Thực cốt sủng hôn: lục thiếu, đừng ham ngủ

Chương 16 : Thực cốt sủng hôn: lục thiếu, đừng ham ngủ

Cô nghi hoặc, cười gượng chuyển đề tài: “Chị Lý, phải làm sao bây giờ?” “Làm sao bây giờ? Tiểu tổ tông, em mau trở về đi!” chị Lý nổi giận, tức muốn hộc máu mắng, trời sắp thủng đến nơi rồi, bên phía Lục thị kia một chút động tĩnh cũng không có, trên mạng sắp đem cả tổ tông của Tô Giản ra mắng chửi, đều nói cô là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, muốn bay lên cành cao đến phát điên rồi! Tô Giản nói địa chỉ, chị Lý nhíu mày: “Em ở Cục Dân Chính làm cái gì?” “Lĩnh giấy chứng nhận.” Chị Lý nháy mắt hít hà một hơi, nửa ngày không nói được gì, thật lâu sau mới yếu ớt hỏi: “Tin trên mạng là thật?” Truyện được dịch và edit bởi Hương Mãn Lâu. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Tô Giản có chút chột dạ: “Là thật.” “Fuck!” Chị Lý bật ra một câu chửi thề, đập tay lên bàn, “Em được lắm! Bây giờ chờ ở đó, chị sẽ cho người đến đón em.” Tô Giản vừa mở Weibo liền thấy một topic nổi bật kèm theo ảnh chụp chung của cô và Lục Tư Niên ở hôn lễ, tiêu đề cũng dẫn dắt người đọc suy nghĩ sâu xa 【Con nhà giàu đều chuộng hotface* à? Tổng giám đốc tập đoàn Lục thị vung tiền như rác vì tình yêu hay vì cái đẹp?】 *Ở bản convert để là võng hồng. “Võng hồng" là người nổi tiếng trên mạng, mà có một thời ở Trung Quốc, một số võng hồng thi nhau phẫu thuật, trang điểm hoặc dùng app chỉnh mặt cho mắt to mặt thon V-line. "Võng hồng mặt" ý là chê cô ấy đẹp không tự nhiên, không có nét đặc sắc; tổng tài lấy cô ấy là thích kiểu mặt như thế, là thẩm mỹ có vấn đề. – trích lời của bạn Pink PK đã giải đáp cho tớ. Mắng cô đi phẫu thuật thẩm mĩ ư? Tô Giản theo bản năng sờ sờ khuôn mặt của mình. Cô có khung xương nhỏ tinh xảo, đây là gương mặt trứng ngỗng cổ điển, có hơi khác so với trào lưu ngày nay. Bên dưới topic đều là những bình luận mắng chửi: “Thật ghê tởm! Lại là giao dịch xác thịt, diễn viên thời nay không quan tâm đến việc nâng cao kĩ thuật diễn mà chỉ một lòng nghĩ đến bò lên giường! Người trong nhà cô có biết cô làm việc này không?” “Cút khỏi giới giải trí!” “Cũng không biết đã qua tay bao nhiêu người, loại nữ nhân như vậy Lục tổng cũng để vào mắt? Thử tưởng tượng thôi tôi cũng thấy nổi hết da gà, sợ bị nhiễm bệnh!” “Chắc không phải cưới vì có bầu đi? “Chúc mừng Lục tổng bị đổ vỏ!” Ở phía dưới có rất nhiều người hùa theo “chúc mừng”, thậm chí còn có người tìm hình của Tô Giản ở một tác phẩm cực nhỏ để làm thành biểu tượng cảm xúc. Nhìn thấy mình bị người ta cố ý vặn vẹo ngũ quan, Tô Giản vừa tức giận vừa buồn cười, chị Lý bất đắc dĩ mắt trợn trắng: “Em còn cười được?” Bên dưới Weibo của Tô Giản đã bị công hãm chướng khí mù mịt, các loại ô ngôn uế ngữ nhiều không kể xiết, mấy đại ngôn Tô Giản vất vả lấy được cũng mất. “Về khách sạn trước.” Tô Giản thở dài, thấy chị Lý mặt ủ mày ê như cũ liền dừng một chút, “Công ty bên kia nói như thế nào?” Chị Lý sắc mặt có chút khó coi: “Công ty bên kia tạm thời không có động tĩnh.” Truyện được dịch và edit bởi Hương Mãn Lâu. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Cũng phải thôi, cô chỉ là một minh tinh tuyến ba, công ty sao có thể vì giải vây cho cô mà đắc tội Lục thị? “Nhưng mà lần này antifan cũng rất khác thường.” Chị Lý đè cơn giận xuống, “Trường hợp của em chỉ là minh tinh tuyến ba muốn cọ nhiệt Lục Tư Niên, theo lý thuyết cũng sẽ không bị chửi như vậy.” Sự nghiệp của Tô Giản còn đang ở giai đoạn thăng tiến, đây là thời điểm quan trọng nhất. Bất thình lình bị dư luận công kích nếu xử lý không tốt, sẽ phá hỏng sự nổi tiếng, đến lúc đó khó càng thêm khó. Chẳng lẽ có người ở sau lưng điều khiển mọi chuyện? Tô Giản nhăn nhăn mày, xe vừa mới dừng lại, phóng viên nháy mắt bao vây cửa khách sạn, những chiếc mic hướng vào Tô Giản được chị Lý bảo vệ ở phía sau: “Cô Tô, xin hỏi những bức ảnh về hôn lễ của cô và Lục Tư Niên lan truyền trên mạng đều là thật sao?” “Cư dân mạng ném đá cô bước chân vào hào môn, cố ý muốn cọ nhiệt, sự thật là như thế nào?” “Về chuyện này, Lục tổng bên kia biết không?” “Cô Tô có thể nói một chút về quan hệ của cô cùng Lục tổng không?” Những tiếng truy hỏi đuổi theo Tô Giản không ngừng, có nhíu mày nhìn con đường bị tắc, vừa muốn mở miệng, lại thấy từ phía sau đột nhiên có một nhóm vệ sĩ đi ra, lập tức tách cô khỏi đám hỗn loạn. Đây là —— Trong lòng Tô Giản không yên, cô quay lại phía sau, bỗng nhiên nhìn thấy Lục Tư Niên đang sải bước về phía mình, cực kỳ tự nhiên ôm vai cô. Sự xuất hiện của anh không khác gì một quả bom, nháy mắt làm bùng nổ sự nhiệt tình của phóng viên, Lục Tư Niên híp mắt ưng lại, nhìn lướt qua đám phóng viên bị vệ sĩ ngăn lại, trầm giọng nói: “Hôn lễ của tôi cùng Tô Giản là sự thật, cô ấy sẽ là Lục thiếu phu nhân duy nhất! Các người có thắc mắc gì thì liên hệ với phòng quan hệ công chúng của Lục thị.” “Về phần vợ tôi, tôi muốn cô ấy bị người khác quấy rầy.” “Nếu không, Lục thị sẽ đệ đơn kiện lên tòa án.” Hắn lạnh lùng bỏ lại những lời này, mặc kệ đám phóng viên đang nhìn nhau, lập tức ôm lấy Tô Giản sải bước thẳng vào khách sạn. “Sao anh lại ở đây?” Tô Giản nhỏ giọng hỏi, cô còn tưởng rằng Lục Tư Niên đã sớm trở về Lục thị, lại không nghĩ đến sẽ xuất hiện ở chỗ này. “Tôi nhận được tin có người cố ý tung địa chỉ ra, đồng thời sắp xếp truyền thông chặn em ở đây.” Lục Tư Niên nhàn nhạt nói, “Hướng gió trên mạng cũng là có người khống chế, xem ra nhân duyên của em không tốt lắm.”