Thuật Sĩ Trong Thế Giới Marvel
Chương 260 : Tiếp khách
Đến lúc này, vào lúc đêm không trăng gió lớn, ba người Captain America, Black Widow và Melinda đã lập ra kế hoạch mới khi âm mưu của bọn họ đã bị lật tẩy.
Ba người dẫn đầu đội hành động, lặng lẽ tiến vào thôn để tránh rút dây động rừng, đánh động đối phương. Sau đó nhân lúc Evanson không kịp chuẩn bị liền sử dụng mười hai chiếc găng tay chống thuật sĩ để bắt trọn cả ổ sau đó áp giải đến đình Phong Ba (*), à không phải, áp giải đến SHIELD.
Đáng tiếc, lại có chuyện xảy ra.
Gào… Gâu! Ngay khi bọn họ mới tiến vào một nửa thì bỗng vang lên một âm thanh lúc đầu giống như tiếng sói, sau đó lại giống tiếng gào thét của chó vang lên, phá vỡ màn đêm.
“Đáng chết… Habbs.” Natasha đang cầm hai khẩu súng lục, khom lưng tiến lên trước như một chú mèo uyển chuyển, sau khi nghe được âm thanh này liền hơi nhướng mày rồi khẽ mắng một tiếng.
“Ai?” Captain America lập tức hỏi.
“Thú nuôi của Evanson... Có thể xem nó là chó đi.” Melinda cũng khom lưng giống như một chú mèo uyển chuyển, sắc mặt trầm trọng đáp lại.
Con chó kia thoạt nhìn giống như một con Husky nhưng nó lại có khả năng tìm kiếm rất mạnh. Lần trước có thể tìm được Tony Stark khi anh ta bị phần tử khủng bố bắt cóc ở Afganistan đều là nhờ vào khứu giác của nó.
Melinda giải thích đến đây liền nghi hoặc nói:
“Không phải chứ, trong video giám sát ở vùng phụ cận đều không có dấu hiệu về sự tồn tại của Habbs ở đây, hắn ta và bốn kẻ thủ hạ của Evanson hẳn là đang ở Scotland mới phải.”
“Có lẽ hắn đã dùng thủ đoạn đặc biệt nào đó để che giấu hành tung của bọn chúng.”
Natasha dự đoán: “Hoặc là dùng phương pháp mà mọi người không biết để đưa bọn chúng tới đây.”
“Triệu hồi…”
Melinda dường như nghĩ đến điều gì nói:
“Tôi nhớ Evanson đã từng có một cái trục cuốn có thể gọi ra một số quái vật. Có lẽ hắn đã dùng phương pháp tương tự để triệu bọn thủ hạ của hắn trở về.”
“Độ khó tăng lên rồi nha.”
Sau khi Natasha ấn vào chiếc vòng trên cổ tay của cô ấy, thì trên đó lập tức lóe lên ánh huỳnh quang màu xanh:
“Chúng ta không có nhiều tài liệu về mấy kẻ đó nhưng bọn họ có thể sống dưới một mái nhà với Evanson lâu như vậy chắc chắn không phải người bình thường.”
“Bây giờ đột nhập vào đã không còn tác dụng.” Captian America đứng thẳng người dậy nói:
“Nếu đã bị phát hiện thì chỉ có tăng tốc hành động, không cho bọn chúng thời gian tiến hành hoạt động tiếp theo.”
Sau đó nói với những người khác: “Tôi đi trước, mọi người nhớ phải theo sát tôi.”
Chỉ nghe thấy Captian America “vèo” một tiếng, sau đó xông lên giống như một con ngựa đứt cương vậy. Nhớ năm đó anh ta có thể chạy đuổi theo ô tô, có thể đuổi bắt tàu ngầm ở dưới nước mà không cần đến trang bị, trước mặt hắn thì tốc độ của Bolt hoàn toàn không đạt yêu cầu.
“Tôi đến rồi.” Không bao lâu sau, Captian America đã đến được dưới chân tường của ngôi nhà, hơn nữa từ tốc độ nói chuyện qua bộ đàm cho thấy, cho dù đã chạy một quãng đường xa như vậy nhưng anh ta cũng không hề thở gấp.
“Tôi sẽ đi vào.” Captian America thông báo với các đồng đội của mình, tôi chuẩn bị mạo hiểm để giết chết kẻ thù rồi, các người nhanh chóng đuổi theo. Nhưng đột nhiên sắc mặt anh ta thay đổi:
“Hỏng rồi…”
“Taylor…” Melinda nhìn thấy bóng dáng cao to ở phía xa kia liền nói.
“Nhanh, xông lên.”
Bên kia đều đã bắt đầu rồi vậy mà bên này còn chậm rì rì cất giữ sức lực để làm gì nữa, nhanh xông lên đi.
“Hả?” Taylor vừa lao ra khỏi bức tường liền nhìn thấy ở phía xa có một đám người đang xông đến nhưng lại không hề cảm thấy sợ hãi mà chỉ nhếch mép, lộ ra một nụ cười đáng sợ, nói với Captian America bằng một giọng châm biếm:
“Ngay cả năng lực đánh nhau mà anh cũng không có sao?”
“Hừ…” Captian America nhìn tên đàn ông to lớn trước mặt lắc lắc đầu cười, một bộ dáng xem thường. Nhưng vào lúc hắn giống như rất tùy ý đung đưa thân thể, lại mạnh mẽ giơ tay ném tấm chắn của mình về phía Taylor.
Captian America không hề xem nhẹ Taylor. Mặc dù lúc trước hắn đã quật ngã không ít người đàn ông cường tráng nhưng trong đám người kia lại không có ai có năng lực xô ngã bức tường để ra ngoài, đặc biệt là loại tường bê tông đời cũ được dùng trong chiến tranh thế giới thứ hai.
Đáng tiếc tuy tuyệt chiêu này đôi khi trái với quy luật vật lý nhưng vẫn luôn thành công này của Captian America lại bị Taylor giơ tay đón được.
“Có chút thú vị.” Taylor một tay tiếp được tấm chắn, nở nụ cười sau đó đẩy nhẹ tấm chắn trở lại:
“Nhưng tôi lại mong đợi một cuộc thử thách thật sự.”
Captian America vừa tiếp được tấm chắn liền nhìn thấy thân thể Taylor nhanh chóng biến hóa. Chỉ thấy thân hình càng trở nên vạm vỡ, áo quần bị căng rách nát vụn, da biến thành màu xanh đen, khuôn mặt trở nên dữ tợn, đôi mắt đỏ tươi. Càng khiến người ta sợ hãi là trên đầu hắn mọc ra một chiếc sừng to lớn cao vút, sau lưng mọc từng đoạn xương gai, đôi chân lại biến thành một đôi móng guốc.
“Quân đoàn chinh phục tất cả!”
Taylor biến thành một Felguard, trên tay cầm một chiếc chùy chiến phá thành liền xông về phía Captian America.
Còn tại sao hắn không cầm chiếc Arcanite Reaper mang tính tiêu chí kia, đương nhiên là vì mệnh lệnh của Evanson rồi.
Phải biết rằng phạm vi nhận biết của Habbs rất rộng, hơn nữa con chó này trước giờ không thích dùng tiếng kêu để truyền tin tức. Vì vậy khi những người này mai phục ở bên ngoài bàn bạc đối sách, Evanson biết bọn họ đã đến.
Nhưng có thể làm gì? Anh làm cho một bà lão 90 tuổi, lại còn là lãnh đạo trước đây của SHIELD quỳ gối trên nền bê tông, sau đó dùng gông cùm treo hai tay của bà ấy lên. Anh nghĩ sẽ có ai tin tưởng khi nghe anh nói với bọn họ rằng anh đang làm vật lý trị liệu cho bà ấy ư?
Vì vậy nếu không thể giải thích mọi việc một cách rõ ràng thì đừng giải thích nữa. Đợi bên này giải quyết xong thì sự thật sẽ thắng tất cả mọi biện luận.
Cho nên anh để đám thủ hạ của anh chuẩn bị kỹ càng tiếp khách, à không phải, là lôi kéo đám người kia, còn phân phó bọn họ nếu có thể thì không cần giết người, vì một khí xảy ra án mạng thì thật sự không dễ xử lý.
Nếu đã như vậy thì chiếc Arcanite Reaper, thứ mà có thể chẻ được mười người trong một nhát chém kia của Taylor đương nhiên bị cấm dùng rồi. Hơn nữa, Evanson còn đặc biệt phân phó đổi cho hắn một vũ khí nhẹ nhàng hơn.
Thế là Taylor nghĩ lại nếu lão đại đã cảm thấy những vũ khí có lưỡi này không đủ hòa nhã thì hắn sẽ đổi một cái không có lưỡi vậy. Vì vậy hắn liền mang chiếc chùy phá thành khảm đinh này ra. Ôi, dù sao cũng cảm thấy búa vẫn hòa nhã hơn.
Oành! Oành! Oanh!
Tiếng va chạm vang liên tục không ngừng, Taylor không ngừng quơ múa chùy phá thành, đánh về phía Captian America.
Nhưng về sức lực thì Captian America hoàn toàn không phải là đối thủ của tên Felguard vừa khôi phục chân thân. Còn về kinh nghiệm chiến đấu, chúng ta vẫn là bàn về không đủ lực lượng đi.
Bây giờ anh ta chỉ đành phải ráng sức giơ tấm chắn lên ngăn cản, còn Taylor cũng cho hắn mặt mũi, giống như kẻ địch trước kia của Captian America chỉ đánh lên tấm khiên.
Đúng lúc này thì nhóm người do Natasha dẫn đầu cũng chạy đến. Mặc dù bọn họ đều cầm súng nhưng hai người kia đánh giáp lá cà cự li gần thế này, ai dám nổ súng chi viện ở phía xa chứ? Cho dù tôi là người Nga cũng không thể để bản thân mất mạng được.
“Chuẩn bị cho Captian... Hả? A!” Vào lúc Natasha chuẩn bị qua chi viện cho Captian thì bỗng nhiên cảm thấy bên hông có cái gì đang siết chặt, giống như bị một vật mảnh dài quấn lên, sau đó một luồng lực lượng cực lớn kéo cô đi qua.
“Người đẹp, nếu vẫn tiến lên phía trước thì cô có thể sẽ bị thương đấy.” Một cô gái vô cùng dịu dàng nhưng lại khiến cho Natasha phải sợ hãi kêu lên.
***
(*) Đình Phong Ba: Nơi Nhạc Phi bị hãm hại và chết oan, ý chỉ đến việc hãm hại trung thần.
Truyện khác cùng thể loại
109 chương
173 chương
306 chương
915 chương
484 chương
67 chương
71 chương
46 chương
124 chương