Thực Ra Tôi Cũng Dùng Hack
Chương 109 : Tai Ương Lao Ngục
Một đám lính đánh thuê tràn đầy lửa giận giống như thổ phỉ đột nhiên chạy vào quán rượu, thấy bộ dạng chật vật của tên kiếm sĩ kia, người đàn ông trung niên cầm đầu nổi giận, "Đồ khốn kiếp, cũng dám động đến người của chúng ta, các huynh đệ, lên cho ta."
Những người khác tất nhiên sẽ không đứng im để bọn họ chém, người của Đoàn dong binh Hắc Lang rút vũ khí chĩa về hướng đối phương, cảnh tượng trở nên hỗn loạn.
Rất nhanh đã có người báo cho đội hộ vệ thành Tudan, đội trưởng Vessey dẫn người đến đúng lúc thấy Daza đang bổ một kiếm về phía tên kiếm sĩ kia, lập tức hô to, "Dừng tay!"
Daza đương nhiên không dừng tay, mà còn chém thêm một nhát, lần này tên kiếm sĩ kia không tránh được, nghĩ mình sẽ chết ở đây, mặt gã trắng bệch, bỗng đỉnh đầu truyền đến một tiếng đinh, kiếm khí tỏa ra vẽ nên vài vết máu nhợt nhạt, những chỗ khác lại hoàn toàn không bị gì.
Gã được cứu?
Kiếm sĩ hoảng hốt ngửa đầu, nhìn thấy người đúng lúc chặn thanh kiếm của đối phương lại thì kinh hỉ, kích động nói: "Thì ra là đội trưởng Vessey, cảm ơn ngài đã cứu ta."
Vessey gật đầu với gã, ôn hòa nói: "Ngươi đi trước đi, đến Hiệp Hội Ma Pháp Sư tìm người trị liệu vết thương."
"Vậy bọn chúng thì sao?" Kiếm sĩ gật gật đầu, không cam lòng trừng đám người Daza.
"Yên tâm, phá vỡ quy tắc thành Tudan, chúng ta sẽ không dễ dàng tha cho chúng đâu." Vessey nhìn về phía Daza, ánh mắt lạnh nhạt sắc bén.
Daza bị hắn nhìn suýt thì lùi về phía sau một bước, nhận thấy điều này không khỏi trầm mặt, quát lớn: "Ngươi là ai mà dám quản chuyện của chúng ta? Chỉ là một tên Kiếm Sư mà cũng muốn giương oai trước mặt hai vị Đại Kiếm Sư, thức thời thì cút đi!"
Người này còn không ngu ngốc, biết một mình mình không thể thắng đối phương, có thể ngăn được kiếm của hắn ta, đối phương hơn phân nửa cũng là Kiếm Sư, cho nên hắn ta lấy Đại kiếm Sư của gia tộc và đoàn trưởng Locke ra.
Đội hình này đã đủ để dọa rất nhiều người, bọn chúng đi thẳng một đường đến đây cũng nhờ nó.
Chỉ tiếc người này không biết thành Tudan không phải nơi bọn chúng có thể giương oai.
Vessey không để ý tới hắn ta, quét mắt nhìn bốn phía, phát hiện người bị thương đều là đồng bạn của kiếm sĩ, sắc mặt không khỏi trầm xuống.
Sau khi đội hộ vệ xuất hiện đồng bạn của kiếm sĩ không công kích nữa, nhưng Đoàn dong binh Hắc Lang và đồng bạn của Daza lại không biết đội hộ vệ đại biểu cho cái gì nên không dừng lại, bởi vậy mới tạo thành cảnh tượng như này.
Nghe người báo tin nói là người kia động thủ làm tên kiếm sĩ bị thương trước, Vessey tức khắc nổi giận.
"Tốt lắm, lần đầu tiên trên địa bàn của mình có người dám nói ta cút.
Ngươi to gan lắm!" Vessey nhìn Daza chằm chằm, biểu tình như cười như không mang theo tàn ác và tức giận.
Đám người đoàn trưởng Locke ẩn ẩn cảm thấy không khí có chút không đúng, chúng phát hiện người vây xem dường như không lo lắng chúng sẽ bùng nổ xung đột, ngược lại còn mang theo tâm tình xem kịch vui, thậm chí có cả cảm giác vui sướng khi người gặp họa.
Nhưng tên Vessey kia chỉ có thực lực Kiếm Sư, bên bọn chúng có tới hai Đại Kiếm Sư.
"Địa bàn của ngươi?" Daza sửng sốt.
"Người đâu, bắt hết lại cho ta." Vessey làm lơ đối phương, lớn tiếng hạ lệnh với thủ hạ phía sau.
Đội hộ vệ bước lên một bước, người Đoàn dong binh Hắc Lang như bị đâm chĩa vũ khí về phía họ, tiếng ma sát của đao kiếm hơi chói tai, "Các ngươi muốn làm gì, dám đụng đến bọn ta?"
"Thì sao?" Vessey giễu cợt quét mắt về phía người Đoàn dong binh Hắc Lang đang rục rịch, trào phúng: "Ta mặc kệ các ngươi là ai, dám động thủ ở thành Tudan đều phải nhận trừng phạt, đây là quy định do thành chủ đại nhân tự mình định ra.
Một đám người ngoài các ngươi cho rằng mình là ai, cho dù là quốc vương bệ hạ đến cũng phải tuân thủ, nếu không phục thì có thể tìm thành chủ đại nhân, có lẽ ngài ấy sẽ cho các ngươi vài phần mặt mũi.
Bây giờ các ngươi còn muốn động thủ nữa không?"
Thành chủ đại nhân tất nhiên chính là người đứng đầu trong ngũ đại Kiếm Thánh của đế quốc Arthurlanca, với nhân vật lớn trong truyền thuyết này, ngay cả quốc vương còn phải cho bảy phần mặt mũi, chúng chỉ là mấy tiểu nhân vật, đừng nói có thể được nể tình hay không, muốn gặp thôi cũng đã khó rồi.
Uy danh của Kiếm Thánh còn hữu hiệu hơn vương lệnh, huống chi đây còn là địa bàn của người ta, trước khi tới không tìm hiểu quy củ của người ta, đây chính là kết quả.
Thân thể bọn chúng thoáng chốc cứng đờ như khối sắt, nhìn mấy chục người của đội hộ vệ đi tới bắt giữ mình, Daza dẫn đầu thoát khỏi sự kiềm chế, nhưng dưới ánh mắt chăm chú lạnh băng của đội hộ vệ, cỗ khí thế kiêu ngạo kia dần xìu xuống.
Đối mặt với ánh mắt nguy hiểm của Vessey, Daza liếc nhìn về phía vị Đại Kiếm Sư Kane gia tộc mình.
Vessey chú ý tới tầm mắt hắn ta.
Ngay từ đầu hắn đã phát hiện Kane và đoàn trưởng Locke là hai Đại Kiếm Sư, nhưng không lộ ra chút do dự và sợ hãi nào, ngược lại còn lạnh giọng nói: "Các ngươi muốn tự mình đi hay muốn ta tìm người tới mời các ngươi đi?"
Đoàn trưởng Locke và Kane đồng thời trầm mặt, nếu thật sự để hắn tìm người tới, chỉ sợ lúc đó chúng đừng mong được nguyên vẹn mà rời khỏi thành Tudan, còn có thể làm gì khác đây.
Lúc này chúng mới ý thức được thành Tudan không phải đế đô, uy danh của quý tộc và tam đại gia tộc ở đây căn bản là rẻ mạt.
Đoàn trưởng Locke và Kane đồng thời cấp cho người của mình một ánh mắt tạm thời đừng nóng nảy, sau khi hai người khuất phục những người khác tất nhiên không dám phản kháng.
Người vây xem thấy một màn này thì cực kỳ vui vẻ, nhìn nhóm người bình thường kiêu ngạo không ai bì nổi này, trước mặt đội hộ vệ thành Tudan cũng chỉ có thể kinh sợ như mấy con trai trên sông, họ tự hào như thể bản thân cũng là thành viên của đội hộ vệ vậy,
Đến lúc này đoàn trưởng Locke mới hiểu vì sao những người đó đều có biểu tình vui sướng khi người gặp họa.
Tới nơi chúng mới biết nơi mình đến là địa lao thành Tudan, chuyên dùng để giam người phạm tội, lập tức bất mãn.
"Các ngươi dựa vào cái gì mà giam chúng ta?"
Đội hộ vệ lạnh lùng nhìn qua, "Phá vỡ quy củ thành Tudan, còn hỏi chúng ta dựa vào cái gì, chỉ bằng việc chúng ta là đội hộ vệ của phủ thành chủ, lý do này đủ chưa?"
Lửa giận của người kia nhất thời bị dập tắt.
Đoàn trưởng Locke và Kane đều rất bất mãn, trên người tỏa ra uy áp của Đại Kiếm Sĩ, đúng là tạo thành áp lực không nhỏ với đội hộ vệ, nhưng họ lại không sợ hãi chút nào.
Vessey đi tới hờ hững liếc hai người một cái, không cảm xúc nói: "Các ngươi không phải hai tên Đại Kiếm Sư duy nhất bị nhốt ở địa lao phủ thành chủ, đương nhiên cũng không phải người duy nhất bất mãn.
Đã từng có một Đại Kiếm Sư thử phản kháng, còn gϊếŧ người của thành Tudan, sau đó bị phế thực lực, năm nay là năm thứ năm mươi lăm hắn bị nhốt ở đây, và vẫn sẽ bị nhốt một khoảng thời gian rất dài nữa.
Các ngươi cũng có thể thử."
Mọi người hoảng sợ trong lòng, cuối cùng đều ngoan ngoãn đi vào địa lao.
Trước khi rời đi Vessey sai đội hộ vệ ném mấy quyển sách nhỏ vào đó.
Nội dung trong sách chính là quy củ của thành Tudan, người của Đoàn dong binh Hắc Lang đều nhặt mỗi người một quyển, đọc xong mới biết thì ra thành Tudan có nhiều quy củ như vậy.
Trên quyển sách còn viết hình phạt nếu phá vỡ quy củ, tình huống của bọn chúng tương đối nghiêm trọng, không chỉ bị giam nửa tháng trong ngục mà còn bị phạt năm mươi triệu đồng vàng mới có thể rời đi, không đủ thì không được rời khỏi thành Tudan.
Xem xong mặt ai cũng đen.
"Thành Tudan cũng quá bá đạo, mấy tên đó chỉ bị vài vết thương nhẹ, không chỉ phạt năm mươi triệu đồng vàng mà còn muốn nhốt chúng ta nửa tháng." Daza tức giận bất bình ném quyển sách đi.
Người thường căn bản không có khả năng kiếm được năm mươi triệu đồng vàng, ngồi tù xong còn phải làm không công cho thành Tudan một thời gian dài.
Chỉ là Hắc Lang và gia tộc Sharp đều không phải người thiếu đồng vàng, thứ làm chúng phẫn nộ chính là nửa tháng lao ngục.
Bọn chúng đi lâu như vậy mới đến được thành Tudan, chưa kịp làm gì đã bị nhốt nửa tháng.
"Ngươi câm miệng cho ta!" Đoàn trưởng Locke sắc bén trừng Daza.
Nếu không phải người này động thủ với tên kiếm sĩ kia trước, còn dẫn đồng bạn của gã tới thì sao chúng có thể bị nhốt ở đây chứ, còn bị tận nửa tháng.
Daza hơi hé miệng, tự biết mình đuối lý không thể phản bác, hơn nữa giờ cũng không phải lúc cãi cọ, trong lòng mọi người chắc chắn đều đang bị mấy quy củ đó làm tức giận đầy bụng.
"Vốn dĩ còn định đến phủ thành chủ xin hỗ trợ." Kane trầm mặt nói.
Lúc trước chúng đã tính nhờ phủ thành chủ hỗ trợ phát tin truy nã Cách Ngôn và Rex, giờ xảy ra chuyện như này, chúng không thể đến phủ thành chủ được nữa, không chỉ không có lập trường, đối phương tám chín phần mười là không đồng ý.
Daza cúi đầu càng thấp.
Đoàn trưởng Locke trào phúng mà cười nhạo ra tiếng, "Hiện tại đừng nói hỗ trợ, muốn ra khỏi đây thôi, có lẽ phủ thành chủ cũng không đồng ý."
Lời nói trắng ra như thế khiến Kane mắc nghẹn, dù bất mãn cũng không có biện pháp, trong lòng cũng có chút giận chó đánh mèo Daza.
Nếu không phải hắn ta thiếu kiên nhẫn đi giáo huấn tên kiếm sĩ kia thì chuyện này sẽ không xảy ra, nửa tháng này chuyện gì cũng có thể phát sinh.
Đoàn trưởng Locke lạnh lùng quét Daza một cái, lúc rời đi còn lộ ra sát ý.
Il đi ra ngoài nửa ngày, vốn định làm quen với thành Tudan một chút, không ngờ lại nghe được chuyện như vậy, trở về liền nói cho Cách Ngôn và Rex biết.
Cách Ngôn vỗ tay tỏ ý vui mừng, xuất sư vi tiệp thân tiên tử*, có lẽ mấy người đó bây giờ đang tự mình sầu não, "Chỉ là bọn chúng thật sự sẽ bị nhốt nửa tháng sao?"
*Xuất sư vi tiệp thân tiên tử (出師未捷身先死): Một trong hai câu thơ của Đỗ Phủ: Xuất sư vi tiệp thân tiên tử/Trường sử anh hùng lệ mãn khâm.
(Dịch thơ: Quân chưa thắng đã từ trần/ Anh hùng nhớ đến lệ tràn thấm khăn) (Nguồn: Trần Trọng Kim, Đường thi, NXB Văn hoá thông tin, 1995)
"Nửa tháng không phải là ít, địa lao phủ thành chủ không phải nơi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi." Rex tốt xấu gì cũng đã ở thành Tudan một khoảng thời gian, bốn quyển sách nhỏ kia vào ngày đầu tiên y tới cũng đã xem qua.
"Nửa tháng à, đến lúc đó nói không chừng chúng ta đã rời khỏi thành Tudan rồi."
Chưa nói đến Đại Kiếm Sư gia tộc Sharp, đoàn trưởng Locke sau khi lên Đại Kiếm Sư thì đã trở thành một phiền toái lớn rồi, khoản này không phải ai cũng có thể bỏ ra được, có thể thấy gia tộc Sharp quyết tâm muốn lấy mạng họ như thế nào.
Cách Ngôn đột nhiên nhạy bén híp híp mắt, "Nhưng mà sao lại khéo như vậy.
Chúng vừa tới thành Tudan đã bị nhốt vào địa lao phủ thành chủ, không phải do ai làm đấy chứ?"
"Không phải khéo, người đánh nhau với Đoàn dong binh Hắc Lang hẳn là do Daniel an bài." Rex sau khi nghe Il kể thì nghĩ ra.
Nếu những người đó thực sự vô tình thì không thể chỉ có mình họ bị thương, hiển nhiên là có người ngầm an bài bẫy rập cho Đoàn dong binh Hắc Lang, nếu không phải đối phương ra tay trước thì y cũng sẽ làm vậy.
"Không uổng công tôi đáp ứng giúp họ thuần hóa Thần Thú." Cách Ngôn ngày càng có hảo cảm với Đoàn dong binh Alice.
Il bỗng trừng to mắt, "Ngươi là thuần thú sư?"
Cách Ngôn nhớ ra hắn còn chưa biết, "Ta là thuần thú sư, đúng rồi, ngươi chưa có ma thú khế ước phải không, lần này chúng ta vào rừng rậm Ma Thú nếu thấy con Thánh Thú nào thích hợp thì sẽ bắt cho ngươi một con."
"Có thể sao?" Đôi mắt Il sáng lên.
"Đương nhiên có thể.
Nước phù sa không chảy ruộng ngoài, tất nhiên phải thỏa mãn nhu cầu người một nhà trước."
Il vừa kích động vừa cảm động.
Suy đoán của Rex cuối cùng cũng được chính Daniel xác nhận khi họ gặp mặt.
.
Truyện khác cùng thể loại
128 chương
79 chương
59 chương
130 chương
425 chương