp xúc với Hinata nhiều sẽ cảm nhận được gì đó, đi hỏi thử xem.” Nghĩ như vậy, Ichiro lập tức liền đi tìm thượng nhẫn dẫn đội của Hinata là Kurenai. Kurenai nghe Ichiro hỏi liền nhíu mày trả lời. “ Con bé đúng là khi tỉnh lại có chút kì lạ, giống như đầu óc có chút chậm, gặp ai đều sẽ mất vài giây để suy nghĩ mới nhận ra. Nghe y sĩ nói có thể khi giao đấu não bộ đã bị thương tổn, gây đến việc đầu óc tạm thời chậm chạp.” “ Nhưng mà em đã chữa trị cho cậu ấy hoàn hảo rồi, cho dù trước đó não bộ có nhận tổn thương hẳn là cũng không ảnh hưởng đến hiện tại. Vả lại, cậu ấy cho dù chậm cũng không thể tỏ ra lạnh nhạt với mọi người chứ.” Ichiro phủ định nói. “ Quả đúng là vậy, ta cũng cảm thấy con bé dường như đối xử với mọi người hết sức xa lạ. Trước đó cho dù nó ít nói nhưng cũng sẽ không như vậy, chẳng lẽ nó bị sốc lớn, nhất thời muốn né tránh mọi người.” Kurenai nói. Ichiro lắc đầu, hắn cảm thấy không phải như thế, Hinata cho hắn cảm giác rất khác, giống như là hai người khác nhau vậy. Nhưng mà đến từ sâu trong linh hồn lại nói cho hắn, người này đối với hắn vô cùng quen thuộc, khiến hắn nhất thời cũng không nói ra được là như thế nào. Không nhận được đáp án, Ichiro đành phải trở về, xem ra trước mắt chỉ có thể từ từ theo dõi Hinata mà thôi.