Editor: Nguyễn Cơm nước xong, Nhạc Tuyết Vi lên lầu hai đi vào phòng ngủ chính, chuẩn bị thu thập ít quần áo mang đến bệnh viện cho Kiều Vạn Đông. Lúc cô xách túi từ phòng ngủ chính ra, lơ đãng ngó vào thư phòng, phát hiện cửa thư phòng khép hờ. Không rõ nguyên nhân gì, Nhạc Tuyết Vi chau mày, đi vào thư phòng. Thư phòng thoạt nhìn cũng bình thường không có gì khác thường, nhưng Nhạc Tuyết Vi cảm thấy có cái gì không thích hợp. Nghĩ đến Khang Tuệ Trân kỳ lạ…… Trong lòng Nhạc Tuyết Vi nhảy dựng lên! Có loại dự cảm xấu xuất hiện. Loại này điềm xấu dự cảm thúc đẩy cô đi tới sau bàn, ngồi xổm xuống mở ngăn tủ dưới bàn, nơi đó Kiều Vạn Đông để két sắt. Két sắt bị khóa, ngày hôm qua sau khi Kiều Vạn Đông ngã lầu, bọn họ cùng đi bệnh viện. Hiện tại két sắt lại khóa, nói cách khác, Khang Tuệ Trân đã trở lại! Không xong! Điềm xấu trong lòng Nhạc Tuyết Vi càng ngày càng mạnh, cô vội vàng muốn mở két sắt ra nhìn. Nhưng pass là gì? Kiều Vạn Đông đã hôn mê, cô không thể hỏi ông. Cô chỉ có thể mò thử. Sinh nhật Kiều Vạn Đông, không phải…… Có thể là sinh nhật cô không? Nhạc Tuyết Vi thử, vẫn không phải. Như vậy, sinh nhật mẹ Nhạc Từ? Vẫn không phải. Đến tột cùng là gì? Nhạc Tuyết Vi cau mày, đột nhiên nhớ tới ngày kỷ niệm cha mẹ kết hôn. Khi còn nhỏ, mỗi khi đến ngày này, cha mẹ muốn cùng cô chúc mừng, ở trong ấn tượng của cô, tình cảm cha mẹ cực tốt. Ấn sáu cái con số, ‘ tích tích ’ hai tiếng, tủ sắt được mở ra! Nhạc Tuyết Vi vỗ ngực, mở ra tủ sắt xem xét đồ vật bên trong. Dự cảm xấu ứng nghiệm, tủ sắt thiếu rất nhiều thứ. Sổ tiết kiệm cùng ngân phiếu đều không có! Không cần nghĩ cũng biết nhất định là Khang Tuệ Trân cầm đi! Ngoài ra, còn có khế ước nhà đất, văn kiện cửa hàng... Hiện tại, bên trong chỉ có một ít của cải không thể bán lấy tiền mặt là quyền tài sản tri thức cùng bản quyền của Kiều Vạn Đông. “Ha!” Nhạc Tuyết Vi cười lạnh, ngã ngồi trên mặt đất. Khuôn mặt trắng bệch, vô cùng buồn cười, Khang Tuệ Trân thừa dịp cha cô bị thương nặng, lấy đi hết tài sản trong nhà! Trên đời lại có người như vậy sao? Tốt xấu gì bà ta cũng là vợ chồng với Kiều Vạn Đông mười mấy năm, hiện tại Kiều Vạn Đông ở bệnh viện có thể tỉnh lại hay không vẫn chưa biết, bà ta đã vội vàng lấy đi hết tất cả! Năm đó cha bị ma ám hay sao mà lại vì như vậy người như thế phản bội mẹ? Chuyện đã như vậy, cảm khái cũng vô dụng. Nhạc Tuyết Vi lấy ra quyền tài sản tri thức cùng bản quyền mang đi, mấy thứ này không thể để Khang Tuệ Trân cầm nốt đi. Chạy về bệnh viện, Nhạc Tuyết Vi cho Kiều Vạn Đông uống canh xong, lại mát xa cho ông, thì lại có chuyện. Y tá tới thúc giục đóng tiền viện phí. Ngày hôm qua khi tới bệnh viện, là Khang Tuệ Trân ứng tiền thế chấp. Nhưng giải phẫu cùng phí dùng phòng giám sát đã tiêu tốn không ít, bây giờ một ngày phí chữa bệnh của Kiều Vạn Đông đều là mấy ngàn. Nhạc Tuyết Vi đáp ứng y tá bảo sẽ đi nộp tiền. Nhưng trên thực tế, cô làm gì có tiền? Mấy ngàn cô có, nhiều lắm cũng chỉ đủ phí một hai ngày. Nhạc Tuyết Vi nghĩ tới Kiều Vũ Vi, Khang Tuệ Trân mặc chồng sống chết, nhưng con gái bà ta đẻ ra, bà ta sẽ không mặc kệ Kiều Vũ Vi chứ? Kiều Vũ Vi còn ở bệnh viện ở, không chừng Khang Tuệ Trân sẽ ở đó. Việc này không thể chậm trễ, Nhạc Tuyết Vi đi tới phòng bệnh Kiều Vũ Vi.