Thực Cốt Sủng Ái: Boss Quá Hung Mãnh
Chương 209
Editor: Nguyễn
Bốn năm sau, đế đô nước C.
Khí lạnh thổi vào trong văn phòng, đồng hồ treo tường chỉ bốn giờ.
Trong văn phòng, một thân công sở màu xanh đen chuyên nghiệp, nhà thiết kế Viên Tinh Tinh đang đứng dặn dò trợ lý: “Những chỗ bản vẽ này phải sửa, lần trước tôi đã nói rồi, cô không hiểu sao? Chỗ tôi yêu cầu, cô cũng không sửa, như vậy không được, làm lại toàn bộ……”
Cô rất gầy, mái tóc quăn ở sau đầu buộc thành kiểu tóc đuôi ngựa, toàn bộ tóc mái chải ra sau đầu, lộ ra cái trán trơn bóng, ngũ quan tinh xảo, tinh tế mà xinh đẹp, trang điểm nhẹ nhàng, cả người thoạt nhìn thông minh giỏi giang.
“Chỗ này sửa như vậy…… Hiểu chưa?”
Cô không ngừng hướng dẫn trợ lý, không nề hà phiền phức hỏi trợ lý có hiểu không.
“Dạ, dạ, hiểu ạ, tôi lập tức sửa……” Trợ lý liên tục gật đầu.
“Được, đi nhanh đi! Hôm nay cần phải sửa xong sơ đồ phác thảo, nếu không sẽ ảnh hưởng đến tiến độ.” Nhạc Tuyết Vi vẫy tay cho trợ lý đi ra ngoài, thân mình dựa vào ghế, mệt mỏi xoa bả vai.
Viên Tinh Tinh, cũng chính là Nhạc Tuyết Vi bốn năm trước, bây giờ là tổng thiết kế công ty thiết kế “Vân đồ” hàng đầu nước C.
Bốn năm trước, dưới sự trợ giúp của Lương Tư Văn, cô trốn tới nước C, cũng không ở lại đây lâu, mà lại đi nước A, tiếp tục ra sức học ngành thiết kế kiến trúc. Đã từng trải qua những năm tháng gian nan …… Nhưng những cái đó đều đã trôi qua.
Bây giờ cô 24 tuổi, vì tài hoa thiết kế trác tuyệt, trở thành nhà thiết kế nổi danh trong giới. Lấy được mấy giải thưởng lớn cấp quốc tế, ở đế đô mới xây ‘Toàn chuyển kiều’ chính là tác phẩm của cô.
‘Reng reng reng’……
Điện thoại trên bàn vang lên, Nhạc Tuyết Vi lười biếng nghe. “Alo?”
“Alo? Nhà thiết kế Viên tổng, không còn sớm nữa, cô đã chuẩn bị tốt chưa? Lần đầu gặp phụ huynh, đến trễ không tốt đâu.”
Điện thoại bên kia truyền đến thanh âm của Lương Tư Văn mang theo ý trêu chọc, Nhạc Tuyết Vi gõ trán, mới nhớ tới hôm nay còn có nhiệm vụ quan trọng hàng đầu, vội vàng xin lỗi, “Thực xin lỗi, thực xin lỗi, em quên mất, bây giờ anh đang ở đâu?”
“Ở dưới công ty em.”
“Ặc, anh chờ em một lát, em xuống ngay.”
Nhạc Tuyết Vi vừa nói vừa cầm túi, cầm chìa khóa trên bàn, vội vàng mở cửa đi ra ngoài. Nói với trợ lý bên ngoài đến: “Tôi có chút việc, phải đi bây giờ, hôm nay sẽ không quay lại, buổi tối cô gửi bản vẽ đã sửa cho tôi.”
“Dạ, Viên tổng.”
Dưới công ty, Lương Tư Văn dừng xe Ferrari màu đỏ bắt mắt ở đối diện, thấy Nhạc Tuyết Vi ra, Lương Tư Văn hạ cửa kính xe xuống, vẫy cô: “Tinh Tinh, ở đây!”
“Ừm.”
Nhạc Tuyết Vi gật đầu, sang đường, kéo cửa xe ngồi vào.
Đang là giữa hè, nhiệt độ trên đường giống như sóng thủy triều mãnh liệt đến, chỉ đi vài bước ngắn ngủn, Nhạc Tuyết Vi đã vã hết mồ hôi.
Lương Tư Văn lấy ra cốc nước đá đã vặn nắp từ tủ lạnh đưa tới trên tay cô: “Nè.”
Nhạc Tuyết Vi cầm lấy, ngửa cổ uống một hớp lớn, mới cảm giác được sống lại. “A…… Nóng quá, trời nóng như vậy, không biết có trôi hết phấn son không? Anh đã chuẩn bị tốt chưa? Ngàn vạn lần đừng làm cho em xấu mặt, em chỉ liều mình bồi quân tử thôi.”
“Yên tâm, sẽ không, em tốt như vậy, sẽ làm cho cha mẹ anh hài lòng.”
Lương Tư Văn dẫm lên chân ga, xe chạy tới thẩm mỹ viện.
Một phen tỉ mỉ trang điểm ước chừng mất gần hai tiếng, trên người cô là một bộ Prada mà Lương Tư Văn đã sớm chuẩn bị. Sở dĩ long trọng như vậy, là bởi vì bọn họ sắp đi gặp rất người quan trọng, cha mẹ Lương Tư Văn.
Không sai, hôm nay là ngày Nhạc Tuyết Vi gặp cha mẹ Lương Tư Văn!
Chuyện này, vốn là như vậy.
Lương Tư Văn khác với những người đàn ông khác, Nhạc Tuyết Vi quen anh không lâu thì hiểu được.
Nói thật, lần đầu tiên nhìn thấy Lương Tư Văn ngủ chung với một người đàn ông khác, Nhạc Tuyết Vi rất kinh hãi, nhưng cô rất nhanh bình thường trở lại. Bây giờ đã là thời đại nào rồi, Gay đã sớm không bị vào kỳ thị nữa, huống chi, Lương Tư Văn lại là bạn tốt của cô.
Nhưng ở nước C, Lương gia là một trong tứ đại gia tộc, mà Lương Tư Văn lại là con trai duy nhất của Lương gia, cha mẹ anh sẽ không đồng ý cho anh sống chung với người đàn ông nào khác. Lương Tư Văn vẫn luôn độc thân, những năm gần đây, Nhạc Tuyết Vi không ít lần thấy Lương Tư Văn bị cha mẹ thúc giục kết hôn, làm bạn thân, cô rất đồng tình với anh.
Cho nên, vì không để Lương Tư Văn gặp khó khăn, Nhạc Tuyết Vi đồng ý yêu cầu của Lương Tư Văn, giải cứu bạn tốt khỏi cực khổ, đó chính là cô sẽ trở thành bạn gái của Lương Tư Văn. Mặc kệ cha mẹ Lương Tư Văn có thích cô hay không, nhưng tốt xấu gì cô cũng là phụ nữ.
Lương Tư Văn nhìn Nhạc Tuyết Vi từ kính chiếu hậu, Nhạc Tuyết Vi cầm gương sửa sang lại khuôn mặt.
“Không cần khẩn trương như vậy, em rất xinh đẹp, ba mẹ anh nhất định sẽ thích em.” Lương Tư Văn khẽ mỉm cười, ngón tay nhẹ nhàng gõ trên tay lái.
Nhạc Tuyết Vi trừng anh một cái, hừ nói: “Đúng đứng nói chuyện không chê đau eo, nếu hai chúng ta trao đổi thân phận, xem anh còn có thể nói nhẹ nhàng như vậy không!”
Tuy rằng bị Nhạc Tuyết Vi mắng, nhưng tâm tình Lương Tư Văn lại rất tốt, cô gặp cha mẹ anh mà lại khẩn trương như vậy, anh rất vui.
“Được, anh đã biết, anh không nói. Nhưng Tinh Tinh, em phải nhớ kỹ, nếu ba mẹ có nói cái gì không dễ nghe, em cũng đừng để tâm.”
Nhạc Tuyết Vi cất gương, gật đầu: “Cái này em biết. Bọn họ nhất định hy vọng anh cưới một thiên kim tiểu thư, kết quả anh lại mang em về, bọn họ khẳng định là rất thất vọng. Nếu bọn họ biết anh không thích phụ nữ, mới càng thất vọng……”
“Khụ, Tinh Tinh.” Lương Tư Văn nhíu mày, ngắt lời Nhạc Tuyết Vi, muốn nói lại thôi.
“Cái gì?” Nhạc Tuyết Vi ngây thơ chớp mắt, tiếp tục buộc tóc.
Lương Tư Văn há miệng thở dốc, cũng không nói gì. Nhạc Tuyết Vi là người phụ nữ tương đối độc lập, năm đó tuy rằng anh mang theo cô ‘trốn tới’ đế đô, nhưng cô cũng không nhận quá nhiều trợ giúp của anh, đi đến nước A, cũng tự mình vừa học vừa làm, bởi vì sự nghiệp gia tộc nên anh cũng không thể ở nước A lâu. Hơn nữa, Nhạc Tuyết Vi vẫn cố tình duy trì khoảng cách với đàn ông, cũng bao gồm cả anh.
Nếu không phải bị cô hiểu lầm là gay, có lẽ cô cũng sẽ không thân thiết với anh như vậy. Quan hệ của bọn họ cũng một năm nay mới thân thiết hơn, nhưng dù có thân nữa, cô cũng chỉ coi anh là bạn tốt mà thôi.
Lương Tư Văn bất đắc dĩ, loại tình huống này, vẫn là đi một bước tính một bước đi!
Lương gia thân là một trong tứ đại gia tộc nước C, chỗ ở không cần phải nói, tất nhiên là rất đẹp.
Xe từ cửa lớn trực tiếp chạy đến cửa chính, lại để người hầu lái vào gara. Lương Tư Văn cầm tay Nhạc Tuyết Vi xuống xe, một đường đi vào bên trong.
Cha mẹ Lương Tư Văn đã chờ ở phòng khách, hiển nhiên vì thấy con dâu tương lai, đều đã chờ đợi từ lâu.
“Cô, chú, cháu là Viên Tinh Tinh.”
Nhạc Tuyết Vi mặc áo Prada màu trắng, khoác áo lụa mỏng, dưới mặc váy dài màu đỏ, tóc dài tùy ý thả trên vai, trên người không có trang sức gì, nhưng cả người lại rất có khí chất, nói chuyện, cử chỉ tự nhiên thoải mái.
Cha mẹ Lương Tư Văn liếc nhìn nhau, ấn tượng đầu tiên không tệ, mà kế tiếp lại càng thuận lợi.
“Tinh Tinh, cháu tốt nghiệp trường nào?”
“Gninstitute, thạc sĩ kiến trúc thiết kế chuyên nghiệp.” Nhạc Tuyết Vi vô cùng tự tin trả lời, không có một chút luống cuống.
“A, rất tốt! Bây giờ cháu làm việc ở đâu? Trong nhà còn có ai?” Vợ chồng Lương thị rất vừa lòng.
“Cháu đang làm thiết kế ở công ty ‘Vân đồ’, trong nhà không còn ai, chỉ có mỗi mình cháu.” Lúc nói như vậy, Nhạc Tuyết Vi hơi chột dạ, nhưng nghĩ lại, dù sao chuyện cô và Lương Tư Văn là giả, không cần để ý nhiều như vậy.
Nghe đến đó, vợ chồng Lương thị hơi do dự, trong nhà không có ai, vậy là cô nhi? Xem ra gia thế chẳng ra gì.
Lương Tư Văn nhìn ra tâm tư của cha mẹ, nói xen vào: “Ba mẹ biết đế đô đang xây Toàn Chuyển Kiều không? Đó là do Tinh Tinh thiết kế.”
“Thật sao?”
Vợ chồng Lương thị vừa nghe, đặc biệt là ông Lương, đối với Nhạc Tuyết Vi rất tán thưởng, “Cái hạng mục kia ta biết. Thực không dễ dàng, rất thành công! Không nghĩ tới, là Tinh Tinh thiết kế? Còn trẻ như vậy, thật khó có được, cháu rất có tài nha!”
“Nào có, chú quá khen, đây là chuyên ngành của cháu, không có gì đặc biệt.” Nhạc Tuyết Vi bị khen mà ngượng ngùng, chuyện này tiến hành quá thuận lợi, cũng chưa xuất hiện tình huống bị gây khó dễ như trong tưởng tượng.
Thừa dịp vợ chồng Lương thị không chú ý, Nhạc Tuyết Vi lặng lẽ ra hiệu thành công cho Lương Tu Văn, còn nghịch ngợm chớp mắt.
Ai ngờ, một màn này bị bà Lương nhìn thấy, cảm thấy tình cảm hai đứa nhỏ thật đúng là rất tốt. Trước kia con trai giao du với đủ loại bạn gái, nhưng bà đều chướng mắt với những người đó. Đối với bạn gái lần này của con trai, xem như tương đối vừa lòng, tuy rằng gia đình không có thế lực, nhưng bởi vì bản thân đủ ưu tú, cũng có thể bù đắp được.
Bà Lương lúc ấy liền đưa cho Nhạc Tuyết Vi một vòng tay nạm phỉ thúy, thứ này nhìn thoáng qua liền biết rất quý. Nhạc Tuyết Vi theo bản năng từ chối, “Cô, thứ này quá quý, cháu không thể nhận được.”
“Aizz…… Đây là quà gặp mặt, cháu nhận lấy đi!” Ông Lương lên tiếng, Nhạc Tuyết Vi không có cách nào khác, chỉ có thể nhận lấy, nghĩ đến lúc trở về trả lại cho Lương Tư Văn.
Toàn bộ quá trình gặp phụ huynh đều khá viên mãn, không khí cũng vẫn luôn tốt.
Vợ chồng Lương thị đưa Nhạc Tuyết Vi ra cửa lớn, đưa lên xe, dặn dò Lương Tư Văn, “Có rảnh thì thường xuyên dẫn Tinh Tinh tới đây!”
“Vâng, con biết rồi.” Lương Tư Văn mỉm cười.
“Cô, chú, tạm biệt!” Xe đi, Nhạc Tuyết Vi từ cửa sổ xe nhô đầu ra phất tay chào vợ chồng Lương thị.
“Em thật làm cho người ta thích! Không nghĩ tới cha mẹ anh đều rất vừa lòng.” Lương Tư Văn cười trêu chọc Nhạc Tuyết Vi.
Nhạc Tuyết Vi dựa vào ghế, “Hô…… Mệt mỏi quá. Anh không biết em có bao nhiêu khẩn trương, sợ sai một chút …… Bây giờ anh không cần nói chuyện với em, em muốn ngủ một lát.” Nói rồi nhắm mắt, tựa lưng vào ghế ngủ.
Xe chạy đến cửa nhà Nhạc Tuyết Vi, Nhạc Tuyết Vi còn chưa dậy. Lương Tư Văn quay đầu chuẩn bị gọi cô dậy, nhưng lúc nâng lên tay lại đột nhiên dừng lại…… Chậm rãi khẽ chạm vào gương mặt cô.
Thân mình cũng không tự chủ được tiến lên phía trước, môi tiến lại gần, nhẹ hôn như chuồn chuồn lướt nước.
Cảm xúc trên má làm Nhạc Tuyết Vi tỉnh lại, vừa mở mắt, phát hiện Lương Tư Văn dựa vào quá gần, cô gần như dán vào ngực anh.
Truyện khác cùng thể loại
75 chương
51 chương
349 chương
16 chương
110 chương
41 chương