Thuẫn kích

Chương 75 : Cả người cả của đều không còn, đại giảm giá!

Ở đây bất luận kẻ nào cũng không nghĩ tới sẽ có người đột nhiên động thủ, hơn nữa lại đánh Saint Roland Ma Đế Francis, mọi người đều không biết xảy ra chuyện gì, đang giật mình nghi hoặc, lại nghe thấy có người hô to tên Lam công chúa, trong nháy mắt, tuyệt đối là trong nháy mắt, ánh mắt của tất cả mọi người ở đây đều cùng chú ý tới, toàn bộ đều bị cái tên Lam công chúa hấp dẫn. Lam công chúa là ai? Cái tên Lam công chúa này, khuynh mỵ cả thiên hạ, thiên tử kiều nữ, là kỳ tài tiếng tăm lừng lẫy trong thương giới, ông trùm châu báu, ở các quốc gia Tinh hải cơ hồ đều có sinh ý châu báu của nàng, Lam công chúa mười tám tuổi lấy cái tên kỳ tài này xâm nhập vào trong tầm mắt của mọi người, chỉ dùng ngắn ngủn bảy tám năm thời gian đã thành nhân vật nổi danh ở Tinh hải, cơ hồ bất cứ ai gặp qua Lam công chúa không người nào không bị nàng hấp dẫn, dung nhan của nàng không phải khuynh quốc khuynh thành, nhưng tuyệt đối không người nào dám phủ nhận mị lực khuynh thiên hạ của nàng. Càng quan trong là vị Lam công chúa này đến nay vẫn còn độc thân, chính là nữ thần Tinh hải trong trái tim của nhiều nam tử. Nghe thấy tên của Lam công chúa tất cả mọi người tại buổi tiệc đều quay nhìn xung quanh xem tiếng hô ở chỗ nào, cuối cùng ánh mắt của tất cả mọi người đều đồng loạt nhìn ra cửa lễ đường, một nữ nhân mặc bộ váy dạ tiệc liền thân rất hoa lệ vô cùng động lòng người, chiếc váy được tạo thành từ nhung thiên nga cùng tơ tằm lấp lánh ánh sáng làm cho dáng người cao gầy thướt tha của nàng càng thêm gợi cảm hoàn mỹ, nàng được lãnh đạo của Tổ Ủy hội là Charles hộ tống đang từ từ bước tới, mái tóc màu lam được búi cao lên, thoạt nhìn đã thấy khí chất đoan trang cao quý, cặp mắt màu lam thẫm cực kỳ đặc biệt càng khiến nàng thêm thần bí mà lại tràn ngập khí chất mị hoặc. Đây là Lam công chúa, Lam Tình. Mọi người đều ngừng thở, mắt cũng không nháy chỉ chăm chú nhìn, ngay khi Lam công chúa vừa xuất hiện, mọi người tựa hồ đều đã quên bữa tiệc tối nay vừa xảy ra một hồi sự kiện đối địch giằng co, không người nào nguyện ý lãng phí những giây phút quý báu này, mà ngay cả Francis người bất ngờ bị đánh đập cũng không ngoại lệ, khi hắn nghe được cái tên Lam công chúa, trong lòng cũng cả kinh, lúc này lửa giận đã tiêu tán một nửa, bị Thiên Dật tiên sinh ấn trên ghế salon, hắn hung hăng nhìn chằm chằm Tang Thiên, liếc mắt một cái, âm thanh lạnh lùng nói, "Ta tuyệt đối sẽ làm cho ngươi phải trả giá đắt vì chuyện hôm nay! Tuyệt đối!" Nếu như không phải bị Thiên Dật tiên sinh ngăn lại, nếu như Lam công chúa không xuất hiện, Francis tuyệt đối sẽ không tha thứ người này. Nhịn lửa giận xuống, Francis nhìn vào phía trong, khi thấy Lam công chúa, trong lòng không khỏi một trận nhộn nhạo, hắn tuy là thiên tài kiêu tử, nhưng cũng chỉ là một thanh niên mà thôi, làm sao chống lại được mị hoặc của Lam công chúa, tuy rằng người trong tim của hắn là Dạ Vô U, nhưng giờ khắc này, khi nhìn thấy Lam công chúa trong đầu cũng nhịn không nổi mà hiện lên một trận ảo tưởng. Bên cạnh, Thiên Dật tiên sinh ngồi ngay ngắn ở trên ghế salon, thần sắc bình tĩnh, giương mắt nhìn lên, chằm chằm nhìn vào Lam công chúa đang là tiêu điểm nhân vật trong lễ đường, đôi lông mày hắn có chút nhíu lại, lập tức khóe miệng liền hiện ra một nụ cười quỷ dị, trách không được Tây Long đại nhân lại chọn nàng, quả thật là khuynh mỵ thiên hạ, một đời kiều nữ, vưu vật bực này dùng để triển khai kế hoạch thật quá thích hợp, chẳng qua, ha ha. . . Tang Thiên thì trái lại, hắn nằm ngửa ở trên ghế sa *** hai mắt tuy nhìn, cũng chỉ thoáng qua, chỉ dừng lại trên mặt Lam công chúa ngắn ngủn một giây rồi nhanh chóng quay đi chỗ khác, vừa rồi phá vỡ một chút tinh thần lực mà Thiên Dật tiên sinh đánh lén không khỏi làm cho hắn nhớ lại tên của một tổ chức. Thiên Phạt. Người thuộc tổ chức Thiên Phạt đều tu luyện một loại ‘Phục lôi bí thuật ’, sau khi tu luyện "Phục lôi bí thuật", trong tinh thần lực của bản thân có chứa uy lực của lôi điện, mà vừa rồi Thiên Dật tiên sinh xuất ra một chút tinh thần lực trong đó có chứa uy lực của lôi điện, về phần Thiên Dật tiên sinh có phải hay không là người của Thiên Phạt đối với Tang Thiên mà nói cũng không quan trọng, quan trọng là . . . Hắn đối với Thiên Phạt có chút nhớ lại. Chắc cũng hơn hai trăm năm rồi? Không biết Thiên Phạt đã biến thành cái dạng gì, hy vọng vẫn còn kiên trì tín ngưỡng của chính mình! Lắc đầu, Tang Thiên đem ánh mắt lơ đãng thu hồi lại, chín lần niết bàn, chín lần sống lại, hắn rất ít tiếp xúc với những gì lưu lại của lần sống trước đó, cũng không muốn gặp lại người cũ, việc cũ của lần sống trước, không vì điều gì, mà đơn giản chính là không muốn nghĩ mà thôi, bởi vì nếu hắn cứ nghĩ đi nghĩ lại như vậy thì càng cảm giác thấy mình là quái vật, ở sâu trong nội tâm, Tang Thiên rất chán ghét điều này, nói là lừa mình dối người cũng tốt, trốn tránh cũng được, xét đến cùng trong sâu thẳm linh hồn của hắn vì sống quá lâu mà sinh ra tâm ma đang tác quái hoành hành. Trên đài Charles phi thường long trọng giới thiệu Lam công chúa với mọi người, sau khi mất đến vài phút để ca ngợi, hắn tuyên bố Lam công chúa bây giờ đang là Hội trưởng danh dự của Tổ Ủy hội thì mọi người cũng chỉ là gật đầu mà thôi, chính là, mọi người đều biết khi xem trên các phương tiện truyền thông đều thấy Lam công chúa có rất nhiều danh hiệu danh dự, có nhân sĩ chuyên nghiệp từng thống kê qua, Lam công chúa có hơn ba mươi cái danh hiệu danh dự, hơn nữa một cái so với một cái còn khoa trương hơn, rất nhiều người phấn đấu hai đời cũng không biết có hay không một cái danh hiệu như vậy, mà người này mới hơn hai mươi tuổi có những hơn ba mươi cái. Rốt cục đến phiên Lam công chúa nói chuyện, nhìn qua đều thấy mọi người tựa hồ rất hưng phấn, mở mắt nhìn, chờ đợi. Lam công chúa đứng lẳng lặng trên đài Chủ tịch, anh mắt màu lam đậm nhìn mọi người chung quanh, khi ánh mắt xẹt qua Tang Thiên, tức thời trong mắt đẹp hiện lên một tia khác thường, sau một lúc, mới bắt đầu nói chuyện, thanh âm cùng ánh mắt của nàng giống nhau đều tràn ngập mị lực làm cho không người nào có thể chống đỡ nổi. Rốt cục, Lam công chúa cũng nói xong, tuy rằng những lời nói chỉ là mấy lời vô nghĩa, nhưng bộ dạng của mọi người tựa hồ cũng không có một chút phiền chán, những người lãnh đạo đều đã nói chuyện xong, kế tiếp là đến phiên ‘ tự do hoạt động ’, những nam nhân đều chen chúc kéo tới muốn cùng Lam công chúa giao lưu trao đổi, nếu không chỉ cần chụp ảnh chung là được rồi! Nhưng chết tiệt! Đều bị lão hỗn đản Charles ngăn cản phải trở về không. Đối với việc này, những gã nam nhân cùng chung ý tưởng tuy rằng ngại thân phận của Charles mà không thể phản bác, nhưng trong đáy lòng đã khinh bỉ hắn cả vạn lần. Lam công chúa chậm rãi đi lại trong buổi tiệc, Charles trở thành một hộ hoa sứ giả rất có phong phạm đi theo hộ tống, chẳng qua vị hộ hoa sứ giả này cũng quá già rồi. Hắn ***! cái lão sắc lang Charles ngay cả cơ hội mở đường cũng không cấp cho lão tử! Mượn cơ hội này, Charles không ngừng giảng giải cho Lam công chúa về Học viện Saint Roland ưu tú cỡ nào, ngụ ý rõ ràng, chẳng qua, hy vọng mời Lam công chúa đảm nhiệm viện trưởng danh dự của Saint Roland, đối với điều này, Lam công chúa cũng chỉ cười mà thôi. "Francis." Tuy mọi người ở đây đều tự do hoạt động, nhưng ánh mắt lại thủy chung không rời Lam công chúa, sau khi nghe thấy Charles hô một tiếng gọi Francis, trong lòng mọi người càng đối với cái lão già gian manh này khinh bỉ một vạn lần, mẹ nó! vốn biết lão gia hỏa này lòng dạ không tốt, đã giữ lấy Lam công chúa, không ngừng giới thiệu Học viện Saint Roland với Lam công chúa, bây giờ lại còn đem nhân vật nổi danh trong Học Viện giới thiệu cho Lam công chúa. Mọi người mặc dù rất phẫn nộ, nhưng cũng là phi thường ghen tị. Ít nhất, có không ít đội ngũ nam nhân cùng độ tuổi với Francis tràn đầy ý ghen ghét. Nghe thấy viện trưởng Charles gọi tên của mình, Francis trong lòng vui vẻ, lập tức đứng lên, vừa muốn nhấc chân đi đến, tựa hồ đột nhiên nghĩ tới điều gì, liếc mắt một cái nhìn cái tên Tang Thiên bên cạnh, trong ánh mắt tràn đầy khiêu khích, khoe khoang, khinh bỉ. . . Francis tựa hồ rất hưởng thụ ánh mắt đố kỵ của mọi người, hắn tao nhã đi tới trước mặt Lam công chúa. "Đây là đội trưởng đội Kiếm cùng Hoa hồng của Saint Roland chúng ta, đạt được thành tích rất ưu tú xếp thứ bảy trong Tinh Hải Liên, cũng là trưởng tử của gia tộc Kyle." "Ha ha, là thanh niên ưu tú, Roland Ma Đế Francis hả." Lam công chúa dĩ nhiên biết danh hiệu Roland Ma Đế của Francis, mọi người kinh hãi, mà Charles cùng với Francis lại càng mừng rỡ, Francis lập tức làm ra lễ nghi quý tộc, "Hôm nay có thể nhìn thấy Lam công chúa, ta nghĩ đây sẽ là một đoạn hồi ức đáng nhờ trong cuộc đời Francis ta." Ngay sau đó, Charles lại hô tên của Thiên Dật tiên sinh. Thiên Dật tiên sinh đi tới, tao nhả lịch sự, nho nhã lễ độ, quân tử gương mẫu mười phần, "Kẻ hèn Thiên Dật hôm nay phi thường vinh hạnh được gặp Lam công chúa." "Đã sớm nghe nói Saint Roland có một vị huấn luyện viên truyền kỳ, cái tên quân tử tên mỗi người trong Liên Bang đều biết." Lam công chúa gật đầu mỉm cười, tiếng nói trong như bầu trời. "Đều là hư danh mà thôi, so với Lam công chúa, kẻ hèn này thật sự không đáng nhắc tới." Thiên Dật tiên sinh quả thật mang cái tên quân tử thể hiện ra đến mức tận cùng, tay hắn vừa chuyển, trong lòng bàn tay xuất hiện một cái hộp gói rất tinh xảo, "Nghe nói mấy năm gần đây Lam công chúa có thu thập ‘ Hải Thần chi lệ ’, kẻ hèn này may mắn từng ngẫu nhiên có được một viên, do dó hôm nay hiến cho Lam công chúa, xin Lam công chúa vui lòng nhận cho." Lời vừa nói ra, mọi người đều cả kinh. Hải Thần chi lệ ’ là một loại ngọc bích tiếng tăm lừng lẫy, nghe đồn thứ này cực kỳ sang quý, hơn nữa phi thường hiếm có, trước mắt Tinh Hải chư quốc cũng chỉ có vài viên ít ỏi mà thôi, Hải Thần chi lệ quả thực chính là vật báu vô giá, mà Thiên Dật tiên sinh trong tay thậm chí có một viên, lại còn muốn đem vật báu vô giá này đưa cho Lam công chúa? Nghe tới Hải Thần chi lệ, cũng làm cho Charles hoảng sợ, hắn cũng không nghĩ tới Thiên Dật tiên sinh lại có vật báu trong truyền thuyết này, đồng thời trong lòng càng cảm thấy tổ chức Thiên Phạt vô cùng cường đại. Lúc này Thiên Dật tiên sinh mở chiếc hộp ra, từ bên trong bắn ra một đạo lam sắc quang mang bay thẳng đến chân trời, ở trong huyễn cảnh giả tưởng ‘ Tinh không chi dạ ’ có vẻ càng chói mắt, màu ngân bạch của huyễn ảnh bầu trời sao phảng phất như phủ thêm một chiếc khăn che mặt màu lam thoạt nhìn phi thường hoa lệ. Lam công chúa đem Hải Thần chi lệ nhận lấy, nắm trong tay, vô cùng nhẹ nhàng, cơ hồ bất luận kẻ nào đều có thể nhìn ra, Lam công chúa đối với Hải Thần chi lệ rất yêu thích. "Đúng thật là Hải Thần chi lệ, điều này làm cho ta cảm thấy rất bất ngờ, Thiên Dật tiên sinh, ngươi có thật muốn tặng nó cho ta sao?" "Đương nhiên! Trong thiên hạ, cũng chỉ có Lam công chúa mới có tư cách có được Hải Thần chi lệ." "Ha ha, ta thật không biết phải cảm tạ ngươi như thế nào." Mà lúc này, Charles thầm nghĩ đây là cơ hội tốt, lập tức nói, "Lam công chúa, lần này Phong Hội chấm dứt, ngươi muốn ở lại thành Vị Ương thêm mấy ngày, nên Tổ Ủy hội chúng ta đã muốn an bài Thiên Dật tiên sinh đến phụ trách an toàn của ngài." "Nguyện ý vi Lam công chúa cống hiến sức lực." Thiên Dật tiên sinh vẫn duy trì lời nói và hành vi nho nhã. "Uh?" Lam công chúa đem Hải Thần chi lệ thu lại, khẽ cười nói, "Không cần làm phiền Thiên Dật tiên sinh, ta ở thành Vị Ương mấy ngày này đều có người bồi tiếp ta rồi." Lam công chúa có người bồi tiếp? Cái từ "bồi tiếp" làm cho nhiều người lâm vào nghi hoặc, là bằng hữu lam công chúa sao? Chắc là thế rồi? Charles lập tức nói tiếp, "Lam công chúa, thành Vị Ương nhiều người phức tạp, Thiên Dật tiên sinh thực lực phi phàm, nghĩ đến, nếu có hắn ở bên, nhất định sẽ làm cho ngài du ngoạn vui vẻ, cũng có thể cam đoan ngài cùng bằng hữu của ngài tuyệt đối an toàn, ngài là hội trưởng danh dự của Tổ Ủy hội, Tổ Ủy hội chúng ta tự nhiên sẽ phụ trách an toàn của ngài, hy vọng Lam công chúa không từ chối." "Ha hả, tâm ý của Tổ Ủy hội ta xin nhận, ta nghĩ có một người sẽ phụ trách an toàn cho ta." Có một người? Sẽ là ai? Là ai? Mọi người khó hiểu, mà lúc này đây, Lam công chúa từ từ bước tới trước, chậm rãi đi đến, đi tới một người đối diện. Người nọ bắt chéo hai chân ngồi ở trên ghế sa ***, rất không chú ý đến hình tượng đang châm một điếu thuốc lá chậm rãi hút, người này diện mạo bình thường, bình thản không có gì lạ, tựa hồ nhìn thấy Lam công chúa hướng hắn đi tới, cảm thấy thật bất ngờ, nhưng tuyệt đối không phải vui mừng lẫn sợ hãi, đôi mày nhếch lên, lộ ra thần sắc buồn bực. Là hắn! Tân huấn luyện viên của Học viện quân sự Phương Đông . . . chẳng lẽ người mà Lam công chúa nói chính là người này? Không phải! Tuyệt đối không phải! Mà lúc này, Lam công chúa đã khom người xuống, nghiêng cái đầu nhỏ, ôn nhu hỏi, "Ngươi sẽ phụ trách an toàn cho ta, ta nói đúng chứ? Tang Thiên thân yêu."